Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 799: Yên Tâm Đi, Ở Đây Cũng Là Nhà Của Ta Mà.



Giảm sức cản của gió...

Già Lạc nhướng mày, đôi mắt màu xanh da trời của cô hiện lên sự nghi ngờ.

Mục Lương vươn tay rút một tờ giấy trắng, cầm bút chì vẽ đồ án ‘đầu nhọn’, tiếp đó vẽ sơ đồ hướng đi của gió khi thổi vào thân tàu.

- Ngươi xem hiểu không?

Anh đặt bản vẽ trước mặt Già Lạc.

Già Lạc cầm bản vẽ, cẩn thận nghiên cứu.

- Những đường cong này là gió, khi bay ngược chiều gió thì phi thuyền vận chuyển đầu nhọn sẽ dễ xé gió tiến lên hơn.

Mục Lương thuận miệng giải thích.

- Xé gió tiến lên, giảm sức cản...

Đôi mắt màu xanh da trời tuyệt đẹp của Già Lạc sáng lên, cô thốt lên:

- Thì ra là như thế, ta hiểu rồi!

Cô cầm lấy công cụ, thanh thúy nói:

- Bây giờ, ta sẽ thay đổi một chút.

- Để ta làm.

Mục Lương chạm tay vào mô hình phi thuyền vận chuyển. Anh hơi chuyển động ý niệm, lưu ly ở đầu thuyền và đuôi thuyền nhanh chóng biến thành hình dạng đầu nhọn.

- Còn lại giao cho ngươi.

Mục Lương thả tay xuống rồi lùi lại phía sau một bước, tránh ra bàn làm việc.

- Khải linh là được rồi.

Già Lạc cắt đầu ngón tay một chút, nặn ra một giọt máu rồi nhỏ xuống tinh thạch hung thú.

Ánh sáng trắng lóe lên, mô hình phi thuyền vận chuyển hơi chấn động, giọt máu dung nhập vào trong tinh thạch.

Tiếng ngân vang liên tục vang lên, chờ ánh sáng trắng biến mất, mô hình phi thuyền vận chuyển chậm rãi bay lên.

- Thành công rồi!

Già Lạc vui mừng nói.

Sau khi khải linh thành công, mô hình phi thuyền bay lơ lửng ổn định trên bàn làm việc, cách mặt bàn chừng một mét.

- Nhìn cũng không tệ lắm.

Mục Lương nhẹ nhàng nâng phi thuyền vận chuyển lên độ cao có thể dễ dàng quan sát.

Anh nhẹ nhàng đẩy mô hình phi thuyền vận chuyển và thấy rằng rất dễ dàng để làm cho nó bay về phía trước, nhưng chỉ đi được một mét rồi ngừng lại.

Điều này cho thấy phi thuyền vận chuyển cần thêm lực đẩy, như vậy phải sử dụng máy hơi nước.

- Tính ổn định rất tốt.

Già Lạc hài lòng gật đầu.

Cô nâng một chân lên rồi giẫm nhẹ lên phi thuyền vận chuyển, nhưng nó vẫn ổn định không bị xê dịch.

- Ngươi thử dùng thêm tài liệu Ma Trùng Phù Du và Thú Lục Thù xem sao.

Mục Lương bình tĩnh dặn dò.

- Không thành vấn đề.

Già Lạc gật đầu đáp.

Mục Lương nhàn nhạt nói:

- Nếu được thì ngươi nên lắp đặt máy hơi nước, sau đó thí nghiệm công năng chuyển hướng và hiệu quả thúc đẩy của nó.

- Yên tâm, khi nào ngươi trở về thì ta sẽ hoàn thành mô hình phi thuyền vận chuyển.

Già Lạc tự tin nói.

Chỉ có chế tác mô hình phi thuyền vận chuyển thành công thì mới có thể mô phỏng nó để kiến tạo phi thuyền vận chuyển lớn hơn, như vậy xác suất thành công sẽ tăng lên rất nhiều.

- Vậy ta mỏi mắt chờ mong.

Mục Lương cười một tiếng:

- Nếu gặp nan đề thì có thể liên lạc ta thông qua Trùng Cộng Hưởng.

Già Lạc chậm rãi lên tiếng:

- Ta biết rồi.

- Sau khi ta rời đi, ngươi cũng nên lưu ý an toàn ở khu Trung Ương.

Mục Lương khẽ mỉm cười dặn dò.

Già Lạc là cao thủ cấp 8, hơn nữa còn là cao thủ dùng kiếm, sức mạnh của cô không hề kém cạnh những cao thủ cùng cấp bậc.

- Yên tâm đi, ở đây cũng là nhà của ta mà.

Già Lạc đáp lại với một nụ cười khiến người ta yên tâm.

- Ừ.

Mục Lương gật đầu, quay người rời đi.

…….

- Vù vù vù...

Rạng sáng, Ưng Lửa vỗ cánh bay vòng quanh trên Nội thành.

Cộp cộp cộp.....

Mục Lương đi ra cung điện, theo sau là hai tiểu hầu gái Diêu Nhi và Vân Hân.

Hai người xách theo bốn cái hòm gỗ, bên trong chứa quần áo của Mục Lương và vật phẩm dùng hằng ngày, ví dụ như bút chì và giấy.

- Đại nhân, lên đường bình an.

Mấy vị hầu gái Vệ Ấu Lan, Tiểu Mật vẫy tay chào tạm biệt.

- Cung điện giao cho các ngươi xử lý.

Mục Lương ôn hòa dặn dò.

- Vâng.

Hai tiểu hầu gái còn lại đồng thanh đáp lại.

- Mục Lương, nhớ đi sớm về sớm.

Mấy người Vưu Phi Nhi cũng đi ra đưa tiễn.

- Ta sẽ trở lại sau khi căn cứ trung chuyển được xây xong, trong thời gian này, nếu có bất kỳ vấn đề nào thì có thể liên lạc ta.

Mục Lương vỗ Trùng Cộng Hưởng trên vai.

Lần ra ngoài này, anh mang theo năm con Trùng Cộng Hưởng, con trên vai là trùng cái, cũng chính là Trùng Cộng Hưởng cấp bảy.

Bốn con Trùng Cộng Hưởng còn lại sẽ được đặt ở căn cứ trung chuyển, thuận tiện liên lạc với thành Huyền Vũ sau này.

- Được rồi, ngươi yên tâm đi thôi.

Đáy mắt của Hồ Tiên thoáng qua một tia luyến tiếc.

- Mục Lương, chúng ta đã chuẩn bị xong.

Nguyệt Phi Nhan và Hi Bối Kỳ hào hứng bước ra cung điện.

Lần ra ngoài này, hai cô gái sẽ cùng đi với Mục Lương.

- Phi Nhan, không được gây thêm phiền toái cho Mục Lương, biết chưa?

Nguyệt Thấm Lan nhẹ nhàng dặn dò.

- Mẹ yên tâm đi, ta đi để hỗ trợ, sẽ không gây phiền phức đâu.

Nguyệt Thấm Lan bĩu môi nói.

- Hì hì, ta cũng vậy.

Hi Bối Kỳ vội vàng gật đầu phụ họa.

Hổ Tây ở một bên chớp chớp đôi mắt màu cam, cô ấy cầm một quả táo trong tay, cắn ‘răng rắc’ một miếng lớn.

Sáng sớm, cô đã bị gọi dậy, cho biết đã đến lúc đi tìm hang ổ của Thú Lục Phù, chưa kịp thu dọn thì đã bị kéo lên tầng tám Trung Ương.

- Mục Lương, đây là bánh bích quy ta làm, ngươi mang theo ăn dọc đường.

Mễ Nặc cầm một chiếc túi bước tới trước rồi đặt nó vào tay Mục Lương.

- Được.

Anh ước lượng, trên mặt lộ ra nụ cười ấm áp, vươn tay xoa đầu cô gái tai thỏ.

Anh cúi xuống nhìn cô gái tai thỏ, dịu dàng nói:

- Chờ ta trở lại.

- Vâng!

Mễ Nặc gật đầu lia lịa, đôi mắt màu xanh lam của cô ngập nước, hai chữ không muốn như được viết ở trên mặt.

- Ngoan, cười một cái.

Mục Lương giơ tay chọc chọc má của cô gái tai thỏ.

Mễ Nặc miễn cưỡng nở nụ cười, đáy mắt cô vẫn toát lên sự quyến luyến.

Mục Lương mím môi, cuối cùng xoa đầu cô gái tai thỏ lần nữa.

Anh ngẩng đầu, dùng ý niệm ra lệnh cho Trà Thụ Tinh Thần.

Ngay sau đó, cành của Trà Thụ Tinh Thần phân hoá ra hai nhánh mới, đây là Mộc Phân Thân của nó.

Sau một tiếng 'răng rắc', Mộc Phân Thân tách ra, Mục Lương dùng năng lực khống chế để nó bay tới bên cạnh.

- Oa!!

Đôi mắt màu cam của Hổ Tây trừng lớn, quên mất cả việc ăn táo.

- Xuất phát.

Mục Lương hơi chuyển động suy nghĩ, mọi người xung quanh anh từ từ cách mặt đất càng ngày càng xa.

Anh quay đầu nhìn các cô gái đứng ở cung điện lần cuối, sau đó mang theo đám người Ly Nguyệt bay ra Nội thành, hướng về phía Ngoại thành.

Tốc độ bay rất nhanh, chỉ mới một phút thì anh đã mang theo mọi người đáp xuống bên ngoài Quân Doanh.

Trước cửa chính Quân Doanh, Cầm Vũ tiến lên giơ tay nghiêm chào.

- Thành chủ đại nhân.

Phía sau cô là bốn trăm tên Thành Phòng Quân và hơn một trăm nhân viên công tác, bọn họ đều là nhân viên được phái ra ngoài lần này.

Bên cạnh còn có rất nhiều hòm gỗ được chất đống, bên trong chứa đựng vật tư cuộc sống.

- Mọi người tới đông đủ rồi chứ?

Mục Lương quét mắt nhìn nhóm Thành Phòng Quân, phát hiện thực lực của bọn họ nằm ở cấp 1 và cấp 2.

Cầm Vũ gật đầu, cung kính đáp:

- Tất cả đều có mặt ở đây.

Du du….

Lúc này, Ưng Lửa từ trên trời giáng xuống, hạ cánh bên ngoài Quân Doanh, kích thước to lớn của nó khiến các tân binh khẩn trương.

Ưng Lửa cúi đầu xuống, mỏ chim nhẹ nhàng chạm vào tay của Mục Lương.

- Ngoan.

Mục Lương vỗ mỏ của Ưng Lửa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận