Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2352: Chuẩn Bị Sẵn Sàng.

Nếu quả thật La Y đã thức tỉnh và ra tay tấn công vương quốc Huyền Vũ, vậy thì anh sẽ dùng hết tất cả điểm tiến hóa để gia tăng thực lực bản thân, đến lúc đó ai mạnh ai yếu thì đánh một trận mới biết được.

Nhưng trước đó tốt nhất là tìm được đám Vua Hư Quỷ còn lại, cắt giảm thực lực của Hư Tộc.

- Ta biết.

Nguyệt Thấm Lan khoanh hai tay trước người, trợn trắng mắt nhìn Mục Lương.

Anh cười phất tay nói:

- Được rồi, mọi người đừng suy nghĩ nhiều như vậy, ai có việc thì đi làm đi.

Ly Nguyệt đứng lên, nhẹ giọng nói:

- Ta đi sắp xếp người theo Tiểu Vũ ra ngoài.

- Đi thôi, nhớ mang nhiều vũ khí một chút.

Mục Lương căn dặn một câu.

- Vâng.

Ly Nguyệt và Mễ Á lên tiếng rồi xoay người rời đi thư phòng.

Mục Lương nhìn cô gái ưu nhã vẫn còn ngồi trong thư phòng, ôn hòa nói:

- Ta có nắm chặt, ngươi yên tâm đi.

- Vĩnh viễn đừng gạt ta, biết không?

Nguyệt Thấm Lan hất cằm lên, đôi mắt màu xanh nước biển lóe sáng.

- Đương nhiên, ta sẽ không lừa ngươi.

Anh đáp với vẻ mặt nghiêm túc và trịnh trọng.

- Ta tin ngươi.

Nguyệt Thấm Lan hất mái tóc dài màu xanh nước biển rồi xoay người rời đi thư phòng.

Chờ đến khi tiếng bước chân của cô gái ưu nhã đi xa thì Mục Lương mới thở ra một hơi, mở ra giao diện thuộc tính bốn chiều của mình, kiểm tra số điểm tiến hóa.

- Mười tỷ, xem ra vẫn là có chút khó khăn.

Mục Lương rũ mắt lẩm bẩm.

Đặt trường hợp Hư Hoàng thức tỉnh và mang theo Hư Tộc tiến công vương quốc Huyền Vũ, nếu như vương quốc Huyền Vũ ngăn cản không được thì bị tao ương tiếp theo chính là đại lục mới.

Ánh mắt của Mục Lương lấp lóe, đáy mắt hiện lên tia sáng:

- Đến lúc đó nên thu người của đại lục mới một ít phí bảo hộ mới được.

Chỉ có vương quốc Huyền Vũ ngăn cản Hư Tộc không cho Hư Quỷ băng qua kênh Sương Mù thì các vương quốc ở đại lục mới mới có thể duy trì hiện trạng, nếu không đợi Hư Tộc ùa qua thì chắc chắn sẽ là cảnh tượng sinh linh đồ thán.

Trong đầu Mục Lương có ý tưởng, vạch ra một bộ kế hoạch hoàn chỉnh, một kế hoạch mà chắc chắn sẽ khiến cho những vương quốc kia cam tâm tình nguyện móc tinh thạch ma thú ra.

- Là lúc nên ra mắt một bộ phim điện ảnh mới.

Ngón tay của anh nhẹ nhàng gõ lên trên mặt bàn.

Anh dự tính quay chụp một bộ phim có quan hệ tới đại lục cũ và Hư Tộc, hiện thực hóa nội dung trong lời nói của Hư Bát Vương vào trong phim, nhưng sẽ tiến hành một ít thay đổi nhất định, khiến cho dân chúng tiếp thu dễ dàng hơn.

Mục Lương kéo ra một trang giấy trắng, cầm bút lên bắt đầu viết hí hoáy.

- Soạt soạt soạt ~~~

Ngòi bút cấp tốc trượt qua mặt giấy, lưu lại từng chữ viết tinh tế.

Tiểu Mật nhẹ nhàng đẩy cửa thư phòng ra rồi bưng trà nóng và bánh ngọt bước vào, nhìn thấy Mục Lương đang tập trung tinh thần viết kịch bản, thế là nàng khẽ khàng đặt khay trà xuống bàn rồi lại rón rén rời đi.

Mục Lương mở miệng hút một cái, nước trà giống như là vật có sinh mệnh mà bay ra khỏi ly trà tới trong miệng của anh.

Anh tiếp tục viết mà không hề ngẩng đầu lên, dưới sức tưởng tượng mạnh mẽ, hắn chỉ mất hai giờ để viết ra một kịch bản liên quan tới Hư Tộc và đại lục cũ.

Mục Lương đọc một lượt từ đầu tới đuôi, đơn giản sửa chữa và trau chuốt chữ viết lại một chút, thế là bản sơ thảo đã hoàn thành, nhẹ giọng lẩm bẩm:

- Nếu bộ phim này được phát sóng thì chắc chắn sẽ khiến toàn bộ nhân loại phải chấn động.

Mục Lương buông kịch bản rồi đứng lên đi ra ngoài, hắn chuẩn bị đi thị sát các đại Quân Doanh, sau này vương quốc Huyền Vũ khẳng định sẽ khai chiến với Hư Tộc, trạng thái của các binh lính rất là quan trọng.

……….

Học Viện Ma Pháp, Chủ Thành, vương quốc Huyền Vũ.

Lúc này, bọn nhỏ đang tụ tập ở trong sân huấn luyện, bắt đầu buổi huấn luyện hôm nay.

Tụ tập ở chỗ này có một trăm năm mươi hai đứa bé, nhỏ nhất mười một tuổi, lớn nhất mười bảy tuổi.

Bọn nhỏ đứng thành ba hàng, tuổi nhỏ nhất đứng ở trước, từng đôi mắt trong veo ngó nghiêng khắp nơi.

Trình Tiếu đứng ở hàng thứ hai, mái tóc đã cắt ngắn, đuôi tóc chỉ dài chừng một quả đấm.

Có người nhỏ giọng thầm thì:

- Tại sao đến bây giờ mà lão sư còn chưa tới nữa?

- Đừng nóng vội, mới vừa đến giờ học thôi, hẳn là lão sư sắp đến rồi.

- Lão sư tới kìa!

Một giọng nói non nớt vang lên.

- Cộp cộp cộp ~~~

Tiếng bước chân thanh thúy truyền đến, một nữ nhân mặc váy dài đi tới, tay cầm một chiếc túi da thú.

Nguyên Tử áy náy nói:

- Xin lỗi, ta quên lấy Đá Ma Pháp cho nên tới chậm một chút.

- Nguyên Tử lão sư, tại sao ngươi muốn mang theo Đá Ma Pháp tới đây vậy?

Trình Tiếu nghi ngờ hỏi.

Nguyên Tử giải thích:

- Ngày hôm nay, chúng ta sẽ kiểm tra ma lực, để xem nửa năm qua các ngươi đã tiến bộ như thế nào?!

- Ồ, ta hiểu rồi.

Trình Tiếu lên tiếng.

Nguyên Tử thanh thúy nói:

- Mọi người hoàn thành kiểm tra ma lực trước rồi lại tiến hành huấn luyện.

Cô là Ma Pháp Sư hệ thủy cấp 8, đã từng là một du giả, sau khi đi tới vương quốc Huyền Vũ thì quyết định dừng bước ở đây, nơi này quả thật là một địa phương lý tưởng để định cư sinh sống.

Nguyệt Thấm Lan tìm được Nguyên Tử ở Thành Buôn Bán Sơn Hải, lúc đó cô đã tiêu sạch hết tiền bạc, đang loay hoay tìm công việc thì cả hai tình cờ gặp nhau, cuối cùng cô được mời vào làm lão sư tại Học Viện Ma Pháp.

- Vâng!

Bọn nhỏ đồng thanh đáp lại.

Nguyên Tử mở túi da thú, lấy ra Đá Ma Pháp và đặt lên chiếc bàn gần đó, thanh thúy nói:

- Ta đọc đến tên ai thì người đó bước lên trước.

- Vâng.

Bọn nhỏ tự giác xếp thành hàng, nhìn nữ nhân với ánh mắt sáng quắc

- Nhân Hà.

Nguyên Tử hô một tiếng.

- Vâng.

Một cô bé chừng mười ba tuổi mềm mại hô một tiếng rồi chạy bước nhỏ tới trước mặt cô.

Nguyên Tử hơi nâng cằm ra hiệu về phía Đá Ma Pháp:

- Đặt tay lên trên đó.

- Vâng.

Nhân Hà giơ tay đặt lên trên Đá Ma Pháp.

- Ông ~~~

Ba giây sau, Đá Ma Pháp tỏa ra ánh sáng có chút loá mắt.

Nguyên Tử hài lòng gật đầu nói:

- Ừm, thực lực cấp 3, tuổi này mà đã có được đẳng cấp ma lực như vậy là rất tốt.

Đúng vậy, Nhân Hà đã là Ma Pháp Sư cấp 3, hơn nữa còn là hệ Lôi hiếm thấy.

- Hì hì, ta không có làm cho lão sư thất vọng chứ?

Nhân Hà hoạt bát hỏi.

- Trái lại là đằng khác, ta rất hài lòng.

Nguyên Tử cười tươi như hoa nói.

Nhân Hà vui vẻ gật đầu:

- Vậy là tốt rồi.

- Người tiếp theo, Đặc Y.

Nguyên Tử hô.

- Vâng.

Một cô bé mười lăm tuổi bước lên trước, không đợi Nguyên Tử nhắc nhở thì bàn tay của cô đã đặt lên trên Đá Ma Pháp.

- Ông ~~~

Ba giây sau, Đá Ma Pháp tỏa ra ánh sáng màu lửa đỏ chói mắt.

- Thực lực cấp 3, ma lực rất nồng, không tệ.

Nguyên Tử mỉm cười nói, Đặc Y nắm chặt hai tay lại, nghiêm túc nói:

- Ta sẽ không để cho lão sư và bệ hạ phải thất vọng.

- Ừm, tiếp tục cố gắng.

Nguyên Tử vỗ đầu thiếu nữ coi như là khích lệ, ngẩng đầu, ôn hòa nói:

- Người tiếp theo, Trình Tiếu.

- Vâng.

Trình Tiếu lên tiếng, bước ra khỏi hàng và đi tới trước mặt ra lão sư.

Bạn cần đăng nhập để bình luận