Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1889: Vương Thành Người Thú



Hạ Lạc ngây thơ mà hỏi:

- Vậy nếu so sánh với thành Huyền Vũ thì vương quốc Người Thú trông như thế nào?

-...

Các người thú yên lặng không nói lời nào.

- Khụ khụ, cái này không cách nào so sánh được...

Thống lĩnh Đầu Chó ho khan vài tiếng, có chút ngượng ngùng.

- Tại sao không thể so sánh được chứ?

Hạ Lạc nghiêng đầu khó hiểu.

- Thành Huyền Vũ tốt hơn.

Thống lĩnh Huyền Điểu nói với vẻ mặt không thay đổi.

Hạ Lạc chớp chớp đôi mắt đẹp, thức thời không tiếp tục truy hỏi, cô tính toán khi nào đến vương quốc Người Thú thì sẽ đi dạo xung quanh một chút.

Thái Khả Khả ghé vào rào chắn và nhìn xuống phía dưới, nhìn thấy mặt đất thưa thớt cây xanh, cảm thán:

- Nơi đây quá vắng lặng, không có bao nhiêu cây xanh.

- Ừm, rất giống ở bên kia.

Hạ Lạc nhận đồng gật đầu.

Bên kia mà cô nhắc tới tự nhiên là đại lục cũ, nơi đó còn hoang vu hơn cả nơi này, chỉ cần gió thổi qua thì nhất định cát vàng sẽ bay đầy trời.

- Ý ngươi là thành Huyền Vũ?

Thống lĩnh Huyền Điểu khó hiểu hỏi.

- Không phải nha, là ở bên kia Kênh Sương Mù.

Hạ Lạc thanh thúy trả lời.

Hai mắt của thống lĩnh Huyền Điểu và thống lĩnh Đầu Chó trừng lớn, kinh ngạc thốt lên:

- Bên kia Kênh Sương Mù?

- A chết, nói lỡ miệng rồi.

Hạ Lạc giơ tay lên che miệng, nhìn về phía Mễ Á với ánh mắt xin giúp đỡ.

- Đây không phải là bí mật, không cần phải lo lắng.

Mễ Á bình tĩnh nói.

Mục Lương đã mở ra lối đi Kênh Sương Mù với bên ngoài, chỉ cần giao tiền là có thể đi qua, đương nhiên đây không phải là bí mật nữa.

Hạ Lạc thở phào nhẹ nhõm:

- Vậy là tốt rồi.

- Các ngươi đang nói cái gì thế, tại sao ta nghe không hiểu gì cả?

Thống lĩnh Đầu Chó bất mãn nói.

Hạ Lạc giải thích:

- Quê hương của ta ở bên kia Kênh Sương Mù, cũng chính là một mảnh đại lục khác, ngươi không biết cũng là chuyện bình thường.

- Ý của ngươi là..... Bên kia Kênh Sương Mù có Đại Lục mới?

Thống lĩnh Đầu Chó trừng mắt ngây ngốc nhìn Hạ Lạc.

Hạ Lạc thanh thúy trả lời:

- Đúng rồi, nhưng nơi đó chỉ có đất đai hoang vu, cây xanh không có bao nhiêu cây, bầu trời quanh năm suốt tháng đều bị mây đen che đậy, rất hiếm khi nhìn thấy ánh mặt trời.

- Tại sao nơi ngươi mô tả giống như trong phim điện ảnh thế?

Thống lĩnh Đầu Chó có chút mờ mịt.

Hắn đã từng xem phim điện ảnh ở thành Huyền Vũ, hơn nữa còn xem hết vài bộ, cuối cùng mới lưu luyến rời đi.

- Đúng rồi, nơi đó rất giống trong phim.

Hạ Lạc gật đầu đáp, cảnh trong phim vốn dĩ là tham khảo hoàn cảnh của đại lục cũ.

Trong lòng thống lĩnh Huyền Điểu tràn đầy khiếp sợ, cô yên lặng hồi lâu mới khàn giọng nói:

- Bên kia Kênh Sương Mù có Đại Lục mới, vậy chẳng lẽ các ngươi đã băng qua Kênh Sương Mù?

- Đúng rồi.

Hạ Lạc gật đầu đáp.

- Chờ ta một chút, ta cần thời gian để tiêu hóa tin tức này...

Thống lĩnh Huyền Điểu giơ tay lên đè lại huyệt thái dương.

Những Người Thú khác đều lộ ra vẻ mặt khiếp sợ, sau đó đổi thành vẻ mặt hoài nghi cuộc sống.

Thái Khả Khả thấy dáng vẻ ngạc nhiên của bọn họ, nhỏ giọng thầm thì một câu:

- Ta cảm thấy đây không phải là chuyện to tát.

Bá ~~~

Ngay sau đó, cô nhận được một đống ánh mắt u oán.

Nửa giờ sau, thống lĩnh Huyền Điểu đi tới trước mặt Mễ Á, hỏi thăm về đại lục cũ.

- Không có gì đáng nói, hoàn cảnh tổng thể giống như trong phim, Hư Quỷ, Trăng Máu, đất đai hoang vu.

Mễ Á bình tĩnh nói.

Thống lĩnh Huyền Điểu khiếp sợ hỏi:

- Hư Quỷ có thật sao?

- Ừm, bên này cũng có, nhưng không biết vì sao khi Trăng Máu buông xuống thì bọn nó chưa từng xuất hiện.

Mễ Á bình thản nói.

- Thủy triều Hư Quỷ.....!

Thống lĩnh Huyền Điểu chau mày.

Mễ Á nhàn nhạt nói:

- Khi Huyết Nguyệt buông xuống mà Hư Quỷ cũng không đi ra, bây giờ cách Trăng Máu kế tiếp còn một đoạn thời gian rất dài, không cần quá ưu sầu.

Yết hầu của thống lĩnh Huyền Điểu nhấp nhô, thấp giọng nói:

- Hy vọng lần sau Huyết Nguyệt buông xuống thì Hư Quỷ cũng sẽ không xuất hiện.

- Chỉ mong là như vậy.

Mễ Á rũ mắt.

Thống lĩnh Huyền Điểu nói với giọng điệu mong đợi:

- Ta cảm thấy hứng thú đối với mảnh đại lục bên kia Kênh Sương Mù, làm cách nào mới có thể đi xem?

Hạ Lạc ngây thơ nói:

- Cái này đơn giản thôi, thành chủ đại nhân có xây một con đường ở kênh Sương Mù, chỉ cần giao tinh thạch ma thú là có thể đi qua bên kia bằng thông đạo đó.

- Ta hiểu rồi.

Đôi mắt của thống lĩnh Huyền Điểu lóe sáng, ghi tạc chuyện này ở trong lòng.

Buổi chiều, phi thuyền chậm rãi đến gần vương thành Người Thú.

Trên không trung xa xa nhìn lại, xung quanh vương thành Người Thú vẫn là một mảnh hoang vu, chỉ cần có gió to thổi qua thì cát bụi lập tức bay đầy trời.

Khi phi thuyền vận chuyển hạ độ cao thì Mễ Á đã có thể thấy rõ hình dáng tổng thể của vương thành Người Thú.

Tường thành là những tảng đá chồng chất lên nhau cao tới ba mươi mét, độ dày đạt tới mười mét, tuy chiều cao không đồng đều nhưng độ chắn chắc là không thể nghi ngờ.

Bên trong tường thành là những ngôi nhà đá nằm lộn xộn.

Sự xuất hiện của phi thuyền lập tức khiến các người thú trong thành chú ý.

Những người đang đi trên đường dừng bước, ngẩng đầu nhìn chăm chú vào phi thuyền vận chuyển đang chậm rãi hạ xuống.

- Đó là thứ gì thế, thật lớn!

Có Người Thú kinh ngạc thốt lên.

- Kẻ địch tập kích!

Một ít Người Thú nhát gan bắt đầu hoảng sợ hét to.

Trên phi thuyền, Hạ Lạc nhìn các Người Thú khiếp sợ bên trong thành, miệng lẩm bẩm nói câu gì đó.

Kỵ sĩ Người Thú canh gác cửa thành kinh ngạc hô to:

- Ta thấy được thống lĩnh Huyền Điểu.

- Ở đâu?

Một vị người thú Kỵ Sĩ khác nhìn ra xa xa.

Hắn còn chưa kịp thấy rõ thì thống lĩnh Huyền Điểu đã nhảy xuống phi thuyền vận chuyển, đôi cánh sau lưng giang rộng.

- Đúng là thống lĩnh Huyền Điểu rồi!

Các Kỵ Sĩ kia vô ý thức thở phào nhẹ nhõm.

- Người trong quảng trường mau tránh ra, không phải là kẻ địch tập kích.

Thống lĩnh Huyền Điểu lạnh giọng quát lên.

Phi thuyền muốn đáp xuống bên trong vương thành Người Thú, cần dành ra một nơi rộng rãi, quảng trường trong vương thành chính là địa phương thích hợp nhất.

Rất nhiều Người Thú biết tới thống lĩnh Huyền Điểu, nghe vậy đều tự giác yên lặng.

Thống lĩnh Huyền Điểu đáp xuống quảng trường, lạnh giọng ra lệnh:

- Toàn bộ Người Thú trên quảng trường mau lui ra ngoài.

Sau khi mệnh lệnh được ban bố, các Người Thú đều phối hợp rời đi quảng trường vương thành, đứng ở đằng xa quan sát.

Ông ~~~

Phi thuyền tiếp tục giảm xuống cao độ, chậm rãi hạ cánh xuống quảng trường.

Vù vù vù ~~~

Tốc độ quay của tua-bin quạt gió khổng lồ chậm lại, phi thuyền vận chuyển vững vàng đáp xuống quảng trường.

Răng rắc ~~~

Cửa khoang mở ra, Thành Phòng Quân xếp hàng bước xuống phi thuyền vận chuyển, tiếp đó bọn họ chia thành hai bên trái phải, bảo vệ cửa khoang.

- Cuối cùng đã trở về rồi.

Thống lĩnh Đầu Chó đi ra khoang thuyền, vô thức hít một hơi thật sâu, kết quả hít phải một đống cát.

- Khụ khụ, chưa gì mà ta đã bắt đầu nhớ thành Huyền Vũ rồi.

Hắn co giật khóe miệng, ho sù sụ phun cát vàng ra ngoài.

Bạn cần đăng nhập để bình luận