Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ - Chương 3458: Căn cứ ban biểu tới, đêm nay không phải ta. (1 càng ). (length: 7762)

Cánh cửa phòng làm việc bị gõ.
"Vào đi."
Mục Lương nhẹ nhàng đáp lời.
Hồ Tiên đẩy cửa bước vào, đối diện với đôi mắt màu vàng nhạt sâu thẳm của Mục Lương, trong lòng đầy nghi hoặc không biết mở miệng thế nào. Mục Lương ôn tồn hỏi "Sao vậy?"
"Có phải ngươi đang giấu giếm chuyện gì với chúng ta không?"
Hồ Tiên vẫn không kìm được mà lên tiếng hỏi. Nàng đã nhịn ba ngày, càng nghĩ càng thấy bất an, quyết định phải tìm Mục Lương hỏi cho rõ ràng.
Đáy mắt Mục Lương khẽ lóe lên, trong lòng thầm thở dài, cất giọng nói: "Có một số chuyện, không biết có lẽ sẽ tốt hơn."
Hồ Tiên lắc đầu, giọng điệu bình tĩnh nói: "Ta muốn biết, hy vọng có thể cùng ngươi chia sẻ."
Mục Lương im lặng một lát, ngẩng đầu hỏi: "Ngươi thực sự muốn biết?"
Hồ Tiên không chút do dự đáp: "Đương nhiên, hãy nói cho ta nghe đi."
"Haizz."
Mục Lương thở dài, kéo tay cô gái đuôi cáo ngồi xuống, bắt đầu kể một cách bình thản.
Sắc mặt Hồ Tiên càng nghe càng tái nhợt, nắm chặt tay Mục Lương một cách vô thức, thân thể cũng run rẩy, tin tức Mục Lương tiết lộ quá mức kinh thiên động địa. Mục Lương nhẹ nhàng vỗ lưng cô gái đuôi cáo để trấn an: "Có ta ở đây, sẽ không sao đâu."
"Những điều ngươi nói đều là thật?"
Giọng Hồ Tiên run rẩy hỏi.
Mục Lương nghiêm mặt gật đầu, trầm ngâm một chút rồi nói: "Thực lực hiện tại của ta có thể sánh ngang với Chân Tiên cảnh, chờ gom đủ tinh thạch, để Cây Thế Giới Tiên Nguyên tiến hóa thêm một lần nữa, ta sẽ có thể đột phá một lần nữa."
Nghe vậy, lòng Hồ Tiên bớt đi một nửa bất an, đôi mắt đỏ rực cũng trở nên kiên định, lên tiếng: "Ta hiểu rồi, sẽ mau chóng tổ chức đấu giá hội."
Phủ Tây Tiên Tông có bốn vị cường giả Chân Tiên cảnh, Mục Lương cho Cây Thế Giới Tiên Nguyên tiến hóa lần thứ hai, thực lực chắc chắn sẽ tăng tiến vượt bậc, trở thành một Chân Tiên cảnh thực thụ.
Sau khi Cây Thế Giới Tiên Nguyên tiến hóa, Linh Nhi cũng có thể mạnh hơn, đối phó với bốn cường giả Chân Tiên cảnh cũng không khó, chỉ e rằng còn có cường giả trên Chân Tiên cảnh tồn tại. Trong mắt Mục Lương lóe lên vẻ lạnh lẽo, nói: "Chờ ta đột phá thành công, sẽ san bằng Phủ Tây Tiên Tông, sau này 98 Hạ Giới không còn là Lò Luyện Dược nữa."
Hồ Tiên nuốt khan, giọng chân thành: "Đừng tự tạo áp lực cho mình quá."
"Cho dù không có Phủ Tây Tiên Tông, ta vẫn phải tiếp tục mạnh lên."
Mục Lương vỗ nhẹ vào tay cô gái đuôi cáo. Hồ Tiên khẽ gật đầu, giọng thành thật: "Ta cũng phải trở nên mạnh mẽ hơn, không thể để ngươi bỏ xa quá nhiều."
"Ta sẽ giúp ngươi."
Mục Lương nhẹ nhàng đáp lời.
"Bây giờ làm sao?"
Hồ Tiên vô thức hỏi.
"Song tu."
Mục Lương thản nhiên nói.
Hồ Tiên nghe vậy ngẩn ra, lập tức liếc mắt trách móc, nhẹ giọng nói: "Không đứng đắn."
"Tăng cường thực lực không vui sao?"
Mục Lương cười hỏi ngược lại.
Hồ Tiên nhớ lại mấy lần song tu trước, hơi ngượng ngùng, sau đó nghiêng đầu đi chỗ khác, không thể phủ nhận, nhỏ giọng đáp: "Thực lực tăng nhanh thật..."
Mục Lương cong khóe môi, nhẹ nhàng nói: "Tối nay có được không?"
Tai Hồ Tiên khẽ rung lên, nhẹ nhàng nói: "Theo lịch trình, tối nay không phải lượt ta."
"Lịch trình?"
Mục Lương sững người.
Gò má Hồ Tiên ửng hồng, gật đầu: "Đúng vậy, có lịch trình."
"... "
Mục Lương giật giật khóe miệng, thực sự tò mò ai đã đề xuất chuyện này.
Hồ Tiên dường như hiểu được hắn muốn hỏi gì, liếc xéo một cái: "Đừng hỏi."
"Được thôi."
Mục Lương cười trừ.
Hồ Tiên duyên dáng đứng dậy, giọng quyến rũ nói: "Ngươi cứ bận đi, ta đi chuẩn bị đồ đấu giá đây."
"Lần đấu giá tiếp theo khi nào?"
Mục Lương thuận miệng hỏi.
"Sẽ tổ chức vào tháng sau, sau bốn mươi ngày."
Hồ Tiên đáp.
Nàng muốn nhanh chóng kiếm thêm tinh thạch, nên sẽ tổ chức đấu giá hội nhiều lần, chỉ có điều vật phẩm mỗi lần đấu giá đều khác nhau, khiến những cường giả tham gia nhiều lần cũng tự nguyện đến.
"Được."
Mục Lương khẽ gật đầu.
"Ta đi bận đây."
Hồ Tiên khoát tay rời khỏi thư phòng. Thư phòng trở nên yên tĩnh.
Mục Lương đăm chiêu suy nghĩ, ở 98 Hạ Giới hắn đã vô địch, ngay cả quy tắc thiên đạo cũng không làm gì được hắn, đó là lý do Phủ Tây Tiên Tông không phát hiện ra sự tồn tại của hắn. Đế quốc Huyền Vũ cũng đã phát triển đến thời kỳ đình trệ, thống trị 98 Hạ Giới.
Có Tiên Huyền Vũ ở đó, ngay cả Tinh Không Cự Thú cũng không dám bén mảng tới.
"Tiên Giới, nhất định phải đi."
Trong mắt Mục Lương lộ ra vẻ lạnh lùng.
Hắn muốn Nguyệt Thấm Lam và những người khác sống lâu, nhưng với tài nguyên tu luyện của 98 Hạ Giới, để họ tu luyện đến Tiên Kỳ quá khó khăn, hy vọng rất xa vời, nên việc đến Tiên Giới là điều cần thiết.
"Phủ Tây Tiên Tông, chờ ngày các ngươi về trời."
Giọng Mục Lương lạnh băng. Cánh cửa lại vang lên tiếng gõ "Vào."
Mục Lương thu lại ánh mắt.
"Két... kẹt"
Cánh cửa thư phòng được mở ra, Hi Nguyệt bước vào phòng, giờ đây sắc mặt nàng đã hồng hào, mang lại cảm giác siêu phàm thoát tục.
"Có chuyện gì?"
Mục Lương nghi ngờ nhìn nàng.
Hi Nguyệt nói ngắn gọn: "Đến lúc tiến hành trị liệu lần tới."
Mục Lương gật đầu, ý bảo: "Thả lỏng tâm thần."
Hi Nguyệt cũng có chút bất ngờ, không ngờ Mục Lương lại trực tiếp bắt đầu, vì thế phối hợp thả lỏng thân thể và thần hồn.
Mục Lương cũng như lần trước, ngưng tụ Sinh Mệnh Tiên Nguyên, Huyền Vũ Tiên Nguyên, Thiên Sứ Chi Lệ bao bọc lấy thần hồn Hi Nguyệt, bắt đầu chữa trị tổn thương.
Hi Nguyệt cảm thấy thần hồn như đang ngâm mình trong một dòng suối, mang đến cảm giác dễ chịu, có thể cảm nhận được những phần thần hồn bị khiếm khuyết đang dần hồi phục, nhưng tốc độ vẫn còn chậm. Mục Lương tiếp tục rót Sinh Mệnh Tiên Nguyên vào, quyết tâm làm cho tốc độ chữa trị thần hồn của Hi Nguyệt nhanh hơn.
Hắn muốn Hi Nguyệt mạnh hơn, khi giao chiến với Phủ Tây Tiên Tông mới có phần thắng lớn hơn. Thời gian trôi qua, lần trị liệu thần hồn này kéo dài gần nửa ngày mới kết thúc.
Mục Lương không thu hồi số Sinh Mệnh Tiên Nguyên còn lại, để chúng hoàn toàn ở lại trong cơ thể Hi Nguyệt, giúp ích cho việc tăng cường thực lực của nàng.
Hi Nguyệt mở mắt, cảm thấy thần hồn đã hoàn chỉnh hơn nhiều so với trước đây, thực lực cũng được tăng cường, nhìn Mục Lương ánh mắt tràn đầy cảm kích và ngưỡng mộ. Nàng tu luyện hàng chục vạn năm mà không tiến bộ nhanh bằng một lần trị liệu ở đây của Mục Lương.
Hi Nguyệt thở phào nhẹ nhõm, cảm kích nói: "Thực lực đã tăng lên rất nhiều, ta tin rằng trong vòng vạn năm sẽ có thể bước vào Chân Tiên cảnh."
"Vạn năm, lâu quá đấy."
Mục Lương lắc đầu, vẻ mặt vẫn lộ rõ sự không hài lòng.
"..."
Hi Nguyệt suýt chút nữa đã phun ra một ngụm máu.
Nàng hít sâu, từng chữ hỏi: "Tiên Đế đại nhân tu luyện đến giờ đã mất bao lâu?"
"Chưa đến mười năm."
Mục Lương thản nhiên đáp.
"Tiên Đế đại nhân, xin đừng trêu chọc ta."
Hi Nguyệt nghiêm mặt nói.
Mục Lương hơi nhíu mày, bây giờ nói thật cũng không ai tin, có phải trông mình giống kẻ lừa đảo không?
Hi Nguyệt tùy ý thi lễ: "Đa tạ Tiên Đế đại nhân đã trị liệu, ta xin phép đi trước."
Mục Lương không nói gì, khoát tay, lười giải thích.
Hi Nguyệt mặt không cảm xúc rời khỏi thư phòng, khi đi qua đại sảnh của cung điện thì gặp các người hầu. Nàng tiện miệng hỏi: "Các ngươi cho ta hỏi, Tiên Đế đại nhân tu luyện đến giờ đã được bao nhiêu năm rồi?"
"Chưa đến mười năm đâu ạ."
Tiểu Mịch nghiêng đầu đáp.
"..."
Khóe môi Hi Nguyệt giật giật.
Ps: « 1 chương »: Đang viết phần 2....
Bạn cần đăng nhập để bình luận