Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1837: Đào Người Thành Công



Ầm ~~~

Ngay sau đó, cơ thể của tên quý tộc xuất khẩu cuồng ngôn kia nổ tung, máu bắn tung tóe, chết không toàn thây thây.

Xôn xao ~~~

Chủ điện trở nên an tĩnh trong nháy mắt, mọi người hoảng sợ trừng lớn hai mắt.

- Ai còn có ý kiến nữa?

Vừa dứt lời, Mục Lương lập tức khuếch tán khí thế kinh khủng và bao phủ tất cả quý tộc và thành chủ.

Đây là uy áp khủng bố khiến người ta không dám sinh ra ý niệm phản kháng, xương cốt cả người kêu răng rắc nổ vang, người có thực lực yếu đã đau đến ngất xỉu.

Lúc này, sáu gã cao thủ cấp 8 đều nằm bẹp trên sàn nhà, cảm xúc trên mặt tràn đầy hoảng sợ, nhìn về phía Mục Lương với ánh mắt giống như đang nhìn Hồng Hoang mãnh thú.

Bây giờ, bọn hắn đối mặt Mục Lương giống như con kiến hôi đối mặt núi cao không cách nào vượt qua được, trong lòng tràn đầy tuyệt vọng.

Anh vẫn chắp tay sau lưng như trước, hời hợt nói:

- Còn ai có thành kiến thì đứng lên nói.

Toàn trường an tĩnh, không ai có thể đứng, toàn bộ nằm sấp trên mặt đất, thậm chí còn có người choáng váng bất tỉnh nhân sự, bảo trì thanh tỉnh cũng đã là chuyện rất khó khăn.

Tô Lâm Y Tư đúng lúc lên tiếng:

- Đại nhân Mục Lương!

- Bọn họ vẫn chưa phục, còn có ý kiến, chờ một chút đi.

Mục Lương nhàn nhạt nói.

Cơ thể Giư run rẩy, dùng hết toàn lực phát ra hai chữ từ khóe miệng:

Ta… phục.

Lão sắp không chịu được nữa, cảm giác như bị một ngọn núi lớn đè lên người, làm cho lão cảm thấy sắp chết ngạt.

Mục Lương nhìn lão ta một cái, hơi chuyển động suy nghĩ, uy áp bao phủ trên người bọn hắn biến mất.

Anh lạnh nhạt nói:

- Tốt lắm, ta cho các ngươi thêm một cơ hội, nếu ai không phục thì hiện tại có thể lên tiếng.

Đám quý tộc và thành chủ còn tỉnh táo đưa mắt nhìn nhau, sắc mặt bọn họ tái nhợt như tuyết, cơ thể vẫn còn run rẩy, không ai dám nói chuyện.

- Nếu các ngươi không có ý kiến, như vậy sau này phải phối hợp với Tô Lâm Y Tư, cùng nhau quản lý tốt vương quốc Lan Lư Ba.

Mục Lương ôn hòa hỏi:

- Nếu còn ai có ý kiến khác thì có thể tới thành Huyền Vũ tìm ta, các ngươi thấy thế nào?

- Đồng ý!

Đám người đồng thanh trả lời.

Trong lòng bọn họ đều có nghi ngờ, rốt cuộc tên thành chủ thành Huyền Vũ này mạnh tới mức nào.

Vương Giai? Hoặc thậm chí là Chí Tôn?

Mục Lương nhàn nhạt nói:

- Rất tốt, trong vòng mười năm, nếu Tô Lâm Y Tư gặp chuyện không may thì ta sẽ đích thân tới bái phỏng nhà các ngươi.

- Mười năm!

Đôi mắt đẹp của Tô Lâm Y Tư hơi mở to, Mục Lương chỉ bảo vệ ta mười năm thôi sao.

- Rõ!

Mọi người đồng thanh đáp lại lần thứ hai.

Mục Lương không có nói tiếp, cơ thể lóe lên rồi biến mất, điều này khiến cho các thành chủ và quý tộc đều thở phào nhẹ nhõm.

…………

Cộp cộp cộp ~~~

Nguyệt Thấm Lan nhẹ nhàng bước đi, giày cao gót vang vọng ở trong hành lang cung điện, lưu lại một chuỗi tiếng cộp cộp lanh lảnh.

Cô gái ưu nhã gõ cửa thư phòng, sau đó hào hứng đẩy cửa mà vào.

Cộc cộc cộc ~~~

Cô nhìn thấy Mục Lương ở phía sau bàn làm việc, nôn nóng nói:

- Mục Lương, có một tin tức tốt, ngươi có muốn biết không?

- Tin tức tốt gì thế?

Anh ngẩng đầu lên, thả đồ vật đang cầm trên tay xuống.

- Ngươi đoán xem.

Nguyệt Thấm Lan cười nói.

Cô đi tới ngồi xuống bên cạnh anh, đôi mắt đẹp liếc nhìn một đống thẻ bài trên mặt bàn, phần ngoài được viền vàng, có khi là viền bạc.

- Ngươi đã đào góc nhà thành công rồi?

Mục Lương nhướng mày hỏi.

Đôi mắt xanh biển của Nguyệt Thấm Lan trừng lớn, kinh ngạc hỏi:

- A, tại sao ngươi biết?

- Ta đoán nha.

Mục Lương cười một tiếng.

Trên thực tế, từ khi anh đến vương cung thành Y Lê thì những tên quý tộc và thành chủ kia đã sợ mất mật.

Bọn họ kiêng kỵ thực lực mạnh mẽ của Mục Lương, nhưng đồng thời lại sùng bái anh.

Sau khi thấy được thực lực của anh, Nguyệt Thấm Lan lại đi chiêu mộ bọn họ thì tỷ lệ thành công sẽ gia tăng rất nhiều.

Nguyệt Thấm Lan nhăn mũi, ưu nhã gác chéo chân nói:

- Ta đào được ba người qua đây, bọn họ đều là người đứng đầu một thành.

- Ba tên thành chủ?

Mục Lương kinh ngạc thốt lên.

Đôi mắt của Nguyệt Thấm Lan lóe sáng, cười nói:

- Đúng vậy, thực lực của ba người không thấp, một người là cường giả cấp 8, hai người còn lại là cấp 7, một người trong đó vẫn là Ma Pháp Sư hệ Thổ cấp 7.

- Ngươi rất tuyệt.

Mục Lương khen ngợi từ trong thâm tâm.

- Nào có, nếu như là ngươi đi chiêu mộ bọn họ thì sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nhún vai.

Mục Lương chỉ mỉm cười và từ chối cho ý kiến, nếu anh đi chẳng lẽ là dùng vũ lực trấn áp sao?

Anh lại ôn hòa hỏi:

- Vậy bọn họ đâu?

Nguyệt Thấm Lan giải thích:

- Hôm nay, bọn họ sẽ rời đi thành Y Lê, phải trở về bàn giao công việc trước rồi mới có thể trở về thành Huyền Vũ.

- Ngươi không sợ bọn họ một đi không trở lại à?

Mục Lương giơ tay quấn lấy một lọn tóc của cô, có thể ngửi được mùi hoa nhàn nhạt của nước gội đầu lưu lại trên tóc.

- Vậy xem như bọn họ không có ánh mắt đi.

Nguyệt Thấm Lan hất cằm ngạo kiều nói.

- Đúng thế.

Mục Lương sang sảng cười nói.

Nguyệt Thấm Lan thả chân xuống, nhìn đồ vật trên mặt bàn và hỏi:

- Không nói bọn họ nữa, vừa rồi ngươi đang làm cái gì vậy?

- Ta đang làm một loại trò chơi thẻ bài.

Mục Lương giải thích.

- Trò chơi thẻ bài? Nó cũng giống như chơi bài poker sao?

Cô cảm giác hứng thú hỏi.

- Không phải, lần này ta muốn làm một loại trò chơi thẻ bài có thể thi đấu với nhau.

Mục Lương ôn hòa nói.

Mấy ngày qua, anh vẫn luôn suy nghĩ về một vấn đề, làm thế nào để kiếm tinh thạch ma thú nhiều hơn nữa. Suy đi nghĩ lại, cuối cùng phát hiện phương diện giải trí dễ kiếm tinh thạch ma thú nhất, ví dụ như TV rất được các quý tộc yêu thích.

- Ta không hiểu cho lắm.

Nguyệt Thấm Lan lắc đầu và lộ ra ánh mắt mờ mịt.

- Chờ ta làm xong thì ngươi sẽ biết.

Mục Lương khẽ cười nói.

Anh muốn làm loại trò chơi thẻ bài giống như Anime Vua Trò Chơi (Yu-Gi-Oh!) ở kiếp trước, nhưng nội dung trong thẻ bài sẽ được thay đổi thành ma thú và hung thú ở thế giới này.

- Ta rất chờ mong.

Khóe môi của Nguyệt Thấm Lan cong lên.

Mục Lương cảm thấy buồn cười, nói:

- Hy vọng nó sẽ không để cho ngươi thất vọng.

Khi thẻ bài được hoàn thành thì anh còn phải quay chụp một bộ phim điện ảnh liên quan tới trò ch, sau đó dùng nó để tuyên truyền thẻ bài trò chơi, bên cạnh đó cũng phải tạo ra các loại thẻ bài hiếm.

- Vậy ngươi tiếp tục làm việc đi, ta đi Cục Quản Lý Vệ Thành dò xét một chút.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã đứng dậy.

- Đi đi.

Mục Lương lên tiếng.

Anh cầm lấy tài liệu đặc biệt để chế tạo thẻ bài, trong đó bao gồm các sợi được tách từ những chiếc lá rụng của Trà Thụ Sinh Mệnh, đây là phòng ngừa bị đạo nhái.

Anh còn dùng một ít Thép Tím mỏng và có thể nhìn xuyên thấu để phủ lên mặt bài, mục đích là để khắc ma pháp trận, dù vậy thì kích thước của thẻ bài chỉ lớn hơn bài poker thông thường một chút mà thôi.

Mục Lương bắt đầu khắc họa ma pháp trận Huyễn Ảnh lên thẻ bài, anh sử dụng ma pháp mê huyễn kết hợp với năng lực Ý Thức Cụ Hiện để cải tạo thành ma pháp trận.

Bạn cần đăng nhập để bình luận