Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1872: Cơm Chiên Thành Chủ



Xích buồn cười nói:

- Đợi đến lúc trở về, ta sẽ trang trí nhà thành như vậy.

- Sao làm được, chúng ta cũng không xây phòng ốc cao như vậy.

Bích Kỳ nghiêng đầu, nhìn cửa kính phòng, có thể chứng kiến phong cảnh phía ngoài.

- Ha ha, ta nói sẽ trang trí trong phòng, không phải cả tòa lầu.

Xích cười khổ nói.

- Được rồi.

Bích Kỳ bĩu môi.

Cô nằm một hồi, lại lật người đứng lên, tham quan phòng một lần, rồi nhìn Xích:

- Thật tốt, chúng ta ra ngoài một chút đi.

- Không phải ngươi mệt sao?

Xích quan tâm nói.

- Bây giờ, ta không mệt chút nào, còn rất có tinh thần.

Bích Kỳ phất tay ngây thơ nói.

- Sùng sục ~~~

Không đợi Xích nói, cái bụng của cô đã kêu lên.

- Được rồi, đúng lúc đi ăn gì đó.

Xích thấy buồn cười, sủng nịch chọc chọc khuôn mặt của vợ mình.

Bích Kỳ nghiêm túc nói:

- Ngươi không phải nói các Vương Quốc còn lại cũng phái người tới sao, chúng ta tới trước bọn hắn, phải dành thời gian đi tìm hiểu nơi đây, sau đó cướp đoạt tiên cơ.

- Phải phải phải, ngươi nói đều đúng.

Xích đồng ý vô điều kiện.

……….

Trong phòng làm việc ở cung điện, khu Trung Ương.

Mục Lương đang ở chế tạo Tháp Tín Hiệu mới, trong tay đã chất rất nhiều thép tím.

Hai ngày trước, anh cùng Tố Cẩm thử qua một lần, biết được chuyện không cách nào sử dụng TV ở thành Tấn Nguyên, đoán rằng là khoảng cách quá xa, vượt qua cự ly mà Tháp Tín Hiệu có thể truyền tới.

Vì TV có thể bán được ở đại lục cũ, Mục Lương định xây thêm tạo vài toà Tháp Tín Hiệu, liên thông với tháp tín hiệu ở trên Trà Thụ Sinh Mệnh, tạo cự ly truyền tín hiệu siêu dài.

Chỉ là chế tạo Tháp Tín Hiệu rất phức tạp, cần khắc rất nhiều ma pháp trận, vì vậy chỉ có thể tự hắn chế tác.

- Mệnh khổ cực nha.

Mục Lương lẩm bẩm một câu.

Cộc cộc cộc...

Lúc này, cửa phòng làm việc bị gõ.

- Vào đi.

Mục Lương không ngẩng đầu lên, nói.

- Cọt kẹt ~

Thư phòng mở ra.

Vệ Ấu Lan đi vào thư phòng, cung kính nói:

- Đại nhân, Tán Viêm vừa truyền tin tức về, nói thành chủ Thiên Bình tới, muốn gặp ngươi.

- Chủ thành Thiên Bình tới?

Con ngươi màu đen của Mục Lương sáng lên, động tác trên tay ngừng lại.

Anh nhìn đồng hồ quả lắc trên tường, tính toán thời gian một chút, khoát tay nói:

- Để cho bọn họ ngày mai lại tới.

Việc chế tạo Tháp Tín Hiệu đến thời khắc mấu chốt, không thể hủy bỏ giữa đường.

Vâng.

Vệ Ấu Lan nhu thuận gật đầu, xoay người rời phòng làm việc.

Mục Lương ở phòng làm việc bận rộn cả buổi chiều, sau bữa tối mới chế tạo xong tháp tín hiệu.

Vì cam đoan TV có thể sử dụng bình thường, anh còn muốn chế tác thêm mười cái tháp tín hiệu, sau này lại xây thêm mấy cái trong vương quốc đại lục, đại lục cũ cũng cần năm tòa tháp tín hiệu.

- Phải bận rộn một thời gian rồi.

Mục Lương duỗi người, cất bước ra khỏi phòng làm việc.

Trong chính sảnh, Vệ Ấu Lan thấy Mục Lương đi ra, vội vàng hỏi:

- Đại nhân, ngài muốn ăn gì vào bữa cơm, ta đi làm.

Mục Lương thuận miệng hỏi:

- Còn gạo mới không?

- Có, còn nửa nồi.

Vệ Ấu Lan đáp,

- Ừm, vậy ta chiên cơm.

Mục Lương nói rồi cuốn tay áo lên, bước vào nhà bếp.

Vệ Ấu Lan sửng sốt một chút, hoàn hồn nói:

- Đại nhân, để ta làm là được.

- Không cần, ta tự làm.

Mục Lương khoát tay áo.

Không muốn đả kích lòng tự tin của tiểu hầu gái, nhưng nói thật lòng, anh chiên cơm ngon hơn nhiều. Tiểu hầu gái từng học chiên cơm, chỉ là không biết vì sao, Mục Lương ăn không thấy ngon.

- Ta giúp đỡ vậy.

Vệ Ấu Lan khôn khéo nói.

- Được thôi.

Mục Lương không từ chối, đi vào phòng bếp.

Anh mở tủ lạnh ra, lấy cà chua, thịt ma thú, trứng gà ba màu. Có đôi khi, nấu mỹ thực cũng là một việc yêu thích.

Tiểu hầu gái nhận nguyên liệu nấu ăn, động tác nhanh chóng rửa sạch, cầm dao bắt đầu cắt.

- Mục Lương vẫn chưa ăn cơm?

Âm thanh quyến rũ vang lên bên ngoài phòng bếp.

Hồ Tiên dựa vào khung cửa, con ngươi màu đỏ rực không chớp mắt nhìn nam nhân mình yêu.

- Chưa.

Mục Lương ngước mắt nhìn cô một cái, thấy trên mặt cô có chút tia uể oải.

Anh bình thản hỏi:

- Ngươi cũng chưa ăn cơm chiều đúng không?

- Ừm, mới từ Phố Buôn Bán về.

Hồ Tiên giải thích.

- Vậy có ăn cơm chiên không?

Mục Lương cười hỏi.

Hồ Tiên sáng mắt:

- Ngươi tự mình nấu?

- Ừm.

Mục Lương nói lấy chỗ linh mễ còn lại, dùng cái muôi đảo đảo.

- Vậy ngươi nấu nhiều một chút, ta ăn hơi nhiều.

Hồ Tiên cười tươi như hoa nói.

- Được.

Mục Lương cười một tiếng, đảo đảo cho gạo mới kết thành đoàn tơi ra. Có tiểu hầu gái hỗ trợ chuẩn bị nguyên liệu, anh có thể bắt đầu cơm chiên.

Bắt đầu cho dầu vào chảo, sau khi dầu nóng thì cho hai quả vàng vào, là một loại gia vị đặc biệt, sinh ra từ thành Tát Luận, sau khi xào có vị rất giống tỏi, chờ quả vàng xào thơm lên, cho trứng gà đã khuấy vào, dí xuống chảo, lại bắt đầu đảo, sau đó thả cà chua, thịt ma thú, rau xanh cắt nhỏ vào.

Tư lạp ~~~ Mùi hương tỏa ra bốn phía, khiến Hồ Tiên nhịn không được nuốt nước miếng.

- Thơm quá.

Động tác Mục Lương thuần thục xào trộn gạo mới trong chảo, từng hạt gạo tách ra rõ ràng, được đảo đều với cà chua, nhìn đã thấy ngon.

Vệ Ấu Lan chăm chú quan sát, ghi lại mỗi bước Mục Lương chiên cơm, định luyện nhiều hơn, hy vọng có thể chiên cơm ngon hơn.

- Được rồi.

Mục Lương tắt lửa, lấy ra hai cái khay, chia đều một nồi cơm chiên.

Vệ Ấu Lan khôn khéo nói:

- Đại nhân nhanh ăn di, ta tới dọn dẹp phòng bếp.

- Ừm.

Mục Lương bưng hai bát cơm chiên ra trù phòng, đi vào phòng ăn.

Hồ Tiên mở tủ lạnh ra, lấy hai lon nước ga đã ướp lạnh.

- Thơm quá.

Cô vào nhà hàng, ngồi bên cạnh Mục Lương, mùi cơm chiên trước mặt lan bốn phía.

- Nhanh ăn đi.

Mục Lương uống một ngụm nước có ga, cầm muỗng múc một muôi cơm chiên đưa vào trong miệng. Anh nuốt xuống, khẽ cười nói:

- Cũng không tệ lắm, nếu có thêm nấm hương cùng hành lá thì ngon hơn.

Hồ Tiên nếm thử một miếng cơm chiên, ăn ngon đến mức suýt cắn phải đầu lưỡi.

- Ngon quá đi!

Cô nghiêng mạnh đầu nhìn anh, nghiêm túc nói:

- Mục Lương, ta quyết định muốn mở một gian cơm chiên ở Phố Buôn Bán, chỉ bán loại cơm chiên này, cam đoan có thể kiếm rất nhiều tinh thạch ma thú.

- Ngon như vậy sao?

Mục Lương cười hỏi.

- Thực sự ăn rất ngon!

Hồ Tiên nghiêm túc gật đầu.

- Được, vậy ngươi mở đi.

Mục Lương vui vẻ gật đầu.

Có thể là do gạo đột biến, cơm chiên lần này ăn ngon hơn quá khứ ất nhiều.

- Ta đang nghĩ...

Hồ Tiên hiện vẻ cười dưới đáy mắt:

- Gọi là Cơm Chiên Thành Chủ thì thế nào?

- Ngươi vui là được rồi.

Mục Lương nhếch mép một cái, đây là tên quỷ gì?

Hồ Tiên lẩm bẩm nói:

- Vậy gọi tên này đi, còn có thể hấp dẫn tầng lớp khách thượng lưu, ngày mai sẽ bảo người ta tuyên truyền trên báo chí.

Mục Lương dở khóc dở cười, để dân trong thành biết bọn họ có một tiệm Cơm Chiên Thành Chủ sao?

Anh ôn nhu nói:

- Cơm chiên không chỉ bán một loại, còn có cơm chiên hải sản, cơm chiên nấm, chỉ cần phối hợp tốt, mọi thứ đều có thể chiên với cơm.

Hồ Tiên trong trẻo nói:

- Ngươi viết phương pháp nấu cho ta, ta sẽ bảo đầu bếp thử làm xem.

- Được thôi.

Mục Lương gật đầu đáp ứng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận