Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2152: Áp Chế Tuyệt Đối Bằng Thực Lực.



Mộc Phân Thân liếc nhìn hắn ta, trọng lực gia tăng gấp mấy lần, lần này Đại Kỵ Sĩ Trưởng triệt để nằm yên.

Khuôn mặt hắn ta hiện lên tia nhục nhã, gian nan quay đầu nhìn về phía Mộc Phân Thân Mục Lương, ánh mắt mang theo sự phẫn nộ và sợ hãi, trong lòng sinh ra cảm giác vô lực, đây là bị áp chế bởi thực lực tuyệt đối.

- Phụt.....

Đại Ma Pháp Sư không chịu nổi áp lực, hộc máu.

Tuy thực lực của hắn ta rất mạnh nhưng cơ thể rất yếu đuối, đây là nhược điểm trí mạng của Ma Pháp Sư.

Lạc Bố Lạc Nhi ngẩn ngơ, bọn hắn thắng rồi à?

Cô nhìn Phân Thân của Mục Lương với ánh mắt tỏa sáng và sùng bái, trong lòng đã đặt hắn lên một độ cao khác, giống như thần linh.

- Còn đánh nữa không?

Mộc Phân Thân nhìn về phía quốc vương Mỹ Á, đối phương còn đang đứng ngây ngốc nhìn cảnh tượng trước mặt.

Hắn để lại mặt mũi cho quốc vương Mỹ Á, không bắt hắn ta nằm quỳ sát đất trước mặt con dân của mình, nếu không còn phải tiêu diệt một quốc gia gì gì đó, thật sự quá phiền toái.

- Không, không đánh nữa!

Yết hầu của quốc vương Mỹ Á trượt lên xuống, mồ hôi lạnh từ trán trượt xuống.

Trong lòng hắn ta không hề có phần thắng, cho nên không dám ra tay với Mộc Phân Thân, hắn ta nhìn không thấu thực lực chân thật của đối phương.

Phân Thân của Mục Lương nhìn chằm chằm quốc vương Mỹ Á, nhấn mạnh từng chữ:

- Nếu ngươi có ý kiến gì thì có thể tới vương quốc Huyền Vũ tìm ta.

-... Được!

Quốc vương Mỹ Á đáp một tiếng.

- Chuyện gì xảy ra thế, tại sao Kỵ Sĩ Trưởng và Đại Ma Pháp Sư còn chưa đánh đã ngã gục rồi?

- Đây là... Thua?

- Ta đang nằm mơ sao, Đại Ma Pháp Sư chính là Ma Pháp Sư hệ hỏa cấp 8, tại sao lại có thể đánh thua chứ?

Các dân chúng bàn tán xôn xao, lời nói truyền vào trong tai hai người nằm dưới đất khiến sắc mặt bọn hắn vô cùng khó coi, trong lòng phiền muộn đến muốn nổ tung.

- Đi thôi.

Mộc Phân Thân vẫy tay với cô gái tóc cà phê.

- A? Tốt, tốt, đi thôi!

Lạc Bố Lạc Nhi phục hồi tinh thần lại, vội vàng đuổi theo hắn.

Cô cẩn thận nhìn về phía quốc vương Mỹ Á, trong lòng khiếp sợ không thôi, rốt cuộc thì thực lực của người đàn ông bên cạnh mạnh mẽ tới mức nào?

- Vươn tay.

Mộc Phân Thân đột nhiên nói.

- A, mới đây đã muốn nắm tay rồi sao?

Khuôn mặt xinh đẹp của Lạc Bố Lạc Nhi ửng đỏ, bắt đầu ảo tưởng hình ảnh cô và Phân Thân của Mục Lương đi vào cung điện hôn nhân.

-...

Mộc Phân Thân nhíu mày, cô gái này đang suy nghĩ cái gì vậy?

- Mau lên.

Hắn nhắc nhở với vẻ mặt không cảm xúc.

- Vâng!

Lạc Bố Lạc Nhi đỏ mặt, mới vươn tay đã bị hắn nắm lấy.

- Ông ~

Không đợi thiếu nữ nói lời nào thì hai người đã biến mất tại chỗ.

Trong bóng tối vô tận, Lạc Bố Lạc Nhi cảm thấy sợ hãi, cơ thể bị hắn lôi kéo đi tới trước, ý thức có chút mơ hồ.

Sau thời gian một tới hai hơi thở, hai người đã xuất hiện ở bên ngoài thành Á Thanh.

- A.....?

Lạc Bố Lạc Nhi hít sâu một hơi, lúc này mới thấy rõ hoàn cảnh xung quanh, sau khi vừa nhận ra nơi đây là bên ngoài thành Á Thanh thì cơ thể lại biến mất tại chỗ một lần nữa.

Mộc Phân Thân mang theo cô gái tóc cà phê tiến hành vài chục lần Nhảy Vọt Ám Ảnh, cuối cùng xuất hiện ở bên trong một tòa thành nhỏ.

- Hộc hộc hộc ~~~

Sắc mặt của Lạc Bố Lạc Nhi trắng bệch, hô hấp dồn dập.

Cô run rẩy vươn tay chỉ về phía Mộc Phân Thân, khóc lóc lên án:

- Ngươi muốn giết ta phải không?

- Ngươi quá yếu.

Mặt của Phân Thân nghiêm túc bình luận.

Nếu như hắn đi một mình thì chỉ cần ba ngày đã có thể trở lại kênh Sương Mù, hiện tại mang theo thiếu nữ, như vậy cần phải mất gấp đôi thời gian.

-...Ta chỉ là người thường!

Lạc Bố Lạc Nhi phản bác.

Mộc Phân Thân nhàn nhạt nói:

- Nghỉ ngơi một giờ rồi tiếp tục lên đường.

Đôi mắt màu cà phê của Lạc Bố Lạc Nhi trừng lớn:

- Một giờ thôi sao? Như vậy không đủ để ta khôi phục đâu, nếu tiếp tục như vậy nữa thì ta sẽ chết mất!

- Không có chuyện đó đâu.

Hắn nói rồi giơ tay lên, ngưng tụ ra một đoàn nguyên tố sinh mệnh và bắn về phía cơ thể của Lạc Bố Lạc Nhi, trợ giúp cô khôi phục sức lực.

- A ~ Đây là cái gì thế? Thật là thoải mái!

Đôi mắt đẹp của Lạc Bố Lạc Nhi híp lại, thỏa mãn a vài tiếng.

- Câm miệng.

Ngón tay của Mộc Phân Thân nhúc nhích, giọng nói của cô gái tóc cà phê đột nhiên im bặt.

Lạc Bố Lạc Nhi nhìn hắn chằm chằm, miệng vẫn luôn tại khép mở nhưng lại không thể phát ra bất cứ âm thanh nào.

Hắn cảm giác thế giới trở nên thanh tĩnh, nhắm mắt lại khôi phục năng lượng.

Thiếu nữ há miệng khoa tay múa chân một hồi, cuối cùng cảm thấy không thú vị, đành phải thành thật khoanh chân ngồi xuống khôi phục thể lực.

………

Trong nhà ăn tại cung điện, Mục Lương và những người khác đang thưởng thức cơm trưa.

Nguyệt Thấm Lan nhấp một miếng canh nóng, buông chén đũa xuống quay đầu hỏi:

- Mục Lương, người ghi danh đi hải đảo đã vượt qua sáu trăm, ngươi xác định có thể dẫn toàn bộ đi sao?

Mục Lương đặt đũa xuống nói:

- Có thể, chuẩn bị một phi thuyền vận chuyển cỡ trung là được.

Mễ Nặc chớp chớp đôi mắt màu xanh lam:

- Không cần phi thuyền vận chuyển cỡ lớn sao?

Ly Nguyệt nhẹ giọng nói:

- Không cần đâu, phi thuyền cỡ trung có thể chứa hai ngàn người, đủ dùng rồi.

Nguyệt Phi Nhan ngây thơ nói:

- Vậy lỡ như người trên đảo muốn rời đi thì sao?

- Không có nhiều người muốn rời khỏi đó đâu.

Mục Lương nhàn nhạt nói, rồi giải thích:

- Rất nhiều người là tự nguyện lên đảo, bọn hắn muốn tìm kiếm cơ hội đột phá và kỳ ngộ, nếu không thành công đột phá kéo dài tánh mạng thì làm sao chịu rời đi chứ?

- Cũng đúng ha.

Nguyệt Phi Nhan nói thầm một tiếng.

Nguyệt Thấm Lan suy nghĩ một chút, ưu nhã nói:

- Vừa lúc vẫn còn một chiếc phi thuyền cỡ trung chưa rời bến.

Xưởng Đóng Thuyền hoạt động suốt ngày đêm không ngừng nghỉ, hiện tại vương quốc Huyền Vũ đã có năm chiếc phi thuyền vận chuyển cỡ lớn, tám chiếc cỡ trung, mười hai chiếc phi thuyền vận chuyển cỡ nhỏ.

Phần lớn phi thuyền đã cất cánh đi tới căn cứ trung chuyển, Phố Buôn Bán để vận chuyển hàng hóa, đồng thời còn cung cấp dịch vụ vận chuyển hành khách.

Trước kia có Máy Bay phục vụ vận chuyển hành khách, nhưng từ khi phi thuyền vận chuyển ra đời thì việc đưa đón cũng chuyển sang bên này.

Mục Lương gật đầu nói:

- Ừm, nói cho những người báo danh, hai ngày sau sẽ xuất phát.

- A, tại sao lại muộn hơn kế hoạch thế?

Nguyệt Thấm Lan kinh ngạc hỏi.

Anh giải thích:

- Mộc Phân Thân còn chưa trở lại, chờ hắn về thì ta mới đi được.

Anh muốn đi vào sâu bên trong kênh Sương Mù, cần Mộc Phân Thân tọa trấn vương quốc Huyền Vũ, để ngừa có chuyện bất ngờ xảy ra.

Nguyệt Thấm Lan nghi ngờ hỏi:

- Mộc Phân Thân đi vương quốc Mỹ Á chỉ cần ba ngày, tại sao khi trở về phải lâu như vậy?

Mục Lương ôn hòa giải thích:

- Dẫn người theo, cho nên tốn thêm chút thời gian.

Lạc Bố Lạc Nhi là người thường, không chịu nổi Nhảy Vọt Ám Ảnh cường độ cao, thỉnh thoảng phải dừng lại nghỉ ngơi lấy lại sức.

Bạn cần đăng nhập để bình luận