Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 3736: Xem như là đạt được ước muốn. (1 càng ).

Chương 3736: Xem như đã toại nguyện. (1 chương)
Trong chính điện, Mục Lương ngồi trên ghế sa lông, tay cầm đĩa trái cây đã gọt tỉa gọn gàng. Tiểu tử đứng bên cạnh, nhìn Mục Lương đang nghiêng tai lắng nghe động tĩnh trong thư phòng, hắn không hề dùng năng lực để nghe trộm.
"Tiên Đế đại nhân đang lo lắng sao?" Tiểu tử hỏi.
Mục Lương ôn tồn đáp: "Không có, các nàng sẽ bàn bạc ổn thỏa thôi."
Tiểu tử chớp đôi mắt đẹp, trong trẻo nói: "Vương Hậu nương nương rất biết phải trái."
"Ta biết." Mục Lương cười khẽ.
Cửa thư phòng mở ra, Liễu Thiến kéo tay Nguyệt Thấm Lam bước nhanh đi vào, trên mặt rạng rỡ nụ cười ngọt ngào. Mục Lương khẽ nhíu mày, nhìn dáng vẻ này của hai người, trong lòng đã hiểu rõ.
"Đều nói xong rồi?" Hắn dịu dàng hỏi.
Nguyệt Thấm Lam tao nhã nói: "Ừm, có thể để người ta thiết kế đồ cưới rồi, hôn lễ định vào ba tháng sau, thấy thế nào?"
"Được thôi." Mục Lương gật đầu, rồi nhìn sang Liễu Thiến.
"Tỷ tỷ quyết định tất cả." Liễu Thiến thân mật kéo tay Nguyệt Thấm Lam nói.
"..." Mục Lương khẽ giật khóe miệng, quan hệ giữa nữ nhân thay đổi khiến hắn thật sự không hiểu nổi, biến hóa sao mà quá nhanh và đột ngột vậy.
Nguyệt Thấm Lam kéo Liễu Thiến ngồi xuống bên cạnh nam nhân, hỏi: "Ngươi thích đồ cưới kiểu gì, màu đỏ đậm hay là kiểu hoa lệ một chút?"
Liễu Thiến chớp đôi mắt đẹp, suy nghĩ một lát rồi đáp: "Giống mọi người là được rồi."
Nguyệt Thấm Lam vỗ nhẹ tay nàng, trong trẻo nói: "Đồ cưới của mọi người đều màu đỏ, chỉ khác nhau chút về kiểu dáng thôi, ta sẽ cho người ta thiết kế thêm mấy bộ nữa, đến lúc đó ngươi chọn bộ nào ưng ý mà mặc."
"Tốt, nghe theo tỷ tỷ." Liễu Thiến càng nói càng thuận miệng, không hề có chút e ngại.
Tiểu tử hé đôi môi hồng hào, nữ nhân trước mắt thực sự là Thánh Nữ Tử Vi tông đã sống vài chục vạn năm sao, sao thấy còn có chút nịnh nọt vậy? Nguyệt Thấm Lam dặn dò: "Tiểu tử, đi dọn dẹp một gian cung điện đi, sau này Liễu Thiến sẽ thường xuyên đến ở."
"Dạ, Vương Hậu nương nương." Tiểu tử vội vàng đáp lời.
"Có cần ta trở về cùng ngươi, nói chuyện với tông chủ của các ngươi không?" Mục Lương nghiêm túc hỏi.
"Không cần đâu, chắc họ cũng rất vui thôi." Liễu Thiến xua tay nói.
Bây giờ Vĩnh Hằng Chi Chủ và Huyền Vũ Đế Quốc rất hùng mạnh, trưởng lão và tông chủ Tử Vi tông chắc chắn sẽ không có ý kiến, ngược lại còn thấy điều này thuận tiện cho việc giao dịch sau này. Cần biết rằng bây giờ tất cả các trưởng lão của Tử Vi tông đều đang trông ngóng Quả Thái Sơ Bản Nguyên mới kia.
Mục Lương hiểu ý gật đầu, dịu giọng nói: "Ngươi có thể giải quyết là tốt rồi."
"Ta về đó một chuyến rồi sẽ nhanh quay lại thôi." Liễu Thiến tao nhã nói.
"Đi đi." Mục Lương mỉm cười gật đầu.
Liễu Thiến nhìn Nguyệt Thấm Lam, trong trẻo nói: "Tỷ tỷ, ta sẽ nhanh quay lại thôi, nhờ tỷ nói lại với các tỷ tỷ khác nhé."
"Được thôi." Nguyệt Thấm Lam tao nhã cười đáp.
Liễu Thiến đứng dậy, phất tay một cái rồi xoay người rời khỏi cung điện trên cao nguyên.
"Các tỷ tỷ khác?" Mục Lương nhíu mày nhìn Nguyệt Thấm Lam.
Nàng dùng chiếc nĩa nhỏ xiên một miếng hoa quả đưa vào miệng, chậm rãi nhai vài cái, rồi mới tao nhã nói: "Nàng là người nhỏ nhất mà."
Mục Lương dịu giọng: "Nàng không có ý kiến gì là được."
"Ngươi có ý kiến gì sao?" Nguyệt Thấm Lam liếc xéo nam nhân.
"Không có." Mục Lương nghiêm mặt nói.
"Vậy thì còn được." Nguyệt Thấm Lam hờn dỗi một tiếng, rồi tao nhã đứng dậy rời đi.
Mục Lương cười gượng hai tiếng, trong lòng đồng thời cảm thán các nữ nhân của mình thông tình đạt lý, trong lòng còn có chút hổ thẹn.
"Chắc là không có đâu." Hắn khẽ thì thầm, nghĩ đến chuyện ký ức kiếp thứ nhất của mình vẫn chưa khôi phục hoàn toàn, chỉ có đột phá lên cảnh giới Vô Thượng Tiên Đế mới có thể khôi phục thôi. Hắn hơi suy nghĩ một chút, mở bảng kỹ năng tứ duy của bản thân ra, nhìn mức độ điểm tiến hóa.
Thuần Dưỡng Sư: Mục Lương.
Điểm tiến hóa: 6.954.878.655.021.896.044.27.
"Còn thiếu khá nhiều." Mục Lương cảm thán, điểm tiến hóa ngày càng khó kiếm hơn.
Hắn suy nghĩ, chắc là nên luyện một lô đan dược ra bán đấu giá, để nhanh chóng tích lũy điểm tiến hóa hơn mới được. Bên kia, Liễu Thiến trở về Tử Vi tông, vừa xuất hiện đã được mời đến nghị sự đại điện.
Trong nghị sự đại điện, tông chủ Càn Tiệc Tửu ngồi ngay ngắn ở vị trí cao nhất, Đại Trưởng Lão Hạc Khánh ngồi một bên, các trưởng lão khác cũng đều có mặt.
"Mọi người làm gì thế?" Liễu Thiến quét mắt nhìn các lão giả một lượt.
"Nói đi, kết quả thế nào rồi." Càn Tiệc Tửu mở lời hỏi.
"Mọi người đều biết cả rồi sao?" Liễu Thiến liếc nhìn các lão giả.
Nàng rất nhanh hiểu ra ai đã tiết lộ bí mật, nhưng đây cũng là chuyện sớm muộn gì cũng biết thôi. Hạc Khánh không kìm được, hỏi tới: "Vậy kết quả thế nào rồi?"
Liễu Thiến hất hàm, ngạo nghễ nói: "Ba tháng sau, sẽ là hôn lễ của ta và Vĩnh Hằng Chi Chủ, mọi người tốt nhất nên chuẩn bị lễ vật đầy đủ cho ta đấy."
"Ba tháng sau ngươi và Vĩnh Hằng Chi Chủ thành hôn..." Các trưởng lão đầu tiên là sửng sốt một chút, ngay sau đó đều trợn tròn mắt, kinh ngạc tột độ trước tin tức này.
Họ biết Thánh Nữ đến Huyền Vũ Đế Quốc, vốn tưởng chỉ là bàn bạc chuyện tình cảm của nàng với Mục Lương thôi, không ngờ là trực tiếp đính hôn.
"Thật hay giả đó?" Càn Tiệc Tửu nghiêm nghị hỏi.
"Đương nhiên là thật rồi." Liễu Thiến yêu kiều đáp.
Các lão giả hai mặt nhìn nhau, không ngờ chuyện này lại đến nhanh như vậy. Càn Tiệc Tửu thở dài, nói: "Thánh Nữ coi như là đã toại nguyện."
Liễu Thiến im lặng, nói: "Mọi người không ngăn cản ta sao?"
Hạc Khánh thở dài: "Có gì mà ngăn cản, huống chi ngăn cản cũng đâu có tác dụng gì, Thánh Nữ đã quyết rồi, đúng không?"
"Đúng vậy, huống chi Tử Vi tông chúng ta đâu phải là đối thủ của Huyền Vũ Đế Quốc." Nhị Trưởng Lão giọng khô khốc nói.
"Cũng tốt thôi, đối với Tử Vi tông chúng ta cũng có chỗ tốt." Tam Trưởng Lão gật đầu nói.
"Ừm, hy vọng Thánh Nữ và Vĩnh Hằng Chi Chủ thành hôn rồi, sẽ nghĩ nhiều hơn một chút cho Tử Vi tông." Tứ Trưởng Lão tiếp lời.
Ngũ Trưởng Lão đôi mắt sáng lên, nói: "Đúng vậy, nếu có thể giao dịch thêm được ít Quả Thái Sơ Bản Nguyên thì càng tốt."
Liễu Thiến lườm mấy vị trưởng lão một cái, híp mắt nói: "Mấy người coi ta là vật phẩm giao dịch sao?"
Nhị Trưởng Lão vội vàng nghiêm mặt nói: "Đâu có, chúng ta đều mong Thánh Nữ được hạnh phúc mà."
"Chỉ là chúng ta nói đùa thôi mà." Ngũ Trưởng Lão và những người khác cười gượng đáp.
"Được rồi." Càn Tiệc Tửu giơ tay cắt ngang.
Ông nhìn Liễu Thiến, chậm rãi nói: "Ngươi phải nhớ kỹ mình là Thánh Nữ của Tử Vi tông, bất luận trong tình huống nào cũng vậy."
Liễu Thiến nhìn sâu vào tông chủ một cái, thản nhiên nói: "Ta đương nhiên biết."
Càn Tiệc Tửu gật đầu nói: "Vĩnh Hằng Chi Chủ là người không tồi, ngươi cùng hắn thành đôi chúng ta cũng yên tâm."
"Chẳng lẽ không phải là vì tông chủ đánh không lại Vĩnh Hằng Chi Chủ sao?" Liễu Thiến ngước mắt hỏi.
Khóe mắt Càn Tiệc Tửu giật một cái, bộ dạng nói thẳng của Thánh Nữ thật khiến người ta không vui vẻ gì.
Ông lờ đi câu nói của Liễu Thiến, mở miệng tiếp tục nói: "Ba tháng sau, tất cả mọi người sẽ đi Huyền Vũ Đế Quốc."
"Cũng được, chuẩn bị xong lễ vật là được." Liễu Thiến thờ ơ nói. Lần này nàng trở về là để thu dọn đồ đạc, chuẩn bị đến Huyền Vũ Đế Quốc thường trú, thỉnh thoảng mới quay về Tử Vi tông xem qua là được. Nàng chỉ cần tu luyện trở nên mạnh mẽ hơn, thì có thể kéo Tử Vi tông mạnh lên, ở đâu cũng không đáng kể.
"Tốt thôi." Càn Tiệc Tửu cười khổ lắc đầu.
P/s: « 1 chương »: Đang viết phần 2.
Bạn cần đăng nhập để bình luận