Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1938: Mở Rộng Lục Quân Và Hải Quân



Mục Lương dự định ngày mai lại đi xác định vị trí của Quân Doanh, thuận tiện hoàn thành xây dựng các phần cơ sở, để Quân Doanh nhanh chóng vận chuyển bình thường.

- Ta hiểu rõ.

Cầm Vũ gật đầu lần nữa.

Trinh Hoán chớp mắt đẹp, trong lòng thán phục Lục Quân thay đổi quá nhiều, nếu vậy thì Hải Quân sẽ như thế nào đây?

Mục Lương tiếp tục dặn dò vài việc cần chú ý với Cầm Vũ, Lục Quân sẽ gia tăng rất nhiều điều quân kỷ quân quy, trầm giọng nói:

- Bên trong Vệ Thành cũng phải có Lục Quân đóng quân, mỗi Quân Doanh phụ trách bốn tòa Vệ Thành gần đó.

- Vâng.

Cầm Vũ nghiêm túc đáp lại.

Mục Lương bổ sung một chút:

- Mỗi tòa Vệ Thành cần có một ngàn binh sĩ đóng quân, cứ cách ba tháng thay đổi một lần, trong lúc đóng quân thì vẫn tiếp tục huấn luyện trong Quân Doanh.

Cầm Vũ gật đầu, sau khi trở về cô phải lập tức bắt tay sắp xếp, lúc này trong đầu cô đã lựa chọn được vài người thích hợp làm quân trưởng.

Mục Lương bình tĩnh nói:

- Đúng rồi, Đại An Ti vẫn quản lý việc an toàn ở tam quan pháo đài và Thành Buôn Bán Sơn Hải như trước, ngươi chia hai ngàn Lục Quân cho cô ấy.

Cầm Vũ giải thích:

- Hiện tại, tam quan pháo đài đã có hai ngàn Thành Phòng Quân.

- Ừm, vậy là tốt rồi.

Mục Lương chậm rãi gật đầu, nhìn về phía Trinh Hoán, trầm giọng nói:

- Trinh Hoán, biên cảnh Hải Quan phải sắp xếp Hải Quân trú đóng, vấn đề an toàn ở đường biên giới dưới bến tàu cũng sẽ do Hải Quân phụ trách.

- Vâng.

Trinh Hoán gật đầu đáp ứng.

Mục Lương nhắc nhở:

- Bên dưới bến tàu có Rồng Biển, số lượng binh lính Hải Quân không được thấp hơn năm trăm.

Bến tàu có Rồng Biển tọa trấn cho nên anh không quá lo lắng về việc an toàn, phân phó Hải Quân trú đóng vì giải quyết một ít vấn đề tranh cãi.

Trinh Hoán thanh thúy nói:

- Vâng, ta sẽ an bài năm trăm người tới đó.

Mục Lương bình tĩnh nói:

- Ừ, Hải Quân cũng sẽ xây Quân Doanh thứ hai.

- A, xây ở đâu?

Trinh Hoán tò mò hỏi.

Mục Lương nói kế hoạch trong lòng:

- Ở gần Thiên Cức Quan, sau này bên kia cũng sẽ xây thành Buôn Bán, mở ra với người ở đại lục cũ.

Khi Rùa Đen tiến vào kênh Sương Mù, pháo đài tam quan hiện tại sẽ đối mặt với Đại Lục Mới, Thiên Cức Quan thì nhìn về phía đại lục cũ, trở thành cổng trao đổi giữa hai mảnh đại lục.

- Nhưng Không Quân đã ở Thiên Cức Quan rồi.

Trinh Hoán nhắc nhở.

Mục Lương tự tin nói:

- Chuyện này không ảnh hưởng, căn cứ Không Quân ở trên tường thành, có Hoa Vạn Gai, không ai dám nhìn trộm.

Huống chi ở căn cứ Không Quân còn có một trong người sáng lập Hội Nghị Thánh Địa tọa trấn, Thợ Săn Đồ Long Tây Phổ Hoa.

Sau khi Hội Nghị Thánh Địa kết thúc, Tây Phổ Hoa lựa chọn ở lại thành Huyền Vũ, tiếp tục cuộc sống ở Thiên Cức Quan, làm một ông lão giữ cửa tầm thường.

Hiện giờ, Hoa lão đã được chữa lành vết thương ở chân, thực lực đã sớm đột phá cấp 8, dựa vào năng lực thức tỉnh Trúng Mục Tiêu, thực lực không thể khinh thường.

Nguyệt Phi Nhan và Hi Bối Kỳ dám đồng thời ra ngoài làm nhiệm vụ vì có Tây Phổ Hoa ở lại trông coi Không Quân.

Trinh Hoán chớp đôi mắt đẹp, hỏi:

- Ra là vậy, thế Quân Doanh thứ ai sẽ phái ai đi trú đóng đây?

Mục Lương bình thản hỏi:

- Ngươi có binh lính thích hợp muốn đề cử không?

Trinh Hoán nghĩ tới Xảo Nhi, nhưng tuổi tác của cô ấy không lớn lắm, thực lực cũng yếu, hơn nữa vẫn còn nghịch ngợm như trẻ con, không thích hợp quản lý một Quân Doanh, lắc đầu đáp:

- Không có...

Mục Lương bình thản nói:

- Vậy hãy để tộc Người Cá quản lý, chức vị của ngươi vẫn là tổng quân trưởng Hải Quân.

- Vâng.

Trinh Hoán lên tiếng.

Cô nói thầm trong lòng, ý của Mục Lương là Quân Doanh Hải Quân thứ hai đóng ở Thiên Cức Quan cũng sẽ do cô quản lý, chỉ là sẽ do tộc Người Cá trú đóng mà thôi?

Mục Lương tiếp tục nói:

- Hải Quân cũng phải chiêu binh, mỗi Quân Doanh cần ít nhất mười ngàn binh sĩ.

Rùa Đen nằm ở trong biển rộng, bốn phía đều là nước biển, điều này càng hiện ra tầm quan trọng của Hải Quân.

- Chuyện này... Tốt thôi.

Trinh Hoán đáp với sắc mặt nghiêm túc.

- Ừm, việc ta muốn nói chỉ có những thứ này thôi, các ngươi còn có vấn đề gì không?

Mục Lương hơi dựa lưng ra sau, bình thản nói:

- Hoặc có ý kiến gì thì cũng có thể nói.

Trinh Hoán và Cầm Vũ liếc nhau, không hẹn mà cùng lắc đầu.

Cầm Vũ nghiêm túc nói:

- Không có, đại nhân sắp xếp như vậy là tốt nhất.

- Đúng vậy, ta cũng cảm thấy như vậy.

Trinh Hoán nhận đồng gật đầu thật mạnh.

Ánh mắt của Mục Lương lóe lên, nói với giọng điệu bình tĩnh:

- Tốt lắm, hi vọng các ngươi có thể mau chóng hoàn thành việc mà ta đã giao phó.

- Đại nhân yên tâm, ta sẽ không khiến ngươi phải thất vọng.

Trinh Hoán giơ tay nghiêm chào.

- Rất tốt.

Khóe môi của Mục Lương giơ lên.

Giọng nói của anh trở nên ôn hoà hơn, mỉm cười nói:

- Không phải các ngươi muốn chơi trượt băng và trượt tuyết sao, bây giờ có thể nhờ nhóm của Phi Nhan dẫn đến đó thử cho biết.

- Tốt.

Nghe được lời này, đôi mắt đẹp của Trinh Hoán nhất thời sáng ngời.

- Đi đi.

Mục Lương phất tay.

Sau khi Quân Doanh mới xây xong thì các cô sẽ không có thời gian nghỉ phép, muốn chơi thì cũng chỉ có tối hôm nay thôi.

- Vâng, vậy thì chúng ta xin phép đi trước.

Trinh Hoán đứng lên, giơ tay chào theo nghi thức quân đội.

- Ừm.

Mục Lương khẽ gật đầu.

Lúc này, Trinh Hoán và Cầm Vũ mới rời khỏi thư phòng, tìm thấy cô gái tóc đỏ đang xem phim truyền hình ở chính sảnh, bảo cô ấy cả hai muốn đi trượt băng và trượt tuyết.

Nguyệt Phi Nhan nghe vậy lập tức nhảy khỏi ghế sô pha, giọng nói tràn đầy phấn khởi nói:

- Đi thôi, đi thôi, chúng ta nên đi ngay bây giờ!

Xảo Nhi vội vã giơ tay lên, hưng phấn nói:

- Ta cũng muốn đi.

Các cô gái thảo luận một chút, cuối cùng quyết định cưỡi phi thuyền vận chuyển cỡ nhỏ đi Vệ Thành Số Mười Hai, cả nhóm chơi đến gần mười hai giờ mới kết thúc.

………

Ngày hôm sau, Mục Lương ăn sáng xong rồi rời đi cung điện.

Lần này, anh ra ngoài không mang theo những người khác, một mình bay lên trời, hướng về phía bắc Rùa Đen.

Nguyệt Thấm Lan đang huấn luyện nhóm người quản lý Vệ Thành, cả ngày đều không có thời gian rảnh, Hồ Tiên thì chuyên tâm xây dựng lại Ttành Buôn Bán Sơn Hải.

Ly Nguyệt và những người khác thì càng bận rộn hơn, các cô ấy phụ trách giám sát mỗi địa phương quan trọng, phòng ngừa người có ý đồ xâm lấn.

- Vù vù vù ~~~

Tốc độ bay của Mục Lương rất nhanh, khi bay qua các tòa Vệ Thành vừa xây lại có thể nhìn thấy các công nhân đang trồng cây xanh.

Các tòa Vệ Thành đều đang trong giai đoạn hăng hái xây dựng.

Bên trong mười hai toà Vệ Thành, Vệ Thành Số Một đến Vệ Thành Số Bốn có tốc độ xây dựng nhanh nhất.

Bốn tòa Vệ Thành này vốn dĩ có rất nhiều người cư trú, ngày thường đều làm việc ở nơi này, tuy Vệ Thành mở rộng lớn thêm rất nhiều nhưng nhờ có sự giúp đỡ của bọn họ cho nên tốc độ xây dựng không hề chậm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận