Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 3220: Sẽ Vượt Qua Dự Toán Quá Nhiều

Ánh mắt của Mục Lương hiện lên ý lạnh lẽo, thấp giọng lẩm bẩm nói:

- Hướng đông nam vương quốc Ai Nhĩ Văn, hai cái sơn mạch giao hội thành chữ thập….

- Không có vị trí cụ thể sao?

Hồ Tiên thanh lãnh hỏi.

Kim Phượng lắc đầu, nói với giọng khàn khàn:

- Ngươi biết trước đây có bao nhiêu Hư Quỷ rồi đấy, tuy là bọn nó đã chết hết nhưng khí tức tàn lưu lại cũng sẽ ảnh hưởng đến kết quả của bói toán, bây giờ có thể xác định phạm vi đã là cực hạn của ta rồi.

Hồ Tiên gật đầu nói:

- Vậy được rồi, hai cái sơn mạch mà thôi, làm cho người của vương thất Ai Nhĩ Văn phái người đi rà quét là được.

Nguyệt Thấm Lan nói với sắc mặt ngưng trọng:

- Còn phải phòng ngừa Hư Quỷ đào tẩu, nhưng phạm vi của hai dãy núi không nhỏ, Hư Quỷ có thể trốn thoát từ dưới đất hoặc trên bầu trời.

Mục Lương nói với giọng bình tĩnh:

- Chuyện này đơn giản thôi, phong cấm phân nửa hai cái sơn mạch này, vậy không cần sợ Hư Quỷ trốn thoát.

- Phong cấm phạm vi hai dãy núi không phải là việc nhỏ.

Nguyệt Thấm Lan trầm giọng nói.

- Để Thú Trấn Sơn đến đó một chuyến đi.

Mục Lương bình tĩnh nói.

Thú Trấn Sơn đã tiến hóa đến cấp 10, năng lực thiên phú là "Trấn Phong vạn vật", phong cấm hai mặt của hai dãy núi đối với nó mà nói không phải là việc khó, đến lúc đó chỉ cần thăm dò hai mặt còn lại sẽ đơn giản hơn nhiều.

Nguyệt Thấm Lan chợt nói:

- Suýt nữa đã quên mất nó rồi.

Mục Lương bình thản nói:

- Ừ, truyền tin tức cho Ngôn Băng đi, bảo bên kia mau chóng tìm được vị trí của dãy núi chữ thập.

- Ừm.

Nguyệt Thấm Lan đáp một tiếng.

Chân mày của Hồ Tiên nhíu chặt, nhìn về phía Kim Phượng:

- Ngươi nói có hai đạo khí tức Hư Quỷ, chẳng lẽ là con Hư Quỷ chạy trốn kia bắt đầu sinh sôi nảy nở.

- Rất có khả năng.

Mục Lương chậm rãi gật đầu, lạnh lùng nói:

- Thừa dịp Hư Quỷ còn chưa biến nhiều, chúng ta phải đánh nhanh thắng nhanh, bóp chết hy vọng kéo nhau trở lại của Hư Tộc.

Nguyệt Thấm Lan đứng lên nói:

- Ta lập tức phái người truyền lời cho Ngôn Băng.

Mục Lương nhìn về phía Kim Phượng, bình thản nói:

- Hai ngày này ngươi nghỉ ngơi cho thật tốt đi.

- Được rồi.

Ánh mắt của Kim Phượng lấp lóe, có thể cảm nhận được dòng nước ấm trong cơ thể càng ngày càng nhiều, chữa khỏi tổn thương đồng thời còn có thể làm cho thực lực tinh tiến một bước.

Mục Lương nhắm mắt lại, dùng ý niệm giao lưu với Thú Trấn Sơn rồi giao phó chuyện cần làm, chỉ còn chờ bên phía Ngôn Băng truyền về vị trí sơn mạch.

Hình thể của Thú Trấn Sơn quá lớn, hắn chuẩn bị làm cho Kim Ô Thánh Quang đưa nó đi qua vương quốc Ai Nhĩ Văn, chỉ cần nửa ngày là có thể đến nơi.

Kim Phượng rời đi phòng tiếp khách, chỉ còn lại Hồ Tiên và Mục Lương.

Hồ Tiên thở ra một hơi, nhẹ giọng nói:

- Hy vọng lần này có thể một lần giải quyết xong chuyện của Hư Quỷ, đừng lại ra gì ngoài ý muốn nữa.

- Đúng vậy.

Mục Lương chậm rãi gật đầu.

Anh tuyệt không cho phép có Hư Quỷ còn sống, không cho Hư Tộc có cơ hội kéo nhau trở lại.

- Có Ngôn Băng ở đó nhìn chằm chằm, sẽ không có vấn đề gì đâu.

Hồ Tiên trấn an.

- Ừ.

Mục Lương vỗ vỗ tay của cô gái đuôi hồ ly.

Hai người trò chuyện một lúc, chẳng mấy chốc Thanh Vụ mang đến tin tức quốc vương Hải Đinh dắt con gái tới bái phỏng.

- Để bọn họ vào đi.

Mục Lương nhàn nhạt nói.

- Vâng.

Thanh Vụ ngoan ngoãn hành lễ, xoay người đi dẫn người tiến vào.

- Cộp cộp cộp ~~~

Lúc này, Nguyệt Thấm Lan đã trở về, ưu nhã ngồi ở bên cạnh Mục Lương.

Không biết có phải là bởi vì thân phận chuyển biến hay không, bây giờ Nguyệt Thấm Lan có loại khí tức cấp trên mà cô gái đuôi hồ ly không có.

- Cộp cộp cộp ~~~

Tiếng bước chân truyền đến, quốc vương Hải Đinh và Bạch Sương đi vào phòng tiếp khách.

Quốc vương Hải Đinh chắp tay thi lễ, hơi khom lưng nói:

- Mục Lương bệ hạ, chúng ta lại gặp mặt rồi.

Ánh mắt của Nguyệt Thấm Lan lóe lên, có thể nhìn ra sự kính ý trong tư thái của quốc vương Hải Đinh đối với Mục Lương.

Cô quay đầu nhìn về phía Mục Lương, ánh mắt xẹt qua hàm dưới của anh, người đàn ông này bất tri bất giác trở thành đệ nhất cường giả, làm cho thái độ của các quốc vương đối với hắn trở nên lễ độ cung kính, chí ít thì trên mặt nổi là như thế.

Nguyệt Thấm Lan thất thần một chút, trong đầu hiện lên dáng vẻ của Mục Lương khi lần đầu tiên gặp mặt, khi đó nàng hoàn toàn không ngờ đến hắn sẽ có thành tựu như hôm nay.

Cô thường xuyên suy nghĩ, nếu trước đây không có đáp ứng rời đi với Mục Lương, có phải bây giờ mình đã chết?

Cho tới bây giờ, Nguyệt Thấm Lan vẫn luôn cảm thấy may mắn về sự lựa chọn này, cũng cho rằng đây là quyết định đúng đắn nhất trong cuộc đời của mình.

Bạch Sương liếc nhìn Mục Lương, cắn môi dưới hành lễ:

- Huyền Vũ bệ hạ vạn an.

- Không cần đa lễ, tất cả ngồi đi.

Mục Lương nói với giọng bình tĩnh.

Nguyệt Thấm Lan liếc nhìn Bạch Sương, các cô đã từng sinh hoạt với nhau thời gian không ngắn, cô đều đặt tâm ý của thiếu nữ này đối với Mục Lương ở trong mắt.

Quốc vương Hải Đinh và Bạch Sương ngồi xuống, tiểu hầu gái bưng tới trà nóng và mâm đựng trái cây, bánh ngọt.

Mục Lương bình tĩnh hỏi:

- Lần này, hai vị tới đây là vì chuyện xây lại thành Tát Luận à?

Quốc vương Hải Đinh nói với giọng điệu nghiêm túc:

- Đúng thế, công tác trùng kiến đã bắt đầu, nhưng sử dụng tài liệu kiến trúc quá mức sang quý, ta muốn chọn lại một nhóm tài liệu thích hợp hơn.

- Các hạ, ngươi đã thấy qua bản thiết kế thành Tát Luận, danh sách tài liệu ngươi cũng xem qua, thậm chí các hạ còn đề cập tới việc chế tạo thành Tát Luận thành Chủ Thành Huyền Vũ thứ hai.

Hồ Tiên bưng lên trà nóng nhấp một miếng, nhấc mí mắt lên, tiếp tục nói:

- Hiện tại, nếu thay đổi tài liệu kiến trúc, vậy thì xây dựng ra thành Tát Luận có thể còn không sánh bằng một cái thôn trấn của vương quốc Huyền Vũ.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói:

- Nếu dùng tài liệu kiến trúc trong danh sách để xây dựng thành Tát Luận, cho dù là gặp phải bão hay địa chấn bình thường thì cũng sẽ không dễ dàng sụp đổ phòng ốc.

Bên trong danh sách tài liệu có lưu ly, thiết trăm năm, gỗ mun trăm năm, đá hoa cương, v.v… Tất cả đều là tài liệu hiếm hoi, chỉ có ở vương quốc Huyền Vũ.

Trong lòng của Quốc vương Hải Đinh giật mình, lại bị hiện thực đánh bại, thở dài nói:

- Nhưng như vậy sẽ vượt qua dự toán quá nhiều.

Nếu xây dựng như vậy thì quốc gia phải phá sản, thiếu khoản nợ phải trả hơn vài chục năm.

Anh không nghĩ tài liệu lại đắt đến thế, trông mà thèm nhưng lại không có biện pháp, chỉ có thể nhịn đau cắt giảm thành phẩm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận