Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 307: Rùa Đen Tiến Hóa Đến Cấp 8

Anh coi trọng mỏ muối Thành Vạn Yêu.
Thành Huyền Vũ ngày càng lớn mạnh, người dân càng ngày càng nhiều, nên cần phải có lượng muối lớn.
Không ai không cần muối.
Có vài món ăn cũng cần dùng đến lượng lớn muối, như dưa muối với thịt muối.
- Ta nhớ được mấy hôm trước nghe được một tin tức.
Nguyệt Thấm Lan suy nghĩ nói:
- Từ Rừng Vạn Khô đến Thành Vạn Yêu, lấy tốc độ hiện tại của Tiểu Huyền Vũ, ít nhất cũng phải đi mười lăm ngày mới có thể đến.
- Ừm, không vội.
Mục Lương cười.
Anh còn muốn tìm một nơi để Rùa Đen tiến hóa đến cấp 8, nên có thể từ từ đi đến Thành Vạn Yêu.
- À, ra là vậy, vậy ta sắp xếp người đi dán thông báo.
Nguyệt Thấm Lan một lần nữa cuộn lại tờ thông báo, xoay người rời khỏi.
- Vậy còn có nửa ngày thôi.
Mễ Nặc ngây thơ nói, trong tay của cô còn đang cầm ống nhòm, đang vuốt ve nó.
Mục Lương thấy cô gái tai thỏ rất thích món đồ chơi này, dáng vẻ không nỡ buông tay.
Anh cưng chiều nói:
- Ngươi thích thì cầm chơi đi!
- Hì hì... Mục Lương, ngươi thật tốt.
Mễ Nặc cười tươi như hoa, nói.
- Có thưởng gì không?
Mục Lương nghiêng gò má ra, trêu chọc hỏi.
- Hứ... Lần sau đi.
Khuôn mặt xinh của Mễ Nặc ửng hồng, ôm ống nhòm, mắc cỡ đỏ mặt chạy đi.
Cô không còn là cô gái nhỏ như trước đây, chị cô cũng dạy không ít kiến thức phổ thông, trong đó có một ít chuyện liên quan tới yêu.
- Lại chạy.
Mục Lương khẽ lắc đầu.
Nguyệt Thấm Lan mới ra khỏi Phủ Thành Chủ đã thấy cô gái tóc đỏ mặc Khôi Giáp Chu Tước bay tới bay lui.
- Mẹ, có chuyện gì cần ta giúp một tay không?
Nguyệt Phi Nhan thấy mẹ mình, nhất thời đổi phương hướng, hạ từ trên không trung xuống.
- Tới thật đúng lúc, mang thông báo này dán trong Thành Phi Điểu.
Nguyệt Thấm Lan nhếch miệng lên, đến sớm không bằng đến đúng lúc.
- Vâng.
Giọng của Nguyệt Phi Nhan trong trẻo vang lên, cầm lấy thông báo, xoay người rời khỏi.
Gần đây, cô rất mê bay lượn trên bầu trời, rất tự do tự tại.
- Như vậy đã làm xong, có thể trở lại tìm Mục Lương.
Nguyệt Thấm Lan giao chuyện này cho con gái.
Cô cuộn lấy mái tóc màu xanh lam nhạt, xoay người trở về Thành Chủ Phủ.
Nguyệt Phi Nhan đi tới Thành Phi Điểu, dán thông báo Thành Huyền Vũ sắp rời đi ở nơi tương đối nổi bật.
- Hả? Ngày mai, thành Huyền Vũ sẽ phải rời khỏi.
- Nhanh như vậy?
- Tính ra hôm nay là ngày thứ mười, ta phải đi mua thêm ít khoai nướng.
Cư dân thành Phi Điểu bắt đầu có hành động, đi thành đoàn chạy về Thành Huyền Vũ.
Vào sáng sớm, khi bóng tối đã bị ánh mặt trời thay thế, trời sáng, bầu trời đầy mây không thay đổi.
- Gào !
Tiếng thú gào đinh tai nhức óc vang vọng Thành Phi Điểu, làm cho Phi Điểu đều ngã nằm trên mặt đất.
- Ầm ầm !
Ở phía bên ngoài cách Thành Phi Điểu 1 ki-lô-mét, Rùa Đen bắt đầu di chuyển.
Nó mở ra đôi mắt, khí tức Man Thú Hoang Cổ khuếch tán ra, bốn chân mạnh mẽ khởi động thân thể giống như ngọn núi.
- Oa hô !
Hạ Lạc đập đập cánh chim màu cam, treo lơ lửng trên bầu trời ở tầng hai Thành Phi Điểu.
Cô nhìn về phía Thành Huyền Vũ ở xa xa, đưa mắt nhìn nó thức tỉnh, sắp rời đi.
- Thành Huyền Vũ sẽ rời đi.
Hạ Nạp Ân xuất hiện ở bên cạnh em gái.
- Có chút không nỡ.
Hạ Lạc nghiêng đầu, trong con ngươi màu cam có chút lo lắng.
Về sau, cô muốn ăn đến mì chua cay sẽ rất khó!
Hạ Nạp Ân thu cánh lại, đứng ở bên trên bức tường Lưu Ly.
Hắn nghiêng đầu ôn nhu an ủi:
- Chúng ta có Phi Điểu, ta sẽ phái người đúng giờ đi Thành Huyền Vũ mua đồ về cho ngươi.
Khuôn mặt của Hạ Lạc nghiêm túc nói:
- Nhớ kỹ mua mì chua cay, khoai nướng cũng muốn.
- Ừm.
Hạ Nạp Ân dở khóc dở cười, em gái thật sự nhớ thương mấy món này.
Hai người nhìn Rùa Đen ở phía xa xa, nó thay đổi phương hướng tiếp tục đi về phía nam, một bước là tạo ra một cái hố sâu. Thành Huyền Vũ sau lưng lại vững như bàn đá.
- Ầm ầm !
Bên hướng Rùa Đen đi tới, trụ đá cản đường toàn bộ sụp đổ, những nơi nó đi qua đều được san bằng.
- Thật sự là rất khoa trương.
Khóe miệng của Hạ Nạp Ân khẽ giật giật.
Cuối cùng, chỉ để lại một con đường rộng lớn, sau này, những người khác lui tới Thành Phi Điểu sẽ càng trở nên thêm dễ dàng và thoải mái.
- Chúng ta còn cần cảm ơn bọn họ không?
Hạ Lạc khẽ cười nói.
Có một con đường rộng lớn nối thẳng đến Thành Phi Điểu, người bên ngoài Rừng Vạn Khô tiến vào sẽ an toàn hơn, Thành Phi Điểu sẽ càng thêm náo nhiệt, sẽ có thể phát triển kinh tế.
Như vậy nghiệp vụ Phi Điểu chuyển vận của Thành Phi Điểu cũng sẽ bị ảnh hưởng ở trình độ nhất định.
May mà phạm vi ảnh hưởng cũng có giới hạn, vì con đường rộng lớn này cũng sẽ có chút ảnh hưởng với các tòa thành và bộ lạc xung quanh.
Sau năm phút, Man Thú Hoang Cổ biến mất ở trong bão cát, chỉ lưu lại một bóng đen ở phía xa.
Thành Phi Điểu khôi phục lại vẻ yên tĩnh, chỉ là bão cát đầy trời vẫn như trước.
Bên trong Thành Huyền Vũ Khu vực Trung ương, ở thư phòng, Mục Lương đang kiểm tra bốn thuộc tính.
Thuần Dưỡng Sư: Mục Lương.
Thể lực: 300.3.
Tốc độ: 301.9.
Sức mạnh: 305.3.
Tinh thần: 320.6.
Tuổi thọ: 24 tuổi trên 4932 năm.
Điểm thuần dưỡng: 310.
Điểm tiến hóa: 27.256.584.
Năng lực:
Bạo Phá cấp 7.
Điều Khiển Tinh Thể cấp 7.
... Ẩn giấu...
Động vật thuần dưỡng:
Sóc Lưu Ly.
Thiên phú: Điều Khiển Tinh Thể cấp 7.
Ưng Lửa.
Thiên phú: Điều Khiển Nguyên Tố Lửa cấp 7.
... Ẩn giấu...
Thực vật thuần dưỡng:
Măng Cụt Bom.
Thiên phú: Bạo Phá cấp 7.
... Ẩn giấu...
- Có thể tiến hóa hai con động vật thuần dưỡng cấp 8.
Đôi mắt màu đen của Mục Lương lóe lên tia sáng.
Hiện tại, anh đang có hơn 27 triệu điểm tiến hóa.
Trong đó 13 triệu điểm tiến hóa là chuyển hóa tinh thạch hung thú có được nhờ giúp Thành Phi Điểu xây dựng bức tường Lưu Ly, giao dịch nước.
Ngoại trừ chuyện đó ra, trong mười ngày, Phố Buôn Bán đến Thành Phi Điểu, tinh thạch hung thú thu vào mỗi ngày đều có thể chuyển hóa ra mấy trăm ngàn điểm tiến hóa.
Mục Lương đang mong đợi, chờ sau khi rời khỏi Thành Phi Điểu đủ xa, Rùa Đen đã có thể tiến hóa thành cấp 8.
- Mục Lương, ngươi tìm ta có chuyện gì?
Nguyệt Thấm Lan đẩy ra cửa thư phòng tiến vào.
Mục Lương ôn nhu nói:
- Đi viết một phần thông báo, giữa trưa, Thành Huyền Vũ sẽ tiến hành cải tạo lần thứ ba, để cư dân không cần bối rối.
- A rồi, ngươi lại muốn nâng cấp thành Huyền Vũ?
Nguyệt Thấm Lan vội hỏi.
- Ừm, Tiểu Huyền Vũ cũng nên tiến hóa.
Mục Lương ấm áp nói.
- Vậy Tiểu Huyền Vũ sẽ trở nên càng lớn hơn?
Bờ môi hồng của Nguyệt Thấm Lan khẽ nhếch lên.
Cô nhớ kỹ Tiểu Huyền Vũ chỉ cần tiến hóa thì hình thể sẽ càng biến càng lớn.
- Ừm, có thể lớn gấp mười lần so với hiện tại!
Mục Lương không quá chắn chắc, nói.
Dựa theo sự thay đổi về hình thể sau khi tiến hóa trước đó, thân thể của Rùa Đen tiến hóa đến cấp 8 có thể lớn gấp mười lần so với cấp 7.
- Lớn gấp mười lần!
Đôi mắt xinh đẹp của Nguyệt Thấm Lan trợn tròn.
- Ừm.
Trong mắt của Mục Lương lóe lên sự thú vị.
Anh khẽ cười nói:
- Đi thôi, dán thông báo sớm một chút, bảo Tuần Vệ phối hợp tuyên truyền, báo cho cư dân biết tình huống.
- Ta biết rồi.
Nguyệt Thấm Lan nghiêm túc gật đầu, xoay người bước nhanh rời khỏi.
- Chờ một chút, thông báo hôm nay tất cả nhà xưởng được nghỉ nhưng vẫn phát lương.
Mục Lương gọi lại Nguyệt Thấm Lam.
Anh lo lắng sau khi Rùa Đen tiến hóa cấp 8 sẽ tạo ra động tĩnh quá lớn, sẽ tạo ra một ít chuyện ngoài ý muốn.
- Tốt, ta đi làm ngay.
Nguyệt Thấm Lan ôn nhu đáp, đẩy ra cửa thư phòng, vội bước ra ngoài.
- Thật mong chờ.
Mục Lương mở ra bảng thuộc tính, nhìn điểm tiến hóa có tám con số, cảm thấy cực kỳ hài lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận