Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 348: Đá Dầm Rau Quả Hỗn Hợp, Trà Vị Cà Chua

- Tất nhiên có thể.
Mễ Nặc mỉm cười gật đầu.
Cô đưa tay về phía tấm ván gỗ trên quầy ra hiệu, trên đó có viết tên năm loại đồ uống.
Tấm biển ghi trà sữa trân châu, trà vị cà chua, trà vị khoai lang, trà lạnh tinh khiết, đá dầm rau quả hỗn hợp.
- Ta đã từng uống trà sữa trân châu rồi, hay là uống cái khác …
Trong khi đôi mắt đẹp của Ny Cát Sa lưu chuyển, cuối cùng cô chọn một ly đá dầm, thử hỏi:
- Ta có thể uống đá dầm rau quả hỗn hợp chứ?
- Có thể.
Mễ Nặc gật đầu đáp.
- Vậy cho ta một ly đá dầm rau quả hỗn hợp.
Ny Cát Sa cười tươi như hoa.
- Được, xin đưa phiếu đổi cho ta.
Mễ Nặc vươn tay ra.
- Đây.
Ny Cát Sa đưa ra phiếu đổi miễn phí.
Mễ Nặc thu lại phiếu đổi, đưa tay sang một bên ra hiệu, đó là khu chờ đợi.
Ny Cát Sa nghe vậy thì đi ra, im lặng ngồi trên ghế ở khu chờ đợi.
Vệ Ấu Lan lấy ra một cái cốc gốm, bắt đầu làm đá dầm rau quả hỗn hợp.
- Ngươi muốn uống chút gì không?
Tâm trạng Mễ Nặc vui vẻ nhìn về phía A Mạn.
A Mạn cắn môi dưới, do dự một hồi lâu, mới quyết định nói:
- Ta muốn trà sữa trân châu là được rồi.
Cô gái đưa ra phiếu đổi.
Mễ Nặc thu hồi phiếu đổi, hồn nhiên nói:
- Được, một ly trà sữa chân trâu.
- Vâng.
Vệ Ấu Lan lên tiếng, yên lặng nhớ kỹ.
A Mạn đi ra, đi tới khu chờ đợi rồi ngồi xuống.
A Thanh đi lên trước đưa ra phiếu đổi, nhẹ giọng nói:
- Ta muốn uống trà vị cà chua.
- Được, xin ngồi chờ.
Mễ Nặc quay lại mỉm cười, thu lấy phiếu đổi rồi đi giúp Vệ Ấu Lan làm đồ uống.
Hai người Mễ Nặc, Vệ Ấu Lan lập tức làm đồ uống lạnh.
Hai người chia nhau công việc, vừa làm công việc chính vừa phụ trách quá trình pha chế, dù sao thì về sau sẽ có nhân viên làm.
Vệ Ấu Lan đang làm đá dầm rau quả hỗn hợp, cô cho thêm nửa chén đá vào trong cốc gốm, sau đó xay nhuyễn rau quả bỏ vào trong cốc gốm, cuối cùng, cho thêm ít nước trà và một chút mật ong, sau đó quấy đều là hoàn thành.
Vệ Ấu Lan lấy một ống hút lưu ly cắm vào trong đồ uống lạnh rồi đặt cốc gốm lên trên quầy, nhẹ nhàng hô:
- Đá dầm rau quả hỗn hợp đã xong, mời lên lấy.
- Ta tới đây.
Ny Cát Sa đứng dậy bước nhanh lên phía trước, đưa tay ra cầm lấy cốc gốm.
Vừa sờ vào tay lạnh buốt, chất lỏng trong cốc gốm có màu xanh nhạt, mặt ngoài nổi một tầng mật ong màu hổ phách.
Khóe miệng của Ny Cát Sa giật một cái, nuốt nước miếng.
Đồ uống đá dầm rau quả này nhìn có vẻ như không ngon lắm.
- Ta có thể hỏi một chút, đá dầm rau quả này giá bao nhiêu không?
Ny Cát Sa hiếu kỳ hỏi.
Vệ Ấu Lan ôn nhu đáp lại nói:
- Định giá là năm viên tinh thạch hung thú sơ cấp thượng đẳng.
- Mắc như vậy!
Ny Cát Sa khẽ nhếch môi hồng, có chút bị giật mình.
Vệ Ấu Lan khẽ gật đầu, khuôn mặt nghiêm túc nói:
- Không mắc, trong này còn có thêm mật ong, trà Tinh Thần và hai loại rau quả.
Trong đó quý nhất chính là mật ong, còn những nguyên liệu khác cũng rất đắt đỏ với bên ngoài, nhưng đối với thành Huyền Vũ mà nói thì bình thường thôi.
Lợi nhuận này chính là chênh lệch giá.
- …Khó trách.
Ny Cát Sa kinh ngạc, yên lặng ngậm miệng lại.
Một cốc trà sữa cũng quá xa xỉ, người bình thường hoàn toàn không uống nổi.
Ny Cát Sa cầm ly sứ, nhưng mãi vẫn chưa đưa tới miệng.
Mễ Nặc vẫn luôn nhìn chăm chú vào cô, vẻ mặt tràn đầy sự mong đợi.
Ny Cát Sa thấp thỏm nhấc một góc khăn che mặt lên, nhét ống hút pha lê vào đôi môi đỏ mọng.
Chất lỏng màu xanh lục nhạt trôi vào miệng, đầu tiên là hơi đăng đắng, có mùi vị độc đáo của rau quả.
Nhưng cô còn chưa kịp cau mày thì hương vị đặc biệt của trà Tinh Thần đã xông tới, trung hòa vị cay đắng của rau quả.
Ngay sau đó là hương vị ngọt ngào như mật, ba loại mùi vị thay phiên xuất hiện trong miệng.
Mễ Nặc chờ mong hỏi:
- Mùi vị như thế nào?
- Nó rất là phức tạp…. Lúc đầu thì đắng, lúc sau thì ngọt, uống rất ngon.
Ny Cát Sa hút một ngụm lớn, lần này chậm rãi nhấm nháp.
Mễ Nặc cười vui vẻ gật đầu:
- Uống ngon là tốt rồi.
- Trà sữa trân châu đã xong, mời đến lấy.
Vệ Ấu Lan hô một câu.
- Ta đến ngay.
A Mạn vội vàng đứng lên, đi tới quầy cầm ly sứ, nhìn ly sứ và ống hút pha lê, ngước mắt tò mò:
- Xin hỏi, ta có thể mang ly này về không?
- Được chứ.
Vệ Ấu Lan khẽ gật đầu đáp lại.
Giá một ly trà sữa trân châu là ba miếng hung thú tinh thạch sơ cấp thượng đẳng, ly sứ và ống hút pha lê có rất nhiều ở thành Huyền Vũ, muốn lấy bao nhiêu cũng được.
- Ta sẽ mang nó về.
Đôi mắt xinh đẹp của A Mạn sáng lên, nhấc một góc khăn che mặt lên, ngậm ống hút hút.
Trà sữa lạnh như băng trôi xuống cổ họng, mùi trà nhàn nhạt và mùi thơm của sữa bắt đầu khuếch tán.
- Hương vị này….
Hai mắt của A Mạn tỏa sáng, không nhịn được khen ngợi:
- Hương vị thơm ngọt và đậm đà, quá ngon!
Cô liếm môi, lại cúi đầu hút trà sữa, lần này còn kèm theo trân châu.
- Rộp rộp !
A Mạn nhai trân châu, trơn trơn dai dai, có chút ngọt ngào.
- Trà vị cà chua đã xong.
Vệ Ấu Lan hô lần thứ hai.
A Thanh đi lên phía trước tiếp nhận ly sứ.
Trà vị cà chua, xem tên cũng biết là được pha chế từ cà chua và trà Tinh Thần.
A Thanh quan sát đồ uống trong tay, nước có màu hồng nhạt, hai mảnh cà chua lơ lửng ở bên trong.
- Ừng ực !
A Thanh thử hớp một ngụm nhỏ, vị chua độc đáo của cà chua khuếch tán trong miệng, còn có mùi trà nhàn nhạt, tò mò hỏi:
- Xin hỏi, trà vị cà chua này có giá bao nhiêu vậy?
- Món này cũng có giá là ba miếng hung thú tinh thạch sơ cấp thượng đẳng.
Vệ Ấu Lan lễ phép đáp lại.
- Ba miếng hung thú tinh thạch sơ cấp thượng đẳng….
Đôi môi hồng của A Thanh khẽ nhếch.
Vốn dĩ cô còn định mỗi tháng tới đây uống mấy lần, nhưng xem ra là uống không nổi.
- Ngon quá, món này uống ngon thật.
A Mạn híp mắt, hưởng thụ cảm giác vui thích mà trà sữa trân châu mang tới.
Mễ Nặc thở ra một hơi, sau đó giơ tay mở vòi nước trên bàn pha chế, nước sạch lập tức chảy ra.
Việc cải tạo hệ thống nước máy của thành Huyền Vũ gần kết thúc, chỉ có một số khu vực nhỏ còn đang tiến hành.
Đường chữ ‘Giáp’ ở khu ngoại thành đã được lắp đặt hệ thống cung cấp nước uống, từng nhà đều có vòi nước, không cần phải xếp hàng múc nước nữa.
- Tiểu thư Mễ Nặc, chúng ta xin phép đi trước.
Ny Cát Sa nhẹ giọng chào tạm biệt.
- Tốt, nhớ thường xuyên tới đây nha.
Đôi tai thỏ của Mễ Nặc run một cái, tay nhỏ vẫy lia lịa.
- Chúng ta sẽ cố gắng!
Khóe miệng dưới khăn che mặt của Ny Cát Sa cứng đờ.
Đúng là cô muốn tới đây thường xuyên, có điều là mua không nổi.
- Tiểu thư Mễ Nặc, chúng ta đi đây.
A Mạn lễ phép phất tay chào tạm biệt.
Ba người rời đi Tiệm Đồ Uống Lạnh, ly sứ trong tay đã thấy đáy, chỉ còn lại nước đá chưa tan hết, có điều không ai muốn vứt ly.
- Bây giờ, chúng ta đi đâu đây?
A Mạn ngây thơ hỏi.
- Đi dạo Phố Buôn Bán đi!
Ny Cát Sa quơ quơ ly sứ, ống hút pha lê va chạm vào thành ly phát ra âm thanh giòn giã.
- Nhưng chúng ta không có hung thú tinh thạch, chẳng lẽ chỉ đi dạo không mua sao?
A Mạn quẫn bách hỏi.
- Nói như vậy cũng đúng….
Ny Cát Sa vừa mới tiến lên một bước chợt khựng lại.
- Chúng ta quá nghèo.
A Thanh than thở.
Ny Cát Sa mím môi, liếc nhìn hai người còn lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận