Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1854: Điên Cuồng Rút Thưởng



- Những thứ kia nhất định là ăn thật ngon, chỉ mới ngửi mùi thôi mà ta đã đói bụng rồi.

Áo Nhĩ Mạn xoa xoa cái bụng của mình, đôi mắt trông mong nhìn về phía cửa hàng tỏa ra mùi thơm quyến rũ kia.

- Ta cũng hơi đói rồi, hay chúng ta ăn gì đó trước đi?

Áo Nhĩ Na đề nghị.

Áo Nhĩ Mạn nhìn về phía Tiệm mỳ chua cay cách đó không xa, nuốt nước miếng nói:

- Mua một phần rồi chúng ta chia đôi.

- Được, mua một phần là đủ rồi.

Áo Nhĩ Na cất bước đi tới Tiệm mỳ chua cay.

Hai người đi vào trong tiệm, nhân viên bán hàng nhanh chóng đi tới nghênh đón:

- Hai vị ngồi trước đi, muốn ăn món gì nào?

Khuôn mặt của Áo Nhĩ Mạn đỏ lên, ngượng ngùng nói:

- Ta.. Đây là lần đầu chúng ta tới đây, không biết có món gì ngon...

Nhân viên phục vụ nghe vậy thì bắt đầu đề cử:

- Vậy thì các ngươi có thể hủ tiếu xào, hủ tiếu chua cay, hủ tiếu nước vừa mới ra mắt hôm nay.

Hủ tiếu là món mì phở mà Tiệm mỳ chua cay mới đẩy ra, món này được làm từ gạo.

- Vậy thì một phần hủ tiếu xào đi.

Áo Nhĩ Na cố giả bộ bình tĩnh nói.

- Chỉ một phần thôi sao?

Nhân viên này chớp mắt hỏi lại.

- Đúng vậy, chúng ta không quá đói, một phần là đủ rồi.

Áo Nhĩ Na gật đầu giải thích, trong lòng có chút chột dạ.

Bồi bàn lộ ra nụ cười hiểu ý, hỏi:

- Được rồi, hai ngươi có thể ăn cay không?

- Có thể.

Áo Nhĩ Mạn vội vàng gật đầu.

Nhân viên phục vụ đưa tay nói:

- Được rồi, mọi việc là mười lăm đồng Huyền Vũ.

Tay của Áo Nhĩ Mạn run lên, thầm hô to thật là đắt, cuối cùng vẫn đau lòng mà trả tiền.

Áo Nhĩ Na có chút hối hận, nhỏ giọng nói:

- Thật sự là quá đắt.

- Hy vọng là nó ăn ngon, bằng không thì ta sẽ thương tâm rất lâu.

Áo Nhĩ Mạn thở dài.

Hai người đợi vài phút, nhân viên bán hàng bưng tới một đĩa hủ tiếu xào to còn nóng hổi, bên cạnh là hai đôi đũa.

Mũi của Áo Nhĩ Na giật giật, khi nhìn thấy đĩa hủ tiếu xào tỏa ra mùi thơm mê người kia thì nước bọt bắt đầu tiết ra một cách điên cuồng.

Sợi hủ tiếu rộng chừng một ngón tay, sau đó được xào chung với trứng Gà Ba Màu, rau xanh, cà chua, chỉ nhìn thôi đã thấy ngon mắt rồi.

- Thoạt nhìn cũng không tệ lắm.

Cổ họng của Áo Nhĩ Mạn nhấp nhô.

Cô cầm đũa lên, gắp một sợi hủ tiếu rồi nhét vào trong miệng, vị cay nhẹ khiến cho hương vị của hủ tiếu càng thêm đặc biệt, đôi mắt đẹp của nàng không khỏi trợn to.

- Ô ô, ăn quá ngon!

Áo Nhĩ Mạn khen ngợi một tiếng, không nhịn được gắp thêm một đũa hủ tiếu xào lớn rồi cho vào trong miệng.

Áo Nhĩ Na thấy thế cũng gắp một đũa hủ tiếu xào, sau khi nếm thử thì lập tức bắt đầu tranh đoạt với em gái.

Hai phút sau, trước mặt hai chị em chỉ còn lại một cái đĩa trống không, có thể nói là sạch bong không còn một tí gì.

- Chị, món này ăn quá ngon, ta còn muốn ăn nữa.

Áo Nhĩ Mạn nói, lộ ra vẻ mặt chưa thỏa mãn.

Áo Nhĩ Na cố nén dục vọng khuyên nhủ:

- Ngươi ráng nhẫn nhịn một chút, khi nào chúng ta mướn phòng rồi tính sau.

- Được rồi, ngươi nói đúng.

Áo Nhĩ Mạn thở dài.

- Đi thôi, chúng ta đi xem những nơi khác.

Áo Nhĩ Na đứng lên, ép buộc bản thân không nhìn vào đĩa, bằng không nàng sẽ kiềm chế không được mà gọi thêm một đĩa hủ tiếu xào nữa.

Hai người lưu luyến rời đi Tiệm mỳ chua cay, lúc đi ra bên ngoài còn cẩn thận mỗi bước đi.

- Bây giờ, chúng ta đi đâu đây?

Áo Nhĩ Mạn hỏi.

Áo Nhĩ Na giơ tay lên chỉ về phía Trân Bảo Lâu, dịu dàng nói:

- Đi tới đó xem một chút đi, ta thấy bên đó có rất nhiều người.

- Được.

Áo Nhĩ Mạn lên tiếng.

Lúc này, Trân Bảo Lâu đã bị vây quanh ba tầng trong, ba tầng ngoài.

Bên trong Trân Bảo Lâu, Hồ Tiên đứng ở bên cạnh linh khí rút bài, phụ trách công việc rút thăm trúng thưởng.

Linh khí rút bài thực tế là một cái lồng quay lô tô cỡ lớn, bên trong có hơn một ngàn quả cầu nhỏ, trong đó có năm quả cầu màu vàng kim, ba mươi quả cầu màu bạc, còn lại đều là quả cầu có màu xanh.

Linh khí rút bài có một chỗ lõm xuống, sau khi trục quay chuyển động thì sẽ khiến cho quả cầu nhỏ bên trong rơi ra.

- Còn ai muốn rút bài không?

Hồ Tiên bình tĩnh hỏi.

- Ta, ta muốn rút mười lần.

Đê Nít vội vã hô to.

Hồ Tiên liếc nhìn hắn một cái rồi nhàn nhạt nói:

- Mười lần là hai ngàn đồng Huyền Vũ.

- Đây, hai ngàn đồng.

Đê Nít dứt khoát thanh toán.

Hồ Tiên thấy thế bắt đầu chuyển động trục quay.

Lộc cộc lộc cộc ~~~

Quả cầu nhỏ lăn với tốc độ cực nhanh bên trong linh khí rút bài, nhẹ nhàng lay động theo từng vòng quay.

- Dừng lại.

Đê Nít khẩn trương hô một tiếng.

Hồ Tiên buông tay, trục quay không chuyển động nữa, mười quả cầu nhỏ lăn ra khỏi chỗ lõm, toàn bộ đều là màu xanh.

- Ai, chết tiệt! Lại không trúng nữa rồi!

Khuôn mặt của hắn lộ ra vẻ suy sụp.

- Xuy ~~~

Người vây xì xào bàn tán.

- Mười thẻ màu xanh, rút đi.

Hồ Tiên ra hiệu cho nhân viên phục vụ.

Nhân viên phục vụ lấy ra một cái rương màu xanh, ra hiệu cho Đê Nít rút bài.

Hắn thở dài, đưa tay vào trong rương và lấy ra mười tấm thẻ bài màu xanh.

- Hai tấm thẻ xanh ba sao, năm tấm một sao, ba tấm hai sao, coi như không tệ.

Hắn tự an ủi mình.

Hồ Tiên mỉm cười hỏi:

- Ngươi còn muốn rút nữa không?

- Muốn, lại tới mười lần nữa!

Đê Nít nói không chút do dự.

…………

- Lại tới mười lần nữa!

Đê Nítvỗ hai ngàn đồng Huyền Vũ vào trên quầy hàng.

- Được rồi.

Khóe môi của Hồ Tiên cong lên, chậm rãi chuyển động trục quay linh khí rút bài lần thứ hai.

Lộc cộc lộc cộc ~~~

Quả cầu nhỏ bên trong linh khí nhanh chóng chuyển động, tốc độ nhanh đến mức khiến người ta thấy không rõ.

- Dừng lại.

Đê Nít hô to.

Hồ Tiên buông tay, trục quay lăn thêm một vòng rồi ngừng lại, mười quả cầu nhỏ lăn ra khỏi chỗ lõm.

- A, có màu bạc, không lỗ!

Người vây xem hô một tiếng.

Nhân viên phục vụ cảm thán nói:

- Vận khí thật tốt, rút thẻ bạc đi.

Trong chỗ lõm có chín quả cầu nhỏ màu xanh và một quả cầu nhỏ màu bạc.

- Ai~ Không có ra thẻ vàng, thật đáng tiếc.

Đê Nít không vui nổi.

Nhân viên này ra hiệu về phía hai cái rương với màu sắc khác nhau trước mặt:

- Mời rút thẻ bài.

Trước quầy bày ba cái rương lớn không thấu ánh sáng, theo thứ tự là màu vàng, màu bạc và màu xanh.

Rương được chế tạo từ Thép Tím, mặt trên khắc đầy ma pháp trận có thể ngăn cản một ít ma pháp có thể thấu thị.

Đê Nít liếc nhìn chiếc rương màu vàng kim, ánh mắt nóng rực, sau đó đút tay vào cái rương màu bạc, rút ra một tấm thẻ bốn sao.

Hắn lại rút ra chín tấm thẻ từ trong rương màu xanh, lần này có hai tấm thẻ ba sao, còn lại đều là thẻ bài một sao.

- Tiếp tục chứ?

Hồ Tiên mỉm cười hỏi.

Hắn tài đại khí thô nói:

- Tiếp tục, ta muốn rút thêm năm mươi lần nữa.

- Được rồi.

Hồ Tiên cười vui vẻ, giơ tay chuyển động trục quay.

Bạn cần đăng nhập để bình luận