Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2076: Mục Lương Chột Dạ



Mục Lương bình thản nói:

- Ta sẽ viết bản thảo cho ngươi, chỉ cần học thuộc rồi lên đài đọc lại là được.

- Chuyện này không thành vấn đề.

Nguyệt Thấm Di cười khẽ gật đầu.

Sau khi bữa cơm kết thúc, Nguyệt Thấm Lan và Nguyệt Thấm Di cùng đi tới thư phòng của Mục Lương.

Nguyệt Thấm Lan tiến vào thư phòng, ưu nhã nói:

- Mục Lương, vấn đề ở Vệ Thành Số Tám đã được giải quyết, người quản lý sẽ sắp xếp người quét sạch toàn bộ quảng trường ngay trong tối nay.

- Còn vấn đề cây xanh thì sao?

Mục Lương thuận miệng hỏi.

- Hiện tại, sẽ nhờ Thủy Tinh Ngư tạo mưa, sau đó sẽ lắp đặt đường ống lưu ly để thuận tiện cho việc tưới cây.

Nguyệt Thấm Lan thanh thúy nói.

- Lắp đặt đường ống lưu ly bao trùm toàn thành chỉ để tưới cây? Công trình này quá lớn rồi.

Mục Lương bình tĩnh nói.

Nguyệt Thấm Lan suy nghĩ một chút, gật đầu nói:

- Vậy chỉ có thể sắp xếp xe phun nước, như vậy sẽ tiết kiệm được nhân lực.

Vệ Thành vốn dĩ thiếu khuyết nhân lực, không thể lãng phí vào việc trải đường ống được, chí ít hiện tại là không được.

Chờ khi nào vương quốc Huyền Vũ phát triển, có thật nhiều cư dân thì mới có thể xây dựng hệ thống tưới.

- Ừm, có thể gọi Tiểu Thủy Tinh Ngư tới hỗ trợ.

Mục Lương nhàn nhạt nói.

Cải tạo buồng xe thú thành guồng nước rồi cho Tiểu Thủy Tinh Ngư bơi ở bên trong, khi guồng nước di động thì có thể chậm rãi tưới thực vật ở ven đường rồi.

- Ừm, ta hiểu.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã gật đầu.

- Các ngươi nói chuyện phiếm xong chưa?

Nguyệt Thấm Di từ ngoài cửa ló đầu vào.

Mục Lương buồn cười nói:

- Ngươi tiến vào đi.

- Chị, có chuyện gì vậy?

Nguyệt Thấm Lan nhướng mày hỏi.

- Ta tìm Mục Lương, không phải tìm ngươi.



Nguyệt Thấm Di liếc em gái một cái.

Nguyệt Thấm Lan tò mò nhìn về phía anh:

- Chuyện gì vậy?

Yết hầu của Mục Lương nhấp nhô, giải thích:

- Ngày mốt Thấm Di sẽ lên sân khấu, ta làm một bộ váy cho cô ấy.

- Ngươi làm lúc nào thế, tại sao ta lại không biết?

Nguyệt Thấm Lan hơi nhướng mày.

- Mấy ngày hôm trước.

Đôi mắt đen của Mục Lương lấp lóe.

- Hóa ra là như vậy.

Nguyệt Thấm Lan chậm rãi gật đầu.

Đôi mắt đẹp của Nguyệt Thấm Di lộ ra ý cười, trêu chọc:

- Em gái à, ngươi ghen tị ta có váy mới sao?

- Ta có rất nhiều, Mục Lương đã làm ba bộ cho ta.

Nguyệt Thấm Lan cười tươi như hoa nói.

Nguyệt Thấm Di nhíu mũi thon, bĩu môi nói:

-... Ngươi thắng.

- Ngươi mặc thử xem, không thích hợp thì có thể sửa lại.

Mục Lương trở tay, lấy ra một rương lưu ly.

- Ừ!

Nguyệt Thấm Di ôm rương, xoay người muốn đi ra ngoài.

- Ngươi vào phòng nghỉ thay đi.

Anh ôn hòa nói.

- Thế cũng được.

Cô chợt dừng bước, mở cửa phòng nghỉ rồi đi vào.

…………

Nguyệt Thấm Lan nhếch chân lên, mu bàn tay nâng cằm, bình tĩnh nhìn Mục Lương.

-....

Trên mặt anh bình tĩnh, trong lòng lại cười khổ, không nhịn được giải thích:

- Chị của ngươi là đại sứ hình ảnh của vương quốc Huyền Vũ, cho nên phải ăn mặc xinh đẹp quý khí một chút.

- Ừ, ta biết.

Nguyệt Thấm Lan chớp chớp đôi mắt màu xanh nước biển, biểu cảm trên mặt vẫn nhàn nhạt như cũ.

-...

Mục Lương đột nhiên cảm thấy có chút chột dạ, còn không bằng không giải thích đâu.

Anh lấy lại tinh thần, không đúng, tại sao mình phải chột dạ chứ?

Nguyệt Thấm Lan thấy cảm xúc trên mặt Mục Lương biến hóa, không nhịn được bật cười:

- Ngươi đang suy nghĩ gì thế?

Mục Lương nghiêm túc nói:

- Ta đang suy nghĩ, có phải váy của ngươi quá ít hay không?

Lông mi nhỏ dài của Nguyệt Thấm Lan khẽ run, khóe môi cong lên, nói:

- Đúng là hơi ít một chút~~~

- Khi nào đại điển kiến quốc đi qua thì ta lập tức làm thêm hai bộ váy cho ngươi.

Mục Lương ôn hòa nói.

Nguyệt Thấm Lan lắc đầu, dịu dàng nói:

- Cái đó không vội, khi nào ngươi rảnh rỗi rồi hãy làm.

- Ừ!

Trong lòng anh thở phào một hơi.

- Cọt kẹt ~

Không bao lâu, cửa phòng nghỉ mở ra, Nguyệt Thấm Di bước ra ngoài.

- Đẹp quá...

Đôi môi đỏ mọng của.Nguyệt Thấm Lan khẽ nhếch.

- Như thế nào?

Nguyệt Thấm Di giơ tay lên, xoay một vòng trình diễn chiếc váy dài trên người.

Váy trên người cô được làm theo kiểu sườn xám, mặt trên được đính rất nhiều lưu ly và trân châu, mép váy còn được thêu hoa văn vàng kim, khi có ánh nắng chiếu xuống thì sẽ tỏa sáng lấp lánh.

Đôi mắt Mục Lương sáng lên, cảm thán nói:

- Đẹp mắt, rất thích hợp ngươi.



- Đây là lần đầu tiên ta mặc loại váy như thế, hơi chút không quen, nhưng rất thoải mái.

Nguyệt Thấm Di giơ tay xoa hoa văn trên váy.

Chiếc váy này đã dùng rất nhiều tài liệu hung thú và ma thú thuộc tính thuỷ, nhiều nhất là vảy của Thủy Tinh Ngư.

Các miếng vảy được xếp tầng tầng lớp lớp, phô bày vóc người uyển chuyển của nữ nhân một cách hoàn mỹ nhất.

Nguyệt Thấm Lan nhẹ giọng lẩm bẩm:

- Còn đẹp hơn của ta...

- Cái gì cơ?

Nguyệt Thấm Di ngước mắt nhìn về phía em gái.

Nguyệt Thấm Lan lắc đầu, khen ngợi từ tận đáy lòng:

- Không có gì, chiếc váy này rất thích hợp ngươi, nó khiến ngươi thoạt nhìn giống như một nữ vương vậy.

- Ta chính là nữ vương.

Nguyệt Thấm Di khẽ hất hàm, bắt chước giọng nói và biểu cảm của nhân vật trong phim, thoạt nhìn rất ra dáng ra hình.

Mục Lương nói đùa:

- Muốn làm không? Hai ngày nữa ta để ngươi làm quốc vương vài ngày.

Sau khi tuyên bố thành lập vương quốc Huyền Vũ, thân phận của anh sẽ chuyển biến từ thành chủ sang quốc vương.

Nếu như mỗi ngày đều phải xử lý chính vụ thì anh sẽ buồn bực đến chết, có một nữ vương giúp đỡ cũng không phải là không được.

Ừm, quốc vương thì phải đi đôi với nữ vương mới đúng.

Nữ vương... Hì hì hì hì.

- Đừng đừng, ta đùa thôi.

Nguyệt Thấm Di vội vàng xua tay.

Mục Lương mỉm cười hỏi:

- Váy thế nào, có vừa người không?

- Rất thích hợp, vô cùng vừa vặn.

Nguyệt Thấm Di vui vẻ gật đầu.

Cô chợt nghĩ tới điều gì đó, nghi ngờ nhìn về phía Mục Lương, hỏi:

- Làm sao ngươi biết được kích thước của ta?

- Nhìn một cái là biết mà.

Mục Lương nói với biểu cảm vô tội.

- Chỉ nhìn thôi mà còn chuẩn hơn cả thước đo?

Khuôn mặt của Nguyệt Thấm Di ửng đỏ.

- Ừm.

Anh tự tin cười.

Nguyệt Thấm Di cố mà tin tưởng, thật sự là váy quá vừa người.

Mục Lương bình thản nói:

- Nếu vừa người, vậy thì không cần sửa lại, ngày mốt ngươi sẽ mặc bộ này để đi lên sân khấu.

Nguyệt Thấm Lan quan sát chị gái, nói:

- Đến lúc đó bảo Tiểu Lan trang điểm một chút, tóc của ngươi quá ngắn, không thể búi lên, cứ để xoã như vậy đi.

- Tóc ngắn rất thích hợp với cô ấy, không cần phải búi lên đâu.

Mục Lương điềm đạm bảo.

- Được!

Nguyệt Thấm Di gật đầu đáp ứng.

Ánh mắt của Nguyệt Thấm Lan lấp lóe, tiếp tục nói:

- Còn phải mang thêm đồ trang sức, nhất định phải đè bẹp đám người quý tộc kia.

- Vậy thì cho ta mượn đồ trang sức của ngươi đi, ta không thường mang những thứ rườm rà đó.

Nguyệt Thấm Di hơi nhăn mi.

- Được rồi.

Nguyệt Thấm Lan hào phóng phất tay.

Mục Lương im lặng nuốt câu nói trong miệng xuống, thật ra anh đã chuẩn bị một bộ trang sức đầy đủ, tất cả đều được làm từ tinh thạch ma thú, tổng giá trị vượt qua năm viên tinh thạch ma thú cấp 8.

Bạn cần đăng nhập để bình luận