Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2029: Thị Sát Vệ Thành Số Hai Số Ba



Mục Lương quay đầu hỏi:

- Việc trồng trọt củ sen cũng là ngươi phụ trách, hiện tại sản lượng như thế nào rồi?

Tòa Vệ Thành này có ba mặt giáp ao hồ, bên ngoài Vệ Thành có rất nhiều đường sông, thích hợp để trồng trọt củ sen, lúc trước anh đã giao việc trồng củ sen cho tộc Người Cá.

- Sản lượng hiện tại đã nhiều hơn gấp mười lần so với trước đây.

Trịnh An cung kính nói.

Mỗi khi rảnh rỗi thì Người Cá đều hỗ trợ trồng củ sen, còn dẫn dắt dân trong thành cùng nhau trồng trọt, đây chính là một trong nguồn kinh tế quan trọng của bọn họ.

Mục Lương nhíu mày, nghiêm túc nói:

- Không đủ, ta muốn sản lượng phải tăng thêm gấp đôi hiện giờ.

Củ sen rất được quý tộc hoan nghênh, ngoại trừ ăn sống thì còn có thể chế thành bột củ sen, ngó sen và nhiều loại mỹ thực khác, có thể vận chuyển đến các Phố Buôn Bán và căn cứ trung chuyển để bán.

- Vâng.

Trịnh An vội vàng gật đầu.

Có Lĩnh Vực Sinh Mệnh ở đây, muốn gia tăng sản lượng củ sen lên gấp đôi không phải là chuyện khó khăn.

Mục Lương quay đầu nói:

- Ừm, một tháng sau ta sẽ tuyên bố thành lập vương quốc Huyền Vũ, đến lúc đó sẽ có rất nhiều phú thương và quý tộc ở mỗi Đại vương quốc đến đây, ngươi phải chuẩn bị sẵn sàng.

Anh đã quyết định một tháng sau thành lập vương quốc Huyền Vũ, thiệp mời đưa đến mỗi Đại vương quốc đều đã chuẩn bị xong.

- Vâng.

Trịnh An đáp với sắc mặt nghiêm túc, tuyên bố thành lập vương quốc chính là việc cực kỳ quan trọng.

- Ngươi làm việc tiếp đi, ta đi thị sát Vệ Thành Số Hai.

Mục Lương bình tĩnh nói.

Không đợi Trịnh An đáp lại, Mục Lương đã mang theo nhóm người Ly Nguyệt bay lên trời, trở lại quảng trường trung tâm Vệ Thành.

-...

Trịnh An co giật khóe miệng, nhìn từng cái ao nước sau lưng, chẳng lẽ lão phải đi bộ trở về?

………

Mục Lương và những người khác đi lên phi thuyền, bay về phía Vệ Thành Số Hai.

Người quản lý Vệ Thành Số Hai là Hải Điệp, trước kia cô là đảo chủ đảo Hải Điệp, sau khi gia nhập thành Huyền Vũ thì trở thành người quản lý Vệ Thành Số Hai.

Khi phi thuyền vận chuyển bay đến Vệ Thành Số Hai, thứ đập vào mắt đầu tiên chính là một đàn bươm bướm màu xanh tím bay lượn trên không trung, cảnh tượng cực kỳ đẹp mắt.

Những con bướm này gọi là Hải Điệp, chúng nó đã từng là sinh linh chỉ có thể nhìn thấy ở trên đảo Hải Điệp.

Từ lúc Hải Điệp trở thành người quản lý Vệ Thành Số Hai thì đã nuôi dưỡng đàn Hải Điệp ở trong thành.

Khi Trà Thụ Sinh Mệnh tiến hóa đến cấp 12, khí tức sinh mệnh nồng nặc khiến cho tốc độ sinh sản của đàn Hải Điệp biến nhanh, trong thành còn trồng đầy lục thực và hoa cỏ, vô cùng thích hợp để bọn chúng sinh trưởng.

Sau khi Mục Lương nói cho cô cần phải xây dựng Vệ Thành Số Hai thành tòa thành Nghệ thuật thì cô càng không ngăn cản Hải Điệp sinh sôi nảy nở.

- Thật đúng là có chút hơi thở nghệ thuật.

Khóe môi của Mục Lương giơ lên.

Phi thuyền giảm độ cao, hạ cánh xuống quảng trường trung tâm Vệ Thành Số Hai.

Hải Điệp nhận được tin tức đã đứng chờ từ sớm, khi cửa khoang thuyền mở ra thì mang theo trợ thủ tiến tới nghênh đón.

- Thành chủ đại nhân.

Hải Điệp ưu nhã thi lễ.

Mục Lương bình thản hỏi:

- Ừm, ngươi chờ lâu không?

- Ta chỉ vừa mới tới thôi.

Hải Điệp mỉm cười.

Khóe miệng của trợ thủ co giật, rõ ràng đã đợi một giờ đồng hồ, thế mà giờ đại nhân lại nói vừa mới tới?

Mễ Á ngẩng đầu nhìn chăm chú vào vào bầy Hải Điệp bay múa, không khỏi bị hấp dẫn bởi cảnh đẹp như vậy.

Cô rất ít đi đến Vệ Thành, đây là lần thứ ba đến Vệ Thành Số Hai, hai lần trước tới đây, dù không trung cũng có Hải Điệp nhưng số lượng ít hơn hiện tại rất nhiều.

- Ừm, tình huống xây dựng Vệ Thành Số Hai thế nào rồi?

Mục Lương hỏi thẳng vào chủ đề chính.

Khóe môi của Hải Điệp cong lên, mỉm cười hỏi:

- Ta dẫn đường ngài nhìn tận mắt được chứ?

- Vậy thì đi thôi.

Mục Lương hơi giơ cằm lên.

- Đi theo ta.

Hải Điệp cười một tiếng, cất bước đi tới con đường chính cách đó không xa.

Dọc đường đi, mọi người phát hiện đa số cửa hàng hai bên đường là bán chữ vẽ, còn có một vài nơi bán tượng gỗ và tượng đá điêu khắc, tượng gốm sứ và các loại tác phẩm nghệ thuật khác.

- Đây là con đường phồn hoa nhất ở Vệ Thành Số Hai.

Hải Điệp thanh thúy nói.

- Ừm, thoạt nhìn cũng không tệ lắm.

Mục Lương hơi nhướng mày, anh ngửi được mùi mực nhàn nhạt, khí tức nghệ thuật của toàn bộ con đường rất nồng đậm.

- Thật nhiều tranh chữ ~~~

Mễ Á nhìn vào một cửa hàng ven đường, trên tường treo đầy tranh chữ đen trắng, gần đó có người đang viết chữ vẽ tranh tại hiện trường.

Ngoại trừ bán tranh chữ thì nơi đây còn bán cả bút giấy, nghiên mực và các loại đồ dùng khác.

Ly Nguyệt ngước mắt nhìn về phía trước, nơi mà tầm mắt nhìn đến, cho dù là nóc nhà, mái hiên hay bảng hiệu thì đều thấy được cánh bướm màu xanh tím.

Nguyệt Thấm Lan hơi nhướng mày, nói:

- Trên đường không có ai.

Hải Điệp giải thích:

- Người hiểu tranh chữ nghệ thuật không nhiều, trong thành lại không có quý tộc, cho nên tự nhiên là vắng người.

Rất ít người bình thường hiểu được tranh chữ, chỉ có những vương thất quý tộc, phú thương kia mới yêu thích hạng mục này.

Trong số đó, có người là thật sự yêu thích nghệ thuật, cũng có người vì cần tranh chữ để phô hiển phẩm vị của mình.

- Khi nào chúng ta tuyên bố thành lập vương quốc thì sẽ có người tới đây.

Mục Lương tự tin cười nói.

…………

Vệ Thành Số Hai và Vệ Thành Số Một là hai tòa Vệ Thành có phong cách hoàn toàn khác biệt.

Bốn phía Vệ Thành Số Hai thoang thoảng mùi mực, Hải Điệp màu lam bay đầy trời, cho người ta cảm giác mộng huyễn.

Mà ở Vệ Thành Số Một thì lại tràn ngập mùi thức ăn ngon, khiến người ta thèm nhỏ dãi, ở lại vài ngày sẽ mập ba cân.

Khi Mục Lương và đám người Nguyệt Thấm Lan đến Vệ Thành Số Ba đã là một giờ chiều.

Phi thuyền đáp xuống quảng trường trung tâm, hộ vệ Trung Ương đứng thủ hai bên.

Mục Lương và những người khác bước ra phi thuyền vận chuyển, Mai Tát Khắc mang theo nhân viên Cục Quản Lý Vệ Thành tới nghênh đón.

Sau khi hắn đi tới thành Huyền Vũ thì cơ bản đều ở trong Vệ Thành, ngoại trừ mỗi tháng đi khu Trung Ương để báo cáo công tác thì chưa từng đi đến những nơi khác.

- Thành chủ đại nhân.

Mai Tát Khắc cung kính hành lễ.

Hắn đã nhận ra vị trí của bản thân, chuyên tâm quản lý và phát triển Vệ Thành Số Ba, đồng thời vô cùng tôn trọng Mục Lương.

Anh quan sát Mai Tát Khắc, chậm rãi gật đầu nói:

- Ừm, thực lực tiến bộ không ít.

Mai Tát Khắc nghiêm mặt nói:

- Ít nhiều nhờ quả Tinh Thần mà đại nhân ban tặng.

Hiện tại, hắn đã là cường giả cấp 8 đỉnh phong, dựa vào quả Tinh Thần, trong vòng hai năm là có thể đột phá đến cấp 9.

Mục Lương ôn hòa nói:

- Nếu ngươi không nỗ lực, cho dù ăn nhiều quả Tinh Thần đến mấy thì cũng chẳng ích gì.

- Vâng.

Ánh mắt của Mai Tát Khắc lấp lóe.

Mục Lương vừa đi tới trước vừa hỏi:

- Số rượu dự trữ có bao nhiêu?

Trong vòng hơn một tháng, Vệ Thành Số Ba đã được định hướng là tòa thành về rượu, toàn bộ Xưởng Chưng Cất Rượu đều di dời tới chỗ này, có hơn năm mươi quán rượu lớn nhỏ ở đây, cửa hàng bán rượu có gần trăm cái, trải rộng khắp Vệ Thành.

Bạn cần đăng nhập để bình luận