Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 392: Hi Bối Kỳ Thăng Cấp

Hai ngày trước, Hi Bối Kỳ đã hoàn toàn hấp thu tiêu hóa xong máu của Mục Lương, thành công đứng vững ở cấp 5 đỉnh phong, chỉ còn kém một cơ hội là có thể tiến vào cấp 6.
Thiếu nữ Ma Cà Rồng phóng một tia khí thế để Mục Lương cảm nhận được thực lực của cô, thật sự là cấp 5 đỉnh phong.
- Vậy sau khi ăn sáng xong ta sẽ cho ngươi thêm một giọt máu nữa.
Mục Lương ôn hòa cười nói.
Anh muốn biết, với thực lực bây giờ của mình thì một giọt máu có thể khiến Hi Bối Kỳ trở nên mạnh cỡ nào.
- Có thật không?
Hi Bối Kỳ hưng phấn hỏi.
Bởi vì quá kích động, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô trở nên đỏ bừng.
- Ừ.
Mục Lương cười gật đầu.
Bối Nhĩ Liên trầm mặc nhìn, cô đang tự hỏi tiếp theo nên làm gì.
- Lần này, chắc ta có thể đột phá cấp 6 rồi.
Hiện tại, trong lòng của Hi Bối Kỳ cực kỳ kích động.
Đồng thời cô cũng đang chờ mong, lần này nuốt thêm một giọt máu của Mục Lương, không biết chiều cao có thể xảy ra thay đổi lần nữa không.
Chừng mười phút sau, Ba Phù bưng mì chua cay đi vào phòng ăn, mùi thơm nức mũi.
Hi Bối Kỳ xoa hai tay vào nhau, ánh mắt không rời tô mì chua cay đặt trước mặt.
Cô cầm đũa lên, kẹp mì lên thổi thổi, sau đó há to miệng cắn ăn.
- Ưm ưm, quả nhiên mì chua cay ở Phủ Thành Chủ ăn ngon nhất.
Hi Bối Kỳ khen một câu.
Lan Đế, Lỵ Lỵ tán đồng gật đầu, mì chua cay ở đây ngon hơn Phố Buôn Bán rất nhiều, quan trọng nhất là trong nước canh còn có hai loại rau quả hoặc có thể nói là nguyên liệu nhiều hơn.
- Mục Lương các hạ, không biết chúng ta có thể ở đây vài ngày không?
Bối Nhĩ Liên đột nhiên mở miệng hỏi.
Lan Đế và Lỵ Lỵ cảm thấy kinh ngạc, không phải nên bắt đầu nói chuyện hợp tác sao?
- Được chứ, ta sẽ phân phó người sắp xếp chỗ ở cho các ngươi.
Mục Lương mỉm cười gật đầu.
Anh không biết sư phụ của Mễ Á có mục đích gì, cũng không biết nguyên nhân cô ấy tới thành Huyền Vũ, chỉ có thể yên lặng theo dõi sự thay đổi.
- Cảm ơn.
Bối Nhĩ Liên lặng lẽ thở phào một hơi.
Cô muốn ở lại thành Huyền Vũ thêm vài ngày, đi tìm hiểu thành phố này bằng chính đôi mắt của mình, sau đó, mới có thể yên tâm bàn đến chuyện hợp tác.
Mười lăm phút sau, mọi người ăn điểm tâm xong, vội vàng rời đi.
Mục Lương nghiêng đầu dịu dàng nói:
- Thấm Lan, an bài chỗ ở cho Bối Nhĩ Liên các hạ và hai vị tiểu thư này.
- Ừ.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã đáp, rồi đứng lên, đưa tay ra hiệu:
- Mời ba vị đi theo ta.
- Được.
Bối Nhĩ Liên đứng dậy đuổi kịp.
Lỵ Lỵ nhìn Mễ Á, sau đó phất tay một cái, ra hiệu cô ấy yên tâm.
Thiếu nữ Ma Cà Rồng nhìn về phía Mục Lương, đôi mắt vàng óng sáng lấp lánh.
- Đi thôi, chúng ta ra bên ngoài.
Mục Lương cười nói, rồi đứng dậy dẫn đầu đi ra ngoài.
Hi Bối Kỳ vội vàng hào hứng đuổi kịp.
Mễ Nặc kéo tay chị gái rồi cũng đi theo ra ngoài.
Hồ Tiên uốn éo đi theo sau, từ nội dung trò chuyện giữa Mục Lương và cô gái tóc vàng, cô đã đoán được Hi Bối Kỳ là Ma Cà Rồng nên vẫn luôn rất tò mò đối với tộc loài này.
Ở bên ngoài cung điện, Mục Lương đứng yên, anh ngước mắt nhìn về phía Hi Bối Kỳ, hỏi:
- Chuẩn bị xong chưa?
- Vâng, đã chuẩn bị xong.
Hi Bối Kỳ gật đầu, vẻ mặt của cô nghiêm túc.
Mục Lương nghe vậy đưa tay ra, ngưng tụ một giọt máu đỏ tươi tại đầu ngón trỏ, trông rất giống hồng ngọc.
- Ực ực!
Hi Bối Kỳ nuốt nước bọt, hai mắt trợn tròn.
- Đây.
Mục lương vươn đầu ngón tay dính máu tới bên miệng của Hi Bối Kỳ.
Cô liền há mồm, lộ ra một đôi răng nanh, liếm giọt máu trên đầu ngón tay Mục Lương.
Anh cảm thấy đầu ngón tay hơi ngứa, vội vàng thu tay lại, yên tĩnh nhìn thiếu nữ Ma Cà Rồng xảy ra biến hóa.
Hi Bối Kỳ liếm khóe miệng, yên tĩnh chờ đợi cơ thể hấp thu huyết dịch bước đầu.
- Không có biến hóa gì à?
Đôi mắt đỏ rực của Hồ Tiên hiện lên sự kinh ngạc.
Vừa dứt lời, gương mặt xinh đẹp của Hi Bối Kỳ nhanh chóng nhíu lại.
- Nóng quá.
Cô lộ ra vẻ mặt đau khổ, làn da bắt đầu ửng hồng, trong cơ thể xuất hiện một dòng nước ấm chảy khắp toàn thân, kích thích máu thịt.
Mục Lương nghiêm mặt, trong tay bốc lên sương băng bao quanh thiếu nữ Ma Cà Rồng, giúp cho cô ấy có thể thoải mái một chút.
- Xoát !
Hi Bối Kỳ cắn răng, con ngươi màu vàng biến thành màu đỏ như máu, cánh nhô ra từ phía sau lưng.
Mễ Á nhìn chăm chú, khẩn trương nắm bàn tay của em gái.
- Không sao đâu.
Mễ Nặc dịu dàng trấn an.
Khí tức của Hi Bối Kỳ đang tăng lên, trước kia là cấp 5 đỉnh phong, theo thời gian trôi qua, thực lực của cô đã nhanh chóng đột phá tới cấp 6, khí thế tăng gấp bội trong nháy mắt.
- Cấp 6.
Hồ Tiên híp mắt, dễ dàng như vậy là đã có thể đột phá tới cấp 6?
Cho nên Ma Cà Rồng chỉ cần hút máu là có thể trở nên mạnh mẽ? Quả thật là quá dễ dàng rồi!
Khí thế của Hi Bối Kỳ toả ra vẫn còn đang lên cao, thực lực cấp 6 dần dần được củng cố.
- Cấp 6 sơ cấp.
Mục Lương cau mày nói.
Thực lực của thiếu nữ Ma Cà Rồng đã được củng cố ở cấp 6 sơ cấp, nhưng vẫn còn có xu thế tiếp tục tăng lên.
- A a a !
Hi Bối Kỳ cắn chặt răng, cảm nhận được trong thân thể đang xảy ra biến hoá, giống như đang hoàn thiện thứ gì.
Mười mấy phút sau.
Khí thế của thiếu nữ Ma Cà Rồng dần dần được củng cố, dừng lại ở cấp 6 sơ cấp, chỉ còn kém một tia là có thể đột phá tới trung cấp.
- Hô hô !
Hi Bối Kỳ chậm rãi mở mắt, thở ra một hơi.
Đôi mắt đỏ như máu khôi phục thành màu vàng kim, đôi cánh sau lưng cũng thu lại.
- Ngươi cảm thấy thế nào?
Mễ Á khẩn trương hỏi.
- Cảm giác cực kỳ tốt.
Hi Bối Kỳ cười cong lên khóe miệng.
Ngoại trừ thực lực của bản thân thì thính lực, thị lực, khí lực, tất cả các mặt khác đều được tăng lên cực lớn.
Sắc mặt của cô tràn đầy hưng phấn, cuối cùng cũng đột phá tới cấp 6, lại còn dễ dàng hơn rất nhiều người.
- Có thấy không thoải mái chỗ nào không?
Mễ Nặc quan tâm hỏi.
- Khá tốt, chỉ có một chút mỏi mệt mà thôi.
Hi Bối Kỳ nhẹ giọng đáp.
- Mục Lương, vô cùng cảm ơn.
Cô ngước mắt nhìn về phía Mục Lương, nghiêm túc khom lưng hành lễ.
- Một giọt máu mà thôi, không có gì.
Mục Lương ôn hòa cười nói.
- Vẫn là vô cùng cảm ơn.
Hi Bối Kỳ vẫn khăng khăng cố chấp nói.
- Hi Bối Kỳ, hình như ngươi lại cao lớn hơn nữa rồi.
Mễ Nặc kinh ngạc lên tiếng.
- Thật sao?
Hai mắt của Hi Bối Kỳ sáng lên, cúi đầu dò xét chính mình.
- Ừ, lại cao hơn rồi.
Mục Lương không khỏi cười nói.
Lúc này, Hi Bối Kỳ thoạt nhìn như thiếu nữ mười sáu mười bảy tuổi, chiều cao đã tăng lên ít nhất là hai centimet.
- Ha ha ha, Mễ Á, ta lại cao hơn rồi.
Hi Bối Kỳ vui vẻ cười ha ha.
Mễ Á nhẹ nhàng đả kích:
- Nhưng vẫn thấp hơn ta.
- Hừ, chắc chắn lần sau ta sẽ cao hơn ngươi.
Hi Bối Kỳ hừ một tiếng, cũng không tức giận.
Đôi mắt của cô xoay tròn, quay đầu nhìn về phía Mục Lương, mong chờ hỏi:
- Mục Lương, lần sau...... Ngươi có thể cho ta lấy máu không?
Cô muốn cao hơn một mét bảy, tất cả hy vọng đều đặt ở trên người Mục Lương.
- Được chứ.
Mục Lương không khỏi cười đáp.
Một giọt máu mà thôi, với anh mà nói không đáng là gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận