Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 204: Dị Qủy Xâm Nhập Thành Huyền Vũ

Bây giờ, địa bàn Phố Buôn Bán quá nhỏ, tạm thời chỉ có thể xây một khu Tam Tinh Lâu sa hoa để dừng chân, chờ sau này địa bàn lớn, có thể xây dựng Kiến Bình giá cả phù hợp hơn.
- Ừ?
Sắc mặt của Mục Lương đột nhiên biến đổi.
Hắn rất hứng thú tiếp được cảm ứng tâm linh Kỳ Nhông Ba Màu truyền tới.
- Làm sao vậy?
Nguyệt Thấm Lam nghi hoặc hỏi.
- Đã có người lẻn vào được.
Mục Lương đứng dậy, nhìn phía mặt bên của Rùa Đen.
- Thực lực rất mạnh à?
Sắc mặt của Nguyệt Thấm Lam nghiêm túc.
- Ta đi tiêu diệt bọn hắn.
Ly Nguyệt bắt đầu chuẩn bị đi bên trong kho vũ khí mặc khôi giáp.
- Không phải, các ngươi bảo vệ tốt Khu vực Trung ương là được.
Mục Lương khoát tay ngăn cản.
Anh rất muốn xem đây là đối tượng là thần thánh phương nào, tự nhiên có thể trốn tránh được tuyến phòng vệ phong tỏa Kỳ Nhông Ba Màu, Nhện Quỷ Đỏ.
Người có năng lực, thực lực cao cường như vậy, khẳng định Ly Nguyệt không có thể đối phó được.
Đương nhiên, cho dù phòng ngự của Thành Huyền Vũ có một lỗ thủng, người khác có thể dễ dàng đột nhập vào.
...
Trong nội thành thành Thánh Dương, bên dưới trong đại sảnh được đào một cái lỗ rỗng rất lớn.
Đứng ở nơi này có mấy trăm người, nữ có nam có, có cao có thấp, bọn họ toàn bộ đều mặc quân phục áo bào màu đen.
Phi Thi cất bước tiến đến, nhìn trước mắt mình là mấy trăm tên Dị Quỷ.
Hắn khoát tay áo, khàn khàn tiếng nói:
- Tiểu đội thứ nhất ở lại, còn lại tất cả đều lui về đi huấn luyện!
Mấy trăm Dị Quỷ vô thanh vô tức lui ra, chỉ để lại năm tên Dị Quỷ.
- Ta cần các ngươi đi làm một chuyện.
Phi Thi đi thẳng vào vấn đề phân phó công việc.
- Ngài cứ nói.
Tiểu đội trưởng cung kính nói.
- Các ngươi vừa mới hoàn thành nhiệm vụ trở về không bao lâu.
Phi Thi lạnh nhạt hỏi:
- Có biết thành Huyền Vũ phía sau lưng Man Thú Hoang Cổ ngoài thành hay không?
- Biết, thuộc hạ mới nghe nói.
Đội trưởng cung kính nói.
Man Thú Hoang Cổ là một chuyện to lớn như vậy, làm sao mà hắn có khả năng chưa nghe nói qua.
- Biết là tốt rồi.
Khuôn mặt của Phi Thi dịu dàng, phân phó công việc mà nói:
- Người của thành Huyền Vũ đã vào bên trong đại sảnh để trộm đồ của ta, các ngươi hãy giúp ta đi bắt bọn họ trở về đây.
Ngày hôm qua, hắn đã tìm một gã Dị Quỷ có năng lực đặc thù truy tìm tung tích, đã cho ra kết luận là người của Thành Huyền Vũ đột nhập vào bên trong trộm tư liệu nghiên cứu.
Vì thế, Phi Thi đặc biệt đợi tiểu đội Dị Quỷ thứ nhất mạnh nhất hoàn thành nhiệm vụ trở về, để cho bọn họ đi bắt tên trộm tư liệu nghiên cứu trở về.
- ... Vâng.
Đội trưởng chỉ lưỡng lự lập tức đồng ý.
- Ta sẽ phái một tên Dị Quỷ chuyên truy tung dẫn các ngươi đi.
Phi Thi vẫy vẫy tay hướng ngoài cửa.
Một tên mặc áo bào màu đen có thân hình thấp bé đi vào.
- Chúng tôi cam đoan hoàn thành nhiệm vụ.
Đám người tiểu đội thứ nhất cung kính nói.
- Đi thôi.
Phi Thi lạnh nhạt khoát tay.
Bá!
Sáu gã Dị Quỷ nhanh chóng phân chia công việc di chuyển trong lòng đất đại sảnh, dọc theo đường hầm dưới lòng đất đi ra ngoài thành.
- Dẫn đường.
Đội trưởng liếc mắt Dị Quỷ Truy Tung Giả một cái.
- vâng.
Dị Quỷ Truy Tung Giả ở phía trước dẫn đường.
Con đường hắn đi, chính là Ly Nguyệt ngày hôm qua đi.
Dị quỷ Truy Tung Giả đi tới mặt bên của Rùa Đen, nhỏ giọng nói:
- Đang ở mặt trên.
- Đi.
Đội trưởng không nói nhiều.
Hai tay hắn biến thành màu đen, kim loại sáng bóng vô cùng sắc bén, mười ngón tay bám vào đá leo lên trên.
Còn lại năm tên Dị Quỷ mỗi người cũng biểu diễn năng lực đặc thù riêng của chính mình, nhanh chóng đi theo phía sau đội trưởng.
- Đội trưởng, có một ít sợi tơ.
Một gã Dị Quỷ sở hữu năng lực do thám hạ giọng nhắc nhở.
- Ngươi tới phía trước dẫn đường.
Đội trưởng thản nhiên nói.
- Vâng.
Thế là tên Dị Quỷ có năng lực do thám bắt đầu dẫn đường.
Bọn họ đi lên bên trên bằng một đường tránh thoát rất nhiều sợi tơ, tại khi đi tới trong vách đá.
- Đội trưởng, có mấy cỗ khí tức cường đại rất nguy hiểm chúng đang áp sát tiến về phía chúng ta.
Dị Quỷ có năng lực do thám vội vàng nói.
- Tiểu ngũ, đến phiên ngươi.
Đội trưởng lạnh nhạt phân phó nói.
- Mọi người đứng lại, cũng không cần di chuyển.
Tiểu Ngũ đưa tay níu lại một người.
Sáu người đều xô đẩy lẫn nhau, trong nháy mắt Tiểu Ngũ phát huy năng lực, lúc đó, mọi người đang biến mất ở trong không khí.
Năng lực của Tiểu Ngũ chính là ẩn thân, chỉ cần bất động thì người dò thám có giỏi như thế nào cũng không thể phát hiện được.
Kỳ Nhông Ba Màu lè lưỡi, vừa rồi thăm dò đã có chủng khí tức đặc thù, giống người nhưng lại không giống người.
Hiện tại, nó hoàn toàn mất đi cỗ khí tức kia, dưới trạng thái ẩn thân cũng không nhìn thấy người.
Kỳ Nhông Ba Màu dùng cảm giác tâm linh truyền lại cho chủ nhân loại tình huống này, tiếp theo leo lên tường đá đi tuần tra.
Vừa rồi nó đã giải quyết hết vài tên trộm leo lên người.
Đi qua một hồi.
Kỳ Nhông Ba Màu dùng một chiêu chấm dứt, lại lần nữa đã trở về.
Nó quay đầu nhìn hết bốn phía, cũng không nhìn thấy người, lần này thật là tuần tra.
- Được rồi, khí tức nguy hiểm đã rời khỏi.
Dị Quỷ dò thám mở miệng nói.
- Hô...
Mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.
Sáu gã Dị Quỷ không nhìn thấy người toả ra nguy hiểm khí tức.
Nhưng bọn họ cũng cảm giác được hoàn cảnh một tia biến hóa, tiêu biểu cho vừa rồi có nhân và sinh vật ở liền cận lợi hại như thế nào.
- Đi.
Đội trưởng lần nữa xuất phát.
Bọn họ hợp tác lẫn nhau vượt lên trước mười năm, trở thành Dị Quỷ cũng được hai năm rồi, đạt được năng lực đặc thù cũng phối hợp tốt với nhau một cách phi thường.
Cũng bởi vì nguyên nhân phối hợp tốt như vậy, mới để cho bọn họ trở một tiểu đội thứ nhất, hoàn thành nhiệm vụ xác suất thành công là một trăm phần trăm.
Nửa chặn đường phía sau, sáu người không có gặp bất cứ nguy hiểm gì, ngoại trừ chứng kiến mấy con côn trùng khổng lồ biết bay lớn bên ngoài.
Sáu gã Dị Quỷ leo lên phía sau lưng Rùa Đen, đứng ở dưới tường thành.
- Có người tuần tra sao?
Đội trưởng hỏi.
- Không có.
Dị Quỷ do thám liền lắc đầu.
- Đi tới.
Đội trưởng hai tay chế trụ tường thành, một chút xíu liền đã leo lên được.
Khi đội trưởng leo lên còn có một chút khoảng cách, cảm giác được có một ánh mắt đang nhìn bọn họ.
Hắn ngẩng đầu nhìn lại, chứng kiến một bóng người đang đứng ở trên lỗ châu mai, ánh mắt đang nhìn xuống bọn họ.
- Chào buổi tối.
Mục Lương giơ tay lên chào hỏi.
Bá!
Hai tay của kẻ đội trưởng bỗng nhiên dùng sức, cả người phóng lên cao.
Hắn dựng bàn tay thẳng lên, trong nháy mắt toàn thân đã cứng đơ, có bóng người đang hướng vỗ tới.
- Ngay cả chào hỏi cũng không đánh một cái.
Mục Lương tròng mắt màu đen híp một cái.
Cánh tay hắn hiện lên hình ảnh 'Mạch điện tử' ba màu sắc rực rỡ trên đường về, giang bàn tay bắt tới.
Thương!
Sống bàn tay và bàn tay va chạm, phát sinh tiếng va chạm cứng như sắt thép.
Văng lửa tung tóe khắp nơi.
Đội trưởng biến sắc, sống bàn tay muốn hút ra.
Mục Lương một lần cầm sống bàn tay đối phương, bỗng nhiên vừa dùng lực.
Răng rắc!
- A !
Cánh tay của đội trưởng gãy uốn lượn từng khúc, đau đến khuôn mặt đều vặt vẹo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận