Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2568: Một Ngày Bận Rộn.

Đôi mắt của nữ nhân viên hiện lên ý cười, nói:

- Được rồi, chúng ta đi xem công việc tiếp theo.

Ba người đi tới chiếc bàn thứ hai, trên bảng bên cạnh viết là cần chiêu mộ nghề Luyện Dược Sư, cần cảm thấy hứng thú đối với việc chế thuốc, đồng thời nhận thức được dược thảo cơ bản.

Tây Ni và Khắc Lai Mạn lại lắc đầu lần nữa, tuy lương bổng đãi ngộ đều rất tốt nhưng căn bản không thích hợp với cả hai.

Nữ nhân viên giới thiệu:

- Cái này thì sao, cửa hàng bánh đang chiêu mộ đầu bếp biết làm bánh ngọt, làm càng ngon thì lương bổng đãi ngộ càng cao.

Tây Ni và Khắc Lai Mạn đỏ mặt, lúng túng nói:

- Chúng ta không biết làm bánh....

Nhân viên kia mỉm cười nói:

- Người biết làm bánh ngọt vốn dĩ rất ít, cho nên các ngươi không biết cũng là chuyện bình thường.

- Các ngươi có thể buổi tối đi học biết chữ, khi nào biết chữ rồi thì có thể tìm được công việc tốt hơn.

Nữ nhân viên nhắc nhở.

- Xin hỏi chúng ta phải đi đâu để học biết chữ?

Tây Ni vội hỏi thăm.

Nữ nhân viên giải thích:

- Chủ Thành có lớp dạy biết chữ miễn phí vào ban đêm, chỉ cần cầm thẻ căn cước đi báo danh là được rồi.

- Thẻ căn cước!

Tây Ni và Khắc Lai Mạn liếc nhìn nhau.

Ngày hôm qua khi cả hai đi dạo với Tiểu Mật ở Chủ Thành, tiểu hầu gái có nhắc qua chuyện thẻ căn cước, nói là đã để người khác đi làm, hai ngày nữa là có thể nhận được thẻ căn cước.

- Được, chúng ta sẽ đi ghi danh.

Khắc Lai Mạn gật đầu thật mạnh.

Lúc này, hai người đã cảm nhận sâu sắc biết chữ là một chuyện quan trọng tới mức nào.

Nữ nhân viên tiếp tục nói:

- Ừ ừ, khi nào các ngươi biết chữ thì có thể đổi một phần công việc tốt, lại tốn chút tiền đi học một môn kỹ thuật càng tốt.

- Học kỹ thuật à... ?

Tây Ni chớp mắt khó hiểu.

Nữ nhân viên giải thích:

- Chính là đi Trường Kỹ Thuật, chỉ cần có tiền là có thể học được rất nhiều thứ, ví dụ như học làm bánh ngọt, chế thuốc, luyện khí, làm bánh cuốn và còn nhiều ngành nghề khác, khi nào học xong thì có thể ra ngoài tìm công việc tương ứng.

- Làm bánh cuốn!

Khắc Lai Mạn nghe thế hai mắt lập tức sáng ngời.

Trong lòng Tây Ni khẽ nhúc nhích, nhìn về phía bạn thân với ánh mắt nóng bỏng, đề nghị:

- Chúng ta tìm công việc trước, buổi tối lại đi học biết chữ, chờ khi nào góp đủ tiền rồi thì lại đi học làm bánh cuốn, ngươi cảm thấy thế nào?

- Nghe có vẻ không tệ.....

Khắc Lai Mạn cảm thấy bạn thân nói rất có lý, cô nhìn Tây Ni, nghiêm túc nói:

- Vậy đầu tiên chúng ta phải tìm được công việc, tối nay phải thương lượng kỹ càng một phen.

- Ừ ừ, ngươi nói đúng.

Tây Ni gật đầu nhận đồng.

Hai người nhìn về phía nữ nhân viên, trên mặt lộ ra vẻ xin lỗi, nói:

- Lại phải tiếp tục làm phiền các hạ hỗ trợ tìm việc làm rồi.

- Không sao, đây là công việc của ta mà.

Nhân viên mỉm cười lần nữa, tiếp tục dẫn hai người đi xem những công việc khác, vừa đi vừa nói:

- Hai vị đừng cảm thấy đi tới đi lui như vậy không thú vị, nếu đã quyết định tìm việc làm thì tốt nhất là tìm công việc nào thích hợp với mình, chúng ta có thể đi nhìn xem những vị trí khác nhau rồi lựa chọn ra một việc mà mình cảm thấy hứng thú.

- Ừ ừ, chúng ta biết.

Tây Ni vội vàng gật đầu.

- Cộp cộp cộp ~~~

Ba người đi vòng quanh Trung Tâm Giới Thiệu Việc Làm hơn hai giờ, cuối cùng thì Tây Ni và Khắc Lai Mạn mới tìm được một phần công việc cảm thấy phù hợp với mình.

Nữ nhân viên giới thiệu:

- Phần công việc này là đi giao thức ăn, địa điểm công tác là ở trong Chủ Thành, lương bổng cố định mỗi tháng là bốn trăm đồng Huyền Vũ, còn có trích phần trăm mỗi phần ăn mà các ngươi đi giao.

- Chúng ta sẽ làm việc ở nơi nào?

Đôi mắt đẹp của Khắc Lai Mạn sáng lên.

Nữ nhân viên nói nội dung công việc:

- Ở Trung tâm Huyền Vũ, các khách hàng sẽ đặt món trước một ngày, ngày hôm sau các ngươi đi giao món đó cho khách hàng và ghi lại những món mà đối phương muốn ăn vào ngày kế tiếp, thu tiền đặt cọc rồi hôm sau lại đúng giờ giao tới.

Tây Ni chớp mắt lẩm bẩm:

- Nghe có vẻ không khó....!

- Đúng vậy, không khó, đại đa số người đều có thể làm được.

Nữ nhân viên cười gật đầu, giải thích:

- Phần công việc này mới bắt đầu tuyển người vào ngày hôm nay, nếu cả hai cảm thấy hứng thú thì có thể đi phỏng vấn, chậm một bước rất có thể sẽ bị người khác giành mất việc đấy.

- Ừm, chúng ta lập tức đi phỏng vấn.

Khắc Lai Mạn không do dự nữa, vội vàng gật đầu đáp một tiếng.

- Ừ ừ, ta cũng vậy.

Tây Ni vội vàng gật đầu.

Dưới sự hướng dẫn của nữ nhân viên, hai người đi lên lầu hai phỏng vấn.

Vì đây là một công việc mới, người phỏng vấn cũng hiểu biết có hạn cho nên chỉ dặn hai người đi làm quen đường phố Chủ Thành, đặc biệt là chỗ ở của người giàu có.

Người phỏng vấn cho các cô ba ngày để làm quen đường phố Chủ Thành, sau đó sẽ chính thức đi làm, cả hai sẽ được phân phối xe đạp để thuận tiện đi giao thức ăn tới tận nhà.

- Cộp cộp cộp ~~~

Khắc Lai Mạn và Tây Ni rời khỏi Trung Tâm Giới Thiệu Việc Làm, cả hai đều hiện ra vẻ mặt vui mừng như trút được gánh nặng, quyết định hôm nay lập tức đi dạo một vòng Chủ Thành.

- Thật tốt quá, cuối cùng thì chúng ta cũng đã tìm được việc làm rồi.

Tây Ni thở phào nhẹ nhõm một hơi.

- Đúng vậy, cảm giác thoải mái hơn nhiều.

Khắc Lai Mạn và nàng nhìn nhau rồi bật cười.

………

Hồ Tiên cất bước đi vào cung điện, thuận tay xõa tung mái tóc cột cả ngày, cô kẹp trâm cài tóc giữa hai ngón tay rồi đi về phía sô pha.

- Hồ Tiên đại nhân.

Ba Phù ngây thơ lên tiếng chào hỏi.

Hồ Tiên gật đầu một cái, lười biếng ngồi trên ghế sô pha, thuận miệng hỏi:

- Mục Lương trở lại chưa?

- Bệ hạ còn chưa trở lại ạ.

Ba Phù dịu dàng đáp.

Hồ Tiên ngước mắt nhìn đồng hồ quả lắc treo trên vách tường, quyến rũ nói:

- Sáu giờ rồi mà còn chưa trở lại sao?

Ba Phù gật đầu nói:

- Bệ hạ vừa mới trở về, có rất nhiều việc cần phải giải quyết nên sẽ hơi bận rộn trong khoảng thời gian này.

- Ừm, ta biết rồi.

Hồ Tiên giơ tay lên khẩy một lọn tóc, rồi quay đầu hỏi:

- Tinh thạch ma thú đã đưa tới rồi à?

- Đúng vậy, tất cả đã được bỏ vào trong kho hàng.

Ba Phù thanh thúy đáp.

- Ừm, ta ngồi một mình được rồi, ngươi đi làm việc đi.

Hồ Tiên xua tay.

- Được rồi.

Ba Phù lên tiếng, xoay người trở về phòng bếp.

Không bao lâu, ngoài cung điện truyền tới tiếng bước chân, Mục Lương, Nguyệt Thấm Lan, Ly Nguyệt lần lượt đi vào chính sảnh cung điện.

- Bệ hạ và đại nhân Thấm Lan đã trở về!

Nhóm tiểu hầu gái cung kính nói.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã hỏi:

- Cơm tối chuẩn bị xong chưa?

Tiểu Tử thanh thúy đáp:

- Còn phải chờ thêm khoảng mười phút nữa.

- Thế thì ta đi thay quần áo.

Nguyệt Thấm Lan nói xong xõa tóc ra, gỡ giày cao gót đi tới Thiên Điện.

- Ta đi thay khôi giáp.

Ly Nguyệt nói xong cũng đi tới Thiên Điện.

Ngoại trừ thời gian nghỉ ngơi thì cô gái tóc trắng đều mặc Khôi Giáp U Linh, đây là chức trách của cô.

Bạn cần đăng nhập để bình luận