Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2334: Nguyên Nhân Khiến Đại Lục Biến Dị

- Bởi vì trên đời này không tồn tại cường giả cấp 13, cũng chưa từng có người đạt tới cấp bậc gọi là cấp 13.

Hư Bát Vương nói với giọng khàn khàn:

- Hư Hoàng đại nhân không thích cách phân chia cảnh giới của nhân loại các ngươi, cho nên lấy một cái tên khác.

Mục Lương cau mày hỏi:

- Hư Hoàng đã lên tới cấp Đế rồi à?

Hư Bát Vương liếc nhìn Mục Lương, dưới áp lực bức bách, hắn vẫn là thành thật trả lời:

- Không phải, trước khi Hư Hoàng đại nhân ngủ say thì ngài ấy chỉ mới bước nửa bước vào cấp Đế.

- Nửa bước cấp Đế...

Ánh mắt của Mục Lương lấp lóe.

- Vì đạt được cấp Đế, cho nên các ngươi cố ý để nhân loại trên đại lục cũ sống sót.

Đáy mắt của Ly Nguyệt hiện lên tia sáng lạnh lẽo.

Hư Bát Vương gật đầu thừa nhận, nói:

- Đúng vậy, chúng ta đã ước định khi nào Trăng Máu buông xuống thì mới có thể thức tỉnh thu gặt Huyết Thực, hơn nữa không thể một lần ăn hết tất cả.

- Thì ra đầu đuôi mọi chuyện là như vậy!

Ngải Lỵ Na và những người khác khiếp sợ liếc nhìn nhau.

Hư Bát Vương cười gằn nói:

- Kiệt kiệt kiệt, nếu không phải vì nguyên nhân này thì nhân loại các ngươi đã bị diệt sạch từ lâu rồi.

- Thật sao?

Mục Lương lạnh lùng lườm Hư Bát Vương.

Vẻ mặt đắc ý của Hư Bát Vương lập tức cứng đờ, im lặng không nói nữa.

- Chế tạo Hư Huyết như thế nào?

Mục Lương hỏi.

Hư Bát Vương đáp với giọng khàn khàn:

- Ta không biết, đã qua mười ngàn năm rồi, ngay cả Hư Hoàng đại nhân cũng không biết.

Hắn híp mắt lại, cười khặc khặc hỏi:

- Kiệt kiệt kiệt, chẳng lẽ ngươi cũng muốn lợi dụng Hư Huyết để gia tăng thực lực?

Mục Lương lạnh lùng nói:

- Ta lại không muốn biến thành quái vật.

- Kiệt kiệt kiệt ~~~

Hư Bát Vương giễu cợt nói:

- Nhân loại các ngươi mới là quái vật, nếu không phải vì Thiên Hư Giáo và nhân loại các ngươi nghiên cứu ra được Hư Huyết thì Hư Hoàng đại nhân chúng ta cũng sẽ không tồn tại.

- Đó là do Thiên Hư Giáo làm sai.

Ngải Lỵ Na lạnh lùng phản bác.

- Nhưng bọn hắn cũng là nhân loại các ngươi.

Trong mắt Hư Bát Vương lộ ra thần sắc nghiền ngẫm.

Ngải Lỵ Na ngạo nghễ nói:

- Bây giờ là Hư Quỷ các ngươi thất bại.

Trên mặt Hư Bát Vương lộ vẻ đắc ý, nói:

- Thật sao, chờ Hư Hoàng đại nhân thức tỉnh thì mảnh đại lục này cũng sẽ bị hủy diệt thôi.

Đối với nụ cười đắc ý của Hư Bát Vương, Mục Lương chỉ cho nó smột ánh mắt sắc bén, khiến đối phương lập tức im thin thít, nó đen mặt không dám hó hé.

Mục Lương lạnh giọng hỏi:

- Sào huyệt Hư Quỷ còn lại ở đâu?

Hư Bát Vương há miệng, không có nói.

- Không nói?

Mục Lương híp mắt lại, đầu ngón tay có chất lỏng màu xanh lục sẫm chảy ra, đó là độc tố của Rết Trăm Chân.

Cơ thể của Hư Bát Vương run lên, bản năng cầu sinh làm cho hắn lên tiếng.

- Ở trong dãy núi bên ngoài Rừng Vạn Khô!

Nó tức giận nói.

Sào huyệt bên ngoài Rừng Vạn Khô, Hư Quỷ cấp cao trong đó đều do hắn sinh sôi nảy nở ra từng tầng một từ Hư Quỷ cấp thấp cho tới Hư Quỷ cấp cao, nói là hậu thế cũng không quá đáng.

- Còn những nơi khác thì sao?

Mục Lương hờ hững hỏi.

Hư Bát Vương trầm giọng nói:

- Những sào huyệt khác thì ta không biết, chúng nó thuộc về các Vua Hư Quỷ còn lại.

Mục Lương hờ hững nói:

- Nếu như vậy thì ngươi đã vô dụng rồi.

- Ngươi nói vậy là ý gì?

Hư Bát Vương lên giọng.

- Câm miệng.

Mục Lương vươn tay bịt miệng của Hư Bát Vương rồi thu hồi hắn vào không gian trong cơ thể.

Tạm thời hắn sẽ không giết Hư Bát Vương, có lẽ sau này sẽ cần dùng đến đối phương.

Ánh mắt của Mục Lương lóe lên, lẩm bẩm:

- Hóa ra nguyên nhân đại lục biến dị là như vậy...

Ly Nguyệt và những người khác trầm mặc, cố gắng tiêu hóa tin tức gần như khó tin này.

……….

Trong cung điện ở khu Trung Ương.

Mục Lương và những người khác ngồi ở chính sảnh, tiêu hóa tin tức do Hư Bát Vương mang tới, rõ ràng là điều này kích thích rất lớn các cô gái.

Lúc này, nhóm của Nguyệt Thấm Lan và Nguyệt Phi Nhan đã trở về, nghe được chuyện do đám người Mục Lương kể lại, trong lòng khiếp sợ không thôi.

Hi Bối Kỳ cả kinh nói:

- Thì ra là như vậy, thảo nào đại lục cũ liên tục có mưa axit, nguồn nước sạch rất thưa thớt, cây xanh cũng khó trồng sống..... Hóa ra đều vì La Y.

Ánh mắt của Nguyệt Thấm Lan lạnh lùng, giọng điệu mang theo sát ý:

- Bởi vì một thực nghiệm mà khiến cả đại lục biến thành như bây giờ, Thiên Hư Giáo chết trăm ngàn lần cũng không hết tội!

Hi Bối Kỳ phẫn nộ nói:

- Bọn hắn là tội nhân của loài người!

Nguyệt Phi Nhan tức giận tiếp lời:

- Thiên Hư Giáo làm sai, chết là đáng tội, nhưng Hư Tộc muốn hủy diệt toàn bộ nhân loại cũng rất đáng ghét.

Mục Lương trầm mặc, hiện giờ Hư Hoàng đang ở đâu?

- Mục Lương?

Nguyệt Thấm Lan nghi ngờ lên tiếng.

Mục Lương nói với giọng điệu ngưng trọng:

- Ta đang suy nghĩ, mười ngàn năm trước Hư Hoàng đã là nửa bước Đế cấp, nhưng hắn ngủ say nhiều năm như vậy, thế thì thực lực sẽ rớt xuống hay gia tăng?

- Cái này… ta không biết.

Nguyệt Thấm Lan chậm rãi lắc đầu.

- Hư Hoàng tách ra mười hai tên Vua Hư Quỷ, thực lực sẽ yếu đi, phải không?

Ngải Lỵ Na do dự nói suy đoán của mình.

Nguyệt Thấm Lan nghiêm mặt đáp:

- Chuyện này khó mà nói được.

Hi Bối Kỳ quơ nắm tay nhỏ, bĩu môi nói:

- Tốt nhất là tiếp tục ngủ say, sau đó không bao giờ mở mắt.

- Đây là phương pháp tử vong khó nhất.

Nguyệt Phi Nhan trợn trắng mắt.

- Ta chỉ ao ước một chút thôi.

Hi Bối Kỳ nhếch miệng lộ ra chiếc răng nanh.

Nguyệt Thấm Lan nói với giọng điệu ngưng trọng:

- Hiện tại, điều phiền toái nhất là làm sao tìm được những tên Vua Hư Quỷ khác, còn có Hư Hoàng đang ngủ say ở nơi nào?

- Chuyện này đúng là rất phiền phức.

Mục Lương gật đầu.

Ngải Lỵ Na đề nghị:

- Hay chúng ta lại tra hỏi một tên Vua Hư Quỷ khác?

Lần này, Mộc Phân Thân bắt được ba con Vua Hư Quỷ, tất cả đều bị giam giữ ở không gian trong cơ thể.

- Ta đã hỏi rồi, tất cả đều trả lời giống nhau.

Anh thở dài nói.

- Vậy được rồi.

Ngải Lỵ Na cũng thở dài.

- Hư Hoàng sẽ ở chỗ nào đây...?!

Ly Nguyệt rơi vào trầm tư.

Tất cả mọi người yên tĩnh.

- Hay nhờ Lạp Nhã bói toán?

Ngải Lỵ Na lại hỏi.

Mục Lương lắc đầu, nhàn nhạt nói:

- Hư Hoàng mạnh hơn cô ấy rất nhiều, cô ấy tính không ra, nếu mạnh mẽ bói toán thì sẽ chết.

Lạp Nhã đã nói với anh về hạn chế của mình, trước đây nàng mạnh mẽ tính ra vị trí của hòn đảo thần bí và Hi Đức Vưu Kỳ trong kênh Sương Mù khiến cơ thể bị trọng thương, phải điều dưỡng thật lâu mới hồi phục.

- Vậy được rồi.

Ngải Lỵ Na thất vọng gật đầu.

Anh trấn an:

- Cứ thuận theo tự nhiên thôi, hiện tại lo lắng cũng không có ích gì.

- Ừm, chỉ có thể như vậy thôi.

Hi Bối Kỳ và những người khác gật đầu đáp.

Nguyệt Thấm Lan chợt nhớ tới cái gì đó, đứng lên nói:

- Ta muốn đi tìm chị, cô ấy tra xét nguyên nhân đại lục cũ biến dị nhiều năm như vậy, hiện tại rốt cuộc chúng ta đã biết nguyên nhân, ta muốn đích thân nói cho cô ấy biết.

- Đi đi.

Mục Lương ừ một tiếng.

Nguyệt Thấm Lan xoay người rời đi chính sảnh, cưỡi phi thuyền bay đến Phim Trường.

Bạn cần đăng nhập để bình luận