Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 874: Đạp Tất Cả Xuống Đất.



Mấy hơi thở sau, Ngôn Băng vươn tay bắt lấy dây kéo của dù nhảy.

Bùm!!

Cô gái tóc tím kéo mạnh sợi dây, túi dù lập tức được mở ra, dù nhảy màu trắng thoát ra khỏi túi và nhanh chóng được nâng đỡ bởi khí lưu hướng lên trên.

Dù nhảy làm bằng tơ nhện nhanh chóng căng phồng, dây thừng cố định túi dù được kéo thẳng, giữ chặt cô gái tóc tím.

Tốc độ rơi của Ngôn Băng đột nhiên chậm lại, dù nhảy bay theo gió.

- Phù....

Ngôn Băng há miệng thở dốc, nhịp tim chậm rãi trở lại bình thường.

Cô bắt được dây kéo khống chế dù nhảy, giữ cho cơ thể có thể bảo trì cân bằng.

- Ngôn Băng, ngươi không sao chứ?

Nguyệt Phi Nhan đuổi theo, bay đến bên cạnh cô gái tóc tím, kinh dị nhìn chiếc dù nhảy đang căng phồng.

- Tạm thời thì ta không có việc gì.

Ngôn Băng nhẹ giọng đáp.

Nguyệt Phi Nhan thán phục một tiếng:

- Dù nhảy thật sự rất hữu dụng.

- Ừ, dựa theo tốc độ rơi xuống như bây giờ, có thể tiếp đất an toàn.

Ngôn Băng bình tĩnh gật đầu.

- Ta và ngươi cùng đi xuống đi.

Nguyệt Phi Nhan cẩn thận nói.

- Được.

Ngôn Băng gật đầu.

Cô cũng muốn biết làm thế nào để ứng phó với dù nhảy trước và sau khi hạ cánh.

Trên lưng Ưng Lửa, bọn người Ny Cát Sa và Hi Bối Kỳ thở phào, lần nhảy dù đầu tiên xem như thành công một nửa.

Trong đôi mắt màu tím của Ngôn Băng, sân huấn luyện càng lúc càng lớn.

Không bao lâu, nàng đã thành công chạm đất bằng hai chân, bởi vì quán tính nên nàng phải chạy tới trước một đoạn ngắn, sau đó xoay người hai vòng để loại bỏ quán tính do tiếp đất gây ra.

- Ngôn Băng, ngươi không sao chứ?

Nguyệt Phi Nhan đáp xuống mặt đất, vội vàng chạy về phía cô gái tóc tím bị dù nhảy che lại.

- Ta không sao.

Ngôn Băng xốc dù nhảy lên rồi đứng dậy, toàn thân hoàn hảo, không hề hấn gì.

- Vậy là tốt rồi.

Lúc này, Nguyệt Phi Nhan mới thở phào một hơi.

- Dù nhảy có tác dụng, bảo bọn họ bắt đầu huấn luyện nhảy dù đi.

Ngôn Băng lạnh lùng nói.

- Được rồi, ta lập tức đi thông báo cho bọn họ.

Nguyệt Phi Nhan gật đầu rồi phóng lên không trung lần nữa, bay về phía Ưng Lửa.

Không bao lâu thì cô gái tóc đỏ đã trở lại trên lưng Ưng Lửa.

Nguyệt Phi Nhan thanh thúy hô:

- Ngôn Băng đã hạ cánh an toàn, chúng ta có thể bắt đầu huấn luyện rồi!

- Rất tốt, vậy thì bắt đầu buổi huấn luyện nhảy dù thôi.

Ny Cát Sa nâng cằm lên.

Cô nhìn về phía các tân binh, nghiêm túc ra lệnh:

- Tất cả mọi người chuẩn bị, bốn người một tổ, chuẩn bị nhảy dù.

Các tân binh lấy hết can đảm, bốn người thành một đội, hai chân run lẩy bẩy đi tới rìa của Ưng Lửa.

- Ta đếm tới ba rồi mọi người cùng nhảy.

Ny Cát Sa giơ tay lên, trầm giọng bắt đầu đếm ngược:

- Một, hai, ba..... Nhảy!

Đếm ngược kết thúc, bốn tên tân binh vẫn còn đứng run rẩy, không dám nhảy xuống.

- Thật là! Để ta giúp các ngươi một chân.

Hi Bối Kỳ giơ chân lên, dứt khoát đạp bốn tên tân binh xuống đất.

Những tân binh khác thấy vậy hai chân run cầm cập, không biết có phải là do sợ hãi phương thức làm việc đơn giản và thô bạo của cô gái Ma Cà Rồng hay không.

…….

Ở phía trước Thiên Cức Quan, Hoa lão đang ngồi trên ghế, chống gậy ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.

- Nội dung huấn luyện hôm nay rất thú vị.

Hoa lão cố gắng mở to hai mắt, muốn nhìn thật kỹ tình huống đang diễn tra trên đó.

Ở trên đỉnh đầu lão, Ưng Lửa đang ngừng lại tại chỗ, còn có mấy điểm đen từ trên người nó rơi xuống.

Hoa lão ngồi thẳng người dậy, những điểm đen đó càng ngày càng gần, phảng phất còn có thể nghe được tiếng kêu thảm thiết.

- A!!

- Cứu mạng.

Bốn người lính không quân đang kêu thảm thiết, khuôn miệng của họ há to, bị gió lùa vào chính diện nên đã thay đổi hình dạng.

- Nhảy xuống xong phải ngay lập tức bung dù ra. Những điều này đều đã dạy các ngươi rồi. Quên hết rồi sao?

Thái Khả Khả vừa rời xuống cùng họ vừa quát.

- Nhảy xong nhớ bung dù.

Tạp Nhi Y cũng hô.

Các cô nhìn thấy mặt đất càng ngày càng gần, không khỏi có chút hoảng. Hạ Lạp rống lên một tiếng:

- Thả dây thừng ra!

- Đúng rồi. Thả dây thừng ra.

Tân binh dần dần lấy lại được tinh thần, bọn họ đều vươn tay tìm sợi dây bên hông túi vải dù.

Vù…

Vù một tiếng bốn chiếc dù để nhảy đã được mở ra, bốn người bị tách nhau ra, sau đó rơi xuống cách nhau một đoạn.

- Mỗi người phụ trách một người.

Thái Khả Khả hô.

- Được.

Đám người Tạp Nhi Y lên tiếng, họ đều huy động hai cánh đuổi theo các tân binh.

- Hiện tại làm sao bây giờ?

Tân binh lôi kéo dây thừng trên dù để nhảy, nhìn xuống dưới chân mình, thấy mặt đất càng ngày càng gần, lần thứ hai bọn họ lại trở nên luống cuống.

Trên sân huấn luyện, Ngôn Băng đang ngẩng đầu nhìn mấy người bọn họ, cô la lớn:

- Tập trung lực chú ý, khi rơi xuống nhớ theo quán tính chạy về phía trước, nếu quán tính quá lớn còn có thể lộn vài vòng đó. Mọi người nhớ chú ý bảo vệ đầu.

Các tân binh nghe được lời này lập tức nghiêm túc nhìn chằm chằm xuống dưới.

Mặt đất càng ngày càng gần còn tim họ đập càng ngày càng nhanh. Không bao lâu sau, tân binh đầu tiên đã đến giai đoạn tiếp đất

Một khắc khi hai chân hắn chạm đất, cả người đều mất đi cân bằng, mắt thấy hắn đã sắp gục trên mặt đất rồi.

Lúc này, những bài huấn luyện tính cân bằng mỗi ngày đã nổi lên tác dụng.

Tân binh theo quán tính, cất bước lảo đảo vọt về phía trước vài bước, lại thuận thế lăn hai vòng, thân thể hắn bị dù để nhảy giữ chặt, giúp hắn dừng lại động tác đi về phía trước.

- Ta còn sống sao?

Tân binh lộ vẻ mặt không thể tin được, hắn ngồi xổm trên mặt đất đầy mừng rỡ.

- Tránh ra.

Ngôn Băng nghiêm túc nói.

Tân binh sửng sốt một chút, sau đó hắn đã hiểu ra và vội vàng đứng dậy né tránh.

Ngay sau khi hắn tránh ra, tân binh thứ hai đã rơi xuống đất, người này cũng vừa vặn dừng ở vị trí mà người thứ nhất đáp xuống.

- A a.....

Tân binh thứ hai trực tiếp gục trên mặt đất, hắn cũng lăn vài vòng sau đó mới dừng lại được.

Ngay sau đó, tân binh thứ ba từ trên trời giáng xuống, nhưng hắn bị lệch quỹ đạo một chút, và rơi ra ngoài sân huấn luyện.

Tân binh thứ tư lệch khỏi quỹ đạo càng thêm nghiêm trọng, hắn trực tiếp rơi vào nơi khẩn yếu trong Thiên Cức Quan.

- Hắn sẽ thảm lắm đây.

Thái Khả Khả kinh hô một tiếng, cô vội vàng giương cánh bay lên, muốn bắt lấy tân binh đang chuẩn bị rơi xuống nơi khẩn yếu trong Thiên Cức Quan.

- Người này tại sao lại rơi vào đây chứ?

Hoa lão run rẩy đứng lên, lão cầm gậy rồi ném mạnh ra ngoài.

Năng lực của Hoa lão là Trúng Mục Tiêu, lúc này năng lực đó đã tác động vào cây gậy, sau đó gậy đánh vào chiếc dù, sau đó bị lôi đi.

Tân binh lảo đảo rơi xuống đất, hắn lăn vài vòng trên mặt đất rồi mới ngừng lại được.

- Ai u, đau chết mất.

Tân binh kêu thảm thiết một tiếng, hắn ôm lấy chân mình sau đó lăn lộn tại chỗ thêm hai vòng nữa.

- Không có việc gì chứ?

Thái Khả Khả từ trên trời hạ xuống, đi tới trước mặt tân binh.

- Phó đội trưởng, chân ta gãy rồi.

Khuôn mặt tân binh vẫn nhăn nó, hắn lại kêu thảm thiết.

- Ta xem xem.

Hoa lão chống gậy đi tới, trên đường lão đã tiện tay nhặt được cây gậy vừa bị lão ném đi rồi. Lão đi tới trước mặt tân binh, dùng gậy nhẹ nhàng gõ vào cái chân bị thương của tân binh.

- A.....

Tân binh lại sửng sốt, sau đó hắn mới kêu lên một tiếng thảm thiết.

- Đừng diễn kịch nữa, ngươi chỉ bị thương ngoài da thôi, còn xương cốt không có việc gì.

Hoa lão lạnh nhạt nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận