Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1339: Dựa Theo Hai Tiêu Chuẩn



Tuy rằng Tinh Linh Sinh Mệnh đã trưởng thành, nhưng chỉ số thông minh vẫn dừng lại mở mức của một đứa nhỏ.

Linh Nhi dùng mặt cọ khuôn mặt Mục Lương, làm nũng nói:

- Hì hì, ta sẽ bảo vệ cha.

- Được.

Mục Lương nở nụ cười, anh đưa tay xoa đầu Linh Nhi.

Bố Vi Nhân nghiêng đầu nhỏ giọng hỏi:

- Thành chủ đại nhân rất thích trẻ con sao?

- Chắc là vậy.

Nguyệt Thấm Lan nhún vai.

Hai mắt Bố Vi Nhân lóe ra, ngốc nghếch nói:

- Đại nhân Mục Lương soái như vậy, về sau đứa nhỏ của ngài ấy nhất định rất đáng yêu.

Nguyệt Thấm Lan liếc mắt nhìn Bố Vi Nhân một cái, tao nhã nói:

- Vậy phải xem ai có may mắn được làm vợ của Mục Lương.

-...

Bố Vi Nhân há miệng thở dốc, bày ra bộ dáng muốn nói lại thôi.

Trong mắt cô, Nguyệt Thấm Lan là người có khả năng trở thành vợ của Mục Lương nhất, xinh đẹp có năng lực làm việc, thực lực cũng rất mạnh.

Nguyệt Thấm Lan cười như không cười hỏi:

- Ngươi muốn nói cái gì?

- Không, không có việc gì.

Bố Vi Nhân lắc đầu, quyết tâm ngậm miệng không nói.

- Cha, ta đói bụng.

Linh Nhi chu mỏ nói.

- Được.

Nghe vậy Mục Lương vươn tay ra, nguyên tố sinh mệnh hội tụ thành một đoàn, dừng ở trong tay Tiểu Tinh Linh.

- Cám ơn cha.

Linh Nhi kinh hỉ lên tiếng, ôm nguyên tố sinh mệnh mồm to nuốt vào.

Mục Lương đưa tay chọc chọc khuôn mặt của cô bé, buồn cười nói:

- Nếu không đủ vẫn còn mà.

Thuỷ triều hư quỷ lần này may mắn có Tinh Linh Sinh Mệnh, mới khiến cho tổn thất của nội thành giảm tới mức thấp nhất, vì vậy, chắc chắn nên ngợi khen cô ấy một chút.

- Vâng.

Linh Nhi ngây thơ lên tiếng.

Dường như cô nhớ tới cái gì đến, vì vậy ngẩng đầu bỉu môi nói:

- Đúng rồi, cha, ta có thể phân nhánh qua nơi đó.

- Không có hạn chế gì sao?

Hai tròng mắt Mục Lương mở to.

Linh Nhi khẽ nâng cằm, kiêu ngạo nói:

- Bất cứ nơi nào Lĩnh Vực Sinh Mệnh bao phủ, ta đều có thể tới.

Mục Lương tán thưởng:

- Thật tốt quá.

Linh Nhi có thể tự do xuất hiện trên cành nhánh của Trà Thụ Sinh Mệnh, cũng có nghĩa căn cứ trung chuyển khác càng thêm an toàn.

Nguyệt Thấm Lan đứng lên, tao nhã nói:

- Không còn chuyện gì khác, vậy ta rời đi trước.

- Ừm, đi đi.

Mục Lương ôm Linh Nhi gật đầu.

- Ta cũng trở về.

Bố Vi Nhân đứng lên rời đi.

Anh đột nhiên nói:

- Ngươi đợi lát nữa rồi đi.

- A? Được.

Bố Vi Nhân sửng sốt một chút, sau đó theo bản năng cô đưa mắt nhìn Nguyệt Thấm Lan, rồi ngây ngốc gật đầu.

Nguyệt Thấm Lan vẫn tiếp tục đi, tư thế thướt tha rời khỏi thư phòng.

Lúc này, Bố Vi Nhân mới quay đầu lại nhìn về phía anh, tò mò hỏi:

- Đại nhân, ngài có chuyện gì phân phó?

Mục Lương lắc đầu, bình tĩnh hỏi:

- Đã quen với cuộc sống ở thành Huyền Vũ chưa?

- Ừ, nơi này tốt lắm, không có nơi nào sánh bằng.

Bố Vi Nhân gật đầu nghiêm túc nói.

- Ừm, vậy là tốt rồi.

Mục Lương gật đầu, rồi lạnh nhạt hỏi:

- Ta có thể làm cho ngươi một kiện linh khí cao cấp, ngươi muốn làm dạng gì?

- A, thật ư?

Bố Vi Nhân khẽ nhếch đôi môi đỏ mọng, vẻ mặt cực kỳ ngạc nhiên, nhưng giây tiếp theo lập tức chuyển thành mừng như điên.

- Ừm.

Mục Lương cong lên khóe môi. Đây là ban thưởng cho cô.

Bố Vi Nhân do dự một chút, nhẹ giọng nói:

- Ta muốn một kiện linh khí cao cấp loại hình phòng ngự, nhưng đừng làm quá cồng kềnh, có thể chứ?

Mục Lương nghĩ một chút rồi nhận lời nói:

- Có thể, chuyện này không khó.

- Thật tốt quá, cám ơn đại nhân.

Bố Vi Nhân chấn động tâm thần, cô liên tục cảm kích.

- Tốt lắm, trở về đi.

Mục Lương khoát tay áo.

- Vâng.

Bố Vi Nhân đứng lên, cung kính thi lễ, sau đó nện bước nhẹ nhàng rời đi thư phòng.

Đạp đạp đạp…

Cô đi tới chính sảnh, ngừng chân một chút, càng nghĩ càng cảm thấy không thích hợp, vì sao Mục Lương lại đột nhiên muốn tặng linh khí cao cấp cho cô?

Chẳng lẽ Mục Lương thích cô?

- Không thể nào.

Bố Vi Nhân vội vàng lắc đầu, cô cảm thấy ý tưởng này không thực tế. Dù sao bên trong cung điện, đâu chỉ có một, hai người xinh đẹp hơn cô?

………….

Chờ tới Nguyệt Thấm Lan và Bố Vi Nhân đi rồi, Tinh Linh Sinh Mệnh cũng ăn no, cô bé gục trong lòng Mục Lương ngủ, để tiêu hóa nguyên tố sinh mệnh trong cơ thể.

- Về sau sinh một cô con gái cũng rất tốt.

Mục Lương cong lên khóe môi.

Anh đã nghe rõ mồn một những lời Bố Vi Nhân và Nguyệt Thấm Lan lặng lẽ nói ngoài kia.

Chỉ là tạm thời anh còn chưa muốn có con, ít nhất cũng phải đợi tới khi thành Huyền Vũ đến vùng đất mới, lại phát triển ổn định ở bên đó một khoảng thời gian, sau khi tất cả mọi chuyện hoàn toàn ổn thoả anh mới có tâm trí lo tới chuyện đó.

- Châu lục mới, phải nghĩ biện pháp xây dựng một con đường ở kênh Sương Mù mới được...

Anh nhẹ nhàng gõ ngón tay lên mặt bàn.

Anh muốn xây dựng một con đường ở kênh Sương Mù, nối liền hai phiến hải vực lại với nhau, về sau lui tới có thể thoải mái hơn một chút.

- Xe lửa trên biển? Ý kiến này cũng hay nhưng hung thú trên đó nhiều lắm, sợ rằng sẽ có chút nguy hiểm.

Mục Lương nhớ tới kiếp trước xem One Piece, bên trong đó còn có đoàn tàu trên biển.

- Thật sự có thể suy nghĩ tới chuyện làm đường hầm, nhưng không biết kênh Sương Mù rộng bao nhiêu, chỉ sợ lượng vật liệu hơi lớn.

Anh cầm lấy bút, tùy tay vẽ lên trên giấy, tạm thời viết xuống ý tưởng thậm chí còn vẽ ra một tấm sơ đồ đơn giản.

Mục Lương ngừng động tác viết một chút, nói thầm:

- Nếu thực sự thành công… Vậy có thể thu phí qua đường, chắc có thể kiếm được rất nhiều tinh thạch hung thú, ma thú.

Nếu đả thông được kênh Sương Mù, lại xây dựng nên một con đường hoặc cây cầu nối hai vùng biển rộng, như vậy, nếu có ai muốn mượn đường, nhất định phải giao ra phí qua đường.

Mục Lương từ từ hoàn thiện kế hoạch này, còn viết được ba trang bản kế hoạch, chỉ chờ đến khi tới kênh Sương Mù, kiểm tra thực tế xem có thể thực hiện được kế hoạch này không.

Dù sao, anh cũng đã chuẩn bị tinh thần bởi chuyện này cực kỳ khó khăn.

- Số lượng phi thuyền vận chuyển vẫn quá ít, chu kỳ chế tạo quá dài, nhưng có thể tạo ra một ít phi thuyền vận chuyển nhỏ.

Anh lại có ý tưởng mới.

Khi nhiều hàng hóa, có thể dùng phi thuyền vận chuyển bản đầy đủ, nếu hàng hóa không có bao nhiêu, lại dùng tới phi thuyền vận chuyển loại nhỏ. Hơn nữa phi thuyền vận chuyển loại nhỏ sẽ nhẹ nhàng hơn bản đầy đủ, tốc độ sẽ đề cao hơn không ít.

- Để Già Lạc làm thử xem sao.

Mục Lương ngừng động tác gõ ngón tay lại một chút, rồi mở miệng gọi tiểu hầu gái đi vào.

- Tiểu Lan, tiến vào một chút.

Ken két…

Vệ Ấu Lan đẩy cửa thư phòng, dịu dàng hỏi:

- Đại nhân, có chuyện gì?

Mục Lương dặn nói:

- Gọi Già Lạc tới.

- Vâng.

Vệ Ấu Lan dịu dàng gật đầu, sau đó đóng cửa lại rời đi.

Hơn mười phút sau, Già Lạc gõ vang cửa thư phòng, nghe thấy âm thanh bên trong mới mở cửa đi vào.

- Thành chủ đại nhân, tìm ta ư?

Già Lạc đi tới trước mặt Mục Lương.

- Ưm.

Mục Lương đi thẳng vào chủ đề:

- Ta muốn ngươi tạo ra phi thuyền vận chuyển loại nhỏ.

- Phi thuyền vận chuyển loại nhỏ ư, nhưng nhỏ tới mức nào?

Già Lạc không hỏi lý do, chỉ hỏi rõ yêu cầu.

Mục Lương lạnh nhạt nói:

- Tạo ra theo hai tiêu chuẩn, một loại nhỏ bằng một nửa phi thuyền vận chuyển hiện tại, còn loại thứ hai lại nhỏ hơn loại thứ nhất một nửa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận