Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ - Chương 3448: Mang thai, cái này nào có cái gì kinh nghiệm ? (1 càng ). (length: 7662)

"Mục Lương về chưa?"
Yufir chân trần bước vào đại sảnh chính của cung điện.
Trên ghế sa lông, Minol ngây thơ đáp: "Hôm qua đã về, nhưng vừa về liền vào phòng làm việc, đến giờ vẫn chưa ra."
"Hắn lại định nghiên cứu cái gì nữa?"
Yufir vừa nói vừa ngồi xuống cạnh nữ nhân tai thỏ.
"Hình như là Bản mệnh Tiên Khí."
Minol tùy ý giải thích.
Yufir cất giọng trong trẻo: "Vậy thì thôi, chắc lại một thời gian nữa mới gặp được hắn."
Minol chớp chớp đôi mắt xanh lam, nghiêng đầu hỏi: "Có chuyện gì gấp sao?"
"Không có gì."
Yufir lắc đầu, vành tai hơi ửng đỏ.
Trong lòng nàng không ngừng lẩm bẩm, xem ra trong thời gian ngắn vẫn chưa thể có con, gánh nặng đường xa thật. Nàng nhìn bụng nữ nhân tai thỏ, tò mò hỏi: "Mang thai thì cảm giác thế nào?"
"Thấy mệt mỏi trong người, ăn không ngon."
Minol xoa bụng, trên mặt lộ vẻ mong chờ, con của nàng còn tám tháng nữa là sinh.
"Cũng được."
Yufir hơi nghiêng đầu, trong lòng càng thêm quyết tâm phải có một đứa con, dù sao Huyền Vũ Đế Quốc bây giờ rất khuyến khích sinh nhiều con.
"Muốn có con à?"
Minol nhướng mày trêu chọc nàng.
"Không có đâu."
Yufir nói một đằng nghĩ một nẻo.
Minol nhìn ánh mắt lảng tránh của nàng, vẻ mặt như đã nhìn thấu nhưng không nói ra, chỉ cười không nói gì. Yufir gò má ửng hồng, vẫn cố hỏi: "Có kinh nghiệm gì truyền thụ không?"
Minol nghe vậy cũng đỏ mặt, lắp bắp nói: "Cái này làm gì có kinh nghiệm, hay là ngươi đi hỏi Thấm Lam tỷ xem."
Yufir mím môi, nhỏ giọng nói: "Vậy thôi, ta không dám."
"Thuận theo tự nhiên là tốt, sẽ có thôi."
Minol vỗ vỗ mu bàn tay nữ nhân nói.
Ánh mắt Yufir lóe lên, nghĩ đến bí dược, có khi nào có thể dùng bí dược tăng khả năng không?
Nàng suy nghĩ một chút liền bỏ ngay ý nghĩ đó, bây giờ làm gì có bí dược nào có tác dụng với cường giả Tiên cảnh chứ. Yufir chậm rãi thở ra một hơi, bỗng thấy hơi buồn ngủ.
Nàng xoa xoa đầu đứng dậy: "Ta đi ngủ một lát, đến giờ cơm thì gọi ta nhé."
"Được."
Minol vui vẻ đáp lời.
Từ hướng phòng làm việc truyền đến dao động năng lượng, làm cung điện rung lên.
"Sao thế?"
Minol giật mình.
"Không sao, xử lý tài liệu hiện tượng bình thường thôi."
Giọng Mục Lương vang lên từ xung quanh, rất nhanh hướng phòng làm việc đã bình tĩnh lại. Minol nghe vậy mới yên tâm, tiếp tục công việc.
Trong phòng làm việc, Mục Lương xua tan khói trong phòng, nhìn kim loại chí bảo đang được Tiên Hoàng lực bao bọc, rơi vào trầm tư. Theo tốc độ bây giờ thì phải mất nửa năm nữa mới có thể xử lý tài liệu đạt đến độ có thể luyện chế Tiên Khí.
"Từ từ thôi."
Mục Lương ánh mắt lóe lên, tiếp tục dùng Tiên Hoàng lực bao phủ kim loại chí bảo.
Dưới sự ngưng tụ của Tiên Hoàng lực, kim loại chí bảo màu xanh lam dần mềm ra, thể tích cũng bắt đầu thu nhỏ lại, quá trình này mất ba tháng. Trong vòng ba tháng, thể tích kim loại chí bảo giảm đi một nửa, hình dạng cũng đổi thành dáng dẹt dài, mơ hồ còn mang hình kiếm.
Mục Lương run rẩy thân mình, hắn ở phòng làm việc đã ba tháng, chỉ mới hoàn thành giai đoạn xử lý thứ nhất tài liệu luyện Tiên Khí.
Hắn dùng thêm Tiên Hoàng lực bao phủ tài liệu luyện khí, rồi giao cho Mộc Phân Thân tiếp quản, việc tiếp theo chỉ cần để Tiên Hoàng lực đồng hóa tiên tính của tài liệu luyện khí là được, quá trình này mất thời gian dài hơn. "Lại không ra ngoài nữa, chắc bị mắng chết."
Mục Lương lẩm bẩm, ba tháng chưa từng xuất hiện trước mặt các nàng, không nhớ mong sao được.
Hắn rời khỏi phòng làm việc, đóng cửa lại và cắt đứt hoàn toàn khí tức Tiên Hoàng lực ở bên trong.
Tiếng cười trong trẻo truyền đến từ đại sảnh cung điện, Mục Ngọc Kỳ và Mục Dĩnh Lưu Ly đang vui vẻ chơi đùa, trên mặt tràn ngập nụ cười tươi rói. Minol ngồi trên ghế sa lông, bụng đã hơi nhô lên, là bụng mang thai năm tháng.
Người đầu tiên phát hiện Mục Lương là Mục Ngọc Kỳ, không biết có phải con gái với cha thì tâm ý tương thông không, Mục Lương vừa mới xuất hiện chưa lâu đã bị con bé nhìn thấy.
"Ba."
Mục Ngọc Kỳ phấn khởi gọi.
"Hả?"
Minol ngạc nhiên nghiêng đầu nhìn, quả nhiên thấy Mục Lương.
"Ba!"
Mục Ngọc Kỳ phấn khích chạy tới, nhẹ nhàng nhảy lên vào lòng Mục Lương.
"Con cũng muốn ôm."
Mục Dĩnh Lưu Ly cũng chạy vào lòng người đàn ông.
Minol vui vẻ hỏi: "Làm xong rồi sao?"
Mục Lương hôn lên má hai cô con gái, mới cười nói: "Vẫn chưa, nhưng ta đã giao cho Mộc Phân Thân rồi, ta có thể nghỉ ngơi một thời gian."
"Vậy thì tốt, mọi người đều nhớ ngươi."
Minol cười rạng rỡ nói.
Mục Lương dịu dàng hỏi: "Các nàng đâu?"
Hắn có thể dùng thần hồn lực bao trùm Huyền Vũ Đế Quốc, dễ dàng biết mọi người đang làm gì, chỉ là mọi người đều là người một nhà, không cần dùng đến cách thức như giám sát thế này.
"Đưa bọn nhỏ đi dạo phố rồi."
Minol ngây thơ nói.
"Vậy sao các ngươi không đi?"
Mục Lương nghiêng đầu nhìn hai cô con gái trong lòng.
"Bên ngoài không có gì vui."
Mục Dĩnh Lưu Ly giọng mềm mại nói.
Mục Ngọc Kỳ đồng tình gật đầu, ngây thơ đáp: "TV đẹp hơn."
"Được, nhưng việc học không được lơ là nhé."
Mục Lương cười, sủng nịch dùng trán chạm trán hai con gái.
"Con biết rồi."
Mục Dĩnh Lưu Ly và Mục Ngọc Kỳ ngoan ngoãn nói.
Minol nghĩ đến điều gì đó, nhắc nhở: "Mục Lương, dạo này Sibeqi vẫn luôn chờ ngươi đấy."
"Chờ ta?"
Mục Lương mắt lộ vẻ nghi hoặc.
"Ngươi đã hứa với nàng và Nguyệt Phi Nhan rồi mà, cho họ Đế khí."
Minol nhắc nhở.
Mục Lương chợt nhớ ra, bất đắc dĩ nói: "Bận quá nên quên mất, Đế khí ta luyện xong rồi."
"Còn phải đưa cho Sibeqi bí dược mới nữa."
Minol nói tiếp.
"Ừm, ta vẫn còn đây, lát nữa đưa cho nàng luôn là được."
Mục Lương mỉm cười gật đầu.
Hắn rất vui khi thấy Sibeqi mạnh lên, trước kia không cho nàng dùng bí dược luyện chế từ huyết mạch là vì lo cảnh giới tự thân nàng chưa vững, thực lực tăng quá nhanh sẽ gây bất ổn căn cơ.
"Vậy thì tốt rồi."
Minol trong trẻo đáp.
Mục Lương đặt con gái xuống, đi đến bên cạnh nữ nhân tai thỏ rồi ngồi xuống nói: "Để ta xem tình hình cơ thể của nàng một chút."
"Dạ."
Minol đáp lời, vẫn thích khi được người đàn ông nắm tay mình.
"Vù ~~~"
Mục Lương truyền thần hồn lực vào cơ thể nữ nhân tai thỏ, kiểm tra cẩn thận tình trạng cơ thể nàng, thấy mọi thứ đều khỏe mạnh mới yên tâm.
"Rất khỏe."
Hắn dịu dàng nói.
Minol mắt mang ý cười: "Cứ yên tâm đi, Linh Nhi cũng hay kiểm tra cơ thể giúp ta mà, không sao đâu."
Mục Lương vùi đầu làm việc trong phòng ba tháng, Linh Nhi thì phụ trách an toàn của Huyền Vũ Đế quốc, đồng thời còn có thể giúp các nàng kiểm tra sức khỏe.
"Vậy thì tốt."
Mục Lương vô cùng thân thiết xoa xoa tay nữ nhân.
"Còn có một tin tốt muốn nói cho ngươi, hay là ngươi thử đoán xem là chuyện gì?"
Minol cười bí ẩn.
"Còn có tin tốt nữa à, không thể nói thẳng ra à?"
Mục Lương buồn cười chọc vào trán nữ nhân tai thỏ.
Minol hếch cằm ngạo kiều, giọng nói nhẹ nhàng: "Học ngươi đó, trước kia ngươi hay bắt ta đoán này đoán nọ."
Ps: « 1 chương »: Đang mã phần 2....
Bạn cần đăng nhập để bình luận