Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1588: Công Chúa Vương Quốc Tây Hoa

Lan Đế tiếp nhận túi da thú, kiểm tra cẩn thận một lần, sau khi xác định không có vấn đề thì mới đưa bình nước hoa cho thiếu nữ.

Ba ~~~

Lăng Hương mở nắp bình nước hoa, ngửi được một hương thơm nồng đậm, cả người lâng lâng.

- Thật dễ ngửi.

Khuôn mặt cô ta lộ ra vẻ hưởng thụ, nàng hít sâu mấy hơi, chìm đắm bên trong mùi hương nước hoa.

Cô ta lập tức cảm thấy bỏ ra một trăm năm mươi viên tinh thạch ma thú rất đáng giá, thậm chí cảm thấy mình kiếm lời.

- Nước hoa này có thời hạn sử dụng là ba tháng, ngươi có thể dùng rất lâu, không lỗ.

Lan Đế hồn nhiên nói.

- Cái gì, thời hạn sử dụng là ba tháng?

Cơ thể Lăng Hương chao đảo một cái, đôi mắt trợn to nhìn về phía Lan Đế.

Lan Đế thanh thúy nói:

- Đúng vậy, đây vẫn là thời hạn sử dụng ngắn nhất, còn có nước hoa sử dụng được sáu tháng, nhưng đó là nước hoa cấp C trở lên, ta mua không nổi.

- Thật hay giả vậy?

Lăng Hương lại lộ ra vẻ mặt ngờ vực lần nữa.

- Ta không cần thiết lừa ngươi.

Lan Đế nhún vai.

Lăng Hương suy nghĩ một chút, cảm thấy đối phương nói có lý, thế là nói qua chủ đề khác:

- Nước hoa cấp C có đắt không?

- Đương nhiên rồi, một bình nước hoa cấp C có giá năm trăm viên tinh thạch ma thú cấp 1.

Lan Đế gật đầu nói.

- Mắc như vậy sao.

Trên mặt Lăng Hương tràn đầy vẻ ngạc nhiên.

- Ngươi đừng cảm thấy mắc, nó rất đáng giá. Rất nhiều quý tộc cướp mua đấy, thường xuyên không đủ hàng để bán.

Lan Đế phách lối nói:

- Hơn nữa công chúa vương quốc Hải Đinh thường xuyên mua.

- Công chúa cũng cướp mua, vậy ta cũng muốn.

Lăng Hương lập tức kêu la.

- Ngươi lại không phải là công chúa.

Lan Đế trợn trắng mắt.

- Ai nói ta không phải?

Lăng Hương kiêu ngạo ngẩng đầu lên, hai tay chống nạnh.

………..

Lan Đế sửng sốt một chút, nàng liếc nhìn đối phương rồi nói:

- Ngươi là công chúa, vậy ta là vương hậu đây.

- A, ngươi là vương hậu sao?

Lăng Hương sững sờ.

-.....

Khóe mắt của Lan Đế nhảy lên, cô gái này không hiểu cô đang nói đùa sao?

- Không đúng, ta đã thấy vương hậu Phó Linh Na, nếu như ngươi là vương hậu, vậy chắc không phải là vương hậu của vương quốc Hải Đinh.

Lăng Hương nghiêm túc phân tích.

Lan Đế thấy cô gái nhỏ nói có đầu có đuôi, lập tức cảm thấy không thích hợp, nhỏ giọng hỏi:

- Ngươi thật sự là công chúa sao?

- Đương nhiên, ta lừa ngươi làm gì?

Lăng Hương ngạo nghễ nói.

Lan Đế cố nén không trợn trắng mắt, gạt ta làm gì, tự nhiên là lừa tiền lừa sắc chứ làm gì.

- Ngươi là công chúa của vương quốc Hải Đinh?

Cô lại hỏi.

- Dĩ nhiên là không phải, công chúa vương quốc Hải Đinh tên là Bạch Sương, ta biết cô ấy.

Lăng Hương lắc đầu nói.

- Vậy còn ngươi?

Lan Đế co giật khóe mắt.

Lăng Hương nhìn xung quanh một vòng rồi tới gần bên tai Lan Đế, thì thầm:

- Ta là công chúa của vương quốc Tây Hoa nha.

- Vương quốc Tây Hoa.

Đôi mắt màu nâu của Lan Đế sáng lên, vương quốc Tây Hoa là một trong những địa điểm mà cô cần đến trong nhiệm vụ lần này.

Trong lòng cô nảy sinh nghi ngờ, hỏi:

- Ngươi là công chúa của vương quốc Tây Hoa, vậy tại sao ngươi lại ở chỗ này?

- Ta lén chạy ra ngoài.

Lăng Hương nói với giọng điệu vô cùng tự hào.

-.....

Lan Đế cạn lời trong lặng phút chốc, tại sao cô công chúa nào cũng thích trò bỏ nhà ra đi vậy?

- Biểu cảm trên mặt ngươi là gì thế?

Lăng Hương bất mãn trừng đối phương.

- Không có gì, ta nhìn ngươi không giống như công chúa.

Lan Đế lắc đầu nói.

- Ta đương nhiên là công chúa!

Lăng Hương tức giận la to khiến dân chúng đi ngang qua ghé mắt nhìn.

- Ngươi nhỏ giọng một chút đi.

Lan Đế đau đầu nói.

Lần này, cô mang theo nhiệm vụ tới, không nghĩ bị người khác chú ý.

- Ta là công chúa, ta muốn mua nước hoa, ngươi dẫn ta đến thành Huyền Vũ được chứ?

Lăng Hương nghiêm trang nói.

- Không được, ta còn có việc, đi trước đây.

Lan Đế phất tay, quay đầu muốn đi.

- Các hạ!

Lăng Hương tức giận hô to.

Lan Đế dừng bước một giây, sau đó đi nhanh hơn.

- Nè, ngươi chờ ta một chút!

Lăng Hương vội vàng đuổi theo, vừa chạy vừa hô.

Lan Đế cảm thấy nhức đầu, càng ngày càng nhiều người chú ý tới cô, cái này không phải là chuyện tốt.

Cô đành phải dừng lại, xoay người đưa tay bịt miệng Lăng Hương, tức giận nói:

- Ngươi đừng kêu nữa.

- Hưm hưm…..

Lăng Hương cau mày, bất mãn trừng cô gái tóc nâu, bắt đầu giãy giụa.

- Ngươi không la nữa thì ta sẽ thả ngươi ra.

Lan Đế cảnh cáo một câu.

Lăng Hương nghe vậy ngừng giãy giụa, chậm rãi gật đầu.

Lan Đế thở phào một hơi, buông tay ra.

Lăng Hương phun phì phì, nàng trừng cô gái tóc nâu, hỏi:

- Nè, ngươi muốn thế nào mới đồng ý dẫn ta đến thành Huyền Vũ?

- Ta còn có việc, không có thời gian đi với ngươi.

Lan Đế nhẫn nại giải thích.

- Ta có thể đợi ngươi hết bận rộn, lúc đó lại cùng đi thành Huyền Vũ.

Lăng Hương nói không chút để ý.

Lan Đế lùi lại một bước, nghiêm túc nói:

- Việc của ta không phải một chốc một lát là xong được, ta còn phải đi vương quốc Tây Hoa.

- A, ngươi đi vương quốc Tây Hoa để làm gì?

Lăng Hương nghi ngờ hỏi.

- Đưa thiệp mời.

Lan Đế thuận miệng giải thích một câu.

- Thiệp mời gì thế? Đưa cho ai?

Lăng Hương vội vàng truy hỏi.

Lan Đế do dự một chút, cuối cùng vẫn nhỏ giọng nói đúng sự thật:

- Thành Huyền Vũ sắp tổ chức hội đấu giá, ta hỗ trợ đưa thiệp mời cho các quý tộc và phú thương.

Lăng Hương ngạc nhiên nói:

- Hoá ra là như thế, vậy ngươi sẽ đưa thiệp mời cho cha của ta sao?

Lan Đế nhìn Lăng Hương, đối phương là công chúa, cha của cô ấy tự nhiên là quốc vương, đúng là có thiệp mời cho hắn, nên gật đầu đáp:

- Đúng vậy, cha của ngươi nằm ở trong danh sách khách mời.

- Nếu là như vậy, ngươi càng phải đưa ta đến thành Huyền Vũ.

Lăng Hương nghiêm túc nói.

- Không được, ta không rảnh.

Lan Đế lắc đầu nguầy nguậy.

Lăng Hương đảo mắt một vòng, hạ tiêu chuẩn xuống một bậc, nói:

- Không có việc gì, ta đi đưa thiệp mời cùng với ngươi, tiếp đó hai ta đi thành Huyền Vũ.

Lan Đế nghiêm mặt nói:

- Thật ra ngươi có thể tự đi một mình, thành Huyền Vũ ở ngay bên cạnh thành Tát Luận, ngươi đi tới đó là có thể nhìn thấy.

- Nhưng ta cũng không biết thành Tát Luận ở đâu nha.

Lăng Hương lắc đầu, mặt mũi tràn đầy vẻ ngây thơ.

Lan Đế cảnh giác, hoài nghi hỏi:

- Không phải ngươi quen biết công chúa Bạch Sương và vương hậu Phó Linh Na sao? Tại sao lại không biết thành Tát Luận ở đâu?

- Thì đúng là quen biết mà, nhưng lần đó chúng ta gặp mặt ở nhà của ta, lần này là lần đầu tiên ta tới vương quốc Hải Đinh.

Lăng Hương giải thích.

-....

Lan Đế bó tay rồi.

- Không được, ta phải đi đưa thiệp mời, ngươi tự đi một mình đi.

Cô xoay người rời đi.

Lăng Hương tức giận, vội vàng uy hiếp:

- Nếu ngươi đi thì ta sẽ la to gọi mọi người tới đây.

-...

Lan Đế cạn lời thật sự, chỉ có thể bất đắc dĩ dừng bước.

- Chị, ta đi đưa thiệp mời với ngươi, sau đó ngươi dẫn ta đi thành Huyền Vũ, như vậy không tốt sao?

Lăng Hương dán sát Lan Đế, bắt đầu làm nũng.

-.....

Lan Đế không lay động.

Bạn cần đăng nhập để bình luận