Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ - Chương 3221: Người làm sự tình là không có chút nào làm a. « 2 càng ». (length: 7436)

Sibeqi bình luận: "Các ngươi đám sâm phổ của Vương thất đúng là lũ súc sinh, làm việc không ra gì cả."
Hổ Tây bĩu môi nói: "Nếu là ta, đã trực tiếp cho nổ banh cái Vương Cung rồi."
"Như vậy Vương Quốc, chẳng mấy chốc sẽ suy tàn mà hủy diệt."
Sibeqi chắc nịch nói. Lan Anh thần sắc nghiêm túc hỏi: "Vậy thì, làm thế nào mới có thể gặp được Quốc Vương bệ hạ?"
"Ngươi chờ một chút."
Sibeqi khoát tay áo, nghiêng đầu nhìn về phía cô nàng tóc bím, ánh mắt mang theo vẻ hỏi han. Hai người đi ra một chỗ.
Hổ Tây thấp giọng hỏi: "Ngươi thấy có đáng tin không?"
"Ta thấy chắc là đáng tin."
Sibeqi mặt nghiêm túc gật đầu.
Hổ Tây lại hỏi: "Vậy ngươi thấy gia sản của gia tộc Ân Lam cộng lại, có khiến Mục Lương động lòng không?"
Sibeqi suy tư nói: "Ta không biết, cũng không rõ gia sản có bao nhiêu, hỏi thử Mục Lương đi."
"Vậy ngươi hỏi đi."
Hổ Tây gật đầu nói.
Sibeqi lấy điện thoại ma pháp ra, ngón tay trên màn hình bấm lia lịa. Lan Anh nhìn hai người thì thầm, trong lòng lo lắng vô cùng.
Một lúc lâu sau, Sibeqi mới cất điện thoại ma pháp, nhìn về phía cô nàng tóc bím gật đầu ra hiệu.
"Hiểu rồi."
Hổ Tây gật đầu.
Sibeqi nhìn Lan Anh, ý bảo: "Cầm đồ đạc theo ta lên cao nguyên."
"Hả, cái gì?"
Lan Anh ngớ người.
"Gặp Quốc Vương bệ hạ chứ sao, còn hả cái gì nữa."
Sibeqi liếc nàng một cái. Lan Anh kích động hỏi: "Sẽ đi ngay bây giờ sao, có cách nào à?"
"Ít nói nhảm, đi thôi."
Sibeqi đặt chiếc cốc đã uống cạn xuống bàn, quay người bước ra ngoài.
"Chờ ta một chút."
Lan Anh như vớ được cọc, vội vàng đứng dậy theo ra ngoài.
"Tiểu thư, cẩn thận có cạm bẫy."
Una nghiêm túc nói.
Hổ Tây nhìn nam nhân, lạnh lùng nói: "Nếu không tin thì hỏi nhiều làm gì?"
Una người cứng đờ, thần sắc vẫn nghiêm túc và cảnh giác.
Ngoài cửa tiệm, Sibeqi dang chân lên chiếc xe máy, nhanh chóng đội mũ bảo hiểm. Quay đầu nhìn cô gái đi ra cùng, ra hiệu: "Lên đây đi."
"Được."
Lan Anh lần này không do dự, người có xe máy, thân phận chắc chắn không hề tầm thường.
"Còn ta thì sao?"
Hổ Tây giọng đầy thâm ý hỏi.
Sibeqi nhếch mép cười: "Đằng sau chen chúc vẫn ngồi được, hoặc là ngươi dùng năng lực thức tỉnh quay về?"
"Không muốn, chen một chút thôi, tiết kiệm chút tinh thần lực."
Hổ Tây làm kiêu mở miệng, ngồi sau Lan Anh.
"Chật đấy."
Sibeqi không lộ vẻ gì, lùi người về trước chỉnh tư thế.
Una không nhịn được hỏi: "Vậy còn ta thì sao?"
"Ngươi, ở lại đây, hoặc chạy bộ theo sau vậy."
Hổ Tây liếc nam nhân.
"Ngươi cũng có thể tự đi xe thú tới cao nguyên của thành chính."
Sibeqi bỏ thêm một câu rồi nổ máy.
"Ầm ầm ~~~"
Tiếng xe máy gầm rú vang lên, chở ba người lao đi trong chớp mắt đã cách xa trăm mét.
"..."
Una há hốc miệng, cắn răng đuổi theo một đoạn, lo lắng cho an nguy của tiểu thư, đành phải chặn một chiếc xe thú đi về khu thành chính.
"Hô hô hô ~~~"
Trên đường lớn của khu Bắc Thành, Sibeqi lái xe máy bay vun vút, Lan Anh ở sau lưng người run lẩy bẩy, tốc độ này với nàng quá kích thích.
"Thả lỏng đi, không sao đâu."
Giọng của Hổ Tây vang lên sau lưng nàng.
"Ta không có khẩn trương..."
Lời Lan Anh bị gió thổi tan, nghe có hơi run rẩy.
"Ầm ầm ~~~"
Sibeqi lần nữa tăng tốc, nhanh chóng ra khỏi khu Bắc Thành tiến vào đường cây của khu thành chính.
Lan Anh hít sâu, cố giữ bình tĩnh, nhưng khung cảnh lướt nhanh về phía sau khiến nàng vẫn hồi hộp.
"Ầm ầm ~~~"
Nửa tiếng sau, xe máy dừng trước cổng cao nguyên.
"Đến rồi."
Sibeqi bóp phanh, tháo mũ bảo hiểm xuống, mái tóc vàng xõa tung.
"Hô hô hô ~~~"
"Đến, đến được rồi thì tốt."
Lan Anh thở hổn hển, sắc mặt hơi trắng bệch. Hổ Tây liếc nàng một cái, nhổ nước bọt: "Ngươi yếu đuối quá đấy."
Lan Anh tái mặt nói: "Ta chỉ là người bình thường..."
"Giờ thì thấy rõ rồi đấy."
Hổ Tây tán đồng gật đầu.
"..."
Lan Anh dở khóc dở cười, cảm thấy hơi bị xúc phạm.
"Đi thôi."
Sibeqi vuốt vuốt tóc, ngẩng đầu đi vào cao nguyên. Lan Anh như hai chân nhũn ra, run rẩy theo sau.
Đến khi hồi phục tinh thần, nàng mới biết mình đã thực sự bước vào khu vực trung tâm của Vương quốc Huyền Vũ, nơi ở của Quốc Vương và các nhân vật trọng yếu. Trong lòng nàng hồi hộp, sắp gặp được Quốc Vương Huyền Vũ rồi, tim đập rất nhanh.
"Thịch thịch thịch ~~~"
Lan Anh như một đứa trẻ tò mò, vừa đi vào cao nguyên vừa ngó nghiêng xung quanh.
Ba người đi vào thang vận chuyển, lên thẳng tầng tám của cao nguyên.
"Các ngươi là ai?"
Lúc này nàng mới phản ứng kịp, trợn mắt nhìn Hổ Tây và cô nàng Hấp Huyết Quỷ.
.
"Không quan trọng."
Sibeqi ngạo nghễ hất cằm lên.
"Ông ~~~"
Thang vận chuyển dừng lại.
Lan Anh trong lòng bất an, nhìn thấy cung điện nguy nga tráng lệ, hiểu đây là nơi ở của Quốc Vương Huyền Vũ.
"Phù phù ~~~"
Nàng thở ra một hơi, ánh mắt kiên định, dù thế nào cũng phải hoàn thành nhiệm vụ, không thể trơ mắt nhìn dân chúng thành Ân Lam chết đi.
"Bịch bịch bịch ~~~"
Sibeqi đi vào cung điện, vừa hay gặp Tiểu Mịch đang quét dọn vệ sinh.
Nàng cất giọng trong trẻo: "Tiểu Mịch, bệ hạ có ở đây không?"
"Bệ hạ ở phòng làm việc ạ."
Tiểu Mịch ngây thơ nói, Sibeqi ngớ người: "Hả, bệ hạ vừa trả lời tin nhắn lục quang của ta, còn tưởng đang ở thư phòng chứ."
"Bệ hạ nói, phải hai tiếng nữa mới làm xong việc, có gì thì phải đợi ạ."
Tiểu Mịch khẽ nói.
Sibeqi chậm rãi gật đầu: "Vậy được rồi."
Nàng nhìn Lan Anh theo vào, buông tay nói: "Ngươi cũng nghe rồi đấy, chờ đi."
"Nhưng mà... được."
Lan Anh lộ vẻ nóng nảy, nghĩ có việc nhờ người, đành nhẫn nhịn gật đầu.
Hổ Tây đường hoàng nói: "Tiểu Mịch, ta muốn uống nước trái cây."
"Ta đi làm ạ."
Tiểu Mịch cười đáp, xoay người đi vào nhà bếp.
Sibeqi tùy tiện nói: "Ngồi đi."
"Dạ."
Lan Anh rụt rè đáp lời, tò mò quan sát đại sảnh cung điện.
Nàng lần đầu tới nơi này, trong lòng rất căng thẳng.
"Ngồi đi chứ."
Sibeqi liếc nàng một cái.
"À à."
Lan Anh cố gượng cười, ngồi xuống bên chiếc ghế sô pha.
"Ta về rồi."
Nguyệt Phi Nhan la lên bước vào đại sảnh cung điện.
Nàng dừng bước, ánh mắt rơi trên người Lan Anh, nhíu mày hỏi: "Có khách à?"
"Coi như là vậy đi."
Sibeqi qua loa đáp.
"Chào, chào cô."
Lan Anh lắp bắp hỏi thăm.
"Chào cô."
Nguyệt Phi Nhan chớp chớp đôi mắt đỏ rực.
Sibeqi liếc nhìn thời gian, ngạc nhiên hỏi: "Sao hôm nay về sớm vậy?"
Nguyệt Phi Nhan giải thích: "Ngày mai sẽ là đợt diễn tập Hải Lục Không lần thứ ba, hôm nay cho họ nghỉ nửa buổi."
Tam quân Hải Lục Không thường xuyên tiến hành diễn tập, khi có mục tiêu công kích sẽ diễn tập thực chiến.
"Ồ à, chút nữa quên mất."
Sibeqi gật đầu.
Ps: «2 chương»: Cầu đánh thưởng bốn sao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận