Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 244: Đôi Cánh Thiên Sứ Lại Tiến Hóa

Cô đã rời đi, bước chân nhanh hơn hướng về phía hậu hoa viên.
Từ xa, cô đã thấy Mục Lương đang ở phía sau hoa viên, lúc này đang đứng ở trước mặt Đôi Cánh Thiên Sứ.
Anh dự định đêm nay sẽ thăng cấp Đôi Cánh Thiên Sứ lên cấp 7.
- Hệ thống, tiến hóa Đôi Cánh Thiên Sứ đến cấp 7.
Mục Lương đang ra lệnh trong đầu.
- Keng! Từ cấp 5 tiến hóa đến cấp 7, khấu trừ 110 vạn điểm tiến hóa.
- Keng! Đôi Cánh Thiên Sứ cấp 7 tiến hóa thành công.
- Keng! Nước Mắt Thiên Sứ đang trong quá trình thay đổi... Thích ứng xong... Truyền thừa hoàn tất.
Sau khi Mục Lương tiếp thu hết cường hóa, liền mở hệ thống của bản thân ra kiểm tra bốn thuộc tính.
- Thuần Dưỡng Sư: Mục Lương.
Thể lực: 262.8.
Tốc độ: 248.2.
Khí lực: 235.5.
Tinh thần: 269.3.
Tuổi thọ: 24 tuổi trên 4890 năm.
Điểm thuần dưỡng: 290.
Điểm tiến hóa: 3.526.291.
Năng lực:
Điều Nguyên Tố Ánh Sáng cấp 7.
Nước Mắt Thiên Sứ cấp 7.
... Ẩn giấu...
Động vật thuần dưỡng:
Bọ Cánh Cứng Lấp Lánh.
Thiên phú: Điều Khiển Nguyên Tố Ánh Sáng cấp 7.
... Ẩn giấu...
Thực vật thuần dưỡng:
Đôi Cánh Thiên Sứ.
Thiên phú: Nước Mắt Thiên Sứ cấp 7.
... Ẩn giấu...
- Cách nghìn vạn còn kém hơn sáu triệu, xem ra cần phải cần thêm một khoảng thời gian.
Trong lòng Mục Lương mặc niệm đóng bảng kỹ năng lại.
Nếu như không phải bí dược chữa thương nghiên cứu thành công, đồng thời đám người Ny Cát Sa gia nhập vào, anh sẽ không lập tức thăng cấp cho Đôi Cánh Thiên Sứ lên cấp 7.
Bên trên bảng còn lại hơn ba trăm năm mươi vạn điểm tiến hóa, trong đó 300 vạn điểm tiến hóa là do Tiệm Sách thu vào chuyển hóa thành tinh thạch hung thú.
Hiện tại bây giờ mỗi ngày Phố Buôn Bán đều hoạt động rất thuận lợi, thu thập được rất nhiều lợi nhuận. Lợi nhuận kiếm được bằng tinh thạch hung thú, Mục Lương đều chuyển hóa thành điểm tiến hóa, bởi vì chuẩn bị thăng cấp cho Rùa Đen.
Từ cấp 7 thăng lên cấp 8, cần mười triệu điểm tiến hóa, điều ấy cần tích lũy một khoảng thời gian không ngắn.
- Mục Lương.
Ly Nguyệt đi tới dưới Trà Thụ Tinh Thần, đứng ở bên cạnh anh.
- Ngươi tới thật là đúng lúc.
Mục Lương nghiêng đầu mỉm cười.
Lúc này, Đôi Cánh Thiên Sứ đang phát sinh biến hóa, sau khi hoàn chỉnh tất cả vẫn tản ra ánh sáng, năm đóa hoa trên đó không gió lay động.
Bên trong ánh mắt của cô gái thấy đóa hoa Đôi Cánh Thiên Sứ xảy ra biến hóa.
Cơ bản nó chỉ có hai nửa đôi cánh, một nửa đôi cánh kia lúc này đang cấp tốc sinh trưởng, sẽ rất nhanh chóng trở thành một cánh mới hoàn chỉnh.
Vẫn còn tiếp tục biến hóa, còn đôi cánh thứ ba ở phần gốc, một lần nữa phân hóa trở thành một nửa đôi cánh mới.
Nhánh hoa cũng có thay đổi, thêm một lần nữa hai cái nụ hoa của nó dài ra, nó đang nở rộ với tốc độ của mắt thường cũng có thể thấy được.
Hiện tại, Đôi Cánh Thiên Sứ tổng cộng có bảy đóa hoa, chiều dài của đóa hoa trung tâm lại dài hơn ba nửa đôi cánh còn lại.
- Thật đẹp.
Môi hồng của Ly Nguyệt khẽ nhếch.
Trước mắt Đôi Cánh Thiên Sứ lại lớn lên dưới gió đêm hiu hiu:
- Cánh của Đôi Cánh Thiên Sứ rung động có theo tiết tấu, giống như thiên sứ đang đập cánh..
Mục Lương hướng về Ly Nguyệt, đề nghị:
- Thử Nước Mắt Thiên Sứ lại lần nữa, nhìn một chút hiệu quả thế nào. Nước Mắt Thiên Sứ cấp 7 không biết có thể trị dứt căn bệnh Hư Quỷ cảm Nhiễm hay không?
- Được, thử lại lần nữa.
Ly Nguyệt nhỏ giọng đáp lời.
Nước Mắt Thiên Sứ lại lần nữa phát ra tiết tấu.
Mục Lương đưa ngón trỏ ra, đầu ngón tay ngưng tụ một ánh sáng màu xanh lục, dịch thể trong suốt như giọt nước ngưng tụ ra.
- Tới đây.
Mục Lương đem ngón trỏ đưa đến bên môi Ly Nguyệt.
Trên gương mặt trắng hồng của Ly Nguyệt hiện lên một vệt ửng đỏ.
Cô ngượng ngùng chần chừ mấy giây, hơi mở miệng tiếp được giọt Nước Mắt Thiên Sứ trong suốt kia.
Mục Lương thu tay về, không thể tự chủ ngắt ngón trỏ một cái được.
Ly Nguyệt nhắm mắt lại, đường chỉ màu đỏ bên phải gương mặt bắt đầu lộ ra ánh sáng màu đỏ.
Sau mấy lần lấy hơi thở, đường chỉ màu đỏ mới bắt đầu chậm rãi trở nên nhạt dần, ngay sau đó ánh sáng màu đỏ cũng ảm đạm lại.
- Anh !
Ly Nguyệt cảm thấy cả người rất thoải mái, trạng thái thân thể tốt nhất trước nay chưa từng có, hiệu quả tốt hơn gấp mấy lần so với lần trước.
- Nước Mắt Thiên Sứ cấp 7 cũng không được.
Mục Lương bất đắc dĩ thở dài, muốn trị được căn bệnh Hư Quỷ Cảm Nhiễm vẫn là một gánh nặng, cần phải có nhiều thời gian, trị liệu dài lâu.
- Vẫn không được sao.
Ly Nguyệt mở mắt ra, đôi mắt màu bạc thoáng qua một tia thất vọng rồi biến mất.
Có lẽ là quen dần nên lần này cô rất nhanh chóng khôi phục lại trạng thái.
- Màu sắc nhạt hơn, tiếp theo nhất định có thể chữa trị tận gốc.
Mục Lương đưa tay lên vuốt đường chỉ màu đỏ bên má phải trên gương mặt Ly Nguyệt.
Hiện tại, màu của đường chỉ màu đỏ vô cùng phai nhạt, nói là màu đỏ nhạt cũng không đúng.
Tuy miệng của Ly Nguyệt mỉm cười nhưng gương mặt lại ửng đỏ, không có cúi đầu chịu đựng, trong mắt tràn ngập ngượng ngùng.
Trong lòng cô bây giờ rất lúng túng, bị nhiệt độ do bàn tay Mục Lương tỏa ra lướt qua, càng ngại ngùng.
Mục Lương thả tay xuống, hỏi:
- Lần này sử dụng Nước Mắt Thiên Sứ như thế nào, có thể kiên trì thời gian bao lâu?
Từ sâu trong đáy mắt của Ly Nguyệt hiện lên một tia thất vọng và phiền muộn.
Cô tỉ mỉ cảm nhận, sau đó hưng phấn đáp lại nói:
- Lần này có thể kiên trì sáu năm.
- Sáu năm sao, cũng không tệ lắm.
Mục Lương gật đầu thoả mãn.
Nước Mắt Thiên Sứ cấp 7, so sánh với Nước Mắt Thiên Sứ cấp 5 hiệu quả vượt lên gấp hai lần, từ một năm rưỡi kéo dài đến sáu năm.
- Sáu năm, có thể có thời gian chờ đợi lâu hơn.
Ly Nguyệt vui vẻ nói.
Mục Lương kéo tay Ly Nguyệt, ôn hòa nói:
- Không cần phải sáu năm, trong vòng một năm, ta cam đoan sẽ trị khỏi Hư Quỷ Cảm Nhiễm cho ngươi.
- Ta tin tưởng ngươi.
Tâm trạng của Ly Nguyệt càng thêm phấn khích.
Cô mấp máy môi hồng, địa vị của Mục Lương ở trong mắt cô, sớm đã trở thành vị trí mà không phải người nào có thể thay thế.
Khi Ly Nguyệt nghe Vệ Ấu Lan nói Mục Lương tới hậu hoa viên, trong lòng đã có suy đoán ra.
Cô đại khái có thể đoán được Mục Lương nhất định là tới hậu hoa viên để thăng cấp Đôi Cánh Thiên Sứ, cô biết được trong lòng Mục Lương đang suy nghĩ chuyện gì.
- Mục Lương, Ny Cát Sa và mọi người cũng cần Nước Mắt Thiên Sứ.
Ly Nguyệt nhỏ giọng nói.
- Những Nước Mắt Thiên Sứ còn lại đều có thể dùng, trước mặt sẽ ngăn chặn được chuyển biến xấu do Hư Quỷ Cảm Nhiễm mang lại.
Mục Lương liền đáp.
Nước Mắt Thiên Sứ cao cấp hơn, cần chờ một khoảng thời gian mới có thể để cho mọi người sử dụng.
Hoa Đôi Cánh Thiên Sứ thăng đến cấp 7, hiện tại cứ ba ngày thì mỗi đóa hoa có thể ngưng tụ một giọt Nước Mắt Thiên Sứ.
- Cảm ơn.
Ánh mắt của Ly Nguyệt đã cảm động ứ nước mắt.
- Hiện tại với mối quan hệ của chúng ta, hai chữ cảm ơn nghe có vẻ xa lạ, về sau không nên nói hai từ cảm ơn với ta nữa, chúng ta là người một nhà.
Mục Lương mỉm cười giơ tay lên bấm lại, khẽ búng cái trán của Ly Nguyệt.
- Vâng.
Trong lòng của Ly Nguyệt run lên.
Chỉ một cái búng ngón tay cũng có thể làm nỗi lòng người khác bối rối.
- Đi thôi, để cho bọn họ dùng sớm, mới an tâm được.
Mục Lương nhịn không được xoa xoa màu tóc dài màu trắng bạc của Ly Nguyệt.
- Dạ được.
Ly Nguyệt cúi đầu nhỏ bé cắn cánh môi một cái.
- Làm sao vậy?
Mục Lương cảm thấy nghi hoặc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận