Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ - Chương 3291: Nghe rất mê người. « 1 càng ». (length: 7563)

Bên trong phòng làm việc, Mục Lương đem ma pháp trận không thuộc tính của Ma Thú tinh thạch khảm vào vũ khí mới.
Hắn dùng một đêm, hoàn thành việc chế tạo vũ khí đầu tiên của series Thí Thần.
Mục Lương đặt tên cho nó là "Thí Thần Giả nhất hào", từ bản vẽ đến khi thành hình, tổng cộng mất tròn một tháng.
Riêng việc thiết kế ngoại hình vũ khí mới, ma pháp trận không nguyên tố, cơ chế chuyển hóa năng lượng tinh thể bạc… đã mất gần hai mươi ngày. Với ma pháp trận không nguyên tố và bản vẽ, việc chế tạo ra vật thể thực đã trở nên đơn giản hơn rất nhiều.
"Ông ~~~ "
Ma Thú tinh thạch sau khi được khảm vào bên trong Thí Thần Giả nhất hào, nhanh chóng biến thành một thể thống nhất.
Vũ khí mới có hình dạng một quả cầu, đường kính đạt tới ba mét, trên bề mặt có một vòng lỗ tròn.
Nó được lắp ráp bằng xương sọ ma thú cấp Thánh, độ cứng chắc cao đến mức cả cường giả cấp Thánh cũng không thể phá hủy.
"Ông ~~~ "
Thí Thần Giả nhất hào lơ lửng, vòng lỗ tròn phát ra ánh sáng màu xám.
Mục Lương cầm bút viết số 1 lên bề mặt Thí Thần Giả số một, đây là tên của nó.
"Tuy không đẹp mắt lắm, nhưng đối phó với cường giả Đế cấp thông thường chắc là đủ."
Hắn tự tin cười.
Mục Lương lấy ra một khối tinh thể bạc, đưa gần vào sau Thí Thần Giả nhất hào, từ trong lỗ tròn truyền ra một chấn động không gian, hút tinh thể bạc vào trong rồi biến mất.
"Ông ~~~ "
Ngay sau đó, Thí Thần Giả nhất hào phát sáng bạc, lơ lửng ổn định trong không trung, như hòa làm một với không gian.
"Lấy ai ra thử một chút đây?"
Mục Lương vuốt cằm.
"Đông đông đông ~~~ "
Bên ngoài cung điện, tiếng chuông Huyền Vũ vang lên, đây là hồi chuông báo thức lúc bảy giờ sáng.
"Thời gian trôi nhanh thật."
Mục Lương liếc nhìn chiếc đồng hồ quả lắc trên tường, kim đồng hồ vừa đúng bảy giờ.
Hắn mang Thí Thần Giả nhất hào đi, rồi bước ra khỏi phòng làm việc.
Trong sảnh chính của cung điện, các tiểu hầu gái đang quét dọn.
"Bệ hạ Vạn An."
Ba Phù và những người khác thấy Mục Lương xuất hiện, vội vàng cung kính hành lễ.
"Ừm, Huyết Cô tỉnh chưa?"
Mục Lương tiện miệng hỏi.
Thanh Vụ cung kính nói: "Bệ hạ, Huyết Cô các hạ đã ra ngoài, Linh Nhi điện hạ đi cùng ạ."
"Tốt."
Mục Lương hơi nhíu mày, có Linh Nhi đi cùng, Huyết Cô cũng sẽ không gây ra chuyện gì trong vương quốc.
Ba Phù nhẹ nhàng hỏi: "Bệ hạ mới làm xong, muốn nghỉ ngơi một lát không?"
"Không cần, ta đi tắm, bữa sáng hôm nay chuẩn bị bánh cuốn nhé."
Giọng nói Mục Lương ấm áp.
"Dạ, bệ hạ."
Các tiểu hầu gái cung kính đáp lời.
Bên kia, Huyết Cô đang đi trên đường lớn của thành chính, các cửa hàng xung quanh đều đã mở cửa, các loại mùi thơm thức ăn bay ra.
Linh Nhi chắp tay sau lưng đi bên cạnh, vẻ mặt có chút bất an.
"Tiểu nha đầu, đang nghĩ gì vậy?"
Huyết Cô liếc nhìn cô gái Tinh Linh.
"Không có gì."
Linh Nhi nhỏ giọng trả lời.
Huyết Cô một bộ "ta nhìn thấu hết rồi" nói: "Ngươi lo Mục Lương sẽ đi vào trong tinh không đấy à?"
Linh Nhi mím đôi môi hồng, ngầm thừa nhận phán đoán của người phụ nữ.
Huyết Cô nói tiếp: "Thực ra việc đó cũng không có gì không tốt, cứ mãi ở lại Nguyên Tinh này thì quá thiếu tiền đồ."
"Bên ngoài rất nguy hiểm."
Linh Nhi nghiêm giọng nói.
"Nhưng nếu hắn muốn trở nên mạnh hơn, tiến xa hơn thì rời khỏi Nguyên Tinh là việc phải làm."
Huyết Cô chậm rãi nói.
Linh Nhi rất muốn phản bác, phụ thân dựa vào hấp thụ Ma Thú tinh thạch cũng có thể mạnh lên, nhưng nghĩ đến số lượng Ma Thú trên Nguyên Tinh, nàng lại bất lực.
Huyết Cô nhìn cô gái Tinh Linh, nói thêm: "Ngươi cũng vậy."
"Ta hiện tại tốt lắm rồi."
Linh Nhi hất mặt nói.
"Ý nghĩ đó không tốt đâu, Cổ Thần và Cổ Đế cũng không ít, sớm muộn gì bọn họ cũng khôi phục toàn bộ sức mạnh, thậm chí còn mạnh hơn."
Huyết Cô ngước nhìn Cây Thế Giới, thản nhiên nói: "Với thực lực của các ngươi bây giờ, đến lúc đó tuyệt đối không đỡ nổi bọn họ, dù sao thì cái cây này rất hấp dẫn mà."
Linh Nhi không thể phản bác, biết những lời người phụ nữ nói đều đúng, nàng cũng nhất định phải trở nên mạnh hơn.
Huyết Cô thu ánh mắt khỏi Cây Thế Giới, lạnh nhạt nói: "Ta cũng rất thèm nó, nếu không quen Mục Lương thì ta đã muốn cướp rồi."
"Ngươi dám."
Linh Nhi trợn to đôi mắt vàng.
"Lạc lạc lạc ~~~ "
Huyết Cô cười thích thú, lo lắng nói: "Tiểu nha đầu, thật ngây thơ."
Vẻ mặt tức giận của Linh Nhi rất đáng yêu, từ khi sinh ra đến giờ mới vài tuổi, lời nói của nàng đương nhiên không phải đối thủ của Lão Quái Vật mười vạn tuổi.
"Đi, dẫn ta đi ăn cái gì đó."
Huyết Cô cười nói.
"Không có tiền."
Linh Nhi giận dỗi nói.
Huyết Cô không quan tâm nói: "Ngươi là công chúa, không có tiền cũng có thể ăn."
"......"
Linh Nhi đầy mặt hắc tuyến, nàng đương nhiên không thể ăn quỵt, tuy các cửa hàng đó đều là sản nghiệp của phụ thân.
...
Đến khi Huyết Cô ăn no nê, đã là hơn hai giờ sau, một phần ba số quán ăn sáng trong thành chính đã bị hai người 'chăm sóc'.
"Về thôi."
Huyết Cô buộc tóc lại, trên đó cắm vài cây trâm, đôi bông tai tuyệt đẹp khẽ lay động. Sau bữa sáng, nàng lại kéo cô gái Tinh Linh đến tiệm cắt tóc, tân trang lại mái tóc, còn mua thêm đồ trang sức mới. Linh Nhi nhìn chiếc điện thoại di động ma thuật, thấy giao diện thanh toán của Huyền Vũ hiện chữ trả tiền thành công, bực bội liếc Huyết Cô.
"Đừng có keo kiệt thế."
Huyết Cô trêu ghẹo nói.
Linh Nhi chớp mắt vàng, nói: "Vậy ngươi rộng rãi một chút, cho ta một viên tinh thạch cấp Đế đi, thế nào?"
"Không có, có cũng không cho ngươi."
Huyết Cô cười vui vẻ.
"Mười viên tinh thạch cấp Thánh cũng được."
Linh Nhi không cam lòng nói.
Nàng biết Mục Lương cần rất nhiều tinh thạch, đặc biệt là tinh thạch cao cấp, nó có thể giúp hắn mạnh hơn.
Huyết Cô lắc đầu, nhẹ nhàng nói: "Một viên cũng không có."
"Keo kiệt."
Linh Nhi lườm nguýt.
Huyết Cô không quan tâm, nhún vai đi về phía cao nguyên.
Linh Nhi bước theo sau, nghĩ xem làm thế nào để kiếm được ít tinh thạch từ người nàng.
"Đừng có động đến ta."
Huyết Cô không ngoảnh lại nói.
"Hừ ~~~ "
Linh Nhi bĩu môi, bước chân nhanh chóng biến mất.
Khóe môi Huyết Cô nhếch lên, cũng biến mất theo.
Bên trong cung điện, Linh Nhi vừa xuất hiện trong sảnh chính, còn chưa đứng vững, Huyết Cô đã xuất hiện ngay bên cạnh.
"Về rồi à."
Mục Lương bước đến.
Huyết Cô nhìn hắn, khen: "Không nói đến cái khác, ẩm thực của vương quốc Huyền Vũ ta rất hài lòng."
Mục Lương mỉm cười nói: "Nếu thích vậy thì đến vương quốc Huyền Vũ đi, làm việc cho ta luôn."
Huyết Cô cất giọng lạnh lùng: "Ta và ngươi đều là Đế cấp, muốn ta làm việc cho ngươi, có thể cho ta lợi ích gì?"
Mục Lương đáp lời: "Làm việc cho ta ngàn năm, ta cho ngươi một lần cơ hội sống lại."
Cổ Thần và Cổ Đế đang thức tỉnh ồ ạt, Vương quốc Huyền Vũ đang trên đà hùng mạnh, sau này cũng sẽ bị nhòm ngó, nếu Huyết Cô có thể gia nhập Vương quốc Huyền Vũ, có thể khiến các Cổ Thần và Cổ Đế khác kiêng kị. Dĩ nhiên, điều quan trọng hơn là nàng có kiến thức.
"Nghe có vẻ hấp dẫn đấy."
Đôi mắt đỏ thẫm của Huyết Cô khẽ nheo lại.
Ps: « 1 chương »: Đang viết phần 2...
Bạn cần đăng nhập để bình luận