Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1457: Thuần Dưỡng Ma Thú Đầu Tiên

Trên quảng trường ngoài cung điện, Tố Tô ngồi xổm trước lồng sắt, vẻ mặt tò mò nhìn ma thú trong lồng sắt. Đó là một ma thú trong suốt, kích thước chỉ bằng đầu người, dáng dấp giống như bạch tuộc nhỏ chân ngắn. Chân của nó rất ngắn, chỉ dài bằng ngón tay người trưởng thành, có tám cái chân, khiến người ta cảm thấy mềm múp. Ma thú trong suốt chỉ có một con mắt, giống như quả trứng gà lớn, cũng trong suốt luôn.

- Thật kỳ quái, không có nội tạng, lại có thể di chuyển...

Tố Tô nhỏ giọng thì thầm.

Đạp đạp đạp ~~~

Tiếng bước chân truyền đến, Tố Tô ngẩng đầu lên, thấy đám người Mục Lương, đã vội vàng đứng lên hành lễ. Tố Tô ôn nhu hỏi:

- Đại nhân, đại nhân Thấm Lan, đại nhân Ly Nguyệt.

- Đã quen trực đêm chưa?

Mục Lương ôn hòa hỏi.

Tố Tô dùng sức gật đầu, nghiêm mặt đáp lại:

- Vâng, mọi việc đều rất tốt.

- Vậy là tốt rồi.

Mục Lương cười cười, lực chú ý rơi vào ma thú ở trong lồng.

Khi anh nhìn thấy dáng vẻ của ma thú, mặt lộ vẻ kinh ngạc, đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy một sinh vật hoàn toàn trong suốt.

- Đây là loại ma thú gì?

Mục Lương nghi hoặc.

Ly Nguyệt lắc lắc đầu nói:

- Ta không biết, những nô lệ kia cũng không biết.

- Được rồi...

Mục Lương vươn tay, dò xét đưa tay về phía lồng sắt.

- Mục Lương, cẩn thận một chút.

Nguyệt Thấm Lan vội vã nhắc nhở.

- Không có chuyện gì.

Anh lạnh nhạt nói.

Da tay của anh đã sớm cứng như thiết, đầu khớp xương cũng như thép, không thể phá vỡ.

Ma thú trong suốt cử động, nâng chân nhỏ ngắn ngủn lên, quấn lòng bay tay Mục Lương trong cơ thể

- A, Mục Lương cẩn thận!!

Ly Nguyệt chấn động, sửng sốt nhắc nhở.

- Không có việc gì.

Mục Lương quay đầu cười cười, trấn an cảm xúc nữ tử tóc trắng. Vẻ mặt Ly Nguyệt nghiêm túc, một chút cũng không thả lỏng.

Anh chịu đựng không ra tay phản kháng, an tĩnh nhìn cử động của ma thú trong suốt. Đồng thời, trong đầu anh vang lên tiếng gợi ý của hệ thống đã lâu không nghe thấy.

- Keng! Kiểm tra đo lường được sinh mệnh có thể thuần dưỡng, có thuần dưỡng hay không?

Mục Lương không trả lời, nghĩ trước xem ma thú trong suốt biết làm cái gì.

Tố Tô nhỏ giọng nói:

- Nhìn giống như nước mũi, không đáng yêu chút nào.

Lông mi của anh run lên, ví dụ tiểu hầu gái đưa ra thật sự rất đúng.

……..

Nguyệt Thấm Lan quan tâm hỏi:

- Mục Lương, là cảm giác gì?

- Thật thoải mái.

Mục Lương nhẹ giọng nói.

Anh nhìn ma thú trong lồng sắt, lòng bàn tay sờ sờ thân thể ma thú rất ấm áp, giống như đang sờ một khối ngọc thạch mềm.

Ly Nguyệt nhịn không được lòng hiếu kỳ, đưa tay chọc chọc thân thể ma thú trong suốt, cảm giác này giống như chọc vào thạch.

Anh đợi một hồi lâu, ma thú trong suốt cũng biến hóa gì, bàn tay của mình cũng hoàn hảo không chút tổn hại.

Anh không lãng phí thời gian nữa, trong lòng hơi chuyển động ý nghĩ, ra lệnh cho hệ thống.

- Keng! Thuần dưỡng Thú Một Mắt cấp 2...

- Keng! Tiêu hao 10 điểm thuần dưỡng,

- Thuần hóa Thú Một Mắt thành công.

- Keng! Có kế thừa thiên phú ‘Bắt Chước’ của Thú Một Mắt hay không?

- Bắt Chước?

Mục Lương hơi nhăn mi, trong lòng khẽ nhẩm một câu kế thừa.

- Keng! ‘Bắt chước’ đang thay đổi... Đang thích xứng... Truyền thừa hoàn tất.

Âm thanh gợi ý của hệ thống nhỏ xuống, Mục Lương nhìn Thú Một Mắt trong tay, nó đã buông tay anh ra, một mắt đang nhìn anh.

- Thi triển thiên phú đi.

Mục Lương nhẹ nhàng nói.

Thú Một Mắt không tiếng động đáp lại, thân thể chậm rãi biến hóa, giống như cao su biến đổi, hình thể to dần, dần dần biến thành con người.

Sau mấy hơi, Thú Một Mắt ban đầu to bằng đầu người biến thành hình dáng của Mục Lương, chỉ xét ngoại hình, thì không khác gì anh.

- Đây chính là Bắt Chước?

Mục Lương biểu tình ngẩn ngơ.

- À?

Tố Tô kinh hô thành tiếng, lần đầu tiên nhìn thấy một cảnh tượng kỳ lạ như vậy, không khống chế được chính mình.

- Một Mục Lương nữa sao?

Nguyệt Thấm Lan trừng lớn con mắt màu xanh nước biển.

Mục Lương ôn hòa trấn an nói:

- Chớ khẩn trương, đây là năng lực của nó, có thể bắt chước đồ vật với sinh vật.

Thú Một Mắt biến thành Mục Lương cũng lên tiếng:

- Chớ khẩn trương, đây là năng lực của nó, có thể bắt chước đồ vật và sinh vật.

Âm thanh của nó và Mục Lương hoàn toàn tương tự, biểu cảm và tay chân cũng không khác gì, khiến người ta kinh thán không thôi.

- Thật thần kỳ!!

Tố Tô há to miệng, đủ để nhét một quả trứng gà vào.

- Còn sức mạnh thì sao?

Ly Nguyệt ngạc nhiên hỏi.

- Thực lực thì không bắt chước được, hiện tại nó còn không mạnh bằng người bình thường.

Mục Lương nói xong duỗi tay ra, dễ dàng đẩy ‘hắn’ do Thú Một Mắt biến thành ra xa năm sáu mét.

Nguyệt Thấm Lan mặt mày lộ vẻ cười, sảng khoái nói:

- Dùng lời của ngươi, đây chính là trông khá được mà không dùng được.

- Đúng vậy.

Mục Lương dở khóc dở cười.

- Có thể biến thành lồng sắt không?

Tố Tô nhỏ nhỏ giọng hỏi.

- Có thể thử xem.

Mục Lương nghe vậy nhìn thú một mắt giống hệt mình, truyền lại mệnh lệnh cho nó. Thú Một Mắt sau khi thu được mệnh lệnh nhìn về phía lồng sắt, chậm rì rì đi lên trước, đưa tay đặt lên lồng sắt.

- Phải tiếp xúc mới có thể bắt chước sao...

Hai mắt Mục Lương lóe lên, trong lòng có suy đoán.

Lại qua hơn mười phút, thú một mắt mới bắt đầu biến hóa, ngoại hình giống Mục Lương sụp đổ, từng bước biến thành một cái lồng sắt.

- Thật sự rất thần kỳ!

Tố Tô lần nữa kinh hô thành tiếng.

Mục Lương vươn tay nhéo nhéo lồng sắt do thú một mắt biến thành, cảm xúc rất giống, nhưng hiển nhiên không phải thiết, hơi chút dùng sức chút là có thể ung dung bóp biến hình, tựa như đất dẻo, cao su.

- Chỉ có thể bắt chước hình dáng sao.

Anh thấp giọng tự nói.

- Hệ thống, tiến hóa Thú Một Mắt đến cấp bảy.

Mục Lương ở trong lòng hạ mệnh lệnh.

- Keng! Cấp hai tiến hóa đến cấp bày, khấu trừ hoàn toàn mười một triệu điểm tiến hóa.

- Keng! Tiến hóa cấp bảy thành công.

- Keng! Có kế thừa thiên phú: Phục Chế Phân Liệt hay không?

- Kế thừa.

Mục Lương thuận miệng lên tiếng.

- Keng!

- Phục Chế Phân Liệt đang thay đổi... Đang thích ứng... Truyền thừa hoàn tất.

Âm than gợi ý của hệ thống hạ xuống, trong cơ thể của Mục Lương xuất hiện một dòng nước ấm, nhưng cảm giác chỉ là thoáng qua, còn chưa kịp tinh tế cảm thụ.

Ông ~~~

Lồng sắt do thú bảy mắt bắt đầu biến lớn, trở về hình dáng trong suốt ban đầu.

Hình thể của nó cũng bắt đầu tăng lên, từ kích thước của đầu người đến dài hai mét, nhưng ngoại hình của nó không thay đổi.

-??

Vẻ mặt của Tố Tô trở nên ngốc trệ, đây là thế nào?

Thú Bảy Mắt vẫn không thể nói, chỉ là con mắt trong suốt mở to nhìn về phía Mục Lương.

- Thi triển thiên phú.

Mục Lương hạ chỉ lệnh.

Thú Bảy Mắt nghe vậy xoay người về phía lồng sắt, vươn xúc tua ngắn mà nhỏ, nhẹ nhàng đặt trên lồng sắt.

Qua năm phút, xúc tu của nó buông lồng sắt ra, ngay sau đó xúc tu từ người nó gãy xuống, dần dần biến thành một cái lồng sắt khác.

- Thật là lợi hại.

Tố Tô lại kêu lên, nhịn không được đưa tay dụi dụi con mắt, hoài nghi là mình hoa mắt.

- Có thể sao chép vật thể sau khi tiến hóa?

Ly Nguyệt và Nguyệt Thấm Lan liếc nhau, chứng kiến vẻ kinh ngạc trong mắt đối phương.

Mục Lương đi lên trước, cầm lồng sắt do thú bảy mắt sao chép, từ kết cấu đến chất liệu, nó không khác gì một chiếc lồng sắt khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận