Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 160: Ngầu Là Có Thể Giải Quyết Mọi Chuyện.

Bây giờ, cô còn đang tiêu hóa bí dược cấp một, huấn luyện kiếm thuật cũng mới đạt được tình trạng thuần thục, cách thuận buồm xuôi gió còn cần phải một khoảng thời gian, càng chưa nói thực chiến.
Ngải Lỵ Na nhìn xung quanh một chút, nhịn không được hiếu kỳ đuổi kịp theo Mục Lương đi đến phòng làm việc.
Hai ngày trước, cô đồng ý gia nhập vào Bộ Đội Đặc Chủng U Linh, thật sự là vì anh đã cho cô quá nhiều phúc lợi.
Với trong tình huống thành Huyền Vũ được gia trì đặc thù, làm cho cô ấy chỉ suy nghĩ một đêm đã đồng ý.
- Không đúng, Điều Khiển Thiên Ti không thể để chồng lên nhau, ngươi phải đan xen vào nhau.
Mục Lương tự mình vận dụng năng lực dạy cho con nhện khổng lồ đó.
- Xèo xèo !
Nhện Quỷ Đỏ vô cùng thông minh, nhìn một hai lần đã học được.
- Kiềm chế một chút, tính dính không nên quá chặt, ta không phải dùng để làm bẫy.
Mục Lương hướng dẫn một cách tỉ mỉ từng chi tiết.
- Chính là như vậy.
- Làm rất tốt, nỗ lực đan nhiều hơn một chút.
Mục Lương càng xem càng thoả mãn, không ngừng khen ngợi nó.
Ngải Lỵ Na đứng ở cửa, ngơ ngác nhìn anh và hung thú cùng nhau làm việc.
Tại sao cô cảm thấy chuyện rất quỷ dị như thế lại có thể hài hòa như vậy, thậm chí ở chỗ bọn họ còn toát ra một chút sự ấm áp.
- Quần áo vải vóc đều có, như vậy các bộ phận quan trọng của áo giáp có cần hay không?
Mục Lương suy nghĩ đến tính đặc thù quân phục.
Ở nơi này, thế giới Mạt Nhật là một vùng đất chết, ngoại trừ năng lực đặc thù, những người có tiền đều dùng là quyền cước và vũ khí.
Vũ khí bình thường không đột phá nổi phòng ngự tấm vải do Nhện Quỷ Đỏ dệt thành, trừ khi thực lực của đối phương quá mạnh, mới có thể đánh xuyên thủng.
- Thân thủ luyện tập tốt một chút, ẩn núp giảm bớt tổn thương, dường như không thể cần đến áo giáp nữa.
Mục Lương suy nghĩ một phen sau đó tự mình lẩm bẩm.
Hắn cảm thấy kẻ địch nếu như có thể đâm thủng vải do Nhện Quỷ Đỏ dệt thành, hộ giáp có nhiều tầng như vậy cũng không thành vấn đề.
Thật sự là, hắn không có nhiều tài liệu hung thú nhiều như vậy.
Xác của Ma Trùng Chín Đốt cũng không đủ làm hai mươi bảy bộ hộ giáp, còn không bằng tạm thời để qua một bên.
Chờ sau này có thêm nhiều tài liệu, nghiên cứu ra bản vẽ khác, biến thành dây chuyền sản xuất hộ giáp linh khí sơ cấp.
Trong đầu của anh đã có ý tưởng về quân phục tác chiến, chính là hộ giáp toàn thân bảo vệ những bộ phận quan trọng, một loại đồng phục chiến đấu mới có phần giống với nửa áo giáp.
Đến lúc đó lại trải qua kỳ huấn luyện đặc thù, mặc vào đồng phục tác chiến nửa áo giáp, hoàn toàn chính là một đám mãnh hổ gào thét xuống núi.
- Bây giờ còn cần suy nghĩ nhiều.
Mục Lương lắc đầu.
Anh nhìn một chút tài liệu trong phòng làm việc, phát hiện đều là một ít hàm răng và da lông của hung thú, không có vỏ xác giống như Ma Trùng Chín Đốt.
- Xem ra, giày lính ống dài cũng không được qua loa.
Mục Lương vẫn cực kỳ thích giày lính ống dài.
Phía trên bộ phận ống dài của đôi giày, mặt giày đều chế tạo thành hộ giáp, nhấc chân đá người đều có thể phòng ngự.
Như vậy đôi giày đó hoàn toàn có thể sử dụng như vũ khí, mấy đá đạp chết người không có vấn đề.
Trên thực tế chủ yếu là ngầu và mạnh thì sẽ giải quyết xong chuyện.
- Xèo xèo !
Nhện Quỷ Đỏ phát ra âm thanh như ma sát.
- Làm sao vậy?
Mục Lương phục hồi tinh thần lại.
Anh chứng kiến nhện khổng lồ đã dệt ra một tấm vải vài mét, tốc độ hoàn toàn có thể so với những người thêu thùa tài giỏi.
Vải tơ nhện màu trắng rất dày, tạm thời tìm biện pháp nhuộm màu.
Mục Lương cảm thấy nếu như thực sự không được, cũng có thể dùng bao bố bao lấy vải tơ nhện, chế tạo ra quân phục hai lớp.
Anh muốn quân phục có màu, hoặc màu đậm hơn, quân phục màu trắng thực sự quá bắt mắt.
Các loại hành động ẩn nấp, dùng màu trắng thực sự quá dễ bại lộ tung tích.
- Quân phục màu trắng dường như cũng có thể làm một ít, nếu dùng vải tơ nhện làm thường phục có chút lãng phí quá.
- Hoặc, một ít ngành đặc thủ có thể mặc quân phục màu trắng.
Mục Lương lẩm bẩm một mình, suy tính như thế nào có thể phân loại từng loại vải nhện.
Hắn quay đầu liếc nhìn Ngải Lỵ Na đứng ở bên cửa, Khôi Giáp U Linh ngược lại rất hoàn mỹ, nhưng tốn quá nhiều miếng vảy, cũng phải dùng quá nhiều thời gian.
Mỗi ngày, kỳ nhông đều sẽ bị nhổ một ít miếng vảy xuống, hiện tại những miếng vảy được tích lũy từng tí một cũng đủ làm thêm hai bộ Khôi Giáp U Linh.
- Có chuyện gì muốn ta làm sao?
Ngải Lỵ Na nhẹ nhàng hỏi.
Cô bị Mục Lương nhìn thấy có hơi không được tự nhiên, như nhìn xuyên thấu qua khôi giáp, nhìn thấy bên trong người cô.
- Không có việc gì, chính là nghĩ một vài chuyện.
Ánh mắt lạnh nhạt của Mục Lương nhìn sang chỗ khác.
Anh bắt đầu vẽ ra kiểu dáng quân phục, chọn quân phục đặc chiến.
Thay vì quân phục, cho Thành Phòng Quân thành Huyền Vũ mặc quân trang sẽ quá bất tiện, vì quân phục đặc chiến cần phải rộng rãi.
Ngoại trừ trường hợp chính quy, đội trưởng cấp trưởng quan mới cần mặc quân phục, lại phối hợp với một chiếc áo khoác ngoài như áo choàng, như vậy phân chia và phân biệt ra đội viên và quan trên.
Hơn nữa, áo khoác ngoài như áo choàng phía sau lại thêu lên hai chữ Huyền Vũ.
Dù sao, đối với người ngoài, không thể thiếu độ ngầu và phong thái, nếu không... Làm sao có thể thu hút một số người.
- Đúng rồi, ngươi truyền lệnh cho Thành Phòng Quân, để cho đội trưởng bọn họ đo kích thước của các đội viên một cái.
Mục Lương quay đầu phân công công việc cho Ngải Lỵ Na.
Anh còn cần mở một nhà máy công nghiệp quân sự mới được, chuyên môn sản xuất vật phẩm quân dụng.
Mục Lương chỉ thiết kế, sẽ không đích thân động thủ chế tạo ra.
Ngoại trừ bản sản phẩm đầu tiên, hoặc bản đổi mới, mới tự mình chế tạo hàng mẫu ra cho người khác tham khảo.
Còn việc chế tạo vải tơ nhện, đều sẽ cho Nhện Quỷ Đỏ phối hợp với mọi người.
Nếu không dựa vào người bình thường cắt vải tơ nhện, vậy sẽ phải tốn rất nhiều công sức.
- Được.
Ngải Lỵ Na vội vã đáp, xoay người chạy đi.
Khoảng hai giờ chiều.
- Ngao, ngao !
Tiểu Huyền Vũ dùng tâm linh ý niệm thông báo cho Mục Lương, đã tìm được một mảnh rừng khô lớn.
- Xem ra một phút cũng không thể rảnh rỗi.
Mục Lương bất đắc dĩ dừng lại việc chế tạo quân phục.
Bộ quân phục đầu tiên đã sắp làm xong, chỉ còn thiếu một vài bộ phận nhỏ, như một cúc áo, đai lưng vân vân.
Anh nhìn thấy kiểu dáng quân phục quen thuộc, hoài niệm nói:
- Chỉ còn thiếu chút màu sắc nữa thôi.
Anh có chút tưởng niệm về thời gian trong quân đội.
Hối hận vì tham gia quân ngũ hai năm, hối hận cả đời vì không làm quân lính, xem như là một loại kinh nghiệm của quân nhân xuất ngũ!
- Mục Lương đại nhân, đây là kích thước quần áo của các Thành phòng quân.
Ngải Lỵ Na cầm một xấp giấy da thú bước vào.
- Để ở đây!
Mục Lương xua tay.
Kích thước quần áo này, cũng cần hắn đưa ra từng mã số tiêu chuẩn, như vậy có thể sản xuất theo lô, mà không cần phải dựa theo kích thước của từng cá nhân để chế tạo.
Dây chuyền sản xuất chế tạo, yêu cầu chính là hệ thống định mức và tiêu chuẩn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận