Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2451: Mở Cửa Hàng?

Ba Phù chớp mắt, chờ đợi cô gái đuôi hồ ly đáp lời.

- Ngươi trở về nói cho Mục Lương, việc này ta sẽ sắp xếp tốt.

Ngón tay của Hồ Tiên khẽ vuốt trang giấy.

- Vâng.

Ba Phù ngoan ngoãn gật đầu, xoay người rời đi Trân Bảo Lâu.

Hồ Tiên suy nghĩ một chút, gọi vài nhân viên tới rồi an bài bọn hắn đi chuẩn bị nước hoa, lại sắp xếp người đi vương quốc Phúc Nhĩ Kỳ bên kia mở cửa hàng.

Khi cô làm xong việc này đã là nửa giờ sau, trong lúc đó vẫn có quý tộc và phú thương đến đây đặt hàng.

Hồ Tiên nhẹ giọng lẩm bẩm:

- Chờ những đơn đặt hàng này xuất hàng toàn bộ, thu hồi tiền chót lại, chắc sẽ có nắm chắc ứng đối Hư Tộc hơn.

Công việc bây giờ của cô chính là kiếm càng nhiều tinh thạch ma thú càng tốt, dùng để gia tăng thực lực của Mục Lương.

Hồ Tiên trở lại phòng làm việc, giơ tay xoa huyệt thái dương:

- Nên phái người đi đưa thiệp mời Hội Đấu Giá mới được.

Vương quốc Huyền Vũ sắp cử hành Hội Đấu Giá lần thứ hai sau khi lập quốc, quy mô sẽ lớn hơn lần thứ nhất, số lượng quý tộc và phú thương được mời đến cũng sẽ đông hơn.

Hồ Tiên mở ngăn kéo lấy ra một phần danh sách, là tư liệu tất cả vị khách từng có mặt tại hội đấu giá lần trước, cô buông danh sách, nhẹ nhàng gõ ngón tay lên mặt bàn:

- Những người này đều phải mời lại lần nữa, cộng thêm những vị khách mới, chắc có hơn năm ngàn người....

Vương thất quý tộc tới tham gia hội đấu giá, đồng thời còn có thể gián tiếp mang đến tiền lời cho Thành Buôn Bán Sơn Hải và mười hai toà Vệ Thành.

Hồ Tiên gọi nhóm nhân viên công vụ tới rồi phân phó bọn họ chuẩn bị thiệp mời, sau đó đưa đến tận tay các vương thất quý tộc và phú thương.

Khi cô gái đuôi hồ ly làm xong những việc này thì nhân viên phục vụ cũng đã chuẩn bị nước hoa xong xuôi, có thể vận chuyển về vương thành Phúc Nhĩ Kỳ.

Một nữ nhân viên gõ cửa phòng làm việc, nói:

- Hồ Tiên đại nhân, có người tìm ngài.

- Ai?

Hồ Tiên thuận miệng lên tiếng.

Nhân viên này giải thích:

- Là mấy vị thương nhân, bọn họ muốn mở cửa hàng ở Thành Buôn Bán Sơn Hải.

- Mở cửa hàng?

Hồ Tiên hơi nhướng mày, loại người có suy nghĩ này không ít, chỉ là cô chẳng bao giờ đồng ý, suy nghĩ một chút, nói:

- Để bọn hắn vào đi.

- Vâng.

Nhân viên đáp lại nhanh, xoay người rời đi phòng làm việc.

Không bao lâu, ba nam hai nữ đi vào phòng làm việc, sau nhìn thấy Hồ Tiên thì đôi mắt của tất cả lập tức sáng ngời.

Người đàn ông nhiều tuổi nhất kích động nói:

- Hồ Tiên các hạ, thật vui vẻ được gặp ngươi.

- Vậy sao, vui vẻ đến mức nào?

Hồ Tiên nhàn nhạt hỏi.

- ...

Người đàn ông lớn tuổi lộ ra biểu cảm xấu hổ, không ngờ cô gái đuôi hồ ly lại trả lời như vậy.

Hắn lập tức nghiêm mặt, đi thẳng vào chủ đề:

- Hồ Tiên các hạ, lần này ta tới đây là muốn bàn chuyện mở cửa hàng.

- Ngươi muốn mở cửa hàng gì?

Hồ Tiên nhìn thoáng qua năm người, ngón tay thon dài quấn lấy một lọn tóc.

Người đàn ông trung niên vội đáp:

- Hồ Tiên các hạ, ta chuyên buôn bán hương liệu, muốn mở cửa hàng ở Thành Buôn Bán Sơn Hải các ngươi.

Hồ Tiên thuận miệng hỏi:

- Ngươi có những loại hương liệu nào?

Vương quốc Huyền Vũ cũng có hương liệu, chỉ là chủng loại không nhiều, dù nguyên liệu của phần lớn hương liệu đã hoàn thành trồng trọt quy mô lớn nhưng tình huống cung không đủ cầu vẫn còn tồn tại như cũ.

- Ta đều mang đến đây, Hồ Tiên các hạ có thể nhìn.

Người đàn ông trung niên hấp tấp mở chiếc rương bên cạnh mình ra, bên trong chứa mấy chục hộp gỗ nhỏ, hương vị hỗn hợp nhanh chóng khuếch tán ra.

Hồ Tiên mở ra vài hộp để kiểm tra, đều là hương liệu tầm thường, nhưng giá cả đều đắt hơn muối.

Hương liệu không phải là thứ mà người bình thường có thể dùng nổi, chỉ có vương thất quý tộc mới có thể mua.

Hương liệu lại phân làm hai loại, một loại dùng để ăn, một loại dùng để ngửi, có thiếu nữ thích mang theo túi thơm trong người, bên trong chứa hương liệu, có thể làm cho quần áo tỏa ra mùi thơm.

Tuy là khá nhiều người không thích thú gì với thứ mùi đó, nhưng nếu so sánh với nước hoa thì giá cả rẻ hơn nhiều.

Hồ Tiên thuận miệng hỏi:

- Những hương liệu này đều dùng để nấu nướng sao?

- Phần lớn để ăn, có một ít dùng để làm túi thơm.

Người đàn ông trung niên giải thích.

Hồ Tiên phủi tay, nhìn người đàn ông trung niên nói:

- Những hương liệu này đều rất bình thường, nếu mở cửa hàng ở Thành Buôn Bán Sơn Hải thì sợ là tiền thu nhập còn không nhiều bằng tiền thuê nhà đâu.

- Bình thường sao?

Người đàn ông trung niên ngạc nhiên, trong lòng còn có chút khó chịu.

Hồ Tiên nói với giọng điệu nhàn nhạt:

- Đương nhiên là bình thường rồi, có lẽ người thường sẽ thích, nhưng các quý tộc lại rất kén chọn, hơn nữa vương quốc Huyền Vũ chúng ta có hương liệu và nước hoa tốt hơn.

Người đàn ông trung niên há miệng, không cách nào phản bác cô gái đuôi hồ ly được, hắn vốn dĩ nhìn trúng dòng người của Thành Buôn Bán Sơn Hải, muốn ở chỗ này mở cửa hàng để kiếm một món tiền lớn.

Hồ Tiên nhìn về phía một người phụ nữ, hỏi:

- Ngươi muốn mở cửa hàng gì?

Người phụ nữ nhỏ giọng nói:

- Ta muốn mở cửa hàng thêu tay.

- Ngươi có hàng sao?

Hồ Tiên hỏi.

- Có.

Người phụ nữ vội vàng nói, lấy ra một chiếc khăn tay, mở ra rồi đưa cho cô gái đuôi hồ ly.

Hồ Tiên tiếp nhận nhìn kỹ một lúc, mặt trên có thêu một con chim nhỏ, một đám mây trắng và mặt trời theo cách trừu tượng, thoạt nhìn khá xinh đẹp.

- Kỹ năng thêu thùa của ngươi không tồi.

Cô khen ngợi một tiếng.

- Cám ơn đại nhân khen ngợi.

Người phụ nữ vui vẻ nói.

Hồ Tiên buông khăn thêu xuống, hỏi:

- Ngươi dự tính định giá như thế nào?

- Một trăm đồng một bộ được chứ?

Người phụ nữ khẩn trương nhìn Hồ Tiên.

Hồ Tiên vuốt ve đồ án thêu, quyến rũ nói:

- Tay nghề thêu thùa của ngươi rất tốt, muốn thêu được một bộ như vậy cũng phải mất ba ngày.

Người phụ nữ gật đầu nói:

- Đúng vậy.

Hồ Tiên tính toán một chút rồi nói:

- Ba ngày kiếm một trăm đồng, một tháng không nghỉ ngơi cũng chỉ có thể kiếm được một nghìn đồng, mà tiền thuê nhà ở Thành Buôn Bán Sơn Hải sẽ không thấp hơn năm chục ngàn đồng.

Cô có ý định làm phong phú các mặt hàng ở Thành Buôn Bán Sơn Hải, đưa vào một ít cửa hàng đặc biệt lại hiếm thấy.

- Năm chục ngàn đồng!

Người phụ nữ mở to hai mắt, hiển nhiên là bị giật mình.

Hồ Tiên nhún vai:

- Đúng vậy, cho nên ta không đề nghị ngươi mở cửa hàng ở Thành Buôn Bán Sơn Hải, không bằng đi làm việc ở xưởng trang phục, có thể kiếm nhiều hơn.

Cô nhìn trúng tay nghề thêu thùa của đối phương, còn tốt hơn phần lớn công nhân trong xưởng trang phục.

- Nếu ta công việc ở đó thì có thể kiếm bao nhiêu đồng Huyền Vũ?

Người phụ nữ có chút động tâm hỏi.

Hồ Tiên mỉm cười nói:

- Vậy nhìn ngươi làm quần áo cho ai, nếu như chuyên môn làm quần áo cho bệ hạ chúng ta thì lương bổng một tháng có thể lên đến một ngàn rưỡi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận