Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2395: Thân Phận Thật Của Hỉ Na.

Nguyệt Thấm Lan lắc đầu, vạch trần con gái:

- Một ngụm của ngươi là hết sạch ly của ta, đừng tưởng ta không biết.

- Làm sao có chuyện đó chứ, ta nói uống một hớp là chỉ uống đúng một hớp thôi!

Nguyệt Phi Nhan đỏ mặt nói.

Nguyệt Thấm Lan gật đầu đáp không chút để ý:

- Ừ ừ, đúng là ngươi có thể một hớp uống cạn cả ly nước.

- Mẹ, ngươi không còn yêu ta nữa đúng không?

Nguyệt Phi Nhan bĩu môi hét lên.

- Ngươi chưa từng nghe câu này sao?

Nguyệt Thấm Lan cười như có như không hỏi.

- Câu nào?

Nguyệt Phi Nhan tò mò hỏi.

Nguyệt Thấm Lan nói:

- Ai vui sướng thì cũng không thể để con cái vui sướng, ai khổ thì cũng không thể làm khổ bản thân, con cháu tự có phúc của mình, không có con cháu mình ta hưởng phúc ~~~

-... Ngươi học câu ngụy biện này ở đâu thế?

Nguyệt Phi Nhan vạch đen đầu đầy.

- Từ trong điện thoại di động của Mục Lương.

Nguyệt Thấm Lan nhịn cười nói.

Nguyệt Phi Nhan thở phì phò nói:

- Tất cả đều là ngụy biện!

- Mục Lương nói, nếm trải khổ đau mới là người trên người, ngươi chịu khổ trước mới có thể trở thành người trên người, ngoan.

Nguyệt Thấm Lan vỗ vai con gái rồi xoay người ưu nhã rời đi.

Nguyệt Phi Nhan nhìn bóng lưng mẹ mình đi xa rồi lè lưỡi làm mặt quỷ, sau đó chạy như bay vào trong cung điện, mục tiêu là phòng bếp.

………

Trong Thiên Điện ở vương cung thành Y Lê, Tạp Giai trở tay đóng cửa phòng lại.

Ngoài cửa, Hỉ Na dựa vào tường, bàn tay nhỏ nắm lấy góc áo trước người.

Trong Thiên Điện, Tạp Giai liếc nhìn cửa phòng rồi quay đầu trao đổi ánh mắt với Lạp Nhã.

Tạp Giai nhỏ giọng nói:

- Ngươi cảm thấy Hỉ Na có phải người mà Tô Lâm Y Tư phái tới giám sát chúng ta không?

- Ngươi cảm thấy thế nào?

Lạp Nhã hỏi ngược một câu.

- Ta cảm thấy rất giống, thoạt nhìn bề ngoài nhìn rất ngoan ngoãn, nhưng như vậy mới có thể dễ dàng mê hoặc người khác, khiến chúng ta không đề phòng.

Tạp Giai phân tích với vẻ mặt nghiêm túc.

Cô nhìn bạn thân rồi tiếp tục nói một cách trịnh trọng và chân thành:

- May mà ta và ngươi đều thông minh, còn lâu mới thả lỏng cảnh giác.

-...

Lạp Nhã nghe vậy nhẫn nhịn lắm mới không trợn trắng mắt, xua tay nói:

- Được rồi, ta bắt đầu tìm kiếm Thiệu Tông, ngươi đừng để những người khác quấy rầy ta.

- Đã biết, ngươi làm việc của mình đi.

Tạp Giai gật đầu đáp rồi rón rén đi tới cửa phòng, khóa trái cửa lại.

Lạp Nhã lấy ra vật phẩm cần dùng để thi triển ma pháp bói toán, bắt đầu vẽ ma pháp trận ở trên mặt đất, toàn bộ quá trình cần tốn hai đến ba tiếng, hơn nữa cần thiết liền mạch, lưu loát, không thể bị cắt đứt giữa chừng.

Thời gian trôi qua, bên ngoài bỗng nhiên truyền tới tiếng gõ cửa.

- Cộc cộc cộc ~~~

- Đại nhân Lạp Nhã, đại nhân Tạp Giai, đến giờ dùng bữa trưa rồi.

Giọng nói của Hỉ Na vang lên.

- Không ăn, chúng ta không đói bụng.

Tạp Giai lên tiếng.

Hỉ Na khó xử nói:

- Đại nhân Tạp Giai, các ngươi ở trong phòng đã lâu rồi, vẫn là ăn chút gì đi.

- Ngươi nghe không hiểu tiếng người sao?

Tạp Giai mở cửa, lộ ra gương mặt lạnh băng.

Cô đứng ngăn cách cửa phòng, không cho hầu gái nhìn vào bên trong, nói:

- Chúng ta quá mệt mỏi, cần phải nghỉ ngơi lấy lại sức, ngươi đừng cho ai tới quấy rầy chúng ta.

- Nhưng...

Hỉ Na lo lắng lên tiếng.

Cô ta nhận được mệnh lệnh là không thể làm cho đám người Tạp Giai rời khỏi ánh mắt của mình quá lâu.

- Đi ra.

Tạp Giai lạnh lùng nói.

- Vâng.

Hỉ Na thở dài một hơi, sợ bị nhìn ra manh mối, không thể làm gì khác hơn là từ bỏ dự định kế tiếp.

Cô ta canh giữ ở ngoài cửa, áp tai nghe ngóng động tĩnh trong phòng, xem coi có thu hoạch được gì không.

Nhưng đáng tiếc là cô ta phải thất vọng rồi, Tạp Giai đã gắn ống hãm thanh lên trên vách tường, tạo ra Lĩnh vực Im lặng làm cho người ngoài cửa không nghe được âm thanh trong phòng.

Lạp Nhã vẫn còn đang vẽ ma pháp trận, đã sắp tới lúc kết thúc.

Nửa giờ sau, cô ngừng tay, lấy ra sợi tóc bắt được ở trên giường của Thiệu Tông rồi đặt nó vào chính giữa ma pháp trận.

- Ngươi xác định đây là tóc của Thiệu Tông à?

Tạp Giai nghiêng đầu hỏi.

Lạp Nhã nghiêm mặt đáp:

- Ta đã hỏi rồi, tóc của Thiệu Tông chính là màu này, sẽ không sai.

Tạp Giai gật đầu nói:

- Được rồi, hy vọng là đúng, nếu không quá lãng phí thời gian.

- Ta bắt đầu đây.

Lạp Nhã nói rồi nhắm mắt lại.

Tạp Giai thức thời im lặng, an tĩnh nhìn chăm chú vào động tác của Lạp Nhã.

- Ông ~~~

Ma lực dao động, thần sắc trên mặt Lạp Nhã không thay đổi, sợi tóc nâu trong ma pháp trận không gió mà vẫn bay lên sau đó xoay tròn liên tục.

Tạp Giai chớp mắt, cô không xa lạ gì với cảnh tượng này, trước đây cô từng gặp qua Lạp Nhã thi triển qua ma pháp vài lần.

Thời gian trôi, chẳng mấy chốc mười phút đã đi qua.

Lạp Nhã vẫn còn nhắm mắt, chân mày hơi nhíu lại.

- Vẫn chưa có kết quả sao?

Tạp Giai nhỏ giọng thầm thì một câu.

Cô quay đầu liếc nhìn cửa phòng, không biết Hỉ Na có còn ở bên ngoài hay không?

- Tìm được rồi.

Lúc này, Lạp Nhã lại mở mắt ra, sợi tóc nâu trước mặt hóa thành tro tàn rơi xuống đất.

Cô đứng lên, thần sắc trên mặt tràn đầy sự suy tư.

- Hắn đang ở đâu?

Tạp Giai mừng rỡ dò hỏi.

Lạp Nhã nhìn về phía nữ nhân, gằn từng chữ:

- Thành Ba Mẫu.

Tạp Giai sửng sốt một chút, ngạc nhiên lặp lại:

- Thành Ba Mẫu, đó là nơi nào?

- Ta không biết, phải tìm người hỏi thăm thôi.

Lạp Nhã lắc đầu nói.

- Được rồi.

Tạp Giai đảo mắt một vòng, xoay người đến trước cửa gỡ ống hãm thanh xuống rồi tắt đi.

Cô mở khóa rồi kéo cửa phòng ra, đánh thức hầu gái giữ cửa ở bên ngoài.

Hỉ Na vội vàng đứng thẳng người, cung kính hỏi:

- Hai vị đại nhân nghỉ ngơi xong rồi à?

- Ừm, hiện tại chúng ta muốn đi ra ngoài một chút.

Tạp Giai nói với giọng điệu nhàn nhạt.

Lạp Nhã không nói lời nào, đi theo bạn thân rời khỏi Thiên Điện.

Hỉ Na thấy thế vội vã đuổi theo, nghi ngờ nhìn hai người đi đằng trước, trong lòng tính toán làm thế nào để moi được tin tức hữu dụng từ bọn hắn.

Tạp Giai chợt dừng bước, quay đầu lại như thuận miệng hỏi một câu:

- Đúng rồi, Hỉ Na, xung quanh thành Y Lê còn tòa thành nào nữa không?

Hỉ Na suy nghĩ một chút rồi thành thật đáp:

- Hồi Tạp Giai đại nhân, có bốn tòa thành gần thành Y Lê, nếu cưỡi xe thú thì chỉ cần một ngày là đến nơi.

- Bốn tòa thành tên là gì?

Lạp Nhã hỏi tiếp.

Hỉ Na thanh thúy trả lời:

- Thành Y Lạc, thành Bố Y, thành Phu Âu và thành Bố Ân.

Lạp Nhã và Tạp Giai liếc nhau, hai người hơi nhướng mày, không có Thành Ba Mẫu ở gần đây.

- Vậy xa hơn có những thành nào?

Tạp Giai bình tĩnh hỏi.

Hỉ Na nhẹ giọng đáp:

- Xa hơn à, nếu vậy thì phải ngồi xe thú ba ngày ba đêm mới đến nơi.

- Có những tòa thành nào?

Lạp Nhã liếc nhìn hầu gái.

Tay của Hỉ Na run lên, vội vàng nói tên của ba tòa thành lớn, nhưng vẫn không có xuất hiện Thành Ba Mẫu.

Lạp Nhã lạnh mặt nói:

- Ta biết rồi.

-... Vâng!

Hỉ Na cắn môi dưới.

Tạp Giai quay đầu nhỏ giọng nói với Lạp Nhã:

- Không có Thành Ba Mẫu, có phải là ngươi tính sai rồi không?

Lạp Nhã nghe vậy đôi mắt đẹp híp lại, tức giận nói:

- Ma pháp sẽ không biết nói dối và tính sai được.

Bạn cần đăng nhập để bình luận