Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1518: Tề Tựu Ở Quán Rượu Huyền Vũ

Thái Căn đi đến bên cạnh Cầm Vũ, thấp giọng nói:

- Đại nhân Cầm Vũ, người đến không có ý tốt.

Sắc mặt Càm Vũ không thay đổi, giọng nói lạnh lùng:

- Chúng ta cũng có kỵ binh, không hoảng.

- Ta không hoảng sợ chút nào.

Thái Căn nhếch miệng cười, biểu cảm cũng bình tĩnh thong dong. Dù sao thì hắn cũng đã biết cái gì gọi là vô địch.

Đạp đạp đạp~~~

Đám người Công Tước và Kỵ Sĩ trưởng tiến gần đến quán rượu, lại bị Cầm Vũ chặn ở bên ngoài.

Biểu cảm của Cầm Vũ lạnh nhạt nhìn vào đám người, giọng nói bình tĩnh:

- Các vị đừng gấp gáp, đợi Thành chủ của bọn ta đến rồi, nghi thức cắt băng kết thúc thì mới có thể tiến vào.

- Phiền phức như vậy sao?

Khuôn mặt của Kỵ Sĩ trưởng lộ vẻ không vui.

Cầm Vũ lạnh nhạt nói:

- Chúng ta thông cáo với bên ngoài, cũng là mười một giờ khai trương.

Kỵ Sĩ trưởng nghe thấy vậy liền nhìn về phía đồng hồ quả lắc trên cửa, khoảng cách đến mười một giờ vẫn còn mười lăm phút. Công Tước giơ tay lên khoác lấy bả vai của Kỵ Sĩ trưởng, giọng nói khàn khàn:

- Đừng nóng vội, vậy thì chờ thêm chút nữa.

- Hừ!!

Kỵ Sĩ trưởng hừ lạnh một tiếng, chắp hai tay sau lưng yên lặng lại.

Công Tước thì đánh giá Cầm Vũ, bị khôi giáp Lôi Đình trên người cô ấy hấp dẫn.

- Đây là...

Đôi mắt của lão hiện lên tia sáng, ngạc nhiên nói:

- Khôi giáp màu tím này là ma cụ cao cấp!!

Lời nói của Công Tước, khiến cho đám người Kỵ Sĩ trưởng lại nhìn về phía Cầm Vũ, trong lòng cũng vô cùng kinh hãi, ngay sau đó là lòng tham, ghen tỵ, ngưỡng mộ tràn ngập trong lòng mọi người.

Đôi môi hồng của Hồng Chấp Sự nhếch lên, nhẹ giọng nỉ non:

- Lại là một na cụ cao cấp, rốt cuộc thì thành Huyền Vũ có bao nhiêu ma cụ cao cấp chứ...?

- Thú vị, thành Huyền Vũ có rất nhiều bí mật đó.

Ánh mắt của Lạp Nhã di chuyển, trong lòng vô cùng hứng thú đối với thành Huyền Vũ. Cô nghiêng đầu nhìn về phía Hồng Chấp Sự, thấp giọng nói:

- Phải tìm một cơ hội đến thành Huyền Vũ xem thử.

- Đang có dự định này.

Hồng Chấp Sự chậm rãi gật đầu.

……

Công Tước ngăn chặn lòng tham ở trong lòng, tiếng hỏi khàn khàn:

- Các hạ, là từ nơi nào mua được ma cụ cao cấp?

Cầm Vũ lạnh nhạt nói:

- Là do Thành chủ đại nhân tặng.

- Tặng...

Đám người Công Tước và Kỵ Sĩ trưởng nghẹn họng nhìn trân trối, trong lúc nhất thời không biết nên nói thế nào cho phải.

- Vậy thì quý Thành chủ thật là chịu chi.

Giọng của Lạp Nhã nhanh nhẹn trêu ghẹo nói.

Cầm Vũ khẽ hất cằm, kiêu ngạo nói:

- Thành Chủ đại nhân sẽ không bạc đãi đối với người trung thành của thành Huyền Vũ.

- Là như vậy sao...

Ánh mắt của Lạp Nhã tỏa sáng, nửa đùa nửa thật nói:

- Vậy nếu như ta gia nhập vào thành Huyền Vũ, có phải là cũng có thể nhận được một món ma cụ cao cấp hay không?

Cầm Vũ lắc đầu, nghiêm túc nói:

- Người không rõ lai lịch, chắc là Thành chủ đại nhân cũng sẽ không cần.

- Ta không rõ lai lịch?

Lạp Nhã hơi nhếch mép lên.

- Hừ, lời nói vừa rồi của các hạ là nghiêm túc sao?

Công Tước hừ lạnh một tiếng, ánh mắt lão không thiện chí, nghiêng đầu nhìn về phía Lạp Nhã.

Lạp Nhã trừng đôi mắt xinh đẹp, hờ hững nói:

- Ngươi quản gì ta là nghiêm túc hay đùa giỡn.

- Ngươi quên giữa chúng ta...

Công Tước nói một nửa liềm gắng gượng nhịn lại.

Lão quay đầu nhìn về phía Cầm Vũ, đè lửa giận trong lòng xuống.

Hồng Chấp Sự nín cười, lên tiếng an ủi nói:

- Công Tước đại nhân, bọn ta không quên.

- Hừ!

Công Tước lại tức giận mà hừ lên, trong lòng có tính kế.

Tiếng nói bình tĩnh của Kỵ Sĩ trưởng:

- Công Tước đại nhân, bình tĩnh đi, đừng tức giận làm hại đến sức khỏe, vậy thì không đáng đâu.

Công Tước chậm rãi gật đầu, hít sâu một hơi rồi rũ mắt xuống.

Đạp đạp đạp~~~

Phía xa xa còn có xe thú đang chạy đến, quý tộc và phú thương của thành Tát Luận đến tám trên cực kỳ.

- Là xe thú của hiệu buôn Dụ Chính.

Không biết là ai hô lên một câu, thu hút sự chú ý của rất nhiều người. Xe thú dừng lại, Dụ Chính nắm tay con gái Dụ Phỉ Nhi từ trên xe bước xuống.

- Không ngờ rằng người của hiệu buôn Dụ Chính cũng sẽ đến.

Trong đám người vây xem truyền ra tiếng bàn tán.

- Tại sao lại nói như vậy? Dụ Chính không nên đến sao?

Có người không hiểu hỏi.

- Ngươi không hiểu, thành Huyền Vũ xây quán rượu ở thành Tát Luận, đó chính là đoạt mối làm ăn dưới tay hiệu buôn Dụ Chính, tương đương với việc đối đầu.

- Đúng vậy, là đạo lý này.

Đám người bàn tán dồn dập, có người đã chuẩn bị xem kịch vui.

Dụ Chính nắm chặt lấy tay của con gái, thấp giọng mỉa mai:

- Một đám người tầm mắt hạn hẹp.

Thành Huyền Vũ xây dựng quán rượu ở thành Tát Luận, chuyện này đúng thật là sẽ tạo thành ảnh hưởng đối với hiệu buôn Dụ Chính, nhưng đó là nhằm vào mặt hàng cao cấp mà nói.

Dụ Chính cũng không phải là không có mặt hàng để địch lại, vậy nên một phần số định mức thị trường này, hắn cũng tranh không lại.

- Cha, người nói gì thế?

Dụ Phỉ Nhi hơi ngẩng đầu lên nhìn vào cha mình.

- Không có gì, chúng ta qua đó thôi.

Dụ Chính thầm than một tiếng, nắm tay con gái đi về phía Quán rượu Huyền Vũ.

Đạp đạp đạp~~~

Lại có vài chiếc xe thú đến, người trên xe xuống đều là quý tộc và phú thương, trong đó có cha của Đồ Lan, cũng là Hầu Tước đại nhân, Mễ Đồ Nhĩ.

Dáng vẻ của Mễ Đồ Nhĩ rất giàu có, cao lớn vạm vỡ, lớp mỡ ở dưới cằm đều đã đẩy ra bốn tầng.

- Đây chính là Quán rượu Huyền Vũ sao, thoạt nhìn thì rất khí phái.

Mễ Đồ Nhĩ ngẩng đầu lên, quan sát tỉ mỉ cả tòa lầu từ trên xuống dưới.

- Quốc Vương bệ hạ đến~~~

Có người phát hiện đội xe thú ở phía xa xa đang đến gần, phía trên có treo cờ của Vương cung, còn có đoàn Kỵ sĩ thân vệ của Vương cung bảo vệ, thân phận không cần phải nói thì cũng biết.

- Một chiếc, hai chiếc, ba chiếc xe thú... Đây là Vương hậu, Công chúa và Vương tử cũng đều đến sao?

Có người kinh ngạc lên tiếng.

Công Tước hừ lạnh một tiếng, thấp giọng nói:

- Thật sự là để thành Huyền Vũ ở trong mắt, người của Vương thất đều đến.

- Đợi một lát nữa nhân lúc hỗn loạn, e rằng cũng có thể giết Quốc Vương và Vương hậu...

Đáy mắt Kỵ Sĩ trưởng hiện lên ánh sáng lạnh lẽo, lão giơ tay lên ra hiệu ở trước cổ.

- Không được, quá lỗ mãng rồi, chuyện này cần phải bàn bạc kỹ hơn.

Công Tước biến sắc, vội vàng quay đầu lại ngó nhìn xung quanh, không thấy có người ngoài, mới thở phào một hơi.

Kỵ Sĩ trưởng thấp giọng nói:

- Vậy ngươi cho rằng đợi lát nữa sau khi ra tay, chúng ta còn có thể chung sống với Vương thất giống như ngày thường không?

Công Tước há miệng, động thủ với thành Huyền Vũ ở trước mặt Quốc Vương, ít nhiều cũng sẽ khiến cho đối phương kiêng kỵ và bất mãn.

Kỵ Sĩ trưởng đến gần Công Tước, nói nhỏ bên tai:

- Chi bằng giải quyết luôn cả Quốc Vương, sau đó trực tiếp ngồi lên vương vị, lại dựa vào lực lượng của toàn bộ vương quốc Hải Đinh, triệt để nuốt lấy thành Huyền Vũ.

- Kế hoạch này...?

Sắc mặt của Công Tước liên tục thay đổi, tim đập càng lúc càng nhanh.

Kỵ Sĩ trưởng cười mỉa nói:

- Còn có người của Hắc Phượng Hoàng giúp đỡ, đây chính là một cơ hội khó gặp, bỏ qua sẽ rất khó có lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận