Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2548: Linh Nhi Chống Đỡ Không Nổi.

- Chúng ta có thể giúp đỡ.

Tây Ni chợt buột miệng nói một câu.

Mục Lương quay đầu nhìn nàng, nói thẳng thừng:

- Các ngươi giúp không được gì.

Khuôn mặt của Tây Ni đỏ bừng, há miệng không biết nên nói cái gì nữa.

- Chị Tây Ni, nghe lời Mục Lương ca ca đi.

An Kiệt kéo ống tay áo của nữ nhân.

- Được rồi.

Tây Ni ậm ừ lên tiếng.

Mục Lương không có giải thích, chờ đụng tới Vua Hư Quỷ thì các nàng sẽ rõ ràng ý của mình.

- Du du du ~~~

Kim Ô Thánh Quang cảm nhận được cái gì đó, vội vàng vỗ cánh bay nhanh hơn tới trước.

Mục Lương híp mắt lại, cảm nhận được phía trước có năng lượng dao động truyền tới, trong đó có khí tức quen thuộc, cũng có khí tức làm cho anh cảm thấy chán ghét.

- Ta đi trước, các ngươi đuổi theo sau.

Anh bỏ lại một câu rồi nhấc chân bước tới trước một bước, cơ thể biến mất ngay tại chỗ.

Khắc Lai Mạn nhìn về phía An Kỳ nữ, tò mò hỏi:

- Cảnh giới của Mục Lương các hạ là gì nhỉ?

An Kỳ hơi nghiêng đầu, nói với giọng điệu không xác định:

- Hình như là Thánh giai thì phải, Mục Lương ca ca từng nói thực lực của Vua Hư Quỷ là Thánh giai, nhưng Vua Hư Quỷ lại không phải là đối thủ của ca ca nha.

- Thánh giai!

Khắc Lai Mạn há to mồm, trên mặt viết đầy sự khiếp sợ và khó mà tin được.

Tây Ni thì kinh ngạc thốt lên, suýt nữa nhảy cẫng lên, nhưng nghĩ đến bản thân đang ở trên không trung mới không có đứng dậy.

Khắc Lai Mạn và Tây Ni liếc nhìn nhau, trong ánh mắt tràn ngập vẻ khiếp sợ.

Lúc này, hai người mới rõ ràng câu nói không giúp được gì của Mục Lương có nghĩa như thế nào.

Cuộc chiến giữa cường giả Thánh giai, các cô muốn hỗ trợ như thế nào?

Bọn họ chỉ cần gảy nhẹ một ngón tay là có thể khiến các cô chết trăm ngàn lần.

Khắc Lai Mạn lo lắng hỏi:

- Mục Lương các hạ sẽ không sao chứ?

An Kỳ cười tươi như hoa nói:

- Không sao đâu, Mục Lương ca ca rất mạnh, hai con Vua Hư Quỷ đều không phải là đối thủ của ca ca nha!

Cô từng gặp qua trường hợp Mục Lương một mình chiến đấu với hai con Vua Hư Quỷ, lúc đó cô cũng khiếp sợ không thôi, nhưng khi nhìn thấy Mục Lương đánh hai con Vua Hư Quỷ không còn sức lực phản kháng thì mới yên lòng lại.

- Vậy sao, thế thì ta an tâm rồi.

Tây Ni nghe vậy thở phào nhẹ nhõm một hơi.

- Du du du ~~~

Kim Ô Thánh Quang chợt kêu lên, đôi mắt sáng lên, một cột lôi từ trên bầu trời giáng xuống đánh vào lũ Hư Quỷ chạy như điên trên mặt đất cách đó không xa thành tro bụi.

An Kỳ sợ hết hồn, vội vã nhìn xuống bên dưới thì thấy một bầy Hư Quỷ đang chạy băng băng tới trước, mà phương hướng kia chính là vương thành người thú.

- Thật nhiều Hư Quỷ.

Sắc mặt của cô trở nên nghiêm túc.

- Ầm ầm ~~~

Kim Ô Thánh Quang lượn một vòng trên không trung, trên bầu trời lại hạ xuống từng cột lôi, vô tình giết chết Hư Quỷ trên mặt đất.

Bầy Hư Quỷ này là do Hư Nhị Vương đưa tới, chuẩn bị tiến hành cường công Vương thành Người Thú.

……..

Trên bầu trời Vương thành Người Thú, Linh Nhi và Hư Nhị Vương vẫn còn đang tiếp tục chiến đấu.

- Kiệt kiệt kiệt ~~~

Hư Nhị Vương nhếch miệng cười, gằn giọng nói:

- Mùi vị của ngươi không tệ, nếu nuốt ngươi thì chắc đủ để ta hoàn thành lần tiến hóa thứ ba rồi.

- Thứ xấu xí, ngươi còn muốn nuốt ta, nằm mơ đi!

Linh Nhi quát lạnh một tiếng, giơ tay vung ra một tia ánh sáng xanh mang theo nguyên tố sinh mệnh nồng nặc tấn công về phía Hư Nhị Vương.

Khuôn mặt của Hư Nhị Vương rất khó coi, bị Tinh Linh Sinh Mệnh gọi là thứ xấu xí khiến nó rất khó chịu.

Hai bên lại lao vào chém giết lần nữa, nguyên tố sinh mệnh và hư khí phân tán bốn phía, bị Lĩnh Vực Sinh Mệnh do cành cây Trà Thụ Sinh Mệnh tạo ra ngăn cản lại.

Thống Lĩnh Độc Xà ngẩng đầu nhìn trận chiến trên không trung, nói với sắc mặt ngưng trọng:

- Rất khó phân ra thắng bại.

Cô vừa dứt lời thì tình hình chiến đấu giữa Hư Nhị Vương và Linh Nhi càng ngày càng nghiêm trọng, mặt đất và vương thành chấn động kịch liệt giống như là gặp phải động đất cấp mười.

- Ầm ầm ~~~

Mảng lớn kiến trúc sụp đổ ầm ầm, người thú tránh ở bên trong vội vàng chạy ra ngoài, sợ hãi trốn dưới cành cây Trà Thụ Sinh Mệnh.

- Rầm rầm rầm ~

Trên không trung, Linh Nhi và Hư Nhị Vương di chuyển với tốc độ rất nhanh, trong mắt các người thú chính là hai bên giống như hai vệt sáng không ngừng va chạm nhau.

Đôi mắt như ngọc lục bảo của Linh Nhi có tia sáng lượn quanh, Lĩnh Vực Sinh Mệnh vờn quanh người giống như cối xay gió cắn nuốt toàn bộ hư khí do Hư Nhị Vương tản mát ra.

Bàn tay thon dài của cô bé vung lên, nhìn như nhẹ bỗng, kì thực uy lực mạnh mẽ, làm cho cánh tay của Hư Nhị Vương nổ tung thành thịt nát.

- A!!!

Hư Nhị Vương phẫn nộ gầm lên, cánh tay biến mất mọc ra một lần nữa, tiếp tục chém giết với Tinh Linh Sinh Mệnh.

Sắc mặt của Linh Nhi lạnh như băng, trong lòng có chút lo lắng, tại sao cha vẫn chưa tới nữa, cô sắp chống đỡ không nổi Hư Nhị Vương rồi.

Cô đã rời đi Trà Thụ Sinh Mệnh quá lâu, hai bên cách nhau rất xa, cộng thêm kịch chiến với Hư Nhị Vương đến bây giờ nên nguyên tố sinh mệnh trong cơ thể bị tiêu hao với số lượng khổng lồ, nếu không bổ sung thì thực lực sẽ bắt đầu rơi xuống.

Nếu như chiến đấu ở phụ cận Trà Thụ Sinh Mệnh thì thực lực Linh Nhi càng mạnh, có thể đè đầu hành hung Hư Nhị Vương.

- Cha.....

Linh Nhi cắn môi dưới, tiếp tục chiến đấu với Hư Nhị Vương.

- Kiệt kiệt kiệt ~~~

Hư Nhị Vương cười gằn nói:

- Ngươi sắp chống đỡ không nổi rồi, thực lực bắt đầu rớt xuống.

Vẻ mặt của Linh Nhi không thay đổi, lạnh lùng nói:

- Thì sao chứ? Như vậy thì ta vẫn có thể hành hung ngươi.

Trong lòng cô bé có chút lo lắng, âm thầm dùng ý thức liên lạc với Mục Lương, hy vọng có thể liên lạc được với anh.

Trong mắt Hư Nhị Vương lộ ra sát ý, nó tạo ra Lĩnh Vực Huyết Sắc, cơ thể tản ra như sương mù.

Sắc mặt của Linh Nhi trở nên nghiêm túc, vừa định dùng Lĩnh Vực Sinh Mệnh phản kích thì lại phát hiện Lĩnh Vực Sinh Mệnh đã bị Lĩnh Vực Huyết Sắc chế trụ.

Thực lực của cô bé càng bắt đầu rơi xuống, Lĩnh Vực Sinh Mệnh đã không thể chống đỡ được Lĩnh Vực Huyết Sắc của Vua Hư Quỷ.

- Kiệt kiệt kiệt ~~~

Hư Nhị Vương xuất hiện sau lưng Linh Nhi, cánh tay hóa thành trường mâu đen như mực rồi xuyên thủng một bên sườn của nàng với tốc độ nhanh như chớp.

- Phốc ~~~

Sắc mặt của Linh Nhi trắng bệch, xoay người đẩy lùi Hư Nhị Vương rồi dùng nguyên tố sinh mệnh bao trùm vết thương ở hông, ngăn chặn hư khí cảm nhiễm cơ thể.

Cô bé căm tức nhìn Hư Nhị Vương, có loại cảm giác lực bất tòng tâm.

- Kiệt kiệt kiệt, ngươi không phải là đối thủ của ta.

Hư Nhị Vương cười đắc ý, nhanh chóng lao tới tấn công Linh Nhi.

- Ta phải kiên trì thêm một chút nữa.

Linh Nhi cắn răng, tiếp tục chiến đấu với Hư Nhị Vương.

Thời gian trôi qua, vết thương trên người cô bé càng ngày càng nhiều, càng thêm lực bất tòng tâm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận