Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 662: Thành Sơn Bị Hư Quỷ Đột Kích!

Rầm rập, rầm rập…

Một loạt tiếng bước chân vội vã truyền tới, hộ vệ chạy vào đại sảnh báo cáo bằng vẻ mặt hốt hoảng, giọng nói gấp gáp:

- Thành chủ đại nhân, có chuyện không hay rồi. Giếng thánh lại tiếp tục cạn khô rồi ạ.

Mới vừa nãy, nước bên trong giếng thánh lại tiếp tục vơi dần rồi cạn khô, đáy giếng chỉ còn lại là một cái hố sâu tối tăm mù mịt.

- Làm sao có thể?

Cầm Vũ đứng phắt dậy.

- Đại nhân, để ta đi xem sao.

Đại An Ti vội vã xoay người bước nhanh ra ngoài.

- Tất cả cùng đi.

Cầm Vũ cũng sải những bước dài rời đi.



Ở khu vực giếng thánh, đám hộ vệ đứng vây lại, sắc mặt kinh sợ, cúi đầu cố nhìn xuống tận đáy giếng.

- Làm sao vậy nhỉ? Nước trong giếng thánh sao lại không có nữa?

Dân chúng lo sợ, xôn xao bàn tán.

Bọn họ không muốn lại phải trải qua một đoạn thời gian trước kia từng khốn khổ, lao đao vì mất đi nguồn nước cuộc sống. Quãng thời gian ấy thật sự quá là dày vò người ta!

- Thành chủ đại nhân ở đâu?

Có một người hộ vệ lớn tiếng hỏi.

- Có hộ vệ đã đi bẩm báo rồi.

Có người đáp lời.

Một hộ vệ khác tỏ ra nghi ngờ:

- Liệu có phải có cái gì đó ở dưới giếng thánh không?

Ở dưới đáy giếng dường như xuất hiện một thứ gì đó ánh lên sắc hồng, nó đang bò dọc theo thành giếng ra ngoài.

- Đó là cái quái gì vậy?

Tên hộ vệ trợn trừng mắt.

Một hộ vệ khác trầm giọng:

- Nó mang hình người, trông không giống mãnh thú.

Khặc khặc khặc.

Sinh vật ánh sắc hồng đó bỗng phát ra tiếng kêu quỷ dị khiến người nghe dựng tóc gáy.

Con quái vật đó cách miệng giếng ngày càng gần đã giúp cho đám hộ vệ nhìn rõ hơn bộ dạng của nó.

Quái vật hình người dài xấp xỉ hai mét, trông giống hệt một con cóc đứng thẳng, tứ chi có bốn ngón, móng đen nhọn, sắc bén.

Cái miệng của nó rất lớn, chiếm diện tích gần nửa đầu, bên trong miệng máu có bốn hàng răng nhọn, khiến cho người ta nhìn vào phải khiếp vía.

Ngay khi vừa bò lên ngay sát miệng giếng, con quái vật đột nhiên tăng tốc, nhảy bổ về phía đám hộ vệ.

- Á!

Một tên hộ vệ bị nó vật cho ngã nhào ra đất, cổ bị cắn đứt, máu phun ra như vòi nước, ồ ạt tuôn ra.

- Thật là ghê tởm! Hóa ra lại là Hư Quỷ, mau giết chết nó!

Một hộ vệ khác kinh hoảng hô lớn, dùng cây giáo dài đâm về phía con quái vật kia.

Khặc khặc khặc.

Con quái vật nuốt trôi miếng thịt be bét máu trong miệng, linh hoạt né tránh đòn công kích bằng cây giáo dài nhọn, lại một lần nữa nhắm thẳng vào một tên hộ vệ khác mà xông tới.

- Á, giết chết người rồi.

Dân chúng vây xem chợt hốt hoảng, thét lên ầm ĩ không ngừng.

Ù ù…

Lúc này, ở miệng giếng thánh lại tiếp tục xuất hiện thêm ngày càng nhiều Hư Quỷ. Chúng ồ ạt xông ra, nhảy bổ về phía đám hộ vệ và dân chúng.

Theo số lượng tăng dần của đám Hư Quỷ, số hộ vệ và dân chúng đổ gục la liệt trên mặt đất cũng nhiều thêm, không bị cắn chết cũng bị thương nặng, mùi máu tanh tưởi bốc lên nồng nặc.

- Ghê tởm, chúng mày tới số rồi.

Một vài hộ vệ có thực lực khá cao bắt đầu phản kích lại, những cây giáo nhọn đâm xuyên thân thể đám Hư Quỷ nhưng lại không thể giết chết chúng.

Tam hộ vệ chém bổ đôi đầu con quái vật, hô to:

- Phải nhắm thẳng vào đầu của lũ Hư Quỷ mà tấn công, như vậy mới có thể giết chết được chúng.

Cái đầu bị bổ đôi tuôn ra một dòng máu đen, cuối cùng cũng khiến con quái vật lăn đùng ra đất, không gượng dậy được nữa.

- Cứ nhắm thẳng vào đầu chúng mà đánh.

Một hộ vệ khác cũng hô lên.

Nhưng chỉ một giây sau, hắn đã bị Hư Quỷ cắn đứt đôi cổ.

Khặc khặc khặc.

Tiếng kêu quỷ dị khó nghe ấy cứ vang vọng khắp thành, số Hư Quỷ bò ra từ miệng giếng thánh đã nhanh chóng đạt ngưỡng một trăm con. Chúng cứ thế càn quét qua từng ngõ ngách trong thành Sơn.

- Không thể ngăn cản được, chúng đông lắm.

Một tên hộ vệ gào lên thảm thiết.

- Thành chủ đại nhân, xin cứu mạng!

Dân chúng trong thành cũng đồng loạt gào khóc trong tuyệt vọng.

Trong thành Sơn toàn là dân thường, căn bản không thể nào chống đỡ nổi sự tấn công của lũ quái vật, vừa chạm mặt đã bị giết chết.

Kết cấu thành Sơn khá đặc thù, quá nửa là không gian kín, cho nên mùi màu tanh lại càng nồng nặc hơn.

- Đã xảy ra chuyện gì rồi?

Đại An Ti và thành chủ cùng nhau xuất hiện, bước chân càng lúc càng nhanh, đi tới đâu cũng nghe thấy tiếng gào khóc bi thương.

Khặc khặc khặc.

Đúng lúc này, ba người đụng mặt một sinh vật đi riêng lẻ, miệng đầy máu há ra, nhảy bổ về phía họ.

- Đây là cái thứ gì vậy?

Tròng mắt Đại An Ti co rụt lại, giơ tay đánh bay con quái vật gần ngay trước mặt ra xa.

Khặc khặc khặc.

Nhưng điều mà cô không ngờ tới là con quái vật ấy không những không bị cô đánh chết mà còn đứng dậy dùng móng vuốt chụp lên đầu cô.

- Đánh như vậy mà vẫn không chết?

Đại An Ti trố mắt, một tay túm lấy móng vuốt con quái vật rồi bẻ gãy.

Đồng tử mắt Cầm Vũ co rụt lại, toàn thân khẽ run một cái. Ngay sau đó, cô liền thốt lên kinh hãi:

- Đây là… Hư Quỷ? Ở đâu ra?

- Hư Quỷ sao? Làm sao lại có thể xuất hiện được?

Đại An Ti biểu cảm khiếp sợ.

Cầm Vũ vội vã hô lên:

- Mau lên, giết chết chúng đi.

Đại An Ti phản ứng rất mau lẹ, thành chủ vừa dứt lời thì cô đã giơ tay đánh bay đầu con Hư Quỷ, dòng máu đen bắn ra tung tóe.

Xa hộ vệ mặt mày trắng bệch, giọng nói run rẩy:

- Trong thành làm sao có thể xuất hiện Hư Quỷ được?

Thời gian xảy ra thủy triều Huyết Nguyệt Hư Quỷ vẫn còn cách ít nhất nửa năm nữa, tại sao chúng lại có thể xuất hiện vào lúc này được chứ?

- Đi tới chỗ giếng thánh.

Cầm Vũ bất chấp lý do ra lệnh.

Dưới chân cô tỏa ra một thứ ánh sáng xanh, giống như một tia chớp hình người, tốc độ cực nhanh lao tới khoảng sân rộng nơi đặt giếng thánh.

- Mau tới đó.

Đại An Ti cũng mau chóng quẳng lại đống nghi vấn ra sau, huy động toàn lực hộc tốc chạy tới đó.

Chờ tới khi Cầm Vũ tới bên giếng thánh thì ở khoảng sân đó đã la liệt những xác chết của dân chúng và đám hộ vệ, cũng có cả xác của lũ Hư Quỷ nhưng không nhiều.

- Thành chủ đại nhân đã tới.

Đám hộ vệ đang gắng sức cầm cự vừa trông thấy Cầm Vũ, cuối cùng cũng có thể thở hắt một hơi.

…….

Cho tới lúc này, số Hư Quỷ xuất hiện ước chừng đã là hai trăm con.

Đôi mắt Cầm Vũ hiện lên những tia sáng màu xanh, mái tóc dài chạm mông không gió mà bay.

- Quay về hết cho ta.

Cô giận dữ hét lên, bàn tay nắm lại, đánh một quyền về giếng thánh.

Đùng đùng.

Tia chớp xanh vừa xuất ra đã giết chết toàn bộ Hư Quỷ phía trước giếng thánh.

Cầm Vũ đứng bên giếng, tiếp tục xuất ra những tia chớp xanh, tấn công trùng kích xuống tận sâu đáy giếng.

- Thật tốt quá, chúng ta được cứu rồi.

Đám hộ vệ còn sống sót cười nói.

Sau khi tia chớp xanh tiêu tán hết đi, giếng thánh cuối cùng cũng được trả về trạng thái yên tĩnh vốn có.

Cầm Vũ tiếp tục vung tay đánh về phía lũ Hư Quỷ ở cách đó không xa, giải thoát cho mấy tên hộ vệ đang cố gắng chống đỡ.

Nhưng cô còn chưa kịp ra tay thì lúc này, bên trong miệng giếng lại tiếp tục xuất hiện những con Hư Quỷ ồ ạt xông ra ngoài.

Bạn cần đăng nhập để bình luận