Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1766: Đáng Chết, Tại Sao Thành Huyền Vũ Lại Tham Gia Vào Chuyện Này Chứ?



Cùng lúc đó, Nguyệt Phi Nhan và Hi Bối Kỳ cũng đã xuất phát cùng với Không Quân.

Bọn hắn muốn đi trước để rải truyền đơn, khi cuộc chiến bắt đầu hỗn loạn thì cần phải giành được quyền kiểm soát dư luận trước.

Bên Trinh Hoán cũng mang theo Hải Quân xuất phát từ mặt biển, đi theo cùng bọn họ còn có chiến sĩ tộc Người Cá, mục tiêu là khống chế những con thuyền lớn mà đám quý tộc đã đậu ở các quần đảo, nhân tiện tiếp quản bến cảng và bờ biển.

Ào ào ~~~

Trên không trung thành Y Lê, Hi Bối Kỳ cầm một xấp truyền đơn dày và rải xuống bên dưới, tùy ý gió thổi chúng nó tới từng tòa nhà.

- Trò này vui thật.

Cô chớp chớp đôi mắt màu đỏ rồi bay đi nơi khác.

Dụ ~

Lúc này phi thuyền vận chuyển đến thành Y Lê đã bắt đầu giảm độ cao.

Ở cổng chính thành Y Lê, nhóm Kỵ Sĩ phòng thủ đã sợ choáng váng, các Kỵ Sĩ sợ hãi nói:

- Mau đi thông báo Ma Pháp sư phóng tín hiệu, có địch tập kích.

Đây là một cách sử dụng Ma Pháp Sư, ví dụ như Ma Pháp Sư hệ Hỏa có thể phóng quả cầu lửa lên không trung để làm cảnh báo, chỉ cần quả cầu lửa bay đủ cao thì trong Nội Thành có thể nhìn thấy nó.

- Không được lộn xộn, nếu không giết chết không tha.

Giọng nói lạnh như băng vang lên sau lưng các Kỵ Sĩ, Mễ Á xuất hiện, lưỡi dao găm lạnh lẽo đặt trên cổ một tên Kỵ Sĩ.

Những tên khác cũng bị hộ vệ Trung Ương khống chế, không ai có thể đi thông tri Ma Pháp Sư.

- Trói tất cả lại.

Mễ Á thu hồi dao găm.

- Vâng.

Nhóm hộ vệ thấp giọng đáp lại, mỗi người lấy ra tơ nhện và trói bọn Kỵ Sĩ thành bánh chưng.

Dụ ~~~

Phi thuyền vận chuyển đáp xuống một khu đất trống giữa Xóm Nghèo và cổng thành, tất cả cửa khoang đồng loạt bật mở, từng Thành Phòng Quân nối đuôi nhau đi ra ngoài, sau đó xếp thành đội hình vuông.

- Vào thành!

Cầm Vũ vung tay lên.

Thành Phòng Quân không đáp lại, chỉ an tĩnh băng qua cửa thành tiến vào thành Y Lê, đi thẳng tới nội thành.

Trong thành vẫn còn có người không ngủ, bọn họ đều nghe được động tĩnh bên ngoài, có người gan dạ đứng dậy đẩy cửa ra ngoài xem xét.

Nhưng thành Y Lê không phải là thành Huyền Vũ, trên đường không có công trình chiếu sáng, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy từng hàng bóng người đi ngang qua.

Bọn hắn còn chưa biết rõ ràng chuyện gì đang xảy ra thì đã bị một tờ truyền đơn dán vào mặt.

- Đây là cái gì?

Dân chúng cầm truyền đơn, tò mò trở lại trong phòng nhìn.

Khi bọn họ thấy rõ nội dung trên tờ truyền đơn thì không khỏi kinh ngạc thốt lên, trong lòng hiểu rõ thời tiết của thành Y Lê lại sắp thay đổi lần nữa.

Sự xuất hiện của sáu ngàn Thành Phòng Quân đã khiến các quý tộc Nội Thành chú ý, nhưng bọn họ chỉ nghe được động tĩnh, không biết tình hình cụ thể như thế nào.

Không chờ bọn hắn đi ra ngoài xem xét thì Ly Nguyệt và Ngôn Băng đã mang theo đội Ám Sát U Linh Chiến Thuật xuất hiện.

- An toàn của bản thân là điều kiện tiên quyết, tận lực để lại người sống.

Ly Nguyệt ra lệnh.

- Vâng.

Nhóm Hổ Tây, Ti Toa Lệ, An Kiệt Lạp và Tiểu Miêu lên tiếng, bắt đầu hành động.

- Bên ngoài có chuyện gì vậy?

Bên trong phủ công tước, Mạch Tang hoảng sợ xuống giường mặc quần áo rồi sải bước đi ra ngoài.

Hắn đẩy mạnh cửa phòng, nhưng mà còn chưa bước ra ngoài thì một tia sáng lạnh lẽo chợt vọt thẳng về phía cổ hắn.

Huyệt Thái Dương của công tước Mạch Tang nhảy thình thịch, hắn phản xạ có điều kiện ngả người ra sau, tránh thoát viên đạn bắn lén trong đường tơ kẽ tóc.

- Thật đáng tiếc.

Trên một tòa nhà lầu bằng gỗ cách đó không xa, Ly Nguyệt lộ vẻ mặt tiếc nuối, buông tay ra khỏi cò súng.

- Kẻ nào?

Công tước Mạch Tang phẫn nộ kêu gào.

Mặc dù viên đạn vừa rồi không bắn trúng hắn nhưng lại thành công khiến hắn sợ hãi không thôi, suýt nữa thì hắn đã chạm mặt với tử thần rồi.

Ly Nguyệt không có trả lời, lại ngắm bắn vào công tước Mạch Tang, lần này là nhắm ngay bờ vai của hắn.

Ngay khi nàng muốn bóp cò súng thì nhóm Kỵ Sĩ nghe thấy động tĩnh đã chạy đến.

- Đáng tiếc.

Ly Nguyệt tặc lưỡi, thu hồi súng ngắm rồi đi xuống lầu gỗ.

Cô lấy ra trường cung và dùng nó làm vũ khí để đánh ngã Kỵ Sĩ tới gần, dây cung móc vào cổ một tên đang cưỡi ngựa, khi cô gái tóc bạc kéo mạnh thì cổ họng của đối phương đã bị cắt đứt.

- Tự tìm cái chết.

Công tước Mạch Tang phát hiện Ly Nguyệt, hắn giơ tay thi triển ma pháp hệ Phong và cấp tốc bay về phía Ly Nguyệt.

Ly Nguyệt nhướng mày, cơ thể tiến vào trạng thái ẩn thân, vội vàng tránh thoát.

Lúc này phủ công tước đã trở nên hỗn loạn, người trong phủ gà bay chó chạy, nhóm Kỵ Sĩ thì bao vây kín kẽ ở bên ngoài và chờ đợi mệnh lệnh.

Gân xanh trên trán công tước Mạch Tang nhảy lên, hắn không tìm được tung tích của Ly Nguyệt.

- Thành Huyền Vũ chết tiệt, bọn hắn muốn làm gì?

Hắn rống giận, hiển nhiên là đã nhận ra Ly Nguyệt.

- Công tước đại nhân, ngài mau xem cái này.

Một tên Kỵ Sĩ chạy tới với sắc mặt đại biến, trong tay là vài tờ truyền đơn.

Công tước Mạch Tang đen mặt, hắn tiếp nhận tờ truyền đơn rồi đi tới chỗ có Đá Phát Sáng, đọc lướt qua nội dung ghi bên trên.

Khi đọc được một nửa thì sắc mặt hắn đã trở nên âm trầm vô cùng.

- Đáng chết, tại sao thành Huyền Vũ lại tham gia vào chuyện này chứ?

Sắc mặt của công tước Mạch Tang khó coi cực kỳ.

- Mấy tờ giấy này từ đâu ra?

Hắn lại hỏi.

- Trên trời, có người rải chúng ở trên không trung.

Kỵ Sĩ giải thích.

Hai mắt của công tước Mạch Tang tối sầm, trong lòng nghĩ thầm không tốt.

Hắn nghiến răng nghiến lợi nói:

- Ta đi hoàng cung, ngươi và những người khác bảo vệ phủ công tước cho tốt.

- Vâng.

Kỵ Sĩ vội vàng cung kính đáp, thực tế trong lòng đã luống cuống không thôi.

…………..

Bóng đêm vẫn như xưa nhưng Nội Thành thành Y Lê dần dần náo nhiệt.

Cầm Vũ dẫn theo sáu ngàn Thành Phòng Quân trực tiếp xông lên, ai cản đường thì cứ việc đánh ngã.

Trên thực tế có rất ít người dám tiến lên, bọn họ đều là quý tộc thông thường, sau khi nhìn thấy tờ truyền đơn từ trên trời bay xuống thì đều lựa chọn yên lặng quan sát.

Đối với bọn hắn mà nói thì quốc vương là ai cũng không khác biệt quá nhiều, trừ phi sẽ uy hiếp tới tính mạng, địa vị và tài phú của bọn hắn.

Trong những người phản kháng cơ bản đều là quý tộc đã từng mưu phản.

Cộp cộp cộp ~~~

Cầm Vũ ngẩng đầu nhìn thẳng, trong bóng tối cuối đường có rất nhiều người đang tiến đến gần, cô không do dự, lập tức nuốt một viên Phú Năng Trân Châu.

- Thắp sáng.

Cầm Vũ giơ tay lên, nguyên tố Ánh Sáng ngưng tụ và chiếu sáng cả con đường.

Ở cuối con đường, Kỵ Sĩ thành Y Lê xuất hiện, bọn hắn mặc khôi giáp được chế tạo từ Thép Tím, cầm trường mâu cũng được chế tạo từ Thép Tím, tới gần Thành Phòng Quân.

Cầm Vũ lộ ra biểu cảm nghiêm túc, đôi mắt đẹp quét qua, dự đoán:

- Khoảng năm trăm người.

- Đại nhân Cầm Vũ, chúng ta đánh sao?

Thái Căn nắm chặt trường mâu bằng xương ở trong tay.

- Đánh.

Cầm Vũ ra lệnh một tiếng.

- Kỵ binh hạng nặng tiến lên, kỵ binh hạng nhẹ ở phía sau, tiến lên.

Thái Căn xoay người lớn tiếng ra lệnh.

- Rõ!

Bạn cần đăng nhập để bình luận