Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1530: Ta Đang Định Vẽ Mô Hình Phố Buôn Bán Mới



Lạp Nhã chấn động tâm thần, đây là ma pháp hệ thổ cao cấp, ma pháp trọng lực sao?

Không bao lâu thì Sói Mặt Trăng lôi kéo toa xe từ trên trời giáng xuống, vững vàng dừng trước Sơn Hải Quan.

- Thành chủ đại nhân đã trở về!!

Nhóm Thành Phòng Quân cùng đồng thanh hô to.

- Mở cửa đi.

Cửa buồng xe mở ra, Nguyệt Thấm Lan cởi tấm khăn che mặt xuống.

- Rõ!!

Nhóm Thành Phòng Quân giơ tay chào theo kiểu nhà binh.

Cánh cổng đóng kín của Sơn Hải Quan từ từ mở ra, những người xếp hàng đi vào Phố Buôn Bán chỉ có thể nhường đường.

Sói Mặt Trăng lôi kéo xe thú băng qua Sơn Hải Quan rồi tiến vào Phố Buôn Bán, sau đó lại đi ngang qua Phố Buôn Bán để vào Úng Thành.

Sau khi rời đi Úng Thành, Sói Mặt Trăng lại chạy với tốc độ cao nhất, lao như bay về phía khu Trung Ương trong Nội Thành.

Từ đầu đến cuối ánh mắt của Lạp Nhã vẫn luôn nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ.

Cô ta thấy được Phố Buôn Bán phồn hoa, rồi nhìn thấy thủ vệ canh gác nghiêm ngặt Úng Thành, cho đến khi tiến vào Ngoại Thành mênh mông, một mảng xanh lục rộng lớn phản chiếu trong đôi mắt xinh đẹp của nàng.

Bây giờ ở thành Huyền Vũ đã có tám phần diện tích trồng đầy cây xanh, năm phần trong đó là Đồng Ruộng và Vườn Trái Cây.

- Vì sao các ngươi lại trồng nhiều cây xanh như vậy?

Lạp Nhã kinh ngạc hỏi.

- Bởi vì nó đẹp.

Mục Lương nhẹ nhàng trả lời một câu.

Ai chưa từng đến đại lục cũ thì sẽ không hiểu được tầm quan trọng của cây xanh và nguồn nước.

-...

Lạp Nhã nghiến răng, cố nhẫn nhịn không trợn trắng mắt.

Một chút cây cối bình thường cũng coi là đẹp?

Bang bang bang ~~~

Đột nhiên, cô ta nghe thấy một âm thanh lạ phát ra từ bên ngoài thùng xe.

Đôi mắt đẹp của Lạp Nhã híp lại, cô ta thoáng nhìn thấy xe lửa đang lao nhanh bên ngoài cửa sổ.

- Đó là cái gì!!

Đồng tử của Lạp Nhã giãn ra, không khỏi kinh ngạc thốt lên.

- Xe lửa.

Nguyệt Thấm Lan thuận miệng đáp một câu.

Lạp Nhã tràn đầy hoang mang hỏi:

- Xe lửa là cái gì?

- Ngươi không cần biết.

Nguyệt Thấm Lan đáp lại bằng một nụ cười ưu nhã.

-...

Lạp Nhã lại im lặng lần nữa, trong lòng càng buồn bực không thôi.

Chẳng mấy chốc thì tiếng gầm rú bên tai biến mất, chỉ còn lại tiếng gào thét của Sói Mặt Trăng.

Lạp Nhã xụ mặt, cô ta cảm nhận được năng lượng sinh mệnh nồng đậm, hơn nữa cảm giác này càng ngày càng mãnh liệt.

Tinh thần và lực chú ý của cô ta lại đặt ở ngoài cửa sổ lần nữa, cố gắng nhìn rõ cảnh vật phía ngoài.

Tuy nhiên, do kích thước cửa sổ có hạn, Lạp Nhã chỉ có thể nhìn thấy cây xanh hai bên đường và các loại xe thú lao vùn vụt ngang qua mặt cô ta.

Thời gian chậm rãi trôi qua, Sói Mặt Trăng kéo toa xe vào Nội Thành, hai mươi phút sau thì lái vào khu Trung Ương, chạy thẳng đến tầng tám, dừng ở quảng trường bên ngoài cung điện.

- Thành chủ đại nhân trở về rồi~~~

Tiểu Tử và các tiểu hầu gái khác chạy ra cung điện nghênh đón.

Cót két ~~~

Cửa buồng xe bị mở ra, Nguyệt Thấm Lan và Mục Lương bước xuống xe, Ly Nguyệt và Ngải Lỵ Na áp giải Lục chấp sự đi theo sau.

- Ở đây không xảy ra chuyện gì chứ?

Mục Lương ôn hòa hỏi.

- Không có, mọi chuyện đều tốt.

Tiểu Tử ngoan ngoãn trả lời, cô bé chợt nhớ tới cái gì đó, vội vàng nói:

- Đúng rồi, chúng ta đã nhận được cuộc gọi của tiểu thư Phi Nhan, bên kia mọi người đều mạnh khỏe.

- Ừ, vậy là tốt rồi.

Mục Lương gật đầu một cái.

Anh quay đầu nhìn về phía Lục chấp sự, anh thấy thần sắc của cô ta có chút hoảng hốt, vẫn luôn ngơ ngác đứng tại chỗ, ngẩng đầu nhìn tán cây Trà Thụ Sinh Mệnh.

Lạp Nhã đúng là đang bị choáng váng bởi khí tức sinh mệnh đậm đà đập vào mặt.

Nếu như khí tức sinh mệnh là nước thì lúc này cô ta đã bị nhấn chìm.

- Thật là một cái cây to lớn, khí tức sinh mệnh thật nồng đậm!!

Cổ họng của Lạp Nhã nhấp nhô, cơ thể run lên vì phấn khích.

- Cô ta bị làm sao vậy?

Nguyệt Thấm Lan hơi nhướng mày.

- Không biết, giải cô ta đi thôi.

Đôi mắt màu đen của Mục Lương lóe sáng, anh buông xuống một câu rồi xoay người trở về cung điện.

……….

Trong thư phòng, Mục Lương ngồi ở sau bàn làm việc, đồ vật trên mặt bàn đều đã bị thu dọn.

Anh dự định viết cho xong kế hoạch Phố Buôn Bán ở thành Tát Luận, tiếp đó nhanh chóng hoàn thành xây dựng.

Cộc cộc cộc ~~~

Lúc này cửa thư phòng bị gõ vang.

- Mục Lương, ta vào đây.

Giọng nói ưu nhã của Nguyệt Thấm Lan truyền vào trong thư phòng.

- Vào đi.

Anh thuận miệng lên tiếng.

Cót két ~~~

Nguyệt Thấm Lan đẩy cửa ra rồi bước vào thư phòng, nhìn thấy bàn làm việc trống không, nghi ngờ hỏi:

- Mục Lương, ngươi đang định làm gì đấy?

- Ta đang định vẽ mô hình Phố Buôn Bán mới.

Mục Lương giải thích.

- Phố Buôn Bán mới?

Nguyệt Thấm Lan chớp chớp đôi mắt màu xanh nước biển, ngạc nhiên hỏi:

- Ngươi muốn xây Phố Buôn Bán mới? Ở đâu?

Mục Lương ôn hòa cười nói:

- Đương nhiên là bên trong thành Tát Luận rồi.

- A?

Đôi mắt đẹp của Nguyệt Thấm Lan trừng lớn.

- Vị trí địa lý của thành Tát Luận rất tốt, lưng tựa bến cảng, hơn nữa còn là thành chính của vương quốc Hải Đinh.

Ngón tay của Mục Lương nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn, nghiêm túc nói:

- Nếu chúng ta xây Phố Buôn Bán ở nơi đó, có vương quốc hậu thuẫn, có thể kiếm được rất nhiều tinh thạch ma thú.

- Có lý...

Nguyệt Thấm Lan như suy nghĩ gì đó rồi gật đầu.

- Tìm ta có chuyện gì không?

Mục Lương cười hỏi.

Nguyệt Thấm Lan ngồi xuống bên cạnh Mục Lương, ưu nhã hỏi:

- Không có gì quan trọng, ta chỉ muốn hỏi thăm ngươi viết kịch bản điện ảnh tới đâu rồi?

- Ta vẫn chưa viết xong, mấy ngày nữa ta sẽ đưa cho ngươi.

Mục Lương ôn hòa đáp.

Anh còn có rất nhiều chuyện phải bận rộn, kịch bản chỉ mới viết được một nửa thôi, nhưng đó chỉ là chuyện thứ yếu, chủ yếu vẫn là camera còn chưa được chế tác.

Chuyện này phải đặt ở trước kịch bản, nếu không chỉ có kịch bản mà không có camera thì cũng là vô dụng.

Nguyệt Thấm Lan chậm rãi gật đầu, ưu nhã nói:

- Như vậy cũng tốt, vừa vặn mấy ngày nay Tuyết Cơ không rảnh rỗi.

Về việc quay phim, cô dự định giao cho Bách Biến Ma Nữ.

Cô ấy là giáo viên dạy kịch ở thành Huyền Vũ, để nàng làm đạo diễn điện ảnh là cực kỳ thích hợp.

- Cô ấy bị làm sao vậy?

Mục Lương kinh ngạc hỏi.

Anh nhớ mấy ngày nay không có sắp xếp nhiệm vụ cho Bách Biến Ma Nữ, chắc cô ấy rất rảnh rỗi mới đúng.

Nguyệt Thấm Lan giải thích:

- Mấy ngày nay, cô ấy đang chuẩn bị đột phá.

- Sắp đột phá!!

Mục Lương bừng tỉnh.

Nguyệt Thấm Lan khoan thai cười nói:

- Đúng vậy, nếu suôn sẻ thì thành Huyền Vũ lại sắp có thêm một vị cường giả cấp 6 đỉnh phong.

Mục Lương dặn dò:

- Phân phó người đưa một Quả Tinh Thần cấp 10 cho cô ấy, bảo cô ấy cứ yên tâm đột phá.

Quả Tinh Thần được chia làm mười cấp, căn cứ vào số lượng ngôi sao trên quả để phân chia, cấp 10 trở lên là Quả Sinh Mệnh, số lượng cực kỳ ít ỏi.

- Được.

Nguyệt Thấm Lan gật đầu đáp ứng.

Mục Lương lại đưa mắt nhìn xuống bàn, trong lòng nghĩ ngợi điều gì đó.

- Ngươi tiếp tục làm việc đi, ta nghỉ ngơi một chút.

Nguyệt Thấm Lan ngáp một cái, lười biếng nằm trên ghế.

Mục Lương mỉm cười rồi vươn lòng bàn tay ra, lưu ly được ngưng kết che phủ mặt bàn, sau đó tiếp tục ngưng tụ thành một cái mâm tròn phẳng.

Anh hơi chuyển động suy nghĩ, trung tâm mâm tròn nhô lên, ngưng kết thành mô hình Quán rượu Huyền Vũ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận