Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 430: Vịt Chạy Nhanh

- Phù…
Tư Đạt Phu thở phào một hơi dài, cảm giác tim sắp vọt tới cổ họng, còn tưởng rằng bản thân đã vô tình phạm phải sai lầm gì, sắp bị trách phạt.
Hắn cười nịnh, tiếp tục đi về phía trước.
Tư Đạt Phu dừng lại ở chuồng chăn nuôi bên cạnh, hơi khom lưng duỗi tay ý bảo:
- Thành chủ đại nhân, vật nuôi mới ở chuồng chăn nuôi này.
Mục Lương đi lên trước, nhìn vào chỗ sâu bên trong.
Ở trong góc tối, có bốn con vịt lông vàng.
Chúng nó tụ tập rúc vào nhau, sợ hãi co đầu, cảnh giác nhìn mọi người ở bên ngoài phòng chăn nuôi.
- Vịt?
Con ngươi màu đen của Mục Lương sáng ngời, từ ngữ quen thuộc cơ hồ buột miệng thốt ra.
Hung thú trong chuồng chăn nuôi, hình dáng cực kỳ giống loài vịt ở Địa Cầu.
Điểm khác nhau là màu lông trên người chúng nó càng nghiêng về màu vàng tươi, còn cái mỏ vịt dèn dẹt là màu vàng cam, trên đỉnh đầu còn có một sợi lông dựng đứng ngốc nghếch.
Mục Lương mím môi, lúc này trong đầu anh toàn là tên các món vịt nướng, vịt quay, da vịt quay giòn.
- Thành chủ đại nhân, có thể nuôi dưỡng loại hung thú này không?
Tư Đạt Phu nhẹ giọng hỏi.
Mục Lương bình tĩnh hỏi:
- Chúng nó có tấn công con người không?
- Thành chủ đại nhân, trước mắt chưa phát hiện tình huống chúng nó gây thương tổn cho con người.
Tư Đạt Phu chậm rãi lắc đầu.
Mục Lương nghe vậy gật đầu, giơ tay bắn ra tơ nhện, trói lại một con vịt trong đó, lôi kéo tới gần.
- Cạc cạc!
Vịt con giãy giụa, nhưng tơ nhện có tính dai rất mạnh, dựa vào thực lực cấp 1 của nó không thể tránh thoát được.
- Đinh! Kiểm tra phát hiện được sinh mệnh cấp 1 có thể thuần dưỡng, có thuần dưỡng hay không?
Âm thanh thông báo của hệ thống vang lên trong đầu anh.
Khóe miệng của Mục Lương nhếch lên, nói thầm trong lòng:
- Thuần dưỡng!
- Đinh! Kiểm tra đo lường được Vịt Lông Vàng có sinh mệnh cấp 1, đang trong quá trình thuần dưỡng...
- Đinh! Tiêu hao 10 điểm thuần dưỡng, thuần dưỡng thành công.
- Vịt Lông Vàng? Tên rất dễ nghe.
Mục Lương cảm thán một tiếng.
Âm thanh thông báo của hệ thống lần thứ hai vang lên:
- Đinh! Có kế thừa thiên phú của Vịt Lông Vàng: Cực Nhanh hay không?
- Kế thừa!
Mục Lương nói thầm một tiếng.
- Đinh! Cực Nhanh đang trong quá trình thay đổi … Đang tiếp nhận…Truyền thừa hoàn tất.
Mục Lương an tĩnh cảm nhận biến hóa trong thân thể, tuy rằng biến hóa cực kỳ bé nhỏ như muỗi đốt.
- Cực Nhanh chắc là năng lực về tốc độ.
Tơ nhện trên tay anh đang trói Vịt Lông Vàng được mở ra.
Bộ lông trên người nó càng thêm sáng bóng, trạng thái uể oải không phấn chấn cũng khôi phục bình thường.
- Cạc cạc!
Vịt Lông Vàng nghiêng đầu, nghiêm túc đánh giá Mục Lương.
Ngay sau đó, nó há to miệng để cắn Mục Lương, đây là phương thức biểu hiện sự thân mật của Vịt Lông Vàng.
- Dừng lại.
Mục Lương dở khóc dở cười.
Anh cảm nhận được ý đồ thân cận của Vịt Lông Vàng, lại không muốn ở trước mặt thuộc hạ bị vật nuôi cắn một ngụm, như vậy quá mất thân phận.
- Cạc cạc!
Vịt Lông Vàng nghiêng đầu nhìn, trong ánh mắt có sự khó hiểu.
- Ngoan.
Mục Lương dùng lòng bàn tay vỗ đầu Vịt Lông Vàng, trong lòng tiếp tục ra lệnh:
- Hệ thống, tiến hóa Vịt Lông Vàng đến cấp 5.
- Đinh! Tiến hóa cấp 1 đến cấp 5, trừ đi 1 trăm 10 ngàn điểm tiến hóa.
- Đinh! Tiến hóa Vịt Chạy Nhanh cấp 5 thành công.
- Đinh! Có kế thừa thiên phú của Vịt Chạy Nhanh: Chạy Nhanh Gấp 5 Lần hay không?
Vịt Chạy Nhanh?
Chạy mau nha?.
Mục Lương không nhịn được cười, ở trong lòng nói thầm:
- Kế thừa!
- Đinh! Đang cải tiến Chạy Nhanh Gấp 5 Lần … Truyền thừa thành công!
Mục Lương nhắm mắt lại an tĩnh chờ đợi thân thể cường hóa, thực lực tăng lên rất hữu hạn, nhưng thân thể biến hóa lại tương đối rõ ràng.
Tuy rằng chưa thực hành, nhưng anh hiểu rõ, nếu sử dụng năng lực Chạy Nhanh Gấp 5 Lần, tốc độ của anh có thể tăng lên năm lần.
Mục Lương mở mắt ra, Vịt Chạy Nhanh cả người ánh vàng lấp lánh, đang tiến hóa.
- Đây là làm sao vậy?
Tư Đạt Phu kinh ngạc ra tiếng, không nhịn được lui về sau hai bước.
Mục Lương thả lỏng tay, Vịt Chạy Nhanh rơi trên mặt đất, ở trong ánh sáng lấp lánh, hình thể xuất hiện biến đổi.
Vốn dĩ kích thước Vịt Chạy Nhanh chỉ lớn chừng quả bóng rổ, sau khi ánh vàng tắt đi, thân hình đã tăng trưởng đến hơn 3 mét.
Dáng vẻ của nó lại không có biến hóa lớn gì, chỉ là màu vàng cam của mỏ vịt càng đậm hơn, sợi lông dựng đứng ngốc nghếch trên đỉnh đầu cũng dài hơn.
- Cạc cạc!
Vịt Chạy Nhanh lớn tiếng kêu, biểu đạt sự vui sướng trong lòng, há mồm suýt cắn đầu Mục Lương.
- Ngừng lại, đừng như vậy.
Mục Lương cười khổ một tiếng.
Anh vội vàng lùi về sau một bước, giơ tay chống lại mỏ Vịt Chạy Nhanh.
Dựa vào hình thể hiện tại của nó, thật sự có thể một miệng ngoạm hết cả cái đầu của hắn.
- Cạc cạc!
Vịt Chạy Nhanh nghiêng đầu, sợi lông ngốc nghếch trên đỉnh đầu lúc ẩn lúc hiện, trong đôi mắt màu vàng nhạt có sự ủy khuất.
- Ngoan.
Mục Lương lại lần nữa vỗ đầu Vịt Chạy Nhanh.
Sợi lông ngốc nghếch kia, làm anh không nhịn được muốn cầm lấy chơi.
- Cạc cạc!
Vịt Chạy Nhanh ngoan ngoãn đứng yến, chỉ thường xuyên nghiêng đầu, khi thì nghiêng sang trái, lúc thì nghiêng sang phải.
- Hãy gọi là Tiểu Kim đi, cho dễ nhớ.
Mục Lương ngẫm nghĩ một lát, vẫn là để cho dễ nhớ, đặt một cái tên cho Vịt Chạy Nhanh.
- Cạc cạc!
Vịt Chạy Nhanh kêu to hai tiếng, gật cái đầu.
Mục Lương nhìn về phía phòng chăn nuôi, ba con Vịt Lông Vàng khác như cũ tránh ở trong góc.
- Thịt vịt xào cay….
Hầu kết của anh di chuyển lên xuống, lại thèm rồi.
- Thôi, vẫn để nuôi đi, có lẽ có thể đẻ trứng...
Mục Lương cảm thán một tiếng, tạm thời không được ăn thịt vịt xào cay.
- Thành chủ đại nhân, đây là làm sao vậy?
Tư Đạt Phu nghẹn họng nhìn trân trối.
- Không có việc gì, những con Vịt Lông Vàng còn lại để nuôi đi, lưu ý chúng nó có đẻ trứng hay không?
Mục Lương bình tĩnh nói.
- Vâng.
Tư Đạt Phu thở phào nhẹ nhõm.
Dựa theo cách nhìn của hắn, thành chủ đại nhân nói không có việc gì, vậy thật sự là không có việc gì.
- Đúng rồi, các ngươi biết bơi lội không?
Mục Lương nhìn về phía Vịt Chạy Nhanh, giao lưu bằng ý niệm.
- Cạc cạc!
Vịt Chạy Nhanh đã được nhân tính hóa mà gật đầu.
- Cần một đầm nước vậy thì cải tạo Trại Chăn Nuôi một chút là được.
Mục Lương phẩy tay áo, nói.
Anh xoay người nhẹ nhàng nhảy, đứng ở nóc nhà, đôi tay nâng lên.
Tùy theo động tác của Mục Lương, mặt đất trại chăn nuôi kịch liệt chấn động, mặt đất rung động như mặt nước.
Trại Chăn Nuôi bỗng mở rộng diện tích thêm gần gấp hai, biến thành lớn gần bằng sáu cái sân bóng rổ.
- Thật là lợi hại!
Tư Đạt Phu trừng lớn đôi mắt, gương mặt tràn đầy sự kinh ngạc cảm thán với khâm phục.
Thân hình của hắn quơ quơ, suýt chút nữa ngã ngồi trên mặt đất bởi chấn động.
Mục Lương lật tay áp hướng mặt đất một cái.
Mặt đất bên ngoài phòng chăn nuôi Vịt Lông Vàng lún xuống gần 3 mét, biến thành một hố sâu có diện tích chừng một sân bóng rổ.
- Phải làm cho dòng nước di động, nước lặng thì không tốt.
Mục Lương nhíu mày.
Nước trong Trại Chăn Nuôi không thể thông với các lạch nước khác, bởi vì sau này càng ngày càng nhiều thú nuôi, rất dễ làm ảnh hưởng đến chất lượng nước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận