Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 439: Giai Điệu Thật Êm Tai

Mục Lương ấn mở app âm nhạc và phim ảnh, trong màn hình tìm được ‘Âm Nhạc Đã Lưu’, sau khi tùy ý ấn mở liền chọn một ca khúc, nhấn vào nút chạy.
Âm điệu vui sướng vang lên, tiếp theo là giọng ca trong suốt của một người con gái cất lên, quanh quẩn trong thư phòng.
- Ài ài ài? Làm sao nó có thể phát ra âm thanh?
Mễ Nặc lại lần nữa kinh ngạc hỏi.
Đỏ môi đỏ của Nguyệt Thấm Lan khẽ nhếch, yên tĩnh hưởng thức lời bài hát, bị giai điệu vui sướng êm tai hấp dẫn.
Hai cô gái đều nghe không hiểu ca khúc hát cái gì, chỉ cảm thấy giai điệu rất êm tai, chưa từng nghe qua âm thanh êm tai như vậy.
- Bầu trời đổ mưa...
Mục Lương hắng giọng một cái, bắt đầu ngâm nga theo giai điệu này.
- A lặc?
Nguyệt Thấm Lan bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía Mục Lương, bên trong con mắt màu xanh nước biển tràn đầy ngạc nhiên, giống như phát hiện đại lục mới.
- Giai điệu thật Êm tai !
Mễ Nặc nửa híp mắt, lỗ tai thỏ màu xanh lam đung đưa theo tiết tấu.
Bốn phút trôi qua, ca khúc đã hết.
Mục Lương tắt điện thoại, bưng chén trà lên nhấp một hớp trà nóng.
- Khụ khụ.
Anh ho nhẹ hai tiếng, có chút ngượng ngập nói:
- Rất lâu không có ca hát, có chút lạc nhịp .
Hai con ngươi của Mễ Nặc tỏa sáng lấp lánh, sùng bái nói:
- Thật sự rất êm tai.
- Thích không?
Mục Lương dùng chất giọng ấm áp hỏi.
- Ừ, rất thích.
Mễ Nặc đáp lại bằng giọng mềm mại, liên tục gật đầu.
- Vậy sau này, ta dạy cho ngươi hát.
Mục Lương đưa tay nắn bóp lỗ tai của cô, cảm thấy cảm giác thật tốt.
Trong lòng của anh chợt có ý nghĩ, về sau có thể mở Viện Ca Kịch hay không?
Nhưng trước đó, phải bồi dưỡng một nhóm người biết ca múa, lại phải chế tạo các loại nhạc khí mới được.
Đến lúc đó, diễn kịch, lại bán vé vào cửa, lại có thể kiếm một số lượng lớn tinh thạch hung thú.
- Ừ, được.
Mặt mũi của Mễ Nặc tràn đầy mong đợi nháy hai mắt.
Trong mắt của Nguyệt Thấm Lan nhấp nháy tia sáng, trong lòng càng thêm chắc chắn, Linh khí trong tay Mục Lương chắn chắc là thần khí trong truyền thuyết.
- Hô hô !
Trên không trung cách mặt đất sáu ngàn mét, Ưng Lửa đập cánh bay với tốc độ cao.
Sau năm phút, nó bắt đầu hạ độ cao, đâm thẳng vào trong tầng mây màu xám rồi lại tiếp tục hạ độ cao.
- Du du du !
Ưng Lửa phát ra tiếng cảnh báo lớn.
Sau lưng của nó, Nguyệt Phi Nhan lộ ra vẻ mặt nghiêm túc, hô lớn:
- Chuẩn bị đáp xuống.
- Rõ!
Nhóm hộ tống và tiếp viên phục vụ dâng cao tinh thần.
- Mời tất cả hành khách trở lại vị trí của mình, chúng ta chuẩn bị đáp xuống.
Tiếp viên cất giọng hô to.
- A, rốt cuộc tới rồi sao?
Có thương nhân cảm thán một tiếng, sau đó được tiếp viên phục vụ mời lại vào trong khoang thuyền.
- Du du du !
Ưng Lửa lại kêu to lần nữa, chậm rãi giảm độ cao.
- Chuẩn bị sẵn sàng.
Nguyệt Phi Nhan hô lớn một tiếng.
- Rõ.
Trên mặt nhóm hộ vệ hiện lên vẻ nghiêm túc, trở lại vị trí của mình.
Hai phút sau, Ưng Lửa hạ xuống độ cao ba ngàn mét, lúc này đã có thể nhìn thấy Huyền Vũ đang di chuyển ở dưới mặt đất.
- Du du du !
Nguyệt Phi Nhan đi tới biên giới bức tường lưu ly rồi nhìn xuống, khi vừa trông thấy thành Huyền Vũ thì trong lòng cô mới thả lỏng lại, nhiệm vụ lần này xem như hoàn thành.
Ưng Lửa lao xuống dưới, tới gần Sơn Hải Quan.
Trên Sơn Hải Quan, Vệ Cảnh thấy Ưng Lửa đến gần, cảnh giác trên mặt của hắn giảm xuống.
Hắn nghiêm túc hô to:
- Chú ý cảnh giới, không thể buông lỏng cảnh giác.
- Rõ.
Nhóm Thành Phòng Quân đồng thanh đáp, ngón tay chạm vào cò của nỏ quân dụng.
Ưng Lửa thu nhỏ cánh lại, vững vàng đáp xuống trước Sơn Hải Quan.
- Cót két !
Cầu thang lưu ly rơi xuống, các hành khách lần lượt đi xuống máy bay.
- Mọi người xếp thành hàng, ai muốn vào thành thì cần phải được kiểm tra, sau đó lấy được Văn Điệp Thông Quan......
Có nhân viên cầm loa hô to.
Kể từ khi xuống máy bay, hai hàng lông mày của Lan Na lúc nào cũng nhíu lại.
Đây là một nơi hoàn toàn xa lạ, hộ vệ nghiêm ngặt khiến cô cảm thấy nơi này không đơn giản.
- Chấp sự đại nhân, chúng ta có nên đi xếp hàng không?
Thuộc hạ thấp giọng xin chỉ thị.
- Chớ làm loạn, vào thành trước rồi nói sau.
Lan Na bình tĩnh đáp.
- Vâng.
Hai tên thuộc hạ đồng thanh trả lời.
Ba người đi xếp hàng.
Sau năm phút, đến phiên Lan Na.
- Tiểu thư, vào thành cần mua Văn Điệp Thông Quan, giá vào thành là một viên tinh thạch hung thú sơ cấp trung đẳng, cô cần không?
Nhân viên phục vụ lộ ra một nụ cười cứng ngắc, mặt của cô ấy đã sắp hóa đá rồi.
Khóe mắt của Lan Na không khỏi co giật vài cái, quả nhiên, thành Huyền Vũ là nơi cướp tinh thạch hung thú.
Cô không nói gì, lập tức ném một viên tinh thạch hung thú cho đối phương, hiện tại, cô chỉ muốn mau chóng vào thành.
- Xin tiểu thư cho biết tên họ, đến từ nơi nào? Mấy tuổi?
Nhân viên phục vụ cũng không so đo, lấy Văn Điệp Thông Quan và bút, chuẩn bị đăng ký.
- Lan Na, đến từ thành Phi Điểu, hai mươi sáu tuổi......
Lan Na thuận miệng báo tin tức, trong đó có thật có giả.
- Tốt, sau khi trải qua vòng kiểm tra thì tiểu thư có thể vào thành.
Nhân viên phục vụ đưa Văn Điệp Thông Quan bằng hai tay, sau đó giơ tay ra hiệu cô đi tới phía sau.
- Hừ, thực là phiền phức.
Lan Na đen mặt lại, cầm Thông Quan Văn bước tới trước.
Mười phút sau, cô và thuộc hạ thành công tiến vào Sơn Hải Quan, bước vào Phố Buôn Bán.
Vừa mới đi ra Sơn Hải Quan, ba người không nhịn được dừng chân lại, vẻ mặt ngẩn ngơ, hiển nhiên là đã bị Phố Buôn Bán hấp dẫn.
- Chấp sự đại nhân, ở đây thật sạch sẽ......
Một tên thuộc hạ lên tiếng, trong giọng nói không giấu nổi sự sợ hãi và thán phục, hắn có chút e ngại đi vào Phố Buôn Bán.
Hắn cúi đầu nhìn trang phục của mình, đôi tay xám xịt có vẻ không hợp với nơi này.
Lan Na nhìn người đi đường trên Phố Buôn Bán, ngoại trừ các thương nhân đi chung chuyến bay thì những người còn lại đều trông có vẻ sạch sẽ hơn cô.
- Đi thôi, chúng ta đi tìm chỗ nghỉ chân trước.
Cô cúi đầu, đột nhiên cảm thấy có chút mất mặt.
- Vâng.
Thuộc hạ cũng có cảm giác giống vậy.
- Thơm quá.
Lan Na dừng bước, ngửi thấy một mùi thơm kỳ lạ.
Cô quay đầu nhìn lại, lưu ý đến một cửa hàng có bảng hiệu ‘Tiệm Mỹ Thực Khoai Lang’.
Sau năm phút, cô ôm một túi giấy bước ra, bên trong chứa hai củ khoai lang đỏ chót, mặt mũi tràn đầy sự vui vẻ đi về phía Tam Tinh Lâu mà nhân viên cửa hàng nói tới.
Nhưng không chờ Lan Na tìm được chỗ ở, dọc theo đường đi cô đã bị hấp dẫn bởi các món ăn ngon, túi giấy ôm trong ngực càng ngày càng nhiều.
- Ở đây quả là một nơi không tồi.
Lan Na cảm thán một tiếng rồi đút thêm một miếng khoai lang khô vào miệng.
- Ưm ưm!
Hai tên thuộc hạ gật đầu đồng ý, mỗi người đều ôm vài cái túi giấy trong ngực, kiếm lời cho Phố Buôn Bán hơn một trăm tinh thạch hung thú.
- Chấp sự đại nhân, chúng ta đến Tam Tinh Lâu thôi.
Thuộc hạ lên tiếng nhắc nhở.
- Thấy rồi, đi vào thôi.
Lan Na liếc nhìn bảng hiệu của Tam Tinh Lâu, sau đó cất bước đi vào đại sảnh tiếp đãi.
- Hoan nghênh quý khách, mọi người muốn tìm chỗ nghỉ à?
Bách Biến Ma Nữ ngồi phía sau quầy, ngẩng đầu lên cười chào đón.
- Ừ.
Lan Na nhìn Bách Biến Ma Nữ, lạnh nhạt lên tiếng.
- Có ba loại phòng...
Bách Biến Ma Nữ vẫn duy trì nụ cười trên mặt, giới thiệu các loại phòng của Tam Tinh Lâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận