Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1673: Nếu Không Muốn Đầu Rơi Xuống Đất Thì Ta Khuyên Ngươi Đừng Lộn Xộn



- Hắc Ma Pháp Sư thích nhất là linh hồn tinh khiết, mà linh hồn của Hải Yêu có độ tinh khiết cực cao, chắc Sa Liệt sẽ bán cô ta cho Hắc Ma Pháp Sư...

Với những gì cô ta biết về lão đại trong vài năm qua, thứ mà hắn am hiểu nhất chính là tối đa hóa lợi ích.

- Hừ, khi nào trở về ta phải hỏi hắn một chút, miễn cho bị lừa gạt.

Trong mắt của Quỳ Lâm Nại lóe sáng.

Hắc Sa đã hợp tác vài lần với Hắc Ma Pháp Sư và mỗi lần đều thu được lợi nhuận đáng kể, cho nên nàng không phản đối việc quan hệ với Hắc Ma Pháp Sư.

Cộp cộp cộp ~~~

Quỳ Lâm Nại quay đầu nhìn về phía sau, lúc này trời đã tối nhưng thành Huyền Vũ lại đèn đuốc sáng trưng.

- Chắc sẽ không ai phát hiện.

Cô ta lấy lại bình tĩnh, mang theo Duy Lệ Á bước nhanh rời đi con đường mây mù.

Sau khi Quỳ Lâm Nại rời đi không bao lâu...

Một giọng nói lạnh lùng xuất hiện không chút báo trước:

- Thú vị đấy, việc này có liên quan đến Hắc Ma Pháp Sư, chắc thành chủ đại nhân sẽ cảm thấy hứng thú...

………..

Quỳ Lâm Nại mang theo Duy Lệ Á trở lại thành Tát Luận.

Cô ta cảnh giác ngắm nhìn bốn phía, còn chưa trở lại điểm tụ tập tạm thời của Hắc Sa thì cô ta vẫn phải đề phòng khả năng xảy ra bất trắc.

- Tên Long Trà này thật là, đã nói trời tối đến Phố Buôn Bán đón ta, thế mà bây giờ còn chưa thấy bóng dáng đâu.....

Quỳ Lâm Nại bĩu môi, trong lòng rất khó chịu.

Cộp cộp cộp...

Cô ta đi đến một tòa nhà cách Tiểu Thành không xa, xung quanh rất yên tĩnh.

- Ngoài này thật yên tĩnh, bên trong thì lại vô cùng náo nhiệt, cứ như là hai thế giới khác nhau.

Quỳ Lâm Nại nhìn về phía tường thành cao vút Tiểu Thành, mơ hồ có thể nghe được âm thanh huyên náo ở bên trong.

Trong Tiểu Thành thành Huyền Vũ rất an toàn, cho dù trời tối thì vẫn có rất nhiều dân chúng ra bên ngoài.

Vì thế mà Bối Vi Nhân còn mở thêm vài quán nướng, quán rượu kinh doanh đến tận mười hai giờ khuya.

Mà bên ngoài Tiểu Thành lại không được thái bình như thế, sau khi trời sập tối thì dân chúng rất hiếm khi đi ra ngoài.

- Trở về thôi.

Quỳ Lâm Nại bước nhanh về phía căn cứ tạm thời của Hắc Sa.

Duy Lệ Á đi theo với vẻ mặt vô hồn, lúc này cô trông giống như một con rối bị giật dây không có sinh mệnh.

Cộp cộp cộp...

Quỳ Lâm Nại đi tới ngoài cửa viện, giơ tay gõ cửa ba lần theo tiết tấu, đây là ám hiệu nhận diện.

Cộc cộc cộc ~~~

- Không có người sao?

Lông mày của cô lập tức nhăn lại, đã qua một phút rồi mà vẫn không ai mở cửa cho mình.

Quỳ Lâm Nại có dự cảm không tốt, sắc mặt cô trở nên khó coi, xoay người muốn rời đi nhưng đã không kịp nữa rồi.

Vô thanh vô tức, cái bóng dưới chân Quỳ Lâm Nại khẽ đong đưa, Mễ Á mặc khôi giáp Bóng Tối chui ra khỏi bóng đen, một lưỡi dao ngắn sắc bén dí sát vào chiếc cổ trắng như tuyết của Quỳ Lâm Nại.

- Nếu không muốn đầu rơi xuống đất thì ta khuyên ngươi đừng lộn xộn.

Mễ Á hờ hững nói.

Cổ họng Quỳ Lâm Nại như thắt lại, sắc mặt trắng bệch, run rẩy hỏi:

-.... Ngươi là ai?

Trên mặt cô ta tràn đầy sự khiếp sợ, trong lòng lại vô cùng bình tĩnh.

- Ta là ai không quan trọng.

Mễ Á lạnh lùng nói.

- Ít nhất hãy để ta chết được rõ ràng...

Trong mắt Quỳ Lâm Nại lóe lên tia sáng lạnh lẽo, cô âm thầm thi triển ma pháp tinh thần, muốn khống chế cô gái tai mèo để thoát hiểm.

Nhưng điều khiến cô ta tuyệt vọng là cô gái sau lưng vẫn không hề nới lỏng tay.

Mễ Á đã nhìn thấu dự định của đối phương, lạnh lùng nói:

- Đừng thử nữa, ma pháp tinh thần của ngươi không có tác dụng với ta đâu.

Trên cổ cô đeo một sợi dây chuyền có thể chống cự công kích tinh thần, đây là linh khí xuất từ tay của Mục Lương.

Ngay từ ngày hôm qua thì thông tin về Hắc Sa đã được điều tra rõ ràng, sau một ngày chuẩn bị thì hôm nay tất cả đã bị sa lưới.

Trong lòng Quỳ Lâm Nại chùng xuống, sắc mặt cô ta cực kỳ khó coi, lần này thật sự tuyệt vọng, chưa từ bỏ ý định hỏi:

- Đám người Sa Liệt đâu?

- Ngươi sẽ nhìn thấy bọn họ nhanh thôi.

Một giọng nói trong trẻo và lạnh lùng khác vang lên.

Ngôn Băng hiện thân, lạnh nhạt nhìn Quỳ Lâm Nại.

Cô vẫn luôn giám sát người của Hắc Sa, thậm chí còn bí mật theo dõi Quỳ Lâm Nại đến Cửa Hàng Nước Hoa.

Sau khi Quỳ Lâm Nại đến thành Huyền Vũ, nhóm của Mễ Á và Ly Nguyệt đã đi đến nơi đây, một mẻ hốt gọn người của Hắc Sa.

Sau đó Ly Nguyệt dẫn người áp giải đám Long Trà trở lại thành Huyền Vũ, để lại Mễ Á xử lý chuyện phía sau.

Ngay khi Quỳ Lâm Nại xuất hiện thì cô lập tức thi triển Cú Nhảy Bóng Tối, lặng lẽ trốn trong bóng của cô ta, hoàn thành “tuyệt sát” sau cùng.

Quỳ Lâm Nại há to miệng, sắc mặt cô ta trở nên tái nhợt.

Mễ Á buông tay, lấy ra một kiện ma cụ tương tự một chiếc băng đô và đội nó lên đầu Quỳ Lâm Nại.

Đây là ma cụ có thể giam cầm tinh thần lực và ma lực, đồng dạng xuất từ tay của Mục Lương, nó được chế tác riêng để đối phó với Ma Pháp Sư.

- Anh ~~~

Thân hình của Duy Lệ Á khẽ run lên, đôi mắt vô thần khôi phục sự linh động.

Cô mờ mịt nhìn xung quanh, sau khi nhìn thấy Mễ Á và Ngôn Băng thì càng không hiểu ra sao.

- Đã xảy ra chuyện gì vậy?

Cô ngạc nhiên nói.

Ngôn Băng giải thích với giọng mát lạnh:

- Nói thì rất dài dòng, ngươi trở về cùng ta trước, trên đường chúng ta sẽ nói chuyện.

- A, được rồi...!

Duy Lệ Á không dám có dị nghị, chỉ cảm thấy những người trước mắt này không dễ chọc.

Mễ Á dùng tơ nhện trói Quỳ Lâm Nại thành bánh chưng, chỉ chừa lại bàn chân và đầu.

Tay cô khoác lên trên người Quỳ Lâm Nại, nói khẽ:

- Ta mang cô ta trở về trước.

- Được.

Ngôn Băng gật đầu.

Trong ánh mắt kinh ngạc của Duy Lệ Á, cô gái tai mèo mang theo Quỳ Lâm Nại đi vào bóng tối nơi góc tường, hai người giống như mưa rơi vào biển, biến mất không để lại dấu vết.

- A?

Duy Lệ Á kinh ngạc không thôi.

Ngôn Băng liếc nàng một cái, bình tĩnh nói:

- Đừng lúc kinh lúc rống như vậy, đi về thôi.

- Vâng.

Duy Lệ Á mờ mịt gật đầu.

Một bên khác, Mễ Á mang theo Quỳ Lâm Nại xuất hiện trước Huyền Không Các, ngay sau đó lại lẩn vào bóng tối, khi xuất hiện lần nữa thì đã ở bên trong Úng Thành, sau vài lần thực hiện Cú Nhảy Bóng Tối thì hai người đã đi tới phía dưới khu Trung Ương.

Sắc mặt của cô gái tai mèo có chút trắng bệch, đây là do sử dụng năng lực Cú Nhảy Bóng Tối nhiều lần dẫn đến sức lực bị tiêu hao quá lớn.

Mễ Á thở dài một hơi, nhẹ giọng lẩm bẩm:

- Cơ thể không đủ mạnh, xem ra phải tiếp tục cường hóa cơ thể mới được.

Sắc mặt cô chỉ thoạt nhìn không tốt lắm còn Quỳ Lâm Nại thì đã ngất đi, đây là do cơ thể quá yếu ớt, dù sao thì nàng ta chỉ là Ma Pháp Sư cấp 5.

Cộp cộp cộp...

Cô gái tai mèo và Quỳ Lâm Nại sử dụng Thang Vận Chuyển đi tới tầng tám Trung Ương.

Tố Tô chạy tới nghênh đón:

- Tiểu thư Mễ Á đã trở về rồi.

Mễ Á bình tĩnh hỏi:

- Ly Nguyệt đã trở về chưa?

- Đã trở về rồi, ngài ấy đang ở trong thư phòng.

Tố Tô hồn nhiên đáp.

- Ta đã biết, cảm ơn.

Mễ Á mang theo Quỳ Lâm Nại sải bước đi đến thư phòng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận