Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2607: Cam Giá Dai Như Cao Su

Thanh Vụ đặt khôi giáp trên kệ rồi xoay người đi vào phòng bếp, rót hai ly trà nóng đi ra, một ly cho cô gái tai mèo, một ly đưa đến thư phòng cho Mục Lương.

- Cộp cộp cộp ~~~

- Mục Lương đã trở về rồi à?

Tiếng nói thanh thúy vang lên, Nguyệt Phi Nhan bước ra khỏi Thiên Điện.

Ba Phù gật đầu đáp:

- Bệ hạ đi tắm.

- Tắm à, ta cũng muốn tắm.

Nguyệt Phi Nhan lẩm bẩm.

Đôi mắt của Ba Phù trợn to, do dự hỏi lại:

- Tiểu thư Phi Nhan muốn tắm chung với bệ hạ à?

- Hả? Ngươi đừng có nói lung tung, ta không có.

Khuôn mặt xinh đẹp của Nguyệt Phi Nhan lập tức đỏ bừng, chạy như trốn trở về Thiên Điện.

Cô gái tóc đỏ vừa rời đi thì Hi Bối Kỳ đã tới chính sảnh:

- Ta mới vừa nghe được câu gì đó rất kinh người thì phải?

- Tiểu thư Phi Nhan đùa thôi.

Ba Phù cười tươi như hoa nói.

Hi Bối Kỳ yêu kiều hừ một tiếng:

- Hừ, ta thấy nàng ấy không giống như là nói đùa, chỉ là có sắc tâm mà không có sắc đảm thôi.

Ba Phù và đám người Thanh Vụ liếc nhìn nhau, đáy mắt đều là ý cười.

- Cộp cộp cộp ~~~

Tiếng bước chân thanh thúy truyền đến, Hồ Tiên cất bước đi vào cung điện, tám cái đuôi hồ ly xù lông lắc lư phía sau.

- Hồ Tiên đại nhân đã trở về.

Ba Phù và những người khác mỉm cười chào hỏi.

- Mục Lương đâu rồi?

Đây là câu nói đầu tiên khi Hồ Tiên bước vào cung điện.

Ba Phù ngoan ngoãn đáp:

- Bệ hạ đang tắm.

- Tắm à?

Hồ Tiên hơi nhướng mày, hơi suy nghĩ một chút rồi xoay người lắc eo đi về phía thư phòng.

- ...

Hi Bối Kỳ há miệng, đôi mắt màu vàng kim tràn đầy thần sắc ước ao.

Nửa giờ sau, đám người Nguyệt Thấm Lan lần lượt trở về, chẳng mấy chốc thì cung điện đã trở nên náo nhiệt.

Ly Nguyệt thuận miệng hỏi:

- Mục Lương còn chưa trở lại sao?

Ba Phù nhỏ giọng đáp:

- Bệ hạ đang tắm… Còn có cả Hồ Tiên đại nhân.

Ly Nguyệt nghe vậy vẻ mặt vẫn không thay đổi, chuẩn bị buổi tối lại đi hồi báo chuyện Hộ Vệ Thánh Quang.

Ngày hôm nay cô đến căn cứ Hải Lục Không tam quân, điều mười tám người trong danh sách đến Khu Vực Trung Ương, ngày mai sẽ tiến hành đặc huấn thống nhất, ai hợp cách là có thể trở thành Hộ Vệ Thánh Quang.

Nguyệt Thấm Lan đột nhiên hỏi:

- Ly Nguyệt, ngươi nghe qua cái tên "Mặc Liên" bao giờ chưa?

- Mặc Liên, người của Hắc Phượng Hoàng, làm sao vậy?

Đáy mắt của Ly Nguyệt hiện lên một tia sáng lạnh lẽo.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói:

- Không có gì, hai ngày này quá bận rộn, hôm nay ta xem báo thấy có người muốn tìm Mặc Liên thông qua chuyên mục tìm người, ta cảm thấy cái tên này hơi quen cho nên mới hỏi ngươi một chút.

Thần sắc của Ly Nguyệt trở nên nghiêm túc:

- Có người tìm Mặc Liên? Chẳng lẽ là dư đảng của Hắc Phượng Hoàng?

Nguyệt Thấm Lan lắc đầu, ưu nhã nói:

- Hẳn là không phải, ta có hỏi Tiểu Lan, nghe nói đối phương là người nhà của Mặc Liên.

- Người nhà của Mặc Liên?

Đôi mắt màu trắng bạc của Ly Nguyệt lóe sáng.

Cô nhìn Nguyệt Thấm Lan, nghiêm túc nói:

- Dùng bữa tối xong ta sẽ đi điều tra chuyện này, nếu như không phải người của Hắc Phượng Hoàng thì không cần để ý tới.

- Ừm, một hồi nữa ngươi nói một tiếng cho Mục Lương biết.

Nguyệt Thấm Lan gật đầu nói.

- Chuyện gì thế?

Giọng nói trong sáng vang lên, Mục Lương ăn mặc chỉnh tề đi vào chính sảnh, phía sau là cô gái đuôi hồ ly.

Nguyệt Thấm Lan liếc nhìn Mục Lương, đáy mắt hiện lên tia trêu chọc, nói một câu ẩn ý:

- A, xem ra tốc độ hôm nay hơi nhanh thì phải?

- Hử?

Mục Lương chớp mắt, có ý gì?

Ly Nguyệt mỉm cười, giải thích ngắn gọn:

- Có người muốn tìm Mặc Liên nên đăng thông báo tìm người trên báo.

- Mặc Liên, thuộc hạ của Hắc Phượng Hoàng?

Mục Lương hơi nhướng mày.

- Ừm, chính là nàng ta.

Ly Nguyệt gật đầu một cái.

Cô suy nghĩ một chút, nói bổ sung:

- Có thể là trùng tên.

- Cái tên Mặc Liên này khá hiếm thấy, khả năng trùng tên không quá cao.

Mục Lương bình thản nói.

- Ta cũng cảm thấy như vậy.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã gật đầu.

Ly Nguyệt lạnh nhạt nói:

- Nếu quả như là Mặc Liên đó, bây giờ nàng ta vẫn còn ở trong Ngục Giam số một, như vậy có đăng báo cũng không thể tìm thấy.

- Ta sẽ phân phó thuộc hạ đi điều tra, nếu như người tìm Mặc Liên thật sự không có quan hệ gì với Hắc Phượng Hoàng thì ta sẽ nói chuyện này cho nàng ấy.

Cô tiếp tục nói.

- Ừm, để người phía dưới đi thăm dò là tốt rồi.

Mục Lương ôn hòa nói.

- Tốt.

Ly Nguyệt đáp ứng.

Mục Lương nhàn nhạt nói:

- Nếu như những người đó không có quan hệ với Hắc Phượng Hoàng thì có thể cho phép đi thăm tù, thế nhưng cần có giám ngục ở bên cạnh.

- Tốt.

Ly Nguyệt chậm rãi gật đầu.

Mặc Liên là người của Hắc Phượng Hoàng, đã từng là Hắc Ma Pháp Sư, không có khả năng được nộp tiền bảo lãnh, cô ta cần phải trả giá cho những lỗi lầm trước kia của mình.

Tất cả Ngục Giam trong vương quốc Huyền Vũ đều cho phép người ngoài tới thăm tù, mỗi phạm nhân được gặp thân nhân hay bạn bè một tháng một lần, thời gian thăm tù chỉ có mười phút.

Thăm tù cần phải xin phép Tuần Cảnh Vệ, chờ tiến hành tra xét và phê chuẩn, sau đó sẽ có chuyên gia dẫn đến Ngục Giam.

Con đường dẫn đến Ngục Giam được bảo mật, người đi thăm tù sẽ bị bịt mắt cho đến khi đến nơi mới được phép bỏ ra.

Cầm Phi Nhi thanh thúy nói:

- Bệ hạ, bữa tối đã chuẩn bị sẵn sàng.

- Vậy ăn cơm trước đi, vừa ăn vừa nói.

Mục Lương lên tiếng, cất bước đi tới nhà ăn.

- Cộp cộp cộp ~~~

Hi Bối Kỳ và những người khác lục tục theo vào nhà ăn, nhìn thức ăn đầy bàn đều không khỏi chảy nước miếng, tất cả ngồi xuống chờ Mục Lương gắp thức ăn rồi mới bắt đầu động đũa.

- Thức ăn hôm nay ngon thật.

Nguyệt Phi Nhan vừa ăn vừa khen ngợi không ngớt.

Hi Bối Kỳ liếc xéo cô gái tóc đỏ, hỏi:

- Ngươi thấy có ngày nào mà thức ăn không ngon không?

- Ngươi nói đúng, cơm nước trong cung điện mỗi ngày đều ngon, nhưng mà hôm nay đặc biệt ngon!

Nguyệt Phi Nhan sửa lời.

Diêu Nhi giải thích:

- Hôm nay chúng ta thay đổi nguyên liệu nấu ăn, có dùng rau xanh từ phương pháp chiết cây.

- A, Lý Tiểu Cốt có thể trồng ra rau xanh bình thường rồi à?

Nguyệt Thấm Lan trêu ghẹo hỏi.

Diêu Nhi nhỏ giọng giải thích:

- Những loại rau xanh này đều đã được ta sàng chọn một lần, thứ nào không thích hợp xuống bếp thì ta sẽ trả về.

Hồ Tiên tò mò hỏi:

- Rau xanh không thể xuống bếp có những gì?

- Quả ớt biết nổ tung có tính không?

Diêu Nhi chớp mắt hỏi.

Khóe miệng của Mục Lương co giật, vừa nghe hắn đã biết đây là sản phẩm do Lý Tiểu Cốt chiết cây từ Măng Cụt Bom và Quả Ớt.

Diêu Nhi tiếp tục nói:

- Còn có cam giá dai giống như cao su, nhai cách mấy cũng không nát được.

Đám người trầm mặc, thứ này đúng là không thích hợp xuống bếp.



- Cộc cộc cộc ~~~

Ni Khả Lâm gõ cửa phòng ngủ của em trai, chờ bên trong có tiếng đáp lại thì mới đẩy cửa ra.

- A tỷ, mấy giờ rồi?

A Đạt Tư nói với giọng ngái ngủ.

- Còn sớm, ngươi ngủ tiếp đi.

Ni Khả Lâm tiến lên nhẹ nhàng xoa đầu em trai.

Cô ôn hòa nói:

- A Đạt Tư, hôm nay ngươi ngoan ngoãn ở nhà, ta phải đi huấn luyện.

- A tỷ, ta đi với ngươi.

Vừa nghe được lời này, A Đạt Tư lập tức tỉnh táo.

Bạn cần đăng nhập để bình luận