Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2650: Giao Bánh Ngọt

Nguyệt Phi Nhan trợn trắng mắt:

- Ngươi đối với y thuật là dốt đặc cán mai, làm sao có thể hàn huyên với Mục Lương về vấn đề này, tìm lý do cũng không chịu tìm cái nào hợp lý một chút.

- ... Thì ta vừa vặn nói tới đó thôi.

Hi Bối Kỳ trừng cô gái tóc đỏ.

Đáy mắt của Hồ Tiên hiện lên ý cười, mỉm cười hỏi:

- Không đùa ngươi nữa, Mục Lương đi phòng làm việc làm cái gì?

Hi Bối Kỳ nói với giọng điệu u oán:

- Không biết, tối hôm qua đang nói phân nửa thì hắn chạy ra ngoài.

Nguyệt Phi Nhan không khỏi líu lưỡi cảm thán:

- Tại sao hắn có thể mặc kệ ngươi mà chui đầu vào phòng làm việc chứ?

Hi Bối Kỳ trợn trắng mắt nhìn cô gái tóc đỏ, tức giận nói:

- Ngươi đừng chuyện cái này nữa.

- Mục Lương đang ở phòng làm việc à?

Nguyệt Thấm Lan nghe vậy đi vào nhà ăn.

- Đúng vậy.

Cầm Phi Nhi đáp lại một tiếng.

Ngày hôm nay có yến hội, các cô không thể để hắn ở phòng làm việc quá lâu, phải ra ngoài chuẩn bị.

Tiểu Mật đồng ý nói:

- Tới giờ ăn trưa ta sẽ lại đi nhắc nhở bệ hạ.

- Ừm.

Nguyệt Thấm Lan gật đầu một, yến hội bắt đầu lúc ba giờ chiều và kéo dài cho đến mười giờ tối mới kết thúc.

Hồ Tiên đột nhiên hỏi:

- Chờ đã, Hi Bối Kỳ, ngươi nói Mục Lương còn nhắc tới Hội Nghị Thánh Địa à?

- Đúng rồi, hắn bảo nên cử hành Hội Nghị Thánh Địa một lần nữa, thảo luận chuyện Hư Quỷ Hoàng.

Hi Bối Kỳ thanh thúy nói:

- Nhưng mà Mục Lương lại nói muốn trực tuyến gì gì đó, sau đó không nói lời nào mà chạy vào phòng làm việc.

Nguyệt Thấm Lan nghe vậy gật đầu một, nói với giọng điệu nghiêm túc:

- Đúng là nên tổ chức Hội Nghị Thánh Địa lần nữa, nhưng mà ta kiến nghị là nên cùng tiến hành với đại lục mới.

Hi Bối Kỳ ngây thơ gật đầu:

- Đúng rồi, chuyện Hư Quỷ Hoàng không những là chuyện của đại lục cũ mà còn liên quan tới cả đại lục mới.

Nếu như Hư Quỷ Hoàng thức tỉnh, không chỉ đại lục cũ bị hủy diệt, ngay cả đại lục mới cũng sẽ bị liên lụy, thậm chí cũng bị Hư Quỷ Hoàng phá huỷ đi.

Hồ Tiên thả đôi đũa trong tay xuống, đạm thanh nói:

- Chỉ sợ người ở đại lục mới không để ở trong lòng, cảm thấy đây chỉ là vấn đề của đại lục cũ.

Nguyệt Thấm Lan nghiêm túc nói:

- Loại tình huống này rất có khả năng tồn tại, nhưng hẳn là dễ giải quyết thôi, Vua Hư Quỷ là ví dụ rất tốt, nếu bọn họ không để ở trong lòng, như vậy bị hủy diệt chỉ là vấn đề thời gian.

Vua Hư Quỷ tàn sát bừa bãi ở đại lục mới, nếu như không nhờ Mục Lương ra tay hỗ trợ thì bây giờ đại lục mới hẳn đã sớm sinh linh đồ thán.

Cũng chính bởi vì sự xuất hiện của Vua Hư Quỷ khiến đám người tại đại lục mới hoàn toàn nhận thức được sự đáng sợ của Hư Quỷ.

Nguyệt Phi Nhan chớp mắt, nói:

- Có Mục Lương ở đây, bọn họ dám nói không phối hợp sao?

Nguyệt Thấm Lan và Hồ Tiên liếc nhìn nhau, không khỏi cười khẽ một tiếng.

Sau khi bữa sáng kết thúc, Hi Bối Kỳ và Nguyệt Phi Nhan đi căn cứ Không Quân.

Trước khi rời khỏi, Nguyệt Thấm Lan dặn dò:

- Hồ Tiên, nhớ kỹ chiều nay bảo Mục Lương đi ra ngoài, ta sẽ đến Đại Hội Đường trước chờ các ngươi.

- Tốt.

Hồ Tiên đồng ý.

Ngày hôm nay cô không đi Thành Buôn Bán Sơn Hải, buổi chiều cô phải đến Đại Hội Đường cùng với Mục Lương để tham gia yến hội, trong yến hội cũng có thể nói chuyện làm ăn.

Hôm nay, trong yến hội sẽ xuất hiện không ít rượu và thức uống mới, những vị khách kia sẽ thích.

Nguyệt Thấm Lan rời đi, Hồ Tiên thì đến thư phòng.

Đợi đến một giờ chiều thì Mục Lương bị Hồ Tiên kêu ra khỏi phòng làm việc.

Mục Lương cảm thán nói:

- Ngươi không nhắc nhở thì ta đã quên ngày hôm nay có yến hội.

Hồ Tiên giận trách:

- Chuyện này ngươi cũng quên được, tổ chức yến hội mà ngươi không trình diện chính là việc rất thất lễ.

Yến hội lần này còn có sự góp mặt của vài vị quốc vương.

- Ta biết rồi.

Mục Lương lên tiếng.

Hồ Tiên gắt giọng:

- Ngươi rửa mặt thay quần áo trước đi, Tiểu Mật đã chuẩn bị xong trang phục dự yến hội rồi.

- Tốt.

Mục Lương cười một tiếng, vươn tay vỗ nhẹ lên má của cô gái đuôi hồ ly.

Hồ Tiên trợn mắt một, cất bước đi tới thư phòng.

Cô thuận miệng hỏi:

- Ngươi nghiên cứu cái gì ở phòng làm việc thế?

Mục Lương giải thích:

- Ta đang nghiên cứu một linh khí có thể mở video hội nghị.

Hắn nghĩ tới việc mở Hội Nghị Thánh Địa trực tuyến, vậy tốt nhất là có thể thực hiện được việc thu phát giọng nói, truyền phát hình ảnh, giảm độ trễ và các loại tình huống khác.

- Không hiểu, ngươi đi tắm trước rồi thay quần áo đi.

Hồ Tiên xua tay thúc giục.

Bên trong Trung tâm Huyền Vũ, Khắc Lai Mạn và Tây Ni vừa mới giao hết thức ăn trở về.

- Trên bàn còn có đơn đặt hàng sao?

Khắc Lai Mạn trở lại phòng nghỉ ở lầu ba, nhìn bạn thân đang đứng trước cửa.

Tây Ni đặt chìa khóa xe ba bánh trong tay xuống, nhìn mặt bàn trống không, nói:

- Hết rồi, hẳn là phải chờ thêm một lúc nữa mới có người đưa đơn đặt hàng bữa tối tới đây.

- Thế thì nghỉ ngơi chút đi.

Khắc Lai Mạn cũng đặt chìa khóa lên bàn, ngồi xuống ghế sô pha thở ra một hơi.

- Buổi tối chúng ta còn đến lớp học ban đêm không?

Tây Ni quay đầu hỏi.

Khắc Lai Mạn đáp không chút nghĩ ngợi:

- Đi chứ, hôm nay bắt đầu giảng dạy tới phần cộng trừ nhân chia mà.

Các cô đã học xong đọc chữ, hiện tại bắt đầu học số học đơn giản, cái này có trợ giúp rất nhiều cho công việc và sinh hoạt của các cô.

Tây Ni chậm rãi gật đầu, hỏi:

- Cũng đúng, vậy ngươi đã thuộc bảng cửu chương chưa?

- Sắp rồi, chờ một hồi ta thấy lại lần nữa, hẳn là sẽ nhớ kỹ.

Khóe môi của Khắc Lai Mạn cong lên.

- Hì hì, ta đã thuộc hết rồi nha.

Tây Ni đắc ý nói.

Khắc Lai Mạn hơi nhướng mày, tò mò nói:

- Vậy sao? Thế thì ta phải kiểm tra ngươi mới được, chín nhân chín bằng bao nhiêu?

- Chín nhân chín bằng tám mươi mốt nha.

Tây Ni lộ ra ánh mắt ngươi quá xem thường ta.

- Vậy năm nhân bảy bằng bao nhiêu?

Khắc Lai Mạn tiếp tục hỏi.

Tây Ni suy nghĩ một chút, sau đó nói với giọng điệu không xác định:

- Bằng… ba mươi lăm?

- Đáp án đúng rồi, nhưng mà ngươi do dự, xem ra còn chưa thuộc nằm lòng.

Khắc Lai Mạn thanh thúy bình luận.

- Ta xem thêm vài lần là được, chuyện này không vội.

Tây Ni xua tay nói.

Khắc Lai Mạn gật đầu, thanh thúy nói:

- Khi nào hai ta học được cộng trừ nhân chia thì hẳn là không cần đến lớp học ban đêm nữa.

- Ừm, đến lúc đó buổi tối có thể nghỉ ngơi thư giãn rồi.

Tây Ni vừa nói vừa duỗi người một cái.

Hai người tán gẫu một lúc thì ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân.

- Cộc cộc cộc ~~~

Cửa phòng bị gõ, một giọng nữ trong trẻo lạnh lùng vang lên.

Hạ Nhất Nặc hỏi:

- Khắc Lai Mạn, Tây Ni, hai người có ở bên trong không?

Khắc Lai Mạn vội vàng đứng lên mở cửa, hỏi:

- Hạ Nhất Nặc tỷ tỷ, có đơn đặt hàng mới sao?

Hạ Nhất Nặc gật đầu, đưa đơn đặt hàng vừa mới viết xong tới trước:

- Ừm, có một nhóm bánh ngọt cần giao đến Đại Hội Đường, buổi chiều nơi đó có yến hội.

Khắc Lai Mạn nhận lấy đơn đặt hàng nhìn kỹ, khi thấy số lượng trên đơn thì không khỏi cười khổ nói:

- Năm trăm cái bánh ngọt, một chiếc xe không chứa nổi đâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận