Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2097: Mỹ Thực Khó Cưỡng



Mũi của Lăng Hương khẽ nhúc nhích, quay đầu nhìn về phía lối vào Đại Hội Trường, đôi mắt sáng lên, nói:

- Cha, ta đã ngửi được mùi thơm rồi, chúng ta mau vào thôi.

- Ta cũng ngửi thấy được.

Linh Vận vui vẻ nói.

- Đi thôi.

Linh Tịch nhấc váy, nắm tay con gái bước lên cầu thang.

Lối vào Đại Hội Trường cách mặt đất một đoạn cầu thang chín mươi chín bậc.

Mọi người bước lên cầu thang đi vào bên trong, mùi thơm càng ngày càng nồng đậm, sau khi xuất trình thiệp mời, đoàn người thành công tiến vào trong, đã thấy được từng hàng món ăn ngon rực rỡ muôn màu.

- Oa ~

Đôi mắt đẹp của Lăng Hương sáng ngời, giống như là có sao trời ở bên trong, suýt chút nữa chảy nước miếng.

- Ục ục ục ~~~

Bụng của mọi người réo lên, hiển nhiên là đã bị kích thích bởi rất nhiều mỹ thực trước mắt.

- Thoạt nhìn ăn rất ngon.

Linh Tịch mím môi, nâng làn váy đi tới trước.

Ước Mỗ và những người khác cũng đi theo, khi bọn họ tới gần khu vực dùng cơm thì một nhân viên phục vụ nhanh chóng đi tới tiếp đón.

Nhân viên phục vụ lễ phép nói:

- Xin chào, yến hội lần này là hình thức tiệc đứng, bên kia có khay, muốn ăn cái gì thì lấy cái đó, bên kia có bàn để ngồi ăn uống.

- Ừ!

Đôi mắt của Lăng Hương lại sáng lên lần nữa.

Muốn ăn cái gì thì lấy cái đó, muốn ăn bao nhiêu thì ăn bấy nhiêu, chuyện này cũng quá sảng rồi.

Cô kéo tay Linh Vận, bước nhanh tới khu vực đặt bộ đồ ăn, lấy khay và nĩa đi kiếm thức ăn.

Lăng Hương chợt dừng lại, thấy được một bàn bày rất nhiều thức ăn tinh xảo.

- Món này thoạt nhìn ăn rất ngon, nhưng nó là cái gì thế?

Cô tò mò nhìn về phía nhân viên phục vụ.

Nhân viên phục vụ mỉm cười đáp:

- Đây là cá lát.

- Nó ăn được không?

Lăng Hương cầm kẹp dùng chung, gắp một lát cá sống đặt vào đĩa.

Nữ nhân viên ra hiệu chén nước chấm màu đen ở bên cạnh:

- Tất nhiên là được rồi, có thể ăn kèm với nước chấm.

- Vậy cho ta một ít đi.

Lăng Hương thanh thúy nói.

- Vâng.

Nhân viên bếp lấy đĩa nhỏ, múc một ít nước chấm rồi đặt vào khay của Lăng Hương.

- Ta cũng muốn một ít.

Linh Vận nhìn mà thèm nói.

- Vâng, có ngay.

Nữ nhân viên gật đầu một cái.

Trong lúc nhân viên này rót nước chấm thì cô đã bỏ thêm hơn mười lát cá sống vào khay của mình.

Đương nhiên, ngoại trừ lát cá sống thì trên bàn còn có sushi.

Nữ nhân viên nhìn thấy dĩa của cô ấy đầy sushi, do dự một chút, cuối cùng vẫn nhắc nhở một câu:

- Quý khách, ở đây còn có rất nhiều món ăn khác, nếu ngươi chỉ ăn mỗi sushi thì sẽ no bụng, đến lúc đó không thể ăn thêm được nữa.

-, ngươi nói cũng đúng, vậy ta chia cho cha và mẹ một ít vậy.

Linh Vận ngây thơ nói.

- Được rồi, quý khách có thể bưng khay, vừa đi vừa ăn.

Nhân viên phục vụ giơ tay ra hiệu.

- Ừ.

Linh Vận phất tay, bưng khay đi tìm cha và mẹ.

Khi Linh Tịch nhìn thấy một khay sushi đầy ắp thì có chút cạn lời, sau khi ăn một cái thì hài lòng tiếp nhận sushi trong tay con gái.

- Mẹ, nhớ chừa một chút cho ta nha.

Linh Vận phồng má nói.

- Chính ngươi lại đi lấy thêm một ít đi.

Linh Tịch hoạt bát nói.

-.. Được rồi.

Linh Vận bĩu môi, kéo Lăng Hương lại đi lấy thức ăn.

Lần này, cô đã có kinh nghiệm, bưng khay rồi đi dạo một vòng, mỗi món gắp một chút, nếu cảm thấy ăn ngon thì lại gắp thêm một phần.

Nhưng cho dù như vậy, mỗi khi cô đến trước một bàn ăn đều sẽ phải dừng lại mấy phút, dù sao thì ở đây không có món khó ăn.

- Không được, phía sau còn có nhiều món ăn ngon như vậy, ta không thể lấp đầy bụng được.

Linh Vận nhanh chóng rút bàn tay đang muốn cầm lấy chiếc đùi gà chiên thứ hai.

- Linh Vận, mau tới đây, hủ tiếu xào nơi này ăn rất ngon ~

Lăng Hương đứng cách đó không xa hô to.

- Tới ngay!

Linh Vận lên tiếng, quả quyết xoay người rời đi.

Khi cô đến trước gian hàng hủ tiếu xào thì đầu bếp đang trình diễn nấu ăn tại chỗ, mùi hủ tiếu thơm nức mũi lan tỏa xung quanh.

- Ngươi muốn lấy một phần không?

Đầu bếp nhìn về phía Linh Vận sắp chảy nước miếng tới nơi.

- Muốn!

Linh Vận vội vàng gật đầu, rồi đưa khay ra, sau đó chợt khựng lại, nghiêm túc nói:

- Ta chỉ lấy một chút xíu thôi, ta còn phải ăn những món khác nữa.

- Ta đã biết....

Đầu bếp nín cười, dùng kẹp gắp một chút hủ tiếu vào trong khay.

- Thật là thơm quá đi.

Linh Vận cầm nĩa xúc một chút hủ tiếu cho vào miệng.

Sau khi nếm xong thì cô quay đầu hô một câu:

- Cha, mẹ, hủ tiếu xào ăn rất ngon, mau tới đây nha!

- Tới ngay đây.

Linh Tịch lên tiếng, kéo tay của Ước Mỗ chạy tới.

Tề Nhĩ Nạp cũng đi theo, mọi người nhanh chóng vây quanh quầy hủ tiếu xào.

Đầu bếp tươi cười đầy mặt, động tác xào hủ tiếu càng nhanh hơn.

Sau khi đám người Linh Tịch nếm thử hủ tiếu thì trong nồi đã bị mấy người chia ăn sạch sẽ.

- Đúng là ăn rất ngon, còn ngon hơn hủ tiếu xào trong Trung tâm Huyền Vũ.

Linh Tịch bình luận.

Lời nói của cô khiến cho khóe miệng của đầu bếp kéo tới mang tai.

- Thật là thơm quá đi.

Lúc này, Ước Mỗ vẫn còn đang nhai hủ tiếu trong miệng.

Linh Vận nhắc nhở:

- Không thể ăn quá nhiều, chúng ta vẫn còn rất nhiều thức ăn chưa nếm đâu.

- Đúng vậy, đi ăn món khác thôi.

Linh Tịch khắc chế bản thân, đẩy phần hủ tiếu xào trong khay mình vào khay của chồng.

-...

Ước Mỗ sửng sốt một chút, đường đường quốc vương muốn ăn đồ ăn thừa của người khác?

Được rồi, đó là vợ của hắn, ăn cũng chẳng sao cả.

Hắn vui vẻ ăn sạch hủ tiếu xào rồi bưng khay đi theo vợ, khi đi tới mỗi bàn thì đều dừng lại nếm thử một chút.

- Cha, món này cũng ăn ngon.

- Mẹ, đây là kem ốc quế, rất ngọt.

Không đến mười phút thì đoàn người đã ăn no tám phần.

Nhưng món ăn ở Đại Hội Trường có hơn một trăm năm mươi chủng loại, bọn họ vẫn còn bốn phần năm mỹ thực chưa nếm qua.

Lúc này, càng ngày càng nhiều quý tộc đi vào Đại Hội Đường, tất cả đều nhanh chóng bị mỹ thực hấp dẫn, cầm khay và đũa, nĩa đi kiếm món ăn.

- Nơi này là thiên đường, so với quốc yến chúng ta thì còn muốn tốt hơn nhiều.

Có vương thất quý tộc không tiếc lời khen ngợi.

- Đúng vậy, đây là lần đầu tiên ta được ăn nhiều món ngon như vậy, thật muốn ở lại đây mãi mãi.

- Không, quốc vương, ngươi không muốn.

Đại Hội Trường trở nên ồn ào và náo nhiệt, cũng may không xảy ra mâu thuẫn.

Các đầu bếp ở phía sau bận tối mắt tối mũi, bếp lò đã nguội lại bắt đầu được nhóm lửa lên, từng đĩa thức ăn nóng hôi hổi liên tục được bưng lên bàn, để cho các vương thất quý tộc tới sau cũng có thể ăn được mỹ thực nóng thổi.

……

Bên trong Đại Hội Trường, các quý tộc vương thất trong tay đều bưng khay, đi qua đi lại rồi dừng chân ở các dãy bàn khác nhau.

Mỹ thực trong đĩa, khiến đôi mắt của các Vương Thất quý tộc sáng lấp lánh, từ khi bắt đầu cầm được cái nĩa với chiếc đũa đưa lên miệng nếm thử, vẫn chưa bao giờ dừng lại.

Bạn cần đăng nhập để bình luận