Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 615: Cuối Cùng Cũng Trở Về

Trong đầu của cô nhiều thêm một luồng sức mạnh mơ hồ, không chờ cô ta cảm nhận tỉ mỉ, cảm giác kia liền biến mất.

- Ta cũng đồng ý.

Gỉa Lỗ kiên trì bước về phía trước, đi tới trước mặt Mục Lương.

- Ngươi chắc chắn chứ?

Anh liếc mắt nhìn hắn

Gỉa Lỗ cắn răng gật đầu:

- Xác định.

Mục Lương lạnh nhạt nói:

- Vậy thả lỏng tinh thần, ta nhắc nhở ngươi một câu, chỉ cần có một tia suy nghĩ phản bội trong đầu, ngươi sẽ bị chết cực kỳ thảm.

- …..

Trong lòng Gỉa Lỗ run lên, thực sự bị giật mình.

Có ý niệm phản bội trong đầu đều sẽ bị chết cực kỳ thảm, nếu như thế thì quá hối hận rồi.

- Trở về suy nghĩ kỹ đi!

Mục Lương giơ tay lên khoát khoát.

Ánh mắt của Gỉa Lỗ hơi phân vân, nhưng trong lòng vẫn rất lo sợ.

- Đi thôi.

A Đát Trúc liếc mắt nhìn Gỉa Lỗ, xoay người đi ra ngoài, cô ta phải về thành Tương Lai thu dọn đồ đạc.

Gỉa Lỗ cụt hứng, vẫn không thể nào thực sự quyết định, yên lặng hành lễ chào Mục Lương, xoay người rời khỏi theo bước chân của thiếu nữ tóc trắng bạc.

- Hai vị, ta đưa các ngươi ra ngoài.

Vệ Ấu Lan đứng ở cửa, đi ở phía trước dẫn đường

- A Đát Trúc, ta nên gia nhập thành Huyền Vũ sao?

Gỉa Lỗ cười khổ nhìn về phía thiếu nữ tóc trắng.

A Đát Trúc dừng lại, tức giận nói:

- Ngươi là muốn trở thành một linh khí không có tình cảm, hay trung thành với thành Huyền Vũ, không bao giờ phản bội. Điều này cần chính ngươi chọn.

- Ta không biết.

Khóe miệng của Gỉa Lỗ tràn đầy đau khổ, trong lòng loạn thành tê dại.

- Vậy về suy nghĩ cho thật tốt.

A Đát Trúc cất bước tiếp tục đi phía trước.

- Ta nên làm thế nào mới đúng?

Gỉa Lỗ ảo não than một tiếng, mất hết hồn vía đi theo sau tiểu hầu gái ra ngoài.

...........

Vù vù,

Trên cao 10000m, gió to thổi vù vù.

Ưng Lửa khổng lồ vỗ cánh bây, tốc độ nhanh kinh người.

Trên lưng của nó, Hi Bối Kỳ đứng ở sát bức tường Lưu Ly, cố gắng muốn nhìn rõ tình huống mặt đất, nhưng chỉ thấy được mây và sương mù, căn bản khó có thể thấy rõ phiá dưới.

- Cũng sắp đến thành Thánh Dương rồi.

Nguyệt Phi Nhan đi tới bên cạnh thiếu nữ Ma Cà Rồng.

- Tốc độ thật nhanh, chưa đến nửa ngày đã sắp đến.

Hi Bối Kỳ cảm thán một tiếng

- Hả hả hả... Sắp đến rồi sao?

Lý Tiểu Cốt đột nhiên xuất hiện ở giữa hai người, đôi mắt tỏa sáng lấp lánh ló đầu ra ngoài.

- Chắc là sắp tới.

Hi Bối Kỳ bị dọa đến sắp rớt tim ra ngoài.

- Hừm, ngươi làm ta sợ muốn chết.

Cô tức giận giơ tay lên áp trên đầu Lý Tiểu Cốt, dùng sức xoa nắn.

- Ui da, đừng làm tóc ta rối.

Lý Tiểu Cốt giơ tay lên phản kích, đánh trả chiêu của cô gái Ma Cà Rồng.

- A ha ha ha... Ngươi đừng cào ta ngứa.

Hi Bối Kỳ cười đến đỏ bừng cả khuôn mặt, né tránh bàn tay không an phận của Lý Tiểu Cốt, cô lấy tay đón đỡ, bắt đầu phản kích:

- Hừ, ta đánh ngươi.

- A, không được xoa lung tung.

Lý Tiểu Cốt thét lên cầu xin tha thứ.

- Chính là muốn xoa đầu ngươi đó.

Hi Bối Kỳ không tha thứ bắt đầu giở trò.

- ….

Khóe miệng của Nguyệt Phi Nhan giật giật, nhìn hai cô giống như người điên, lăn lộn náo loạn trên sàn pha lê.

- Chú ý an toàn.

Cô dở khóc dở cười nhắc nhở một câu.

- Cứu mạng nha, không được làm nhăn quần áo của ta.

Hi Bối Kỳ kêu to một cái, đứng dậy thật nhanh trốn ra phía sau thiếu nữ tóc đỏ.

- Đừng chạy.

Lý Tiểu Cốt chạy nhanh đến

- Ngươi đừng qua đây.

Hi Bối Kỳ biến sắc.

- Hắc hắc... Bắt được ngươi rồi!

Lý Tiểu Cốt nắm lấy một cánh tay, mặt cười đến đỏ ửng vì quá hưng phấn.

- Đó là tay của ta.

Nguyệt Phi Nhan tức giận hô.

Ba cô gái nhất thời loạn thành một đoàn, chơi đùa rất vui vẻ.

- Như vậy thực sự không có chuyện gì sao?

Ánh mắt của Ngải Đức Luân chuyển động, di động theo ba cô gái đang dí nhau như điên.

- Sẽ không có chuyện chứ?

Hộ vệ Lý Tiểu Cốt bất đắc dĩ nhún nhún vai.

Du du du ~~

Lúc này, Ưng Lửa kêu to vang dội

- Mau dừng tay, đến thành Thánh Dương rồi!

Nguyệt Phi Nhan đỏ mặt hô to một tiếng

- Hả, đến rồi à!

Hi Bối Kỳ chưa thỏa mãn ngừng tay, đứng lên chỉnh lại ống tay áo nhăn nhúm.

Lý Tiểu Cốt ủy khuất xoa xoa hai tay, nói thầm câu:

- Có chút đau.

Nguyệt Phi Nhan nhẹ thở ra một hơi, vỗ Khôi Giáp Chu Tước trên người một cái, ngây thơ nói:

- Đừng làm loạn nữa, nhanh thu thập một chút, chuẩn bị hạ cánh!

- Ừm~~~

Hi Bối Kỳ kéo dài âm thanh đáp, đi về hướng khoang thuyền kiểm tra tình huống khách hàng.

- Ngươi cũng mau ngồi vào chỗ, chờ sau khi hạ cánh mới đi ra.

Nguyệt Phi Nhan nhìn về phía Lý Tiểu Cốt.

Quan hệ giữa hai người trải qua một trận chơi đùa, gần gũi hơn khá nhiều

- Vâng!

Lý Tiểu Cốt ngoan ngoãn trở về khoang thuyền.

Nguyệt Phi Nhan xoa nhẹ khuôn mặt, cao giọng hô:

- Đều chuẩn bị sẵn sàng, sắp đáp cánh.

- Vâng.

Tiếp viên hàng không và nhóm hộ vệ hộ tống đồng thanh đáp lại, sau đó chia ra đi về hướng khoang thuyền và khoang hàng bản thân phụ trách.

Sau năm phút, thiếu nữ tóc đỏ lắc chuông chỉ lệnh rung vang cả khoang thuyền.

Ưng Lửa vỗ cánh giảm xuống độ cao, càng ngày càng gần mặt đất.

Nguyệt Phi Nhan đi tới sát bên bức tường Lưu Ly, cúi đầu quan sát mặt đất, rất xa đã có thể nhìn thấy thành Thánh Dương.

Tốc độ của Ưng Lửa thả chậm xuống, đáp về phía thành Thánh Dương.

Du du du ~~

Ưng Lửa lần thứ hai kêu lên một tiếng, hấp dẫn sự chú ý của dân cư thành Thánh Dương.

Vù vù…

Ba Đại Thống Lĩnh thành Thánh Dương xuất hiện, đứng ở nóc nhà ngửa mặt nhìn về phía Ưng Lửa đang đến gần.

- Đây là máy bay Huyền Vũ sao?

Con ngươi của Chỉ Tru mở lớn, băng gạc màu đen bay phất phới.

- Hình như là vậy.

Đôi mắt xinh đẹp của Lạc Già khé mở, máy bay Huyền Vũ biến hóa thực sự có chút khiến người ta cảm thấy kinh người.

- Biến hóa lớn như vậy, sân đáp hình như sắp không chứa được nó.

Lý Nhị Cốt giơ tay lên ngăn chặn tóc, gió do Ưng Lửa đập đến kém chút đã khiến người ta đứng không vững.

- Đây hình như là máy bay Huyền Vũ, làm sao lại trở nên lớn như vậy?

Trong thành, quần chúng kinh hô liên tục.

Trên quảng trường đã sớm không còn một bóng người, vì Ưng Lửa hạ cánh nên nhường ra vị trí.

- Phanh!!

Ưng Lửa thành công chạm đất, đôi cánh khổng lồ vẫn vô tình vén lên nóc nhà vài toà nhà, làm cho không ít người náo loạn.

- Đến rồi, đến rồi.

Lý Tiểu Cốt xuất hiện ở cửa sổ giữa bức tường Lưu Ly, thăm dò nhìn xuống phía dưới.

- Chờ một chút, đừng nóng vội.

Hi Bối Kỳ níu lấy cổ của cô ấy.

- Tiểu Cốt.

Lý Nhị Cốt đứng ở dọc theo quảng trường, nhìn thấy con gái ở sau lưng Ưng Lửa.

Lý Tiểu Cốt hưng phấn quơ quơ hai tay:

- Cha, ta đã trở về.

- Thả thang.

Nguyệt Phi Nhan hô một tiếng.

Thang Lưu Ly được buông xuống, nhẹ nhàng chạm đất.

Lý Tiểu Cốt mang theo hộ vệ là người đầu tiên lao xuống, chạy về phía Lý Nhị Cốt.

- Tiểu Cốt, không có sao chứ?

Lý Nhị Cốt giơ tay lên đặt trán của con gái, cản lại lực cô ấy đang lao tới.

- Ta không sao.

Lý Tiểu Cốt đứng vững.

- Tiểu Cốt, không nhớ ta sao?

Lạc Già nửa đùa nửa thật hỏi.

- Dĩ nhiên nhớ chị Lạc Già

Lý Tiểu Cốt xoay người chạy về phía Lạc Già, ôm cô ấy.

-….

Thân thể của Lạc Già bị đụng phải nên lui lại hai bước.

Bạn cần đăng nhập để bình luận