Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 365: Thế Mà Không Mang Theo Ta

Nguyệt Thấm Lan mở ra cửa xe ngựa, ra hiệu.
Mục Lương hất lên ống tay áo rộng lớn, giậm chân lên toa xe.
Lần này, Vệ Ấu Lan và Ba Phù cũng đi theo, ngồi ở ngoài thùng xe, tay nhỏ siết chặt nắm lấy tay ghế.
- Yên tâm, xe chạy rất êm.
Nguyệt Thấm Lan cười tươi như hoa, nói.
- Ừ.
Hai tiểu hẩu gái cùng nhau gật đầu.
Nguyệt Thấm Lan đi vào trong xe, Vệ Ấu Lan quay người lại đóng lại cửa xe.
Ly nguyệt, Ngôn Băng tiến vào trạng thái ẩn thân, bảo vệ bên cạnh toa xe.
Lần này, Ny Cát Toa và Ngải Lỵ Na phụ trách ở lại bảo vệ Khu vực Trung ương.
- Xuất phát.
Âm thanh của Mục Lương uy nghiêm truyền ra từ trong xe.
- Vâng.
Hộ vệ Khu vực Trung ương đồng thanh đáp lại, động tác chỉnh tề xoay người ngồi lên Sói Mặt Trăng.
- Ngao ngao !
Sói Mặt Trăng ngửa mặt lên trời thét dài, sau đó giậm chân bắt đầu chạy.
Kỳ Nhông Ba Màu di động, kéo xe ngựa lưu ly đi theo đằng sau Sói Mặt Trăng.
Toa xe bốn cạnh treo đèn lồng làm bằng pha lê tỏa ra ánh sáng, ở bên trong có chứa Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng đang phát sáng.
Mễ Nặc đưa mắt nhìn đội ngũ rời khỏi Khu vực Trung ương, đứng tại chỗ một hồi lâu mới quay người rời đi.
Ở khu vực ngoại thành, Sói Mặt Trăng đang chạy tiến nhanh về phía trước, làm cho đám người ngừng chân, tấp vào hai bên tránh đường, đứng nhìn.
- Là thành chủ đại nhân.
Không biết ai hô lên câu này.
- Thành chủ đại nhân!
Quần chúng tự giác cung kính hành lễ, lớn tiếng chào hỏi.
Mục Lương cuộn lên cửa sổ xe, mỉm cười gật đầu chào hỏi.
Mấy phút sau, đội ngũ đi tới phía trước quảng trường nhỏ ở Sơn Hải Quan.
Sói Mặt Trăng dừng lại, mặt đất quảng trường nhỏ bay lên bụi đất, sau đó, xe ngựa với Sói Mặt Trăng cùng một chỗ được hạ xuống đất.
Các cư dân thành Vạn Yêu đang đứng ở Thiên Môn Lâu, bọn họ bị cảnh tượng trước mắt há to mồm, bị loại phương thức xuất hành oai phong này làm cho choáng váng.
Phía dưới Rùa Đen, sau khi Sói Mặt Trăng được hạ xuống lại lần nữa lao nhanh, mục tiêu là Thành Vạn Yêu .
Trên phương hướng bọn chúng tiến về phía trước, mặt đất gồ ghề nhấp nhô đột nhiên trở nên bằng phẳng, xe ngựa lưu ly chạy ở phía trên không bị xóc nảy.
- Thực sự là quá huênh hoang.
Hồ Tiên đứng ở trên tường thành, đôi mắt xinh đẹp phản chiếu ra thân ảnh của Sói Mặt Trăng đang tiến đến gần nhanh chóng.
Cô bĩu môi, nhìn lại phương hướng nội thành, thấp giọng cười nhạo:
- Nếu so sánh, Thú Vương thực sự quá keo kiệt.
Hồ Tiên quay người trở lại, ngẩng đầu chăm chú nhìn về phía Man Thú Hoang Cổ bên ngoài sơn cốc.
Trời đã tối, đúng lúc này Trà Thụ Tinh Thần thi triển Lĩnh Vực Tinh Thần, ánh sáng bao phủ toàn bộ Man Thú Hoang Cổ, giống như ngàn vạn ngôi sao đang nhấp nháy.
- Thật đẹp.
Hồ Tiên nhìn ngây người, đôi môi hồng khẽ nhếch lên.
Qua một hồi lâu, cô dần dần lấy lại tinh thần.
- Thật xinh đẹp, mỗi lúc trời tối nó đều sẽ sáng lên sao?
Hồ Tiên im lặng, trong lòng rất phiền muộn.
Kể từ khi bắt đầu có ý thức, đây là lần thứ nhất cô nhìn thấy cảnh đẹp như thế.
Cô bắt đầu hâm mộ người ở Thành Huyền Vũ, mỗi ngày đều có thể mua được trà sữa uống rất ngon, có thể được ăn rau xanh ở Mỹ Thực Lâu, còn có mì chua cay nóng hổi.
- Mười ngày sau, Thành Huyền Vũ sẽ rời khỏi, về sau sợ là rất khó ăn được món ăn ngon như vậy…
Hồ Tiên thở dài, thất vọng mất mát.
- Ngao ngao !
Tiếng gào thét rõ to vang lên, lại lần nữa khiến cho Hồ Tiên khôi phục bình thường.
Cô cúi đầu nhìn xuống, nhóm Sói Mặt Trăng đã đi tới gần cổng thành.
- Mở cổng.
Hồ Tiên yêu kiều ra lệnh một tiếng.
Theo cô ra lệnh một tiếng, cổng thành từ từ mở ra.
Sói Mặt Trăng nhe răng, chậm rãi đi vào Thành Vạn Yêu, bức lui đám người đến đây vây xem.
- Hung thú, hung thú vào thành.
Một số người hoảng sợ la to.
- Làm sao hung thú lại đi vào?
- Chớ quấy rầy, những người này là khách đến từ Thành Huyền Vũ .
Hộ vệ lên tiếng quát.
Nhóm Sói Mặt Trăng đi vào thành, hộ vệ Khu vực Trung ương cưỡi ở trên sống lưng thẳng tắp, khuôn mặt ở dưới lớp khăn che mặt cảnh giác, nghiêm túc.
- Lộc cộc lộc cộc !
Kỳ Nhông Ba Màu kéo xe ngựa làm bằng pha lê vào thành, làm cho mọi người vừa sợ hãi vừa cảm thán.
- Thật xinh đẹp, những thứ phát sáng kia là cái gì?
- Chắc là Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng, có thể mua được ở Phố Buôn Bán Thành Huyền Vũ, hôm nay ta vừa mới đi xem.
Trong đám người nghị luận ầm ĩ, đều đang tò mò người trong xe là ai.
- Thành chủ thành Huyền Vũ các hạ, ta đợi ngài đã lâu.
Hồ Tiên bay xuống từ trên tường thành, nhẹ nhàng rơi vào bên cạnh xe ngựa.
- Yến hội tổ chức ở đâu?
Trong xe, âm thanh của Nguyệt Thấm Lan vang lên truyền ra.
- Nội thành.
Hồ Tiên chớp chớp đôi mắt xinh đẹp.
- Vậy cứ tiếp tục đi tới.
Mục Lương bình tĩnh ra lệnh.
- Ngao ngao !
Sói Mặt Trăng gào lên một tiếng, tốc độ tăng tốc, chạy thẳng đến cuối đường phố nội thành.
Kỳ Nhông Ba Màu theo sát ở phía sau, kéo xe ngựa làm bằng pha lê tiếp tục đi tới.
Người đi trên đường nhao nhao né tránh.
- Thế mà không mang theo ta!
Hồ Tiên nhăn lại cánh mũi thon, yêu kiều hừ một tiếng.
Thân thể cô nghiêng về phía trước, dưới chân phát lực, động tác nhanh nhẹn tăng tốc đuổi kịp.
Hồ Tiên đứng trước cửa vào trong thành, nhìn về phía hộ vệ giữ cửa, nũng nịu nhẹ nói:
- Mở cổng.
- Vâng.
Hộ vệ canh cổng sợ hãi, vội vàng mở cổng trong thành rồi tránh người ra một bên.
- Gừ gừ !
Bầy Sói Mặt Trăng không ngừng cước bộ, xông thẳng qua cửa thành, tiến vào bên trong đường phố của Phủ Thành Chủ.
Tốc độ của bầy Sói Mặt Trăng dần chậm lại, cuối đường lớn chính là Phủ Thành Chủ thành Vạn Yêu.
Xe ngựa tiếp tục đi tới, cuối cùng cũng dừng lại ở trước Phủ Thành Chủ.
Vệ Ấu Lan và Ba Phù xuống xe, mở ra cửa khoang xe ra, cung kính đứng ở một bên.
Mục Lương đi ra khỏi xe, vươn tay đỡ Nguyệt Thấm Lan xuống xe.
- Thành chủ, mời ngài vào bên trong.
Hồ Tiên lấy đuôi cáo che mặt, hơi nghiêng người, đưa tay ra hiệu mời vào cửa lớn Phủ Thành Chủ.
- Được.
Mục Lương cười nhạt một tiếng, cất bước đi lên cầu thang.
Nguyệt Thấm Lan đi theo bên cạnh anh, bước chân đoan trang ưu nhã, cô và Hồ Tiên là hai kiểu người khác nhau.
Vệ Ấu Lan và Ba Phù hơi cúi đầu, hai người đi theo sau lưng Mục Lương, trong tay các cô bé còn cầm hộp đồ ăn lớn.
Hồ Tiên ngửi một cái, khứu giác nhác bén nói cho cô biết, những thứ đang được đựng trong cái hộp gỗ kia chắc chắn là thức ăn ngon.
Đôi môi đỏ mọng được che ở dưới đuôi cáo mấp máy, cô uốn éo đi ở phía trước dẫn đường.
- Mời tới bên này.
Hồ Tiên lắc lư cái đuôi, cô dẫn đám người Mục Lương đi vào phòng yến hội của Phủ Thành Chủ.
Trong phòng yến hội, Thú Vương Áo Cách Tư Cách ngồi ngay ngắn ở vị trí trung tâm, lão đang mở to mắt nhìn thẳng vào Mục Lương ở cửa.
Dưới hắn là hầu gia Phong Thanh Lang và hầu gia Viêm Tượng đang ngồi thẳng lưng.
Hồ Tiên nghiêng người sang bên cạnh, giới thiệu với giọng mị hoặc:
- Thú Vương, vị này chính là thành chủ thành Huyền Vũ, đại nhân Mục Lương.
Sau đó, đôi mắt của cô khẽ chuyển, hướng Mục Lương giới thiệu:
- Vị này chính là thành chủ thành Vạn Yêu, Thú Vương Áo Cách Tư Cách.
- Mục Lương, mời ngài ngồi.
Áo Cách Tư Cách mở miệng với giọng khàn khàn.
Lão sinh ra lòng kiêng kỵ, lão nhận ra mình nhìn không thấu người trẻ tuổi đang đứng đối diện này, điều đó có nghĩa là thực lực của đối phương mạnh hơn lão.
- Được.
Mục Lương lạnh lùng cười một tiếng.
Ba Phù đặt hộp đồ ăn ở trên bàn gỗ, sau đó kéo chiếc ghế ra để cho Mục Lương ngồi xuống.
Vệ Ấu Lan thì hầu hạ Nguyệt Thấm Lan ngồi xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận