Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2729: Hoàn Thành Linh Khí In Ấn Ma Pháp Trận

Chỉ trong vòng hai tháng ngắn ngủi, hang ổ của Hư Quỷ ồ ạt xuất hiện, đàn Hư Quỷ bắt đầu quét ngang đại lục cũ, hiện tại chỉ có đại thành và một số ít tòa thành cỡ trung là còn có thể chống đỡ thế tiến công của Hư Quỷ.

Phân Thân của Mục Lương xuất hiện giải quyết nguy cơ diệt vong cho rất nhiều tòa thành, có điều đó chỉ là trị ngọn không trị gốc, biện pháp tốt nhất là giết chết Hư Quỷ Hoàng.

Từ khi Mộc Phân Thân đến đại lục cũ, hắn không hề nghỉ ngơi ngày nào, vẫn luôn xuất hiện ở từng toà thành lớn, kích sát hết thảy Hư Quỷ giống như Tân Tây và Cầm Vũ, mục đích là suy yếu sức mạnh của Hư Tộc.

Mục Lương mở mắt, thấp giọng lẩm bẩm:

- Chỉ còn hơn ba tháng nữa là Hư Hoàng thức tỉnh rồi.

Anh cảm thấy thời gian không đủ dùng, muốn tích lũy đủ lực lượng có thể đánh tan Hư Tộc trước khi La Y hoàn toàn thức tỉnh.

Hơn mười phút sau, cửa thư phòng lại bị gõ vang.

- Cộc cộc cộc ~~~

Giọng nói của Tiểu Tử vang lên:

- Bệ hạ, tiểu thư Đại An Ti tới.

- Vào đi.

Mục Lương bình thản mở miệng.

- Cọt kẹt ~~~

Cửa thư phòng bị đẩy ra, Tiểu Tử mang Đại An Ti đi vào thư phòng.

- Bệ hạ vạn an.

Ánh mắt của Đại An Ti loé lên, khom người thi lễ với Mục Lương.

Mục Lương giơ tay ra hiệu:

- Ngồi đi.

- Vâng.

Đại An Ti ngồi xuống.

Tiểu Tử bưng trà nóng đặt lên bàn rồi xoay người đóng cửa thư phòng lại.

Mục Lương nhìn Đại An Ti, bình tĩnh nói:

- Lần này ta gọi ngươi tới đây là có chuyện muốn ngươi đi làm.

Đại An Ti nghe vậy lập tức ngồi thẳng lưng, nói với sắc mặt nghiêm túc:

- Mời bệ hạ nói.

Mục Lương nói tóm tắt:

- Ta dự định củng cố tường thành vương quốc Huyền Vũ, cần lắp đặt hai loại ma pháp trận bên trong tường thành.

Đại An Ti chớp mắt, thử hỏi:

- Ý của bệ hạ là dự định giao chuyện này cho ta làm?

Mục Lương khẽ cười một tiếng, nói:

- Chuyện này sẽ do ngươi phụ trách, nhưng cho ai đi làm thì tùy vào sự sắp xếp của ngươi.

- Bệ hạ, ta không biết khắc họa ma pháp trận.

Đại An Ti nghiêm túc nói.

Mục Lương bình thản đáp:

- Không cần ngươi khắc họa ma pháp trận, ta có linh khí in ấn ma pháp trận, ngươi chỉ cần sắp xếp người đi sản xuất ma pháp trận, sau đó lại hoàn thành công tác lắp đặt là được.

Anh lấy ra linh khí in ấn ma pháp trận, đứng dậy đích thân thị phạm cách sử dụng cho cô gái tóc màu xanh băng, sau khi xác định nàng học được thì mới ngồi trở lại long ỷ.

- Nếu có chỗ nào không hiểu thì có thể hỏi ngay bây giờ.

Mục Lương bình thản nói.

Đại An Ti vội vàng gật đầu đáp:

- Không có, xin bệ hạ hãy yên tâm, ta đã học xong toàn bộ rồi.

- Ừm, rất tốt.

Mục Lương hài lòng gật đầu, rồi nói:

- Ngươi mang hai bệ linh khí in ấn ma pháp trận này về đi, nhanh chóng sắp xếp người bắt đầu sản xuất ma pháp trận hàng loạt.

- Vâng.

Đại An Ti cung kính hành lễ, thận trọng thu hồi hai bệ linh khí in ấn ma pháp trận vào bên trong ma cụ không gian chứa đựng.

Trong đầu cô gái tóc xanh băng đã có ứng cử viên thích hợp làm phần nhiệm vụ này.

Cô nhớ tới đây, liền nói:

- Cao Thao và Tán Viêm dạo gần đây tương đối rảnh rỗi, ta sẽ bảo bọn hắn đi lắp đặt ma pháp trận, hoàn thành nhiệm vụ củng cố.

- Ừm, ngươi sắp xếp là tốt rồi.

Mục Lương ôn hòa nói, rồi chuyển sang chủ đề khác, hỏi:

- Nói một chút tình huống vận chuyển ở Sơn Hải Quan đi, có gặp phải vấn đề nan giải gì không?

- Bệ hạ, tình huống vận chuyển ở Sơn Hải Quan vẫn bình thường, toàn bộ được tiến hành dựa theo điều lệ chế độ, sẽ không xảy ra sai sót.

Đại An Ti vội vàng nói.

- Vậy là tốt rồi, ngươi trở về đi.

Mục Lương phất tay.

- Vâng.

Đại An Ti đứng lên, cung kính hành lễ rồi xoay người rời khỏi thư phòng.

- Cộp cộp cộp ~~~

Ly Nguyệt đi vào cung điện, đế giày cứng rắn đánh lên mặt đất phát tiếng vang lanh lảnh.

- Tiểu thư Ly Nguyệt.

Tiểu hầu gái lưu thủ ở trong cung điện ngoan ngoãn lên tiếng chào hỏi.

Công việc hàng ngày của nhóm tiểu hầu gái là canh gác, có người ở lại cung điện, có người học tập kiến thức mới và huấn luyện, như vậy mới có thể trở thành hầu gái chiến đấu hợp cách.

Ly Nguyệt gật đầu, thanh thúy hỏi:

- Mục Lương đâu rồi?

- Bệ hạ đang ở thư phòng ạ.

Thanh Vụ thanh thúy đáp.

- Ừm!

Ly Nguyệt đáp một tiếng, cất bước đi tới thư phòng.

Ba Phù nhỏ giọng thầm thì:

- Bệ hạ thật là bận rộn.

Thanh Vụ nghiêm mặt nói:

- Đây chính là bệ hạ, phải quản lý cả một vương quốc, đương nhiên là bận rộn rồi.

Ba Phù cảm thán nói:

- Đúng vậy, nếu không có đại nhân Thấm Lan hỗ trợ, sợ là bệ hạ sẽ lo không xuể.

- Nếu như không có vương quốc Huyền Vũ, cung cấp hoàn cảnh sinh hoạt an toàn và thoải mái cho dân chúng thì bệ hạ sẽ rất nhẹ nhàng.

Thanh Vụ mấp máy môi hồng.

- Bệ hạ là người có hoài bão, không được nói lời như vậy.

Ba Phù nói với giọng điệu nghiêm túc.

Thanh Vụ nhoẻn miệng cười, gật đầu nhận đồng:

- Ta biết rồi.

- Cộc cộc cộc ~~~

Ly Nguyệt gõ cửa phòng, lên tiếng:

- Mục Lương.

- Cửa không có khóa, vào đi.

Trong phòng truyền ra giọng nói trong trẻo của anh.

- Cọt kẹt ~~~

Ly Nguyệt đẩy cửa mà vào, nhìn thấy Mục Lương đang vùi đầu viết viết vẽ vẽ cái gì đó, nàng không khỏi đi nhẹ bước chân.

- Có chuyện gì không?

Mục Lương ngước mắt nhìn cô gái tóc trắng.

Ly Nguyệt đi lên trước, đặt một phần văn kiện dày khoảng hai ngón tay ở trước mặt nam nhân, nói:

- Ba người Thiết Lôi Nhĩ đã tra hỏi xong rồi, đây là lời khai của bọn hắn.

Đôi mắt thâm thúy của Mục Lương hơi sáng lên, cầm lấy văn kiện lật xem:

- Tốc độ thẩm vấn còn nhanh hơn ta tưởng tượng.

Ly Nguyệt bình tĩnh nói:

- Hiện tại Ngục Giam có trên trăm loại thủ đoạn tra hỏi, bọn hắn không chống nổi mười loại đã khai ra toàn bộ.

- Cũng đúng.

Khóe môi của Mục Lương khẽ nhếch, liếc mắt đọc nhanh văn kiện.

- Ào ào ~~~

Ly Nguyệt nhìn tốc độ lật giấy của Mục Lương biến nhanh, lực chú ý rơi vào tờ giấy mà anh vẽ trước đó, đây là bản thiết kế mới của đạn đạo.

Cô nhìn thấy một hàng chữ, nhẹ giọng đọc lên:

- Đạn đạo có thể xuyên qua không gian...

Mục Lương thuận miệng giải thích một câu:

- Đó là đạn đạo ta mới nghiên cứu, nếu như chế tạo được thì có thể tấn công mục tiêu một cách thần không biết quỷ không hay.

Đôi mắt màu trắng bạc của Ly Nguyệt trừng lớn, cảm thán nói:

- Làm cho đạn đạo xuyên qua không gian, chuyện này chỉ có ngươi nghĩ ra được thôi.

Mục Lương cười tự tin, nói với giọng điệu chắc chắn:

- Không phải, người khác cũng có thể nghĩ ra được, nhưng bọn hắn làm không được.

- Vâng, ngươi nói không sai.

Ly Nguyệt cười một tiếng.

- Người của Bất Hủ Chúng để mắt tới Ma Cà Rồng quả nhiên là vì nghiên cứu trường sinh.

Mục Lương đang lật trang giấy chợt khựng lại.

Ly Nguyệt gật đầu nói:

- Đúng vậy, không biết bọn hắn lấy tin tức từ chỗ nào mà biết được tuổi thọ của Ma Cà Rồng dài hơn so với người thường.

Cô không tra hỏi được tin tức về Ma Cà Rồng bắt nguồn từ đâu, chỉ biết ba người Thiết Lôi Nhĩ có được tin tức này từ cấp trên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận