Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 3453: Đây Là Thế Giới Bài Xích Ta (2)

- Nhớ kỹ, không thể rời khỏi vương quốc Huyền Vũ, nếu không ngươi sẽ không thể sống đến 50 tuổi.

Linh Nhi dặn dò.

Vẻ mặt của Đồ Tư Lệ Na trở nên kiên định, gằn từng chữ:

- Không được, ta muốn đi Đảo Thất Lạc.

- Thật cố chấp.

Linh Nhi bất mãn nói.

Đồ Tư Lệ Na nói với giọng điệu kiên định:

- Đó là tổ địa của gia tộc, là tâm nguyện của cha mẹ ta, ta phải trở về.

- Tuỳ ngươi thôi.

Linh Nhi phất tay.

- Cảm ơn.

Đồ Tư Lệ Na hít một hơi thật sâu, xoay người muốn rời đi.

- Chờ đã.

Linh Nhi đột nhiên lên tiếng gọi lại.

Đồ Tư Lệ Na dừng bước, nghi hoặc quay đầu nhìn về phía cô gái tinh linh.

Linh Nhi tiến lên trước, giơ tay lên điểm vào trán của đối phương, lực lượng Sinh Mệnh Pháp Tắc bao trùm cả nữ nhân.

- Ông ~~~

Đồ Tư Lệ Na lộ ra thần sắc nghi ngờ, mờ mịt nhìn cô gái tinh linh.

Linh Nhi buông tay xuống, trong trẻo nói:

- Được rồi, như vậy đến lúc ngươi rời khỏi vương quốc Huyền Vũ thì cũng có thể sống lâu thêm mười năm.

Đôi môi của Đồ Tư Lệ Na khẽ nhúc nhích, cuối cùng vẫn chỉ có thể phun ra một câu cảm ơn:

- Cảm ơn ngươi.

Linh Nhi khoát khoát tay, xoay người đi ra bên ngoài.

Cô là sủng nhi sinh mệnh, có thể nhìn thấu lòng người, nữ nhân trước mắt không phải phần tử xấu.

Đồ Tư Lệ Na ngây người tại chỗ hồi lâu, sau khi hoàn hồn thì mới không tiếng động thở dài, suy nghĩ đi tới Đảo Thất Lạc trong lòng không thay đổi.

Khi bóng đêm gần buông xuống, Mục Lương mang theo Ly Nguyệt trở về cung điện.

- Bệ hạ đã trở về.

Nhóm tiểu hầu gái bước nhanh tới nghênh đón.

Mục Lương thuận miệng hỏi:

- Chuẩn bị xong bữa tối chưa?

- Sắp xong rồi ạ.

Ba Phù thanh thúy nói.

- Ừm, ta đi rửa mặt một cái.

Mục Lương bỏ lại một câu rồi xoay người trở về thư phòng.

Hắn ở khu bắc thành cả một buổi sáng, xây xong toàn bộ nhà lầu, đường phố, hệ thống thoát nước.

Chờ qua lễ trưởng thành của Linh Nhi thì lại bắt đầu xây dựng khu nam thành.

Sau khi hoàn thành xây dựng hai mảnh khu vực này thì hội đấu giá cũng sẽ bắt đầu, sau đó hắn sẽ đi xử lý chuyện Ma Pháp Thần.

- Diêu Nhi còn chưa trở về sao?

Ly Nguyệt nhẹ nhàng hỏi.

- Vẫn chưa ạ.

Ba Phù khẽ gật đầu.

Diêu Nhi và Hồ Tiên đi cửa hàng lá trà ở khu đông thành, hỗ trợ giải quyết vấn đề lá trà cân thiếu gây ảnh hưởng tới danh dự.

- Chúng ta đã trở về rồi.

Tiểu hầu gái vừa dứt lời thì ngoài cửa vang lên giọng nói của Diêu Nhi.

- Cộp cộp ~~~

Hồ Tiên và tiểu hầu gái một trước một sau đi vào chính sảnh cung điện, phía sau còn có Nguyệt Phi Nhan vừa vặn cùng lúc trở về.

- Hồ Tiên nương nương đã trở về.

- Mọi người vất vả rồi ~~~

Các tiểu hầu gái tiến lên hỗ trợ cởi Khôi Giáp Chu Tước trên người cô gái tóc đỏ, còn săn sóc đưa một ly Sinh Mệnh Trà giải khát.

Hồ Tiên quyến rũ hỏi:

- Bệ hạ nhà các ngươi trở về chưa?

- Trở về rồi ạ, bệ hạ đang rửa mặt.

Ba Phù ngoan ngoãn đáp.

Hồ Tiên gật đầu một cái, ngước mắt nhìn về phía tiểu hầu gái, nói:

- Ba Phù, ngày hôm nay ta muốn ăn chút đồ ăn chua.

Ba Phù nghiêng đầu nói:

- Muốn ăn chua à, vậy ta làm thêm món cải trắng chua cay được chứ?

- Không đủ chua.

Hồ Tiên bất mãn nói.

- Vậy canh rau dưa chua cay?

Ba Phù chớp mắt dò hỏi ý kiến.

Canh rau dưa chua cay chính là dùng rau xanh, quả chua và cà chua trộn chung với nhau rồi nấu thành canh, vị chua rất khai vị.

Hồ Tiên hài lòng nói:

- Được, ta muốn ăn chua gấp đôi.

Thanh Vụ đột nhiên lên tiếng:

- A, Hồ Tiên nương nương muốn ăn chua? Bệ hạ từng nói chua là nam cay là nữ, lẽ nào trong bụng của ngài là vương tử?

- Ngày hôm qua ta còn muốn ăn cay đây này.

Hồ Tiên liếc nhìn tiểu hầu gái một chút.

- Vậy có khi nào là long phượng thai hay không?

Đôi mắt đẹp của Thanh Vụ trừng lớn hơn.

-....

Khóe mắt của Hồ Tiên giật một cái, nhưng cẩn thận nghĩ lại thì thấy long phượng thai giống như cũng không tệ.

- Long phượng thai, cái này có khả năng….

Vẻ mặt của Ba Phù cũng trở nên nghiêm túc.

- Nhanh đi nấu canh rau dưa chua cay đi.

Tiểu Mật thúc giục.

Ba Phù gật đầu, vui vẻ nói:

- Được rồi!

Hồ Tiên giơ tay lên nâng trán, quyến rũ nói:

- Chỉ là đột nhiên muốn ăn chua mà thôi, các ngươi chớ suy nghĩ quá nhiều, sao mà còn khẩn trương hơn cả Mục Lương thế.

- Bệ hạ mới là người quan tâm nương nương Hồ Tiên nhất.

Thanh Vụ nghiêm túc nói.

Đám người An Kỳ gật đầu đồng ý:

- Đúng rồi nha, mỗi ngày bệ hạ đều phải kiểm tra tình huống cơ thể của nương nương mới yên tâm.

Đôi mắt màu đỏ rực của Hồ Tiên sáng lên, trong lòng vui vẻ.



Chủ Thành.

Hôm nay là lễ trưởng thành của công chúa vương quốc Huyền Vũ, buổi sáng Chủ Thành đã náo nhiệt hẳn lên.

Hai bên đường Chủ Thành là đủ loại cờ màu tung bay, quảng trường còn có các loại biểu diễn miễn phí, chúc mừng công chúa thành niên.

Trước cửa Đại Hội Đường, từng chiếc xe hơi dừng lại.

Người từ trên xe bước xuống đều được mời tới tham gia lễ trưởng thành, tất cả đều là quý tộc và phú thương của các đại vương quốc.

Vương quốc Huyền Vũ không có quý tộc, chỉ có vương thất Khu Vực Trung Ương.

Cửa xe mở ra, Lăng Hương dẫn theo làn váy bước xuống, phía sau là Tề Nhĩ Nạp.

- Cha, hôm nay thật là nhiều người.

Lăng Hương cảm thán nói.

Tề Nhĩ Nạp lạnh nhạt mở miệng:

- Tất cả đều nể mặt Mục Lương, cũng là muốn kết giao với công chúa mới, tạo quan hệ tốt với vương quốc Huyền Vũ.

- Cha bảo ta tới đây, chẳng lẽ cũng là muốn ta tạo quan hệ tốt với công chúa Linh Nhi sao?

Lăng Hương quay đầu nhìn về phía cha mình.

- Khụ khụ, chuyện này không có chỗ xấu đối với ngươi.

Tề Nhĩ Nạp ho khan hai tiếng nói.

Hắn biết thực lực của vương quốc Huyền Vũ, có quan hệ tốt với công chúa Linh Nhi, tương lai có việc muốn nhờ cũng có thêm phương pháp, khi làm giao dịch cũng có thể nhận được ưu đãi lớn hơn.

- Ta biết rồi.

Lăng Hương bĩu môi, thật ra trong lòng cũng muốn làm bạn với Linh Nhi.

Cô rất thích nước hoa vương quốc Huyền Vũ, nhưng rất nhiều nước hoa đều là bản giới hạn, thuộc về loại có tiền cũng rất khó mua được, nếu như tạo mối quan hệ tốt với Linh Nhi, sau này có thể dễ dàng mua nước hoa hơn.

- Vào đi thôi.

Tề Nhĩ Nạp vỗ vỗ vai con gái, cất bước đi về phía cửa chính Đại Hội Đường.

Trên đường không ngừng có người chào hỏi, là các quý tộc và phú thương của các vương quốc khác.

Tề Nhĩ Nạp nhàn nhạt gật đầu đáp lại, ưỡn thẳng lưng đi vào Đại Hội Đường cùng con gái.

Hai người lấy ra thiệp mời, chẳng mấy chốc đã có nhân viên tiến tới dẫn đường, đón hai người vào bên trong hội trường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận