Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2209: Bại Lộ Thân Phận.



- Hóa ra ngươi vẫn luôn lợi dụng ta.

Linh Vận nói với giọng khàn khàn.

- Hiện tại thông minh cũng vô ích thôi.

Phượng Nhi bĩu môi, nhắm mắt lại.

- Hừ!

Linh Vận tức giận đến run rẩy, xoay người bước nhanh rời đi Ngục Giam.

- Đi thôi.

Mễ Á liếc nhìn Lăng Hương vẫn còn đang ngẩn người.

- Ồ, được rồi….

Lăng Hương phục hồi tinh thần lại, vội vã đuổi theo bạn thân.

Mễ Á liếc nhìn Phượng Nhi một cái rồi cũng xoay người rời đi Ngục Giam, cánh cửa phòng giam vừa dày vừa nặng chậm rãi đóng lại.

……..

Vương quốc Huyền Vũ, bên trong bãi đáp phi thuyền vận chuyển.

Hư Quỷ giả dạng thành ba nhân loại mặc áo choàng đen đang xếp hàng, chuẩn bị kiểm tra Văn Điệp Thông Quan điệp và Hộ Chiếu Thông Quan, sau khi xác nhận không có sai sót thì mới có thể tự do rời đi.

- Thật là phiền phức.

Hư Thập Nhị thấp giọng nói.

Hắn ta là tên to con, Hư Thập Nhị là tên giả của hắn, cũng là cái tên dùng trên Hộ Chiếu Thông Quan và Văn Điệp Thông Quan.

- Kiên nhẫn một chút đi.

Hư Cửu trầm giọng mở miệng.

Hư Cửu là tên tóc vàng, đồng dạng cũng là tên giả.

Tên tóc đen gọi là Hư Thập Bát, lúc này hắn ta đang người đàn ông xếp hàng ở phía trước với vẻ mặt khắc chế, rất muốn cắn rơi đầu của đối phương.

- Ực ~~~

Hư Thập Bát nuốt nước bọt, chậm rãi hé miệng tới gần phía trước.

Hư Cửu nheo mắt lại, giơ tay gõ mạnh xuống đầu Hư Thập Bát, nhỏ giọng rít gào:

- Ngươi muốn làm cái gì hả?

Hư mười Bát run rẩy một cái, đầu dưới mũ trùm lõm xuống nhưng hắn ta lại giống như không có việc gì, bất mãn trừng mắt nhìn về phía Hư Cửu.

Nửa gương mặt của hắn ta lộ ra bên ngoài, một đôi mắt sắp rớt xuống, chiếc mũi đã méo xẹo.

Hư Cửu biến sắc, vội vã kéo mũ trùm của Hư Thập Bát xuống để che khuất khuôn mặt dị dạng của đối phương.

- Ngươi làm cái quái gì vậy?

Hư Thập Bát bất mãn gầm nhẹ một tiếng.

Người đàn ông đứng trước ba tên Hư Quỷ quay đầu lại, nghi ngờ hỏi:

- Các ngươi làm sao vậy?

- Không có gì, bớt lo chuyện của người khác đi!

Hư Thập Bát buông lời hung ác, không quay đầu lại.

Hư Cửu nắm chặt mũ trùm, không cho Hư Thập Bát lộ mặt.

- Nơi này là vương quốc Huyền Vũ, cấm đánh lộn ẩu đả, hi vọng các ngươi biết.

Người đàn ông hoảng sợ rụt cổ lại, nhắc nhở một câu.

Hư Thập Bát tức giận nói:

- Đừng lo chuyện bao đồng.

Hiện tại hắn ta rất tức giận, hắn ta tự nhận mình là Hư Quỷ cao quý, thế mà bây giờ lại bị một tên nhân loại với thân phận Huyết Thực răn dạy.

- Ha? Có gan thì ngươi đánh ta đi!

Người đàn ông đã nhận ra đối phương không dám ra tay, cho nên khiêu khích hất cằm lên.

- Ngươi!

Hư Thập Bát chợt khựng lại, sắp ức chế không được sát ý bạo ngược.

Hư Cửu và Hư Thập Nhị biến sắc, trong ba người thì Hư Thập Bát là tên có tính tình táo bạo và dễ nóng giận nhất, nếu cứ mặc kệ hắn ta náo loạn thì thân phận của cả ba chắc chắn sẽ bị bại lộ.

Hư Thập Bát tránh thoát tay của Hư Cửu, xoay người nhìn về phía người đàn ông, đôi mắt bên dưới mũ trùm đen nhánh như mực.

- Ngươi, ngươi muốn làm gì hả?

Người đàn ông chợt rùng mình, vô thức lùi lại hai bước.

Hư Cửu vội vàng kéo tay Hư Thập Bát lại, thấp giọng cảnh cáo:

- Không được ra tay.

Hư Thập Nhị cũng lên tiếng cảnh cáo:

- Không được làm hỏng việc, nếu không đại nhân sẽ không tha cho ngươi.

Hư Thập Bát nói với giọng điệu âm lãnh:

- Ta không làm gì cả, ta chỉ muốn ăn hắn thôi.

- Cái, cái gì, ngươi muốn ăn ta?

Người đàn ông lắp bắp nói, toàn thân run rẩy, hắn cảm nhận được sát ý bạo ngược mà Hư Thập Bát toả ra.

Hư Thập Bát hơi ngẩng đầu lên, mũ trùm rớt xuống lộ ra khuôn mặt đã bị biến dạng hơn phân nửa của hắn ta.

Trong lòng Hư Cửu tràn đầy hối hận, hắn ta đã quên lớp da người rất mỏng manh, không thể bị tác động mạnh từ bên ngoài.

Hư Thập Nhị vươn tay, dùng sức đè lại bả vai Hư Thập Bát, ngăn cản không cho hắn ta ra tay.

Người đàn ông nhìn thấy gương mặt dị dạng của Hư Thập Bát không nhịn được khiếp sợ tột độ, hắn lảo đảo lại lùi lại mấy bước, không cẩn thận đụng vào người xếp hàng phía trước, trường hợp lập tức trở nên hỗn loạn.

- Ngươi không có mắt à?

Nữ quý tộc bị đụng vào lộ ra vẻ mặt khó chịu, quay đầu căm giận mắng người đàn ông.

Khuôn mặt của người đàn ông trắng bệch, ngón tay run rẩy chỉ về phía ba người Hư Thập Bát:

- Hắn, bọn hắn có chút kỳ quái.

Lúc này sắc mặt của Hư Cửu và Hư Thập Nhị rất khó coi, cả hai cùng nhau đè lại Hư Thập Bát đang muốn ra tay.

Hư Thập Bát tức giận nói:

- Buông ta ra!

Hư Cửu nghiến răng cảnh cáo:

- Vì kế hoạch, không được vọng động.

Hư Thập Bát vùng vẫy, điên cuồng nói:

- Một tên Huyết Thực đê tiện lại dám nói chuyện với ta như vậy, hắn phải chết!

Tròng mắt của hắn ta rớt xuống đất, da người bị hư hại, khí tức Hư Quỷ không thể giấu được nữa, lập tức khuếch tán ra ngoài thông qua hốc mắt.

- Hôi quá, đây là mùi gì thế?

Người xếp hàng sôi nổi lên tiếng.

Trong đội ngũ có người đến từ đại lục cũ, cực kỳ quen thuộc đối với khí tức Hư Quỷ.

- Đây là... Khí tức Hư Quỷ!

Có người kinh ngạc thốt lên.

- Đúng vậy, đây là mùi của Hư Quỷ!

Những người ở đại lục cũ lên tiếng phụ họa.

Nhân viên công vụ đang kiểm tra giấy thông hành lập tức ngưng làm việc, hoảng sợ nhìn về phía ba người Hư Thập Bát.

- Các ngươi là ai?

Nữ nhân viên tiến lên, cảnh giác nhìn chăm chú vào Hư Thập Bát.

- Kiệt kiệt kiệt, ngươi đoán xem.

Hư Thập Bát nhếch miệng cười, tránh thoát Hư Thập Nhị và Hư Cửu, khí tức làm người ta chán ghét lập tức khuếch tán ra xung quanh.

- Chết tiệt!

Hư Thập Nhị tức giận chửi một tiếng.

Hư Cửu mắng:

- Lẽ ra không nên phái những người không có đầu óc giống như hắn tới đây.

- Đúng vậy.

Hư Thập Nhị tức điên, hắn sắp nhẫn nại không được.

Nhân viên công vụ biến sắc, rất nhiều người trong số bọn hắn là người đến từ đại lục cũ, là nhóm dân cư đầu tiên định cư ở thành Huyền Vũ, cho nên rất quen thuộc đối với khí tức Hư Quỷ.....

- Là khí tức Hư Quỷ, chuyện gì xảy ra?

Nữ nhân viên hô lên.

- Cộp cộp cộp ~~~

Bọn hắn lập tức bao vây ba người Hư Thập Bát lại.

Có nhân viên công vụ khác la to:

- Tình huống không ổn rồi, mau đi thông báo các binh lính qua đây!

- Vâng!

Một nam nhân viên khác gật đầu, nhanh chóng gõ vang chuông cảnh báo.

Chuông cảnh báo cùng loại với Chuông Huyền Vũ, nhưng tiếng chuông chói tai hơn nhiều, rất khác với Chuông Huyền Vũ, vừa nghe một cái là có thể phân biệt được.

- Đương đương đương ~~~

Tiếng chuông truyền khắp bãi đáp phi thuyền, nhóm binh lính nghe được lập tức hành động.

Chuyện đã đến nước này, Hư Cửu đành phải ra lệnh:

- Giết sạch tất cả người ở đây đi.

Ánh mắt của hắn ta trở nên đen kịt, che lấp đồng tử nhân loại vốn dĩ đã tan rã.

Hư Thập Nhị nhắc nhở:

- Chỉ có thể như vậy thôi, không được khiến tên nhân loại kia chú ý, bằng không ba chúng ta đều phải chết.

Bọn hắn e ngại Mục Lương, nếu không cũng không cần sử dụng phương thức lén lút như vậy để tiến vào vương quốc Huyền Vũ.

Hư Cửu lộ ra vẻ mặt đáng tiếc, nói:

- Tiếc thật đấy, lại phải thay đổi lớp da người mới nữa rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận