Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1998: Thời Gian Trôi Qua Thật Nhanh



Phi thuyền lơ lửng giữa không trung, cửa khoang từ từ mở ra, anh cất bước đi vào bên trong khoang thuyền.

Hi Bối Kỳ kéo tay của lão tổ rồi đi theo Mục Lương.

- Các ngươi mau vào đi.

Ly Nguyệt hơi giơ cằm ra hiệu.

- Vâng.

Hi Sắt lên tiếng, nghe lời mà bước vào trong phi thuyền.

Ly Nguyệt là người đi vào cuối cùng, tiếp đó nàng đến buồng lái khống chế hướng đi của phi thuyền vận chuyển.

Sau khi Vân Vân đi vào buồng nhỏ trên tàu thì vẫn luôn tò mò quan sát bốn phía, nhìn thấy ghế sô pha mềm mại khiến nàng không dám ngồi xuống.

- Tùy ý ngồi đi.

Mục Lương nhàn nhạt nói.

- Được.

Lúc này, Vân Vân mới dám ngồi xuống, sống lưng lại thẳng tắp.

- Cần phải bay ba ngày mới có thể đến thành Huyền Vũ, các ngươi có thể nghỉ ngơi một hồi.

Mục Lương ôn hòa nói.

- Ừ.

Chị em Hi Sắt lên tiếng.

- Thật thoải mái.

Hi Phù Ni ấn bàn tay vào ghế sô pha, năm ngón tay đều lún xuống.

Mục Lương buồn cười nói:

- Thích thì có thể nằm nghỉ ngơi.

- Thật sao?

Đôi mắt đẹp của Hi Phù Ni sáng lên.

- Đương nhiên.

Mục Lương mỉm cười.

Khuôn mặt của Hi Phù Ni ửng đỏ, nhẹ nhàng nằm trên ghế sô pha, nửa người chìm vào bên trong.

- Thật thoải mái ~~~

Cô híp mắt lại, bất tri bất giác đã ngủ thiếp đi.

………

Cung điện tầng tám khu Trung Ương.

- Cộc cộc cộc ~~~

Vệ Ấu Lan gõ cửa thư phòng.

- Vào đi.

Giọng của Nguyệt Thấm Lan truyền ra từ bên trong.

Thư phòng rất lớn, ở đây có bàn công tác của nàng, chỉ là bình thường cô đều ở ở Cục Quản Lý, khi nào còn có việc chưa xử lý xong thì mới đến thư phòng vào buổi tối.

Vệ Ấu Lan đẩy cửa bước vào, nhanh nhẹn đi tới trước mặt Nguyệt Thấm Lan.

- Chuyện gì thế?

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã hỏi.

Vệ Ấu Lan nói:

- Đại nhân Thấm Lan, tiểu thư Tố Cẩm thành Tấn Nguyên truyền tin tức tới, nói là đã tuyển được hơn mười ngàn công nhân, bảo chúng ta phái phi thuyền đến đón người.

- Mới đây đã tuyển được hơn mười ngàn người rồi?

Nguyệt Thấm Lan kinh ngạc thốt lên.

- Ngài ấy nói như vậy.

Vệ Ấu Lan ngoan ngoãn đáp.

Nguyệt Thấm Lan suy nghĩ một chút rồi ngước mắt an bài:

- Ta biết rồi, ngươi sắp xếp đi, phân phó phi thuyền vận chuyển xuất phát vào trưa nay, Thái Khả Khả và Hạ Lạc cùng đi, thuận tiện chở một nhóm hàng đi căn cứ trung chuyển.

Chủng loại hàng hóa tại căn cứ trung chuyển không nhiều lắm, hiện nay chỉ có thể tự chủ trồng trọt rau xanh, lúa mì gạo và các loại cây lương thực, còn hàng hóa như rượu, bí dược chữa thương, bí dược cường hóa cơ thể thông thường và những thứ khác đều phải đợi thành Huyền Vũ vận chuyển tới.

- Vâng.

Vệ Ấu Lan nghiêm mặt gật đầu.

Nguyệt Thấm Lan càng ngày càng coi trọng nàng, bắt đầu giao phó những việc quan trọng như vậy.

- Được rồi, ngươi đi làm việc đi.

Cô phất tay.

- Đại nhân, còn có một chuyện khác.

Vệ Ấu Lan nhẹ nhàng nói.

- Chuyện gì?

Nguyệt Thấm Lan đang cúi đầu nghe vậy chợt khựng lại, cô đã nhận ra sự vui vẻ trong giọng nói của tiểu hầu gái.

Vệ Ấu Lan cười tươi như hoa nói:

- Thành chủ đại nhân đang trên đường trở về, có thể ngày mai sẽ trở lại.

- Thật sao?

Đôi mắt xanh nước biển của Nguyệt Thấm Lan lập tức sáng lên.

- Đúng vậy, ngài ấy vừa mới nói chuyện với ta.

Vệ Ấu Lan ngoan ngoãn gật đầu.

Nguyệt Thấm Lan vui vẻ nói:

- Còn sớm hơn thời gian dự kiến tận ba ngày.

- Đúng vậy, ngài ấy còn nói, lần này còn có mấy vị quý khách đi theo.

Vệ Ấu Lan thanh thúy nói.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã gật đầu, đáp:

- Ta biết đại khái là ai rồi.

Lần trước khi Nguyệt Phi Nhan trò chuyện với Hi Bối Kỳ thì cô đã nghe nói về đám người Hi Sắt.

- Đến lúc đó phải chuẩn bị yến hội sao?

Vệ Ấu Lan dịu dàng hỏi.

Nguyệt Thấm Lan suy nghĩ một chút, ôn hòa nói:

- Được, ngươi thông báo nhóm của Tiểu Mật chuẩn bị đi.

- Vâng.

Vệ Ấu Lan gật đầu, rồi xoay người rời đi thư phòng rồi đóng cửa lại.

Nguyệt Thấm Lan nhìn ra bên ngoài cửa sổ, khóe môi cong lên:

- Thời gian trôi qua thật nhanh.

Buổi tối, các cô gái bận bịu cả ngày lần lượt trở lại cung điện, sau khi rửa mặt thì mọi người tụ tập ở trong nhà ăn.

Nhóm tiểu hầu gái bê món ăn đặt lên trên bàn, mùi thơm mê người tràn ngập toàn bộ nhà ăn.

- Cuối cùng, có thể ăn tối rồi.

Nguyệt Phi Nhan vừa ngồi xuống đã thở phào một hơi.

Nhiệm vụ huấn luyện Không Quân rất nặng, cộng thêm việc phải dạy dỗ một nhóm tân binh vừa với gia nhập.

Cô gái tóc đỏ bận rộn từ lúc trời còn chưa sáng, mãi cho đến bây giờ mới có thể nghỉ ngơi.

Nguyệt Thấm Lan nhìn về phía con gái, hỏi:

- Mệt lắm không?

Nguyệt Phi Nhan hơi lắc đầu:

- Không mệt bằng mẹ.

- Ta hiểu rồi.

Nguyệt Thấm Lan giơ tay vén tóc mai, lộ ra lỗ tai tinh xảo.

Ngày hôm nay, cô cũng bề bộn nhiều việc, buổi sáng xử lý đủ loại chuyện ở phòng làm việc, xế chiều phải đi giám sát mỗi toà Vệ Thành, còn phải đàm luận với nhóm người quản lý Vệ Thành về việc phát triển.

Mọi người vừa ăn vừa tán gẫu.

Ngải Lỵ Na thanh thúy nói.

- Được.

Các cô gái đáp lại, dồn dập cầm đũa gắp thức ăn.

Nguyệt Thấm Lan nuốt linh mễ trong miệng xuống, đột nhiên nói:

- Ngày mai, Mục Lương trở về.

- Ồ, ngày mai….

Ngải Lỵ Na gật đầu một cái.

Miệng cô khẽ giật, cẩn thận nghĩ lại lời nói của Nguyệt Thấm Lan, đôi mắt hồng nhạt trợn tròn:

- Cái gì, ngày mai trở về?

- Ngươi phản ứng quá chậm.

Nguyệt Thấm Lan buồn cười nói.

- Không phải nói đi nửa tháng sao?

Ngôn Băng và những người khác đều lộ ra sắc mặt vui mừng.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói:

- Việc cần làm đã hoàn thành nên trở về sớm là phải rồi.

- Như vậy rất tốt.

Hồ Tiên nở một nụ cười quyến rũ, tâm trạng vui vẻ.

- Thật tốt quá, Hi Bối Kỳ sắp trở về rồi!

Đôi mắt đẹp của Nguyệt Phi Nhan sáng ngời.

- Thế nào, Hi Bối Kỳ trở về để ngươi có thể lười biếng à?

Nguyệt Thấm Lan cười như có như không nhìn về phía con gái.

Khuôn mặt của Nguyệt Phi Nhan ửng đỏ, giả vờ thương tâm chất vấn:

- Mẹ, sao ngươi có thể nghĩ như vậy về con gái của mình chứ?

Nguyệt Thấm Lan trợn trắng mắt, ưu nhã nói:

- Bởi vì ngươi là con gái của ta cho nên ta mới hiểu rõ ngươi.

-... Ta chưa nói mình sẽ lười biếng mà.

Nguyệt Phi Nhan bĩu môi.

- Ừm, ta tin ngươi.

Nguyệt Thấm Lan cười khẽ một tiếng.

Nguyệt Phi Nhan đã có biến hóa rất lớn trong vòng một tháng nay, nhiệm vụ huấn luyện mỗi ngày đều hoàn thành vượt mức chỉ tiêu, có thể nhận ra là cô ấy muốn trở nên mạnh mẽ hơn.

Nguyệt Thấm Lan nhìn về phía Hồ Tiên, hỏi:

- Hồ Tiên, việc xây dựng thị trấn dưới đáy biển thế nào rồi?

- Phần cơ sở đã hoàn thành, hiện tại đang tiến hành sửa chữa.

Hồ Tiên cười nói.

Cô gái đuôi hồ ly ở thành Buôn Bán Sơn Hải cả ngày, nơi đó rất gần thủy cung dưới đáy biển cho nên việc giám sát cũng do nàng đảm nhiệm.

Tốc độ xây dựng thủy cung rất nhanh, những kiến trúc như nhà vệ sinh công cộng, Trung tâm Huyền Vũ, con đường ngắm cảnh, v.v… thì đại bộ phận đã sửa xong rồi, các loại cửa hàng cũng đang trong quá trình xây dựng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận