Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1306: Thú Thao Thiết Tiến Hoá Cấp 9



- So với ngươi ta không coi là mệt.

- Ta là đàn ông, không giống nhau.

Mục Lương mỉm cười.

- Khác biệt chỗ nào?

Nguyệt Thấm Lan mỉm cười, trợn mắt với anh.

Mục Lương muốn nói gì đó, nhưng lại nghe thấy tiếng rống của Thú Thao Thiết từ hướng ngoại thành truyền đến.

- Grừ grừ grừ

- Chuyện gì thế?

Nguyệt Thấm Lan khựng lại, khuôn mặt xinh đẹp của nàng có chút lo lắng.

- Không phải chuyện xấu, ta đi xem một chút.

Mục Lương nói xong đứng dậy đi ra ngoài.

Nguyệt Thấm Lan chớp chớp đôi mắt xanh tuyệt đẹp, Mục Lương đã nói không phải chuyện xấu nên không có gì phải lo lắng.

Anh đứng dậy rời khỏi cung điện, bay vút lên trời hướng ra ngoài thành, lao tới vị trí của Thú Thao Thiết.

Bây giờ là trời tối, hầu hết các khu vực bên ngoài đều rất sáng, đây là công lao của bọ phát sáng và bọ đèn lồng, giúp Thành Phòng Quân dọn sạch hư quỷ.

Ở một nơi thoáng đãng, Thú Thao Thiết đang nằm trên mặt đất, thỉnh thoảng gầm lên vài tiếng. Sau khi nó dọn dẹp xác hư quỷ trong nội thành, nó lại đến ngoại thành để giúp đỡ.

- Thánh thú đã xảy ra chuyện gì?

Thành Phòng Quânhồi hộp thảo luận.

- Hình như đang ăn... No rồi?

Có người do dự nói.

- Ài, thật sự có chút giống như ăn no.

Những người xem vừa tò mò vừa e ngại vì sợ nó gặp vấn đề.

Vù vù vù.

Mục Lương từ trên trời đáp xuống và xuất hiện trước mặt Thú Thao Thiết.

- Là thành chủ đại nhân!

Khi Thành Phòng Quân nhìn thấy Mục Lương xuất hiện, lập tức cung kính hành quân lễ.

- Được rồi.

Mục Lương gật đầu.

- Thành chủ đại nhân đến rồi, chắc không sao đâu.

Có người nói nhỏ.

- Ừ, thành chủ đại nhân sẽ giải quyết vấn đề...

Thành Phòng Quân thấp giọng thảo luận, thở phào nhẹ nhõm.

- Grừ grừ grừ.

Khi Thú Thao Thiết nhìn thấy chủ nhân của nó xuất hiện, nó kêu lên vài tiếng yếu ớt, giống như đang làm nũng, nhưng lại khiến người ta nghe có vẻ như đang uất ức.

- Được rồi, cho tiêu cơm đi.

Mục Lương mỉm cười và ngưng tụ một khối lượng nguyên tố sinh mệnh rơi xuống người nó. Nó nheo mắt và gầm lên một cách thoải mái.

Sau khi nó hấp thụ các nguyên tố sinh mệnh, khí thế của nó bắt đầu tăng dần lên, và có những dấu hiệu đột phá. Hai mắt của anh lóe sáng, lớn tiếng nói:

- Mọi người, lui lại nghìn mét.

- Vâng!

Đội Thành Phòng Quân đồng thanh đáp trả, quay người nhanh chóng rời đi. Ngay sau khi Thành Phòng Quân rời đi, cơ thể của con quái vật bắt đầu lớn hơn.

Thú Thao Thiết cấp tám đã cao một trăm tám mươi mét, sau khi khí thế tăng vọt, kích thước của nó ngày càng lớn hơn.

Sau nửa giờ, khí thế của nó đã leo lên cấp chín, cuối cùng mới từ từ ổn định lại.

Đồng thời, kích thước của nó cũng tăng lên cao đến ba trăm sáu mươi mét, đã trở thành một vật khổng lồ.

- Grừ grừ grừ ~~

Thú Thao Thiết cúi đầu xuống và đến gần Mục Lương.

- Ha ha ha, ngươi lớn quá rồi, ta dễ sờ hơn.

Mục Lương cười sảng khoái.

Anh đưa tay thêm một vài sợi tóc trên đầu nó, xoa đầu nó một cách dịu dàng.

- Grừ grừ grừ ~~~

Thú Thao Thiết kêu lên một tiếng thỏa mãn.

- Được rồi, ngươi tiếp tục ăn đi.

Mục Lương suy nghĩ rồi ra lệnh cho Thú Thao Thiết tiếp tục giúp xử lý xác chết của hư quỷ.

Thú Thao Thiết gật đầu, xoay người há to miệng, hút thi thể hư quỷ xung quanh vào trong cái miệng đỏ ngòm của nó. Sau khi nó tiến hóa, không gian trong cơ thể nó lớn gấp mười lần, có thể nuốt được nhiều hư quỷ hơn.

Thành Phòng Quân lại bận rộn, cùng với lũ kiến ​​thợ mang xác hư quỷ từ tứ phương đổ về.

Mục Lương nhanh nhẹn mở bảng thuộc tính bốn chiều của mình lên.

Người huấn luyện: Mục Lương.

Thể lực: 4382,2

Tốc độ: 4394...

Sức mạnh: 4397,9

Tinh thần: 4395,6

Tuổi thọ: 24 tuổi / 41930 năm.

Điểm: 4052

Điểm tiến hóa: 902,673,892.

Năng lực: Nước Suối Sinh mệnh [Cấp 11],

Thôn Phệ [Cấp 9],

Hộ Vệ Khôi Lỗi [Cấp 7].

Động vật thuần dưỡng:

Thú Thao Thiết - Thiên phú: Thôn phệ [Cấp 9].

Vịt Chạy Nhanh - Thiên phú: Chạy Nhanh Gấp Tám Lần [Cấp 8].

...

Thực vật thuần dưỡng

Cỏ Dụ Dỗ - Thiên phú: Hộ Vệ Khôi Lỗi [Cấp 7].

......

Mục Lương chú trọng nhất là năng lực, khi nhìn thấy năng lực của thần thú Thao Thiết đã đạt đến cấp chín, mới chắc chắn nó đã thực sự tiến hóa, hơn nữa không cần dựa vào điểm tiến hóa.

- Ăn đồ ăn cũng có thể mạnh lên được sao?

Anh tỏ vẻ khó hiểu.

Anh cũng cảm thấy hai không gian trong cơ thể mình, kích thước của chúng đã tăng từ hai mươi vạn mét khối lên hai triệu mét khối.

- Hey dô!

Đôi mắt đen của Mục Lương mở to, anh không nhịn được cảm thán, không gian trữ vật trong cơ thể mình đã có thể chứa được một mảnh lục địa nhỏ rồi.

Khi đó anh mới hiểu rằng ngay cả khi anh không sử dụng điểm tiến hóa để tiến hóa động vật thuần dưỡng, cũng có thể làm cho sức mạnh của chính mình mạnh hơn, đồng thời năng lực có được cũng sẽ tiến hóa.

- Đúng là tiết kiệm được rất nhiều điểm tiến hóa.

Mục Lương mỉm cười.

Cần một trăm triệu điểm tiến hóa để tiến hóa một thú thuần hóa từ cấp 8 lên cấp 9.

Mục Lương nhìn mục điểm tiến hóa, điểm tiến hóa chín con số làm cho khóe miệng anh hơi nhếch lên. Chín trăm triệu điểm tiến hóa, có một phần là do tinh thạch hung thú do Bối Vi Nhân gửi đến chuyển hóa thành.

Cách đây vài giờ, Bối Vi Nhân đã giao một vài túi tinh thạch hung thú đến cung điện, bày tỏ sự cảm kích đối với Mục Lương vì đã thu nhận những người ở thành Bắc Hải.

- Khi nào mới có thể thu thập đủ mười tỷ điểm tiến hóa đây?

Mục Lương thầm thở dài, còn một chặng đường dài phía trước. Anh liếc nhìn Thú Thao Thiết đang vui vẻ ăn xác hư quỷ.

- Vẫn như một đứa trẻ.

Mục Lương cười lạnh một tiếng vài tiếng, xoay người rời khỏi ngoại thành.

………..

Dong dong dong ~~~

Tiếng chuông du dương vang lên ở quảng trường nội thành, vang lên tổng cộng bảy tiếng.

Trời đã sáng, tuy bầu trời vẫn xám xịt, nhưng so với màu máu vẫn khiến người ta có cảm giác thoải mái và yên tâm hơn.

Ầm ầm!

Trong khu dân cư, nội thành, người của xưởng Trang Trí đang sửa nhà.

Các công nhân vệ sinh đang bận rộn dọn dẹp đường phố và rửa sạch vết máu do những hư quỷ để lại. Một ngày mới bắt đầu, khu vực Nội thành đã lấy lại được diện mạo phồn hoa.

Hôm nay vẫn là ngày nghỉ, công xưởng ngày mai mới bắt đầu làm việc, trường học cũng như vậy, để cho người dân dần trở lại bình thường đã.

Cộp cộp cộp…

Các trưởng giả như Bối Vi Nhân và Bối Nhĩ Liên bước xuống xe ngựa và đi về phía Trung Ương.

- Chúng ta qua sớm như thế liệu có làm phiền Mục Lương không?

Bối Vi Nhân giọng lanh lảnh.

Sau một đêm nghỉ ngơi, sắc mặt của cô trông tốt hơn rất nhiều.

- Có lẽ là không. Lúc trước Mục Lương dậy rất sớm.

Bối Nhĩ Liên lắc đầu nói.

Bối Vi Nhân có vẻ ngạc nhiên, nhìn chằm chằm vào Bối Nhĩ Liên và nói:

- Các hạ dường như rất hiểu Mục Lương, ngay cả mấy giờ ngài ấy thức dậy cũng biết sao?

- Ta đã sống trong cung điện một thời gian.

Bối Nhĩ Liên giải thích một cách thản nhiên.

- Thì ra là như vậy.

Bối Vi Nhân trầm ngâm gật đầu. Mọi người đều đi về phía trên cao, nhưng chưa đến gần thì bị hộ vệ của Trung Ương ngăn lại.

Bối Nhĩ Liên lại tỏ vẻ thành thạo, nói:

- Bọn ta muốn gặp Mục Lương các hạ, làm phiền thông báo một tiếng.

- Xin đợi chút.

A Man liếc mắt nhìn mấy người, xoay người đi vào bên trong.

Bạn cần đăng nhập để bình luận