Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1929: Xem Ta Thu Thập Ngươi Như Thế Nào?!

Mục Lương nhắc nhở:

- Độ cao phải có tiêu chuẩn, nhất là ván trượt tuyết, cao thấp không đều nhau sẽ ảnh hưởng tới tốc độ và an toàn, không thể quá ngắn.

Nguyệt Thấm Lan chậm rãi gật đầu, lấy ra cuốn sổ ghi lại, rồi đề nghị:

- Ta cảm thấy còn có thể vẽ họa tiết trên ván trượt tuyết, càng thêm đẹp mắt càng thêm quý giá.

- Có thể.

Mục Lương cười một tiếng.

Nguyệt Thấm Lan ghi lại những đều cần lưu ý, ngước mắt hỏi:

- Còn có chuyện khác sao?

- Không có.

Mục Lương lắc đầu một cái.

Nguyệt Thấm Lan đứng lên, ưu nhã nói.

- Ta đi về nghỉ ngơi đây.

- Cứ vậy đi à?

Mục Lương bế nữ nhân trước mặt lên, khóe môi của anh hơi hơi nhếch lên.

- Không phải vậy đâu?

Nguyệt Thấm Lan chớp chớp con mắt màu xanh nước biển, sau khi nhìn thấy ánh mắt của Mục Lương, biết chuyện gì sắp xảy ra, bèn hắng giọng một cái, nhỏ giọng nói:

-..... Ta đi tắm lại nói.

- Được.

Trong giọng nói của Mục Lương mơ hồ lộ ra tia chờ mong.

Nguyệt Thấm Lan xoay người bước nhanh rời khỏi thư phòng.

Anh nhìn cửa phòng đóng lại, suy nghĩ một chút đưa tay kéo qua một trang giấy, cầm lấy bút chì bắt đầu vẽ bản thiết kế sân chơi.

Tám tòa Vệ Thành mới, hiện nay chỉ có Vệ Thành Số 12 hoàn thành kiến trúc đặc sắc, những tòa Vệ Thành khác mặc dù có phương án xây dựng, nhưng vẫn chưa thực hiện.

Vệ Thành Số Một, Thành Thủy, có Người Cá là điểm đặc biệt của nơi đó, cũng có thể trở thành Thành Mỹ Thực, nơi đó sắp bán toàn bộ món ngon ở quốc gia Huyền Vũ.

Vệ Thành Số 2, gọi là Thành Nghệ Thuật, tranh thuỷ mặc, bút vẽ, tượng gỗ điêu khắc, đồ gốm, đều là điểm đặc sắc của nơi này.

Vệ Thành Số 3, Mục Lương chuẩn bị xây dựng thành Thành Rượu, chuyên môn sản xuất rượu với bán ra các loại rượu. Công xưởng nấu rượu cũng di chuyển đến đây, sẽ không mở ra với bên ngoài.

Vệ Thành Số 4, thành này sẽ chuyên về luyện kim với chế thuốc.

Sản nghiệp riêng chính là các loại linh khí, ma cụ với ma dược, đồng thời công xưởng sản xuất thuyền cũng sẽ di chuyển đến nơi này, nhưng đây thuộc về cơ mật tối cao của nước Huyền Vũ, nghiêm cấm nhân viên không quan hệ đi vào.

Vệ Thành Số 5, xây dựng thành Thành Đồ Gốm, có đồ gốm tuyệt đẹp, đồ sứ, bộ uống trà các loại.

Vệ Thành Số 6, sẽ mở 50 quán lẩu khác nhau, gọi là thành Thành Lẩu.

Vệ Thành Số 7 sẽ phục dựng lại nét cổ xưa, cần mái ngói nung, kiến trúc giả cổ dùng gỗ làm nóc nhà cũng đang xây dựng, chờ sau khi ngói làm xong, trang trí các thứ, đều cần thời gian nhất định.

Vệ Thành Số 8 ở gần Phim Trường, hai nơi này sẽ xác nhập lại, trở thành Thành Ảnh Thị chân chính.

Vệ Thành Số 9, là Thành Trang Phục, công xưởng may quần áo của nước Huyền Vũ sẽ di chuyển đến tận đây.

Sau khi xây dựng xong, không chỉ là nơi bán trang phục, còn bán các loại vải vóc, da thú lông, các loại màu sắc.

Vệ Thành Số 10, xây thành một sân chơi của vương quốc Huyền Vũ.

Vệ Thành Số 11, dùng âm nhạc với thể thao làm chủ đề, bài Loka, mạt trượt, bài pu-khơ, Bi-a, cầu lông các loại.

Tương lai thi đấu bài Loka, cũng sẽ tổ chức ở Vệ Thành số 11, trừ cái đó ra còn có các loại đại hội thể dục thể thao.

Vệ Thành Số 12, Thành Băng Tuyết, lấy phong cảnh băng tuyết với các môn vận động liên quan đến băng làm nét riêng.

Những kế hoạch này, đều đã ghi vào trong bảng kế hoạch xây dựng vương quốc Huyền Vũ.

Chờ sau khi tuyển ra được người quản lý Vệ Thành, sẽ xây Cục Quản Lý Vệ Thành, lại do người quản lý tuyển người, bắt đầu kiến tạo nên nét riêng của mỗi tòa vệ thành.

Ngoại trừ phải xây chi nhánh Cục Quản Lý ra, phòng Tuần Cảnh Vệ mới cũng đem phải được thiết lập, sẽ do Phó vệ trưởng Tuần Cảnh Vệ Chủ Thành phụ trách, cũng chính là Trình Mâu.

- Còn có đội Phòng Cháy Chữa Cháy ở Vệ Thành, cũng phải bắt đầu chọn người ở trong Thành Phòng Quân, tất cả đều phải bắt đầu khua chuông gõ mõ tiến hành.

- Thật là gánh nặng đường xa.

Mục Lương thở dài, tiếp tục vẽ bản đồ thiết kế sân chơi.

Sân chơi, kích thích nhất tự nhiên là tàu lượn siêu tốc, anh dự định thiết kế năm xe tàu lượn siêu tốc, xây Vệ Thành Số 10 thành thành thị khiến người ta thét chói tai.

Ngoại trừ cái đó ra, xếp đặt thảm bay, thuyền hải tặc, nhảy cao những trò này đều không thể thiếu, đều có thể dùng linh khí với ma cụ thực hiện.

Anh bận rộn một chút liền quên thời gian, những vẫn chưa quên lời của Nguyệt Thấm Lan.

Mục Lương liếc nhìn đồng hồ quả lắc trên tường, nhẹ nhàng nhíu mày một chút.

- Cọt kẹt ~~~

Sau một khắc, cửa thư phòng bị đẩy ra.

- Còn chưa ngủ?

Hồ Tiên lắc mông đi vào bên trong, tám cái đuôi cáo phía sau nhẹ nhàng lắc lư.

- Còn chưa buồn ngủ

Trong lòng Mục Lương hơi hụt hẫng.

Anh nhìn nữ nhân đuôi cáo, tóc cô còn có chút ướt, hiển nhiên vừa mới tắm rửa xong, mơ hồ có thể ngửi được mùi hương sữa tắm với dầu gội.

Hồ Tiên giang ra cánh tay trắng mảnh khảnh, giọng lười biếng nói:

- Nhưng ta buồn ngủ rồi!

- Vậy hãy nghỉ ngơi đi.

Mục Lương đứng lên, cất bản thiết kế .

Anh đi về hướng đuôi cáo nữ nhân, động tác thuần thục đưa ôm ngang cô lên (bế kiểu công chúa), cất bước đi về phía phòng nghỉ.

- Ngươi thật đúng là vội vàng xúc động...

Hồ Tiên gắt giọng.

- Xem ta thu thập ngươi như thế nào?!

Đôi mắt của Mục Lương trở nên đục ngầu, cửa phòng nghỉ không tiếng động đóng lại.

……………

- Đông đông đông ~~~

Sáng sớm hôm sau, Nguyệt Thấm Lan dậy thật sớm, rửa mặt xong ra khỏi phòng. Cô từ hành lang đi tới chính sảnh, nhìn về phía thư phòng ở một bên hành lang khác.

- Đại nhân Thấm Lam, chào buổi sáng.

Thanh Vụ dùng giọng dịu dàng chào hỏi.

- Chào.

Nguyệt Thấm Lan gật đầu đáp lại, lại nhìn nhãn thư phòng, hiếu kỳ hỏi:

- Mục Lương còn chưa dậy?

- Vẫn chưa.

Thanh Vụ lắc đầu.

Đôi mắt của Nguyệt Thấm Lan lóe sáng, lại hỏi:

- Hồ Tiên đâu?

- Đại nhân Hồ Tiên cũng chưa thức.

Thanh Vụ chớp đôi mắt xinh đẹp, tối hôm qua nữ nhân đuôi cáo vào thư phòng, cả đêm không có đi ra đâu.

Nguyệt Thấm Lan chậm rãi gật đầu, tối hôm qua cô tắm rửa xong đi ra, đúng lúc gặp phải Hồ Tiên trở về từ Thành Buôn Bán Sơn Hải, vì vậy mới có một màn kia.

Cô xoay người chuẩn bị đi nhà ăn, vẫn không nhịn được quay đầu hỏi một câu:

- Tối hôm qua Hồ Tiên có ngủ ở thư phòng không?

- Có.

Thanh Vụ hơi ngoẹo đầu, đáp.

- Cảm ơn.

Nguyệt Thấm Lan khoát tay áo, cất bước đi về phía phòng ăn.

Trong phòng ăn, Vân Hân đang ở xếp đặt chén đũa, thấy Nguyệt Thấm Lan tiến vào, tiểu hầu gái ngoan ngoãn chào hỏi:

- Chào đại nhân Thấm Lan!

- Ừm, bữa sáng hôm nay là món gì?

Nguyệt Thấm Lan thuận miệng hỏi một câu.

Vân Hân ôn nhu đáp:

- Có cháo ngô linh mễ, bánh gạo, trứng luộc nước trà với bánh bao thịt.

- Làm xong chưa?

Nguyệt Thấm Lan kéo ghế ra ngồi xuống.

Vân Hân nhu thuận hỏi:

- Vâng, đã làm xong, ngài muốn dùng bây giờ không?

Bây giờ chỉ mới sáu giờ sáng, trước đây đều là bảy giờ dùng bữa sáng.

- Ừm, cho ta một phần.

Nguyệt Thấm Lan lên tiếng đáp.

Bạn cần đăng nhập để bình luận