Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1856: Vận May Khủng Bố



Trên cầu thang, Mục Lương hơi nhướng mày, kinh ngạc nói thầm một câu:

- Ồ, không ngờ một phát là ăn ngay.

Vừa rồi anh còn đang suy nghĩ có nên điều chỉnh xác suất xuất hiện của quả cầu vàng hay không, không ngờ chớp mắt một cái đã có người chỉ tốn hai trăm đồng rút ra rồi.

- Vận khí này không đi mua vé số thật là đáng tiếc.

Mục Lương cảm thán một phen.

Anh quan sát Áo Nhĩ Mạn và Áo Nhĩ Na, không phát hiện chỗ không đúng từ trên người các cô ấy, cũng không cảm nhận được hai người có thi triển ma pháp, chỉ là đơn thuần là vận khí tốt mà thôi.

- A! Trúng rồi, hai trăm đồng rút ra thẻ vàng.

Hồ Tiên phục hồi tinh thần lại, cầm lấy quả cầu vàng từ trong chỗ lõm.

Xôn xao ~~~

Lúc này, người vây xem mới phản ứng lại, nhìn quả cầu vàng kim giữa ngón tay của cô gái đuôi hồ ly, đám đông lập tức náo động.

- Thẻ vàng, thật sự rút ra thẻ vàng kìa!

Đê Nít trừng lớn hai mắt, liên tục kinh ngạc thốt.

- Không phải là ta đang nằm mơ chứ, chuyện gì vừa xảy ra vậy?

- Chết tiệt, ta rút mấy trăm lần mà vẫn không rút được thẻ vàng, tại sao cô ta chỉ cần một lần là đã rút được rồi?

Người vây xem muốn điên rồi, tất cả đều lộ ra ánh mắt ao ước, thậm chí là thèm thuồng và đố kị.

- Tại sao lại có thể như vậy...?

Cơ thể Tô Lâm Y Tư hơi chao đảo, chẳng lẽ vận khí của mình thật sự rất kém cỏi sao?

- Có chuyện gì vậy?

Áo Nhĩ Mạn nhận ra bầu không khí không thích hợp, rụt cổ lại, vội vàng nắm tay của chị gái.

Áo Nhĩ Na vỗ tay em gái để trấn an, nhìn về phía Hồ Tiên, hỏi:

- Xin hỏi, thẻ vàng này rất đáng giá sao?

Hồ Tiên cười quyến rũ nói:

- Ngươi xem phản ứng của bọn họ chẳng phải là sẽ biết sao?

Áo Nhĩ Na quay đầu nhìn lại, xung quanh đều là những cặp mắt hâm mộ và ghen ghét, tất cả đều đang nhìn chằm chằm vào hai chị em, điều này khiến cô có chút rùng mình.

Hồ Tiên giơ cằm lên, ra hiệu về phía chiếc rương màu vàng trước quầy:

- Rút thẻ đi, trong rương chỉ có năm cái, tùy ý rút một tấm là được.

- Vâng.

Áo Nhĩ Mạn đi lên trước và đưa tay vào trong rương, chạm được năm tấm thẻ bài.

Cô do dự một chút, sau đó rút một thẻ bài ra.

Hồ Tiên liếc một cái, mỉm cười nói:

- Thẻ vàng năm sao - Vua Cá Chuồn, rất tốt.

- Không ngờ là Vua Cá Chuồn giống như trong phim điện ảnh!

- A, vì sao ta không có vận may như vậy chứ?

- Thật hâm mộ, có thể cho ta sờ một cái không?

-...

Người vây xem lại kinh ngạc thốt lên, thậm chí trong mắt vài người đã lóe lên tia tham lam.

- Cái này có ích lợi gì vậy?

Áo Nhĩ Mạn chớp chớp đôi mắt đẹp, cô hoàn toàn không biết gì về trò chơi thẻ bài.

Mục Lương đột nhiên xuất hiện bên cạnh Hồ Tiên khiến đám người nhảy sợ hãi nhảy dựng.

Anh không thèm để ý đám đông kinh ngạc, ngước mắt nhìn về phía Áo Nhĩ Mạn, nhắc nhở một cách thiện ý:

- Nếu như ngươi không chơi thẻ bài, như vậy ngươi có thể bán tấm thẻ vàng này, nếu không giữ lại trên người sẽ không an toàn.

Áo Nhĩ Na cầm thẻ vàng, tò mò hỏi:

- Nếu như ta bán nó thì có thể bán được bao nhiêu đồng Huyền Vũ?

- Cái này muốn xem người mua nguyện ý ra bao nhiêu?

Mục Lương bình thản nói.

Đê Nítđảo mắt một vòng, sốt ruột nói:

- Bán cho ta, cho ngươi một trăm ngàn đồng Huyền Vũ.

- Đây chính là thẻ vàng, ngươi chỉ cho một trăm ngàn thôi sao?

- Ta cho ngươi hai trăm ngàn đồng, bán cho ta.

- Ta ra ba trăm ngàn đồng, bán cho ta.

Các quý tộc có tiền dồn dập kêu gào, bắt đầu xô đẩy tới gần hai chị em.

Áo Nhĩ Na và Áo Nhĩ Mạn có chút hoảng hốt, thẻ vàng trong tay mình có thể bán ba trăm ngàn đồng sao?

Hai người không hẹn mà cùng nghĩ đến món hủ tiếu xào ăn ở Tiệm mỳ chua cay, vì tiết kiệm tiền, hai người chỉ ăn một đĩa hủ tiếu xào, nếu có ba trăm ngàn đồng thì bọn họ có thể mua bao nhiêu đĩa hủ tiếu xào đây?

Hồ Tiên nhìn đám đông đang kêu giá, quay đầu nhỏ giọng hỏi:

- Sao ngươi lại tới đây?

Mục Lương ôn hòa đáp:

- Tấm thẻ vàng đầu tiên được rút ra, ta tò mò nên đến xem thôi.

Hồ Tiên hơi nhướng mày, thấp giọng hỏi:

- Chuyện này là do ngươi can thiệp sao?

- Dĩ nhiên không phải rồi, là do chính cô ấy rút được.

Mục Lương phủ nhận.

Hồ Tiên nghe vậy nhìn về phía hai chị em Áo Nhĩ Mạn, nhàn nhạt nói:

- Cũng đúng, dáng dấp của các cô ấy không phải kiểu mà ngươi sẽ thích, làm sao sẽ ra tay trợ giúp chứ.

-...

Mục Lương co giật khóe miệng, xem ra cô gái đuôi hồ ly ngứa đòn rồi, tối nay phải dạy dỗ một chút mới được.

Tô Lâm Y Tư tiến lên một bước, lớn tiếng nói:

- Năm trăm ngàn đồng, bán cho ta.

- A, năm trăm ngàn đồng?

Đôi mắt đẹp của Áo Nhĩ Na trừng lớn.

Đê Nít do dự một chút rồi hô to:

- Ta cũng ra giá năm trăm ngàn đồng.

- Sáu trăm ngàn đồng.

Tô Lâm Y Tư lạnh nhạt nói.

- Ta...

Đê Nít há to miệng, nhưng cuối cùng nuốt trở lại lời nói vừa tới bên miệng.

Đúng là hắn rất muốn có được thẻ vàng, nhưng sáu trăm ngàn đồng Huyền Vũ đã vượt qua số tiền hắn có, mua thì mua được đấy, chỉ là sau đó phải túng quẫn một đoạn thời gian.

Tô Lâm Y Tư lạnh lùng ngắm nhìn xung quanh một vòng, ngạo nghễ hỏi:

- Còn có ai ra giá cao hơn ta sao?

- Ai~ Ngươi thắng.

Đám quý tộc đấu giá đều thở dài, khuôn mặt mang theo sự tiếc nuối.

- Thôi thôi, tự ta bỏ tiền rút thăm là được, có khi không cần tốn sáu trăm ngàn đồng là rút được rồi.

Những người này tự an ủi bản thân.

Tô Lâm Y Tư thở phào nhẹ nhõm một hơi, xoay người lại nhìn về phía hai chị em Áo Nhĩ Mạn, nghiêm mặt nói:

- Sáu trăm ngàn đồng, bán thẻ vàng cho ta, các ngươi không lỗ.

- Nhưng...

Áo Nhĩ Na do dự, cô đang suy nghĩ là thẻ vàng hay sáu trăm ngàn đồng Huyền Vũ tốt hơn.

- Các ngươi rất yếu, cũng không phải là Ma Pháp Sư, mang theo thẻ vàng không an toàn.

Tô Lâm Y Tư nghiêng người tới trước, thấp giọng nói:

- Ta dám đảm bảo, một khi các ngươi rời khỏi thành Huyền Vũ thì sẽ bị người có ý đồ xấu để mắt tới, không bằng hiện tại bán thẻ vàng cho ta, như vậy mới có thể an toàn rời đi.

Tay của Áo Nhĩ Na run lên, cô biết rõ Tô Lâm Y Tư nói không sai.

- Chị, bán thẻ vàng đi, như vậy chúng ta sẽ có tiền mua nhà, còn có thể ăn rất nhiều đĩa hủ tiếu xào.

Áo Nhĩ Mạn chọc chọc cánh tay của chị gái.

Nghe vậy, trong lòng Áo Nhĩ Na khẽ nhúc nhích, gật đầu lia lịa nói:

- Được, ta bán.

- Rất tốt.

Tô Lâm Y Tư nở nụ cười mãn nguyện.

Cô giơ tay ra hiệu, Trương thúc hiểu ý cất bước đi lên trước, lấy ra hơn mười xấp đồng Huyền Vũ dày cộm rồi đưa cho chị em Áo Nhĩ Mạn.

- Đây.

Áo Nhĩ Na đưa thẻ vàng cho Tô Lâm Y Tư giống như là vứt bỏ củ khoai lang bỏng tay.

- Thật xinh đẹp.

Tô Lâm Y Tư quan sát thẻ vàng, đôi mắt đẹp lóe ra tia sáng kinh ngạc.

Cô hơi chuyển động suy nghĩ, rót ma lực vào trong thẻ vàng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận